"Trường hợp em phản bội anh, chắc chắn anh sẽ không chấp nhận. Cố Tử Khâm yêu hận rõ ràng, dứt khoát không níu kéo!"
"Đây cũng chính là nguyên tắc trong tình cảm của em. Nếu không thành thật được với nhau, chi bằng để đối phương tự dứt áo. Anh thấy có đúng hay không?"
Châu Ly nhớ lại cuộc hội thoại của Cố Tử Khâm và mình diễn ra thời gian trước, lặng lẽ thở dài. Lúc này đây, cô đang rất rối, tâm trí không được tỉnh táo cho lắm. Do vậy, những nghi hoặc xen lẫn tin tưởng vẫn luôn đấu tranh kịch liệt trong nội tâm Châu Ly. Cô thương Cố Tử Khâm là thật, hận S cũng là thật. Nhưng càng căm phẫn hơn nếu như người cô tin tưởng nhất lại là kẻ lừa dối.
- Châu Ly, em vừa đi đâu sao?
Cố Tử Khâm ngó đầu qua hành lang tầng hai, thắc mắc lên tiếng hỏi vợ. Anh mặc chiếc áo sơ mi màu trắng lịch lãm, đầu tóc được chải gọn gàng, nét mặt ôn nhu thường ngày lộ rõ biểu cảm phấn khích hiếm hoi.
Khi Châu Ly lên tới nơi Cố Tử Khâm đang chờ, cô còn mơ màng ngửi được mùi hương nước hoa Pháp thoang thoảng.
- Sao hôm nay anh lại làm dáng thế nhỉ?
Châu Ly nửa đùa nửa thật, cúi xuống người Cố Tử Khâm hít hà mùi hương nam tính phảng phất trên cơ thể anh. Nhưng thái độ của Cố Tử Khâm chợt trở nên khác thường, anh hơi ngả người ra phía sau né tránh, cười gượng chống chế:
- Anh phải ra ngoài có chút việc! Tối nay em ở nhà ngoan nhé!
Bàn tay muốn chạm lên vai chồng của Châu Ly trở nên vô cùng hụt hẫng. Cô thu lại tầm mắt dịu dàng đang nhìn anh kia, miễn cưỡng gật đầu. Cố Tử Khâm được Thiệu Đình đỡ lên xe riêng, sau đó nhanh chóng phóng đi ngay trong đêm. Thái độ khác thường này không khỏi khiến Châu Ly suy nghĩ. Cô đẩy cửa bước vào trong phòng ngủ, ngơ ngác ngồi lên trên giường, thẫn thờ nhìn chằm chằm vào vị trí thường ngày mà Cố Tử Khâm vẫn ngủ.
Giống như có ai đó dẫn dắt Châu Ly, đột nhiên cô đưa tay vòng xuống dưới đệm, thử tìm kiếm gì đó. Cũng giống những người phụ nữ khác, trong lòng có mối bận tâm không yên thì sẽ phải điều tra rõ ràng bằng được. Châu Ly từng xem qua nhiều câu chuyện tin tức, một người vợ bắt được quả tang chồng mình lén lút sau lưng đều nhờ vào việc truy vết điện thoại và những vị trí đáng ngờ trong nhà.
Quả nhiên, khi Châu Ly lật tung đệm giường lên, một gói nhỏ to bằng nửa bàn tay được bọc trong nhiều lớp nilon xuất hiện. Cô ngờ vực cầm lên xem xét, nhận thấy trọng lượng của gói đồ này rất nhẹ.
- Cố Tử Khâm, anh giấu thứ gì trong này vậy?
Châu Ly vừa gỡ ra xem, miệng thì thầm lẩm bẩm khe khẽ. Không hiểu sao, trái tim cô đập mỗi lúc một nhanh, dự cảm chẳng lành liên tục trỗi dậy, chi phối gần hết lý trí. Tới khi thứ được bọc trong túi nilon được phơi bày trước mặt, sắc mặt Châu Ly lập tức trở nên tái mét.
Đây là một gói thuốc tăng lực s1nh lý của đàn ông, đã được sử dụng hơn phân nửa. Từ lâu rồi, vấn đề sinh hoạt vợ chồng giữa cô và Cố Tử Khâm không còn diễn ra như trước. Anh cũng hạn chế đòi hỏi vì lo sợ tâm lý của Châu Ly chưa được bình ổn lại. Bởi thế, sau khi nhìn thấy gói thuốc này, Châu Ly quả thực rất sốc.
Cô đứng phắt dậy, với lấy điện thoại trong tay, vội vàng bật màn hình vào chế độ định vị GPS. Điện thoại Cố Tử Khâm và Châu Ly vốn được kết nối theo dõi vị trí với nhau. Vì sau lần cô bị bắt cóc đem đi ngay trước sở cảnh sát kia, Cố Tử Khâm một, hai đòi cài bằng được.
Dựa theo vị trí máy truyền tới, nơi mà Cố Tử Khâm đ ến là một khách sạn có tiếng trong thành phố. Khi nhìn thấy vị trí của anh, cả người Châu Ly lập tức chết lặng. Cô mở số Cố Tử Khâm, vẫn cố gắng điều chỉnh hô hấp sao cho bình tĩnh nhất.
- Anh nghe!
- Anh đến nơi chưa?
Cô cất giọng du dương hỏi anh. Cố Tử Khâm im lặng một lúc, sau đó mới ấp úng trả lời:
- Anh đang cùng Thiệu Đình tiếp khách. Em ngủ trước đi, anh phải giải quyết hơi lâu chút!
- Vâng!
Châu Ly cúp máy, sắc mặt xanh tái. Đây là lần đầu tiên Cố Tử Khâm nói dối cô như thế này. Chính vì vậy, Châu Ly hoàn toàn rơi vào trạng thái ngây ngốc trong chốc lát. Cô thở dài, đứng dậy mặc thêm áo bông, sau đó vội vàng rảo bước xuống dưới lầu. Tay điều khiển vô lăng, mắt vẫn chăm chú nhìn về phía trước, nhưng trong lòng Châu Ly lúc này đang nóng như lửa đốt. Cô bặm chặt môi, hai hàng lông mày nhíu lại thật chặt. Cố Tử Khâm, rốt cuộc anh đang muốn gì?
Khách sạn Cố Tử Khâm qua đêm rất sang trọng. Châu Ly đỗ xe vào hầm chứa. Vì cũng đã muộn nên khách tương đối vắng. Châu Ly tới trước quầy tiếp tân, cất giọng hỏi nhỏ:
- Tôi muốn hỏi thăm một chút được không?
Nhân viên tiếp tân lễ phép gật nhẹ đầu, mỉm cười rạng rỡ nói:
- Chúng tôi có thể giúp gì thưa tiểu thư?
Châu Ly hạ thấp kính đen xuống sống mũi, trầm giọng đáp:
- Chồng tôi... Có lẽ anh ấy đang ở đây. Tôi có thể biết phòng anh ấy thuê không?
Nghe cô hỏi, nữ tiếp tân khẽ cúi đầu, nét mặt biểu lộ rõ sự bối rối. Bí mật của khách hàng luôn được họ ưu tiên đặt lên hàng đầu. Kẻ nào to gan dám tiết lộ, chắc chắn sẽ bị đuổi việc. Những ngón tay thon dài của Châu Ly gõ nhẹ trên mặt bàn. Cô cười cười, đối mắt sắc sảo bỗng trở nên lạnh lẽo. Cô rút từ trong ví một tấm thẻ đen, kẹp dưới lòng bàn tay, sau đó khéo léo đẩy về phía nữ tiếp tân. Hai mắt cô ta lập tức sáng bừng, âm thầm nuốt nước bọt.
Theo như nữ tiếp tân kia tiết lộ, Cố Tử Khâm thuê hẳn căn phòng đắt tiền nhất, nằm trên tầng số sáu. Khi đứng trong thang máy, tâm trạng của Châu Ly vô cùng bối rối. Cô đan chặt hai bàn tay vào nhau, hô hấp cũng trở nên khó khăn hơn một chút.
Ting... toong...
Cửa thang máy mở ra, Châu Ly vội vàng rảo bước. Hành lang rộng lớn, sạch sẽ, phòng nào phòng nấy đóng im lìm. Cô vừa đi vừa dò tìm, trông thấy phòng thuê của Cố Tử Khâm đã ở ngay trước mắt.
Châu Ly toan bước đến gần, nhưng bỗng cô nghe thấy có tiếng nói quen thuộc ở đâu đó vang lên. Giọng nói này là của Cố Tử Khâm!
Cô vội vàng tìm một góc khuất, đứng nép vào bên trong. Quả đúng như Châu Ly dự đoán, chưa đầy hai phút sau, hai bóng người lặng lẽ bước tới. Cố Tử Khâm ngồi trên xe lăn, ngực áo sơ mi phanh rộng, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc bồng bềnh. Sau lưng anh, một thiếu nữ trẻ trung, xinh đẹp, ăn mặc hết mực gợi cảm đang ưỡn ẹo đẩy xe lăn. Cứ đi được một lát, cô ta lại cúi đầu xuống hôn lên má Cố Tử Khâm. Động tác của hai người vô cùng tình tứ, thân mật. Cố Tử Khâm cười đến híp cả hai mắt, vòng tay ra phía sau bóp nhẹ lên bờ m ông căng tròn của cô ta.
Châu Ly nắm chặt lòng bàn tay, da mặt trở nên đỏ rần. Cố Tử Khâm dám lén lút ngoại tình sau lưng cô, thật nực cười biết mấy! Cô muốn khóc, nhưng vẫn cố gắng kìm chế. Chờ khi hai kẻ kia bước vào trong phòng, Châu Ly mới run rẩy bước ra. Cô thuê một căn phòng nằm sát bên cạnh phòng Cố Tử Khâm. Châu Ly muốn chờ xem, Cố Tử Khâm kia rốt cuộc định giở trò gì.
Hơn hai tiếng trôi qua, không nhanh cũng không chậm. Khoảnh khắc chờ đợi, Châu Ly cảm tưởng như toàn bộ thời gian xung quanh cô đã ngừng hẳn lại, chỉ có tiếng nhịp tim đập ngày một dồn dập hơn.
Lúc lâu sau, Cố Tử Khâm cuối cùng cũng chịu đi ra. Trên vòm ng ực rộng lớn của anh chi chít những dấu hôn mờ ám, là biểu hiện của sự h0an ái vô cùng nồng nhiệt.
- Em tuyệt lắm! Hơn hẳn người vợ cứng đờ như khúc gỗ kia của anh!
Anh li3m môi nói, đắc ý cầm tay cô ta mà đặt lên một nụ hôn. Cô gái đánh nhẹ vào người anh, đưa mắt lườm yêu.
Cùng thời điểm này, Châu Ly lạnh lùng bước ra, ném về phía đôi tình nhân trước mắt cái nhìn vô cùng khinh bỉ.
- Cố Tử Khâm! Anh được lắm!