Đồ Khó Ưa!! Tôi Thích Em!!

Chương 25

Nhỏ nghe đến cái thích con người đó vội nheo mắt liếc Nhật, quần áo thì xộc xệch, tay thì đeo đủ thứ màu sắc y như mấy cái dây chun mà mấy chủ nhân nít gần nhà nhỏ hay khoe nhau, tóc tai bờm xờm còn hơn là tổ quạ, măt thì búng ra sữa y như con nít lên 10, nói về ngoại hình thì có vẻ nhỏ nhỉnh hơn anh một chút, con người như thế mà nhỏ cũng thích sao, không thể nào, mà nếu có thì chắc là do anh hay trò chuyện với nhỏ nên nhỏ mới có cảm tình thôi chứ làm khỉ gì có chuyện mà nhỏ thích con người trẻ con thế này, đùng là anh chàng chỉ hợp với Tuyết nhà ta

- Có lẽ là bồng bột thôi!! Bạn trai của bà thì giữ lấy, tên này hở ra thế nào cũng bị gái bám – nhỏ phán câu xanh rờn, đẩy Nhật ra chỗ khác, nhỏ nằm xoài người ra so-pha

Cả đám biết bây giờ có nói gì cũng vô ích, phải chi có nó ở đây, giờ cả đám mới hối hận khi không về thẳng nhà

- Em dâu tương lai ơi!! Dậy ăn dưa hấu nè – Widel sấn tới, chìa miếng dưa hấu trước mặt nhỏ

- Cám ơn chị dâu tương lai, khi nào hai người cưới nhớ mời em làm nhà thiết kế áo cưới cho nhé – Nhi chồm dậy chộp ngay miếng dưa, nhoẻn miệng cười y như lúc nãy nhỏ đi dạo, làm Widel đỏ phừng phưng, quay ra Hùng anh cũng chẳng biết nói gì chỉ biết cười hì hì

- Ê – Quân khẽ khều nhỏ Nhi làm nhỏ quay ra với khuôn mặt đang rất tươi chẳng lạnh lùng như bao ngày – Phòng ….Vệ sinh ở đâu vậy?? Tôi …có nhu cầu – Quân gượng xấu mặt vì quê một phần là vì cái gì đó đó mà anh chưa biết, có lẽ do đầu củ chuối

- Đi thẳng xuống bếp có hành lang, từ hành lang đi dọc có 1 phòng đó, nhưng đừng động vào thứ gì nha – Tâm trạng nhỏ chỉ muốn cười hết ngày hôm nay nên cũng chẳng cọc cằn như mọi ngày – À mà sao không hỏi anh Hùng cho đỡ ngai, ai đời lại đi hỏi con gái phòng vệ sinh ở đâu – Nhi phì cười vì bản mặt ngớ ngớ của Quân

Quân thấy nong nóng trong người liền đứng dậy đi tìm ngay cái phòng vệ sinh mà nhỏ chỉ, anh còn chẳng biết tại sao mà người anh đột nhiên nóng lên lạ thường rồi tim cũng loạn xì ngầu theo

- Ê!! Đi đâu ấy ??? – Kiệt thấy Quân liêu xiêu đi vào phòng bếp liến ngó người ra hỏi

- Đi đâu kệ tôi – Quân gắt lên rồi chạy tót đi

- Thằng này bị gì ấy nhể??? – Kiệt nhìn cả đám chỉ tay về phía Quân chạy nhưng tất cả chỉ nhún vai như không biết

- Mắc vệ sinh!! – Nhi toạc một phát về nguyên nhân củ chuối khi Quân đột nhiên nổi cáu, cả đám “à” một cái rồi lại tiếp tục, nhỏ thì xoài người lên so-pha tiện đánh luôn một giấc cho khoẻ

Về phía hắn và nó thì hai đứa đang giành nhau ăn mì, một nồi mì đầy mà hai đứa giằng co cứ như là dân tị nạn 10 năm chưa được ăn

- Cậu ăn ít thôi, để tôi ăn với chứ, sao cậu ham ăn thế??? – nó giằng đũa từ tay hắn, nhìn cái mặt hắn sầm xuống khi bị nó giật lấy đôi đũa

- Tôi đang ăn mà, đưa đũa đây – Hắn cố gắng giật lại đôi đũa nhưng cứ mỗi lần hụt hắn và nó lại dần dẫn đến cái tư thế dễ hiểu lầm

Sau hơn một phút chiến đấu giằng lại đôi đũa từ tay nó nhưng không thành thì nó đã nằm gọn bên dưới người của hắn. Hai dứa đang cười chợt hiểu ra tư thế rắc rối nên ngậm miệng chẳng dám thở mạnh vì mặt hắn áp sát gần mặt nó rồi!!

I’m the Grim Reaper when I’m blaring out your speaker

Killin off the weaker, welcome to the final feature

My head is in the clouds, you can say that I’m a dreamer,

But I bang it super loud, turn that bitch into a screamer

I’mma do what I want, whatever

I’mma rage ’til the dawn, all-nighter

Don’t hold your breath

You know I’ll sleep when I am dead

I live for the night, I live for the lights

I live for the high ’til I’m free falling

I live for the night, I live for the lights

I live for the high ’til I’m free falling (falling, falling, falling…)

I live for the night ( trích đoạn “Live for the night” – krewella)

Nhạc chuông của nó bất chợt reo lên, thời cơ đã đến nó nhanh tay đẩy hắn ra để nghe điên thoại

- Bà đi đâu vậy Tuyết, giờ này phải về nhà rồi chứ

-…..

- À, thì ra mấy người kéo tôi lên nắm với hắn đấy à!!! Mấy người đi đâu rồi

-…

- Nhà Nhi ấy hả?? Qua liên, lâu rồi tôi chưa qua đó, đợi xíu

Nó dập máy, hắn thì ngơ ra xem từng biểu cảm sau 3 câu đối thoại của nó , từ ngây ngô sang hùng hổ rồi sang chế độ mắt sáng, mới có ba câu mà thây đổi chóng mặt, hắn kết luận ra một câu: “ Ngọc hay trở mặt”

- Còn ngồi đó làm gì, đi thay đồ rồi qua nhà nhỏ Nhi kìa – nó lanh chanh chọc đũa ăn mì xồm xoàm

- Ê!! Cô nấu mì cho tôi ăn mà, đưa đây – Hắn giựt lại đũa nhưng không thành

- Để tôi đút cho!! Hai người một đôi đũa thay phiên nhau ăn thì bao giờ mới xong – nó thổi mì đưa trước mặt hắn – Aaaaaaa- nó “a” một hơi dài chờ hắn

Hắn ngậm mì lẫn đũa, vừa nhai vừa nói:

- Cô vào lấy đôi khác đi, ăn thế này giống cái kiểu cô ép tôi hôn gián tiếp cô ấy – hắn liếc qua đôi môi bóng lên vì dầu của mì, lòng đang kiềm chế không cho bất cứ ý nghĩa đen tối nào có thể xâm chiếm trong khối não của hắn

- Nhai hết đi rồi nói, bất lịch sự, nhai tiếp đi nè – nói lườm hắn rồi giơ thêm miếng mì trước miệng hắn

Hắn chằm chằm nhìn vào mặt nó, không thể chịu nổi nữa rồi, xâm chiếm bờ môi đó là ý nghĩ của hắn, hắn gạt nhẹ đôi đũa và nồi mì ra bản, tiến sát đến bên nó.Nó đơ người không phản kháng , mặt nó dần đỏ lên, hắn tính làm gì nó chứ, quá gần, quá mức cho phép rồi, nó phải làm gì chứ, gạt hắn ra rồi hùng hổ hay để yên xem hắn làm gì tiếp theo!!

Chưa kịp suy nghĩ xong thì, hắn đã đạt bờ môi của hắn lên làn môi mỏng của nó, hắn từ từ tiến sâu vào bên trong làn môi ngọt, hắn muốn nhiều hơn nữa nhưng tạm thời thế này là đủ rồi. Nó đơ người nhưng rồi cũng chìm đắm theo nụ hôn đó, nó quàng tay qua cổ hắn, nó thật sự muốn thêm nhiều nhiều hơn nữa, xem ra nó còn tham lam hơn cả hắn

Cảm thấy thiếu ô-xi, hắn đành buông nó ra, chưa kịp điều chỉnh lại hơi thở thì nó gì chặt cổ hắn, cắm lấy đôi môi đầy đặn của hắn, lại một nụ hôn nữa do nó chủ động!!!

- Sao cô cắn môi tôi, tôi cắn môi cô à??? – cảm thấy thoả mãn thì nó buông hắn ra, chưa kịp nói gì thì hắn đã bổ vào mặt nó mấy câu tỉnh ruồi như hôn là chuyện thường ngày xảy ra với hai đứa nó nhưng mặt hắn vẫn đỏ phừng phừng

- Trả thù thôi, tại cậu bắt đầu trước mà, tôi cắn vậy còn nhẹ muốn tôi cắn nát luôn không – nó găm ge hai hàm răng trắng muốt trước mặt hắn như cố tỏ vẻ tự nhiên

- Hứ!! Đây không chấp cái đồ khó ưa như cô!!! – hắn hếch mỏ nhìn nó

- Thôi, lên phòng thay đồ đi đến nhà nhỏ Nhi chơi kìa, Tuyết bảo đến đó làm bữa tối rồi ở đó luôn, phải cầm theo ít đồ cho mấy đứa nó nữa. Cậu chuẩn bị đồ cho mấy “thím” của cậu đi, tôi đi chuẩn bị đồ cho Tuyết, rồi tiện thể dọn hết đồ cho nhỏ Nhi luôn – nó chẳng muốn cãi lại, một phần vì do quá quen với biệt danh hắn gọi nó, nó cũng chẳng muốn mất cái tên đó, một phần là vì phải chuẩn bị đồ nhiều, chắc phải gọi taxi chở đồ

Nó quay người đi thì hắn giật tay nó lại, mặt hắn sầm xuống rồi ngước nhìn nó với ánh mắt kì lạ, cái ánh mắt nó chưa thấy hắn dùng với nó bao giờ, ánh mắt như dò xét tâm can của người khác qua ánh mắt của người đó

- Lại muốn tôi nấu mì à – nó cố tránh anh mắt của hắn

- Đồ khó ưa!!! Tôi thích em!!! – hắn hít một hơi dài, nói nguyên một hơi

- Xin lỗi!! Cậu nói gì, có phải ý cậu nói là: “Đồ khó ưa!! Tôi muốn mì!!” phải không – nó sững người rồi ngoáy tai tỏ thái độ cạch khoé hắn

- Tôi nói thật đấy!! Đồ khó ưa!!! Tôi thích em!! Làm bạn gái tôi nhé – hắn dứng dậy nhìn thắng vào mắt nó, ai mà nói bây giờ hắn nhây nhưa thì chọi gạch vỡ đầu

Nó sững người , rồi cười toe toét, đây là điều nó mong muốn, quá sung sướng nó nhảy bổ lên người hắn ôm chầm lấy hắn làm hắn không kịp trở tay chỉ kịp giữ eo nó. Về phần nó thì chồm lên cứ nhảy tưng tưng ôm lấy hắn chẳng để ý để tứ gì hết

- Cậu nói thiệt không?? – nó vẫn nhảy tưng tưng mặt hơi co lại

- Đồ khó ưa!! Tôi thích em!! – hắn chỉ nói thế thôi là đủ hiểu hắn co 1tha6t1 lòng hay không, không uổng công hắn chụp lén ảnh nó vài hôm trước rồi tự sướng đủ kiểu tỏ tình chứ không thì hắn cũng không trôi chảy như bây giờ, xem ra hắn cũng chuẩn bị kĩ lưỡng cho việc này

- Chúng nó làm gì ở nhà mà lâu thế, hay chơi nhau ở nhà rồi – Kiệt nói giọng nhừa nhựa như mấy bà bán cá ngoài chợ, ngồi đợi hai đứa xách đồ đến mà cũng thấy mệt chẳng thấy tăm hơi hai đứa nó đâu

- Nói thế tí Ngọc đến nện cho cậu một trận nên thân luôn đấy!!! Muốn không?? – Tuyết lừm Kiệt nở một nụ cười gian – Chắc đồ nhiều nên lâu là phải rồi, bọn mình ở đây phá cỗ luôn mà – Tuyết tiếp tục nhai bánh nhồm nhoàm

- Cỗ gì??? – Kiệt ngớ mặt ra nhìn như muốn chọi cục gạch vào mặt anh

- Trung thu chứ cái gì, chủ nhà cho phép rồi, tí nữa lên xí phòng đi – Quân lau chau bứt một cọng tóc rồi đi về chỗ nhỏ Nhi

- Ồ!! Mà cậu làm thế - Kiệt gật đầu như đã hiểu – Hùng ơi! Quân sàm sỡ Nhi kìa – Kiệt quay sang phí Hùng đang cố gắng đút miếng bánh vào miệng Widel

Hùng giật mình, nhìn qua bên hàng ghế so-pha, bị Kiệt chắn hết phần đầu chỉ nhìn thấy cặp giò của quân ở gần ghế so-pha, lưng thì gập xuống, nhìn sơ qua cứ tưởng thằng nào chuẩn bị cưỡng hiếp con gái nhà lành. Tính bay ra nện cho Quân một trận nhưng Widel còn nhanh hơn anh, như vũ bão cô nhóc đến bên cạnh Quân, đập một phát rõ đau vào lưng, nghe rát cả tai chứ huống hồ gì người bị đánh xót xa quá!! Cả đám ngậm ngùi tiếc thương cho cái lưng của Quân chứ không phải Quân: Bạn bè thế đấy!!!

- Anh làm gì con gái đang ngủ thế hả - Widel chống nạnh hếch mặt lên nhìn Quân đang co ro ôm lưng

- Làm gì đâu, tính chọc cô ấy cho vui thôi mà – Quân nhăn nhó chỉ vào cọng tóc rồi lại chỉ vào khuôn mặt nhỏ Nhi. Thế là hiểu, ai mà không biết cái trò xưa như trái đất là lấy toc2 chọc vào mũi người khác, người bị chọc luôn luôn trong trạng thái đã say giấc sau đó tỉnh dậy và bạt tai cái người chọc, quy luật của trò nghịch dại này lẽ nào Quân không biết => Ngu người rồi!!!!

- Chọc nhỏ mà tỉnh dậy thì cậu cũng nằm viện 1 tuần đấy chứ ở đó mà vui – Tuyết xuýt xoa rồi Nhật làm hình ảnh mi hoạ:làn tóc rối, bờ môi thâm, làn mi đen rồi ngất luôn, Quân nhìn thấy mà tái cả mặt

- Mấy “thím” đâu rồi!!! Ra ngoài lấy đồ nè!!! – nó đứng ngoài đập cửa ầm ầm, chẳng biết chuông cửa có tác dụng gì với nó nữa, hắn nhìn thấy mà chỉ thở dài lắc đầu

Cả đám nghe thấy chạy ngay ra ngoài cổng niềm nở như đón khách vào nhà và phần xách đồ là để giành cho khách

- Quay lại lấy đồ ngay, giỡn mặt với chị à – nó đứng ngoài gào lên làm cả bọn thót tim, ngu mới không quay lại

- Nhỏ Nhi đâu???- nó đếm số người rồi hỏi Tuyết

- Nhỏ ấy ngủ rồi!! Quân ơi, vào kêu nhỏ Nhi dậy giùm cái – Tuyết gọi với vào cái tên rảo bước nhanh vào nhà

Quân nhìn Nhi ngủ ngon lành trên ghế so-pha mà chẳng muốn gọi dậy, giờ anh mới để ý rằng nhỏ rất ít khi mặc váy, điển hình như cả bộ đồng phục chưa kịp thay của nhỏ cũng là bộ quần áo nam sinh, dáng ngủ gác tay ngang mặt, một chân co lên cũng giống con trai, anh nhín chằm chằm vào phần dưới cổ của nhỏ : “Sao lại thẳng thế nhỉ” – Quân bắt đầu những suy nghĩ biến thái nhưng tay vẫn tiến tới lay nhỏ dậy

- Nhi ơi, dậy đi!! Ngọc đến rồi kìa, ra xách đồ phụ cô ấy kìa – Quân lay nhẹ không phản ứng, sau đó cố gắng lay mạnh nhưng vô ích, anh chàng đành phải vực nhỏ dậy lắc lư hai vai nhỏ thật mạnh

- ưm…từ từ….thả ra….ưm – Nhi tỉnh lại nhưng vẫn trong tình trạng ngái ngủ, “Nhìn đáng yêu phết!!” Quân nhìn thấy thế liền bụm miệng cười, tay cố nhấc nhỏ dậy
Bình Luận (0)
Comment