Đồ Khốn, Em Muốn Ôm Đùi Anh

Chương 14

Q: Meo thụ, sắp thi rồi cầu an ủi QAQ

A: *xoa xoa đầu* (~ ̄▽ ̄)ノ╰( ̄ω ̄o)*xoa xoa đầu*

***

Tiếng thở dốc bị đè nén trở nên nặng nề, tiếng rên rỉ tương đối xa lạ vang lên, hai loại âm thanh riêng biệt đồng thời trùng lặp, nhưng Khương Tiểu Lạc vẫn có thể lập tức nhận ra một trong hai người.

Đây là kỳ thứ ba của “Vương triều họ Lý”, mới mở đầu đã có nội dung không phù hợp với lứa tuổi.

Mẹ nó! Hóa ra trong kịch này còn có cảnh H.

Thời gian đoạn H không quá ngắn, tầm hơn một phút. Sở Thiếu à, anh có cần cố gắng thở dốc như vậy không hả? Thanh âm bị kích thích có chút run rẩy thông qua tai nghe vang lên cực rõ ràng như ở bên tai.

Gợi cảm chết mất.

Kết thúc phần H, Lý Hoàn cất lên chất giọng trầm thấp đầy quyến rũ, giờ khắc này, trút bỏ sự uy nghiêm của một đế vương cường đại, chỉ còn sự thương tiếc với người mình yêu.

Khương Tiểu Lạc nhớ tới những lúc cậu và Sở Thiếu xong việc, anh sẽ liếm lỗ tai cậu, dỗ dành cậu nghỉ ngơi cho khỏe, cũng chính là loại giọng nói dịu dàng này, làm cho cậu càng chìm đắm sâu trong mạng lưới ngọt ngào anh giăng ra. Nghĩ lại, Khương Tiểu Lạc cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, phía dưới cũng có phản ứng. Cậu cảm thấy mình thật càng ngày càng không thuần khiết, chỉ nghe giọng anh thôi cũng phản ứng được.

Khương Tiểu Lạc giơ ngón trỏ ra, nghiêm khắc chỉ trích vật ở nơi nào đó giữa hai chân như người lớn đang dạy dỗ trẻ con: “Mày đàng hoàng chút coi!”

Cậu nhẹ nhàng tắt âm thanh, cảm giác khô nóng mới chậm rãi giảm bớt.

Chuẩn bị – Ba cậu: Các đồng chí ơi, phần âm giới thiệu toàn bộ bốn kỳ đã được tôi đăng lên nhóm, thử đoán xem đây là ai nào ﹁_﹁

Khương Tiểu Lạc thấy chuẩn bị nlói vậy, nhấn vào nghe thử, file âm thanh có tên là “Giới thiệu bốn kỳ.mp3” được mở ra, tuy rằng chưa chắc cậu đã đoán được cái gì, bởi vì số lượng CV mà cậu biết không nhiều lắm.

Chỉ là…

Đường Đường – Kỳ Meo:!!!

Khương Tiểu Lạc sợ hãi trả lời, điều này đã nói lên cậu đoán được đó là thanh âm của ai.

Chính là Sở Thiếu.

Vừa mới phát hiện ra Sở Thiếu từng ở trong giới võng phối, còn tưởng rằng anh sẽ không quay lại phối kịch, nhưng phần giới thiệu này là sao đây? Trong danh sách thành viên của hai bộ kịch mà Sở Thiếu phối cũng đâu có Ba cậu.

Đường Đường – Kỳ Meo: Chuẩn bị, cô quen Sở Thiếu sao?

Tuyên truyền – DD: Ôi, Sở Thiếu  ̄▽ ̄

Hiển nhiên là bạn nhỏ tuyên truyền cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Chuẩn bị – Ba cậu: Nói được thì làm được, mẹ bọn trẻ ơi cô thua rồi nha ﹁_﹁

Trang trí – Mẹ cậu: OTZ cô được, cô thắng, hôm nào tôi mời cô một cốc trà sữa.

Này! (#`O′) Đừng có coi như không nhìn thấy câu hỏi của tôi chứ OTZ. Nóng lòng muốn biết quan hệ giữa chuẩn bị và Sở Thiếu, Khương Tiểu Lạc lại trả lời.

Đường Đường – Kỳ Meo: Chuẩn bị, cô quen Sở Thiếu sao?

Lần này, Khương Tiểu Lạc không bị bơ nữa.

Chuẩn bị – Ba cậu: Không quen, _(: 3″ ∠)_ tôi nhờ bạn bè giúp liên lạc với anh ấy.

Đường Đường – Kỳ Meo: *ngoáy mũi*

Khương Tiểu Lạc thấy Sở Thiếu phải vào nhóm mới vui, vì vậy cậu cố gắng dụ dỗ chuẩn bị kéo người vào. Mặc dù chỉ là giới thiệu kịch, nhiệm vụ của anh ấy đã hoàn thành, nhưng một trò đùa dai nổi lên trong lòng cậu. Khi Sở Thiếu không biết mình là ai, cậu rất muốn cùng anh chơi trò trốn tìm ~(≧▽≦)/~

Chuẩn bị – Ba cậu: Anh ấy sẽ không vào đâu.

Đường Đường – Kỳ Meo: Đi hỏi thử xem, tôi là fan cuồng của Sở Thiếu (>﹏<.)~ hu hu hu, cầu gần gũi vây xem thần tượng.

Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: Vừa vào nhóm tổ kịch đã thấy Meo thụ đánh mất liêm sỉ ﹁_﹁

Đường Đường – Kỳ Meo: Vừa vào nhóm tổ kịch đã thấy một vị “công” tự xưng tới làm nũng ﹁_﹁

Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: …

Bị Song Mộc Lâm quấy rầy như vậy, suýt nữa thì Khương Tiểu Lạc quên mất chuyện chính.

Đường Đường – Kỳ Meo: Ba ơi~ cầu thêm Sở Thiếu vào nhóm.

Một tiếng “ba” này làm cho chuẩn bị không dám nhận.

Chuẩn bị – Ba cậu: Tôi sẽ nhờ bạn nhắn lại, có tham gia hay không còn phải tùy vào Sở Thiếu.

Đường Đường – Kỳ Meo: *ôm quyền*

Việc riêng đã xong, chuyển sang chuyện chính, Khương Tiểu Lạc bị nêu tên.

Chuẩn bị – Ba cậu: Meo thụ, âm thô của cậu cần làm lại, hiện tại có thời gian rảnh không, lên YY để tôi PIA chút.

Đường Đường – Kỳ Meo: Ừ có.

Chuẩn bị đã nói đến vậy, chứng tỏ có rất nhiều chỗ chưa được, nếu không thì đã dùng phản âm để thay thế. Nhưng nếu quả thật phần H không được ổn, Khương Tiểu Lạc hy vọng chuẩn bị có thể cho cậu thu âm một mình. Việc ghi âm công khai, dù chỉ nghe được thanh âm, cậu vẫn có cảm giác thẹn thùng như bị lột sạch quần áo.

Không phải chưa từng có CV ghi âm H ngay tại hiện trường, nhưng hiện giờ Khương Tiểu Lạc vẫn chưa thể bình tĩnh thản nhiên làm điều đó được.

Khi cậu tiến vào YY của tổ kịch, đã thấy nick của Ba cậu và Song Mộc Lâm, thật là… Tên Song Mộc Lâm này thích hóng hớt gì chứ, đích thị là muốn thấy cậu mất mặt.

Song Mộc Lâm lên tiếng chào hỏi ở khung chat, cười đến bỉ ổi.

Song Mộc Lâm: Ai ui, Meo thụ, cố gắng lên! (o^^)oo(^^o)

Kỳ Meo: -_-#

Bên tai vang lên tiếng nước mưa rơi tí tách, Ba cậu kéo cậu vào một phòng có tên là “Phòng điều giáo tiểu thụ”.

Chuẩn bị lên tiếng, chất giọng nữ mạnh mẽ lại để lộ chút thô bỉ, “Roi da đã chuẩn bị rồi, Meo thụ chuẩn bị xong chưa?” Dứt lời, trên khung chat còn hiện ra hình ảnh nữ vương đại nhân quật roi da.

Khương Tiểu Lạc không trở lời, nhưng Song Mộc Lâm lại cực kì phối hợp hoan nghênh.

Song Mộc Lâm: Xin hãy nhẹ nhàng o(*////▽////*)q

Khương Tiểu Lạc hắng giọng, nhấn vào mic, thanh âm mềm mại vang lên: “Chuẩn bị, tôi có thể xin cô đá Song Mộc Lâm ra ngoài không?”

Khi cậu nói những lời này, trong phòng lại có thêm một người, là Cối xay gió, cậu lập tức buột miệng hô một tiếng, di dời chủ đề xin chuẩn bị đá Song Mộc Lâm ra.

“Chào Cối xay gió.”

Cối xay gió không mở mic, chỉ gõ chữ trên khung chat.

Cối xay gió: Đang đi làm, không thể mở mic, tới vây xem.

Lời ít ý nhiều, trực tiếp để lộ hình tượng đàn ông tinh anh làm việc quyết đoán, tâm tư tinh tế giữa những hàng chữ, Khương Tiểu Lạc nghĩ vậy.

Tiếng ho của chuẩn bị kéo tâm hồn đang dần bay đi xa của Khương Tiểu Lạc.

“Meo thụ, chúng ta bắt đầu đi.”

Bị hai người khác vây xem, cậu không thể không khẩn trương. Khương Tiểu Lạc đảnh phải thu nhỏ màn hình YY sang một bên, mở kịch bản ra, tưởng tượng rằng trong phòng chỉ có một mình chuẩn bị. Chuẩn bị đọc ra phần lời kịch cần phải làm lại, cậu tìm được mấy câu thoại ấy, bắt đầu thu âm lần nữa dưới sự phân tích của chuẩn bị.

Cậu mở CE để ghi âm trong suốt quá trình, tiến hành dưới sự chỉ đạo để đạt được hiệu quả cao nhất, tới khi nào nắm chắc được diễn biến cảm xúc của nhân vật thì cắt bỏ phần thừa đi là được.

Nhưng quá trình này không quá lí tưởng, bởi Khương Tiểu Lạc không có nhiều kinh nghiệm ghi âm ngay tại chỗ, có những chỗ đọc sai dòng, chuẩn bị sửa mãi vẫn không đổi được, hoặc là bị nuốt chữ rất nhiều, tốc độ nói quá nhanh.

Nghe thấy tiếng thở dài của chuẩn bị, Khương Tiểu Lạc không dám nói nữa, lập tức tắt mic gõ chữ.

Kỳ Meo: Xin lỗi o(╥﹏╥)o

Phản âm không hề dễ như cậu tưởng tượng, Khương Tiểu Lạc biết cậu còn rất nhiều chỗ phải sửa, chí ít phải khắc phục được vấn đề đối kịch trước mặt người khác.

Chuẩn bị tốt bụng an ủi: “Không sao đâu, chúng ta có thể làm từ từ, đừng khẩn trương.”

Kỳ Meo: Ừ, tôi sẽ cố gắng.

Cối xay gió: Chuẩn bị, có thể tìm ai đó giúp Kỳ Meo đối kịch, hiệu quả sẽ tốt hơn đấy.

Thấy Cối xay gió nói vậy, chuẩn bị vội vàng gọi Song Mộc Lâm, dù sao Cối xay gió cũng không thể mở mic, người duy nhất có thể phối vai công chỉ có Song Mộc Lâm thôi.

Nhưng thật đáng tiếc.

Song Mộc Lâm: Tôi sắp phải ra ngoài rồi, xin lỗi.

Cối xay gió lại bổ sung: Kỳ Meo, buổi tối tôi rảnh, còn cậu?

Khương Tiểu Lạc trả lời: Buổi tối tôi không tiện đối kịch, trong nhà có người. Đam Mỹ H Văn

Vậy thì chỉ có thể chọn ban ngày.

Cối xay gió: Chiều mai?

“Ừ được, ban ngày đều rảnh.”

Cối xay gió, anh thật là tốt! Từ đó, hình tượng người tốt của Cối xay gió trong lòng Khương Tiểu Lạc càng tăng lên.

Pia riêng không có hiệu quả, vì vậy họ quyết định để sau, màn đối kịch hôm nay kết thúc sớm.
Bình Luận (0)
Comment