[Đồng Nhân] Tứ Hồn Chi Nguyệt Lão

Chương 12

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Irasue mắt sắc bắt được cảnh tượng này, nghi hoặc tiến lên, vòng ra sau lưng Sesshomaru. 

Một đôi mắt to tròn ngập nước đang lo sợ nhìn nàng.

Irasue hít một ngụm khí lạnh.

Quần thần chẳng hiểu ra sao, cố gắng đứng tại chỗ lén lút rướn đầu nhòm. Mikazuki yên lặng nâng tay che mặt. 

" A a a a a!!!!!" Irasue cả hai mắt đều sắp hóa thành hình trái tim " Hảo khả ái!!!! " (*^﹏^*) (*^﹏^*) 

Inuyasha bị thái độ của nàng làm cho sợ hãi, mạnh túm lấy y phục Sesshomaru, đem thân thể bé nhỏ cố gắng giấu sau cái đuôi của hắn. 

Sesshomaru cũng bị phản ứng thái quá này suýt nữa băng mặt, tóc gáy dựng đứng. Hắn dùng đuôi cuốn lấy Inuyasha, đem hài tử nhét vào trong tay Irasue. 

" Phiền mẫu thân đại nhân ngài chiếu cố hắn. Ta không có thời gian dây dưa ở chỗ này! "

Hai chữ " chiếu cố " bị nhấn mạnh đến mức Mikazuki cảm thấy đau răng. Sesshomaru giải quyết xong vướng bận, không nhìn ánh mắt tội nghiệp của Inuyasha quay người rời đi. 

Irasue ôm hài tử có chút vất vả. Inuyasha trong lòng không ngừng giãy giụa, đôi tay nhỏ yếu không ngừng với theo bóng lưng phía trước, thốt ra thanh âm đầu tiên từ sau khi tỉnh lại: " Đại ca ca... đại ca ca..."

Irasue khó hiểu nhìn nhi tử của mình. Sesshomaru bước chân hơi dừng, lại tiếp tục đi khỏi. 

" Ta không phải ca ca ngươi. Sesshomaru ta không có một cái đệ đệ bán yêu nào như ngươi. "

Mikazuki đỡ trán. Xong! Lần này là trực tiếp phủ nhận! Oán khí mấy ngày nay không lẽ lớn đến vậy? 

Irasue há hốc miệng, cả người đều không hảo nhìn chằm chằm bóng lưng đã đi xa của nhi tử. Hài tử trong lòng ánh mắt ướt sũng, rốt cuộc nén không được, oa một tiếng liền khóc: " Ô ô ô ô... Đại ca ca... đừng bỏ Inuyasha mà....đại ca ca... "

Thân phận của hài tử cứ như vậy được làm rõ. 

Yêu quái xung quanh trợn tròn mắt. Bọn họ có phải đã biết thứ gì không nên biết hay không? Đệ đệ tân nhậm Yêu Vương? 

Tây quốc chủ mẫu tay chân luống cuống, một bên lau nước mắt cho hắn, một bên ngọt miệng dỗ dành: " Ngoan, ngoan... Nhi tử ngoan đừng dọa ta a..."

Inuyasha khóc càng lợi hại. 

" Sesshomaru! " Irasue tức giận rống lên " Ngươi có giỏi quay lại đây a!"

Một đôi tay thon dài vươn đến, nhẹ nhàng đem Inuyasha ôm ra khỏi vòng tay của Irasue. Nàng hơi ngẩn người, phất tay: " Các ngươi giải tán hết đi, lui hết xuống cho ta. "

Sau hôm nay, chỉ sợ cả Tây quốc đều muốn biết Sesshomaru có một cái bán yêu đệ đệ không được hắn yêu thích. 

Như được đặc xá, xung quanh nháy mắt không còn bóng " người ".

Mikazuki đem nước mắt của hài tử đều lau đi, nhẹ giọng vỗ về: " 

Inuyasha ngoan, chúng ta lập tức đi tìm đại ca ca, được không? "

" Ô ô... " Tiểu Inu đáng thương dụi mắt " Đại ca ca không thích Inuyasha.... không thích Inuyasha... "

Mikazuki yên lặng đem hắn sửa ôm trên một bên cánh tay: " Hắn không có không thích Inuyasha, hắn chính là ca ca ngươi a, là cái tử ngạo kiều, chết cũng sẽ không thừa nhận... Không cần so đo với hắn nha... "

" Thật sự? " Tiểu Inu quả nhiên ngừng khóc, thút thít nhìn hắn. Irasue ở một bên yên lặng giơ ngón cái, trong lòng mặc niệm thay đại nhi tử. 

Sesshomaru, ngươi xong! ( ̄- ̄) 

→_→ Có mẫu thân như ngài, Sát điện hạ lớn lên hẳn rất vất vả đi?

" Đúng vậy đúng vậy! " Vị mẫu thân nào đó không tiếc bôi đen nhi tử, hai tay lăm le muốn đem Inuyasha ôm đến. Mikazuki bất đắc dĩ nhìn nàng, đem hài tử chuyển qua: " Ngươi ngược lại đừng dọa hắn a, phu nhân! Vẻ mặt này của ngươi cứ như yêu quái dụ dỗ hài tử vậy. "

Irasue:...-_-! 

Ngươi không cảm thấy mình nói gì sai sao, thân mến? 

" Inuyasha muốn gặp ca ca... " Tiểu hài tử nóng lòng chờ đợi. Irasue nghiến răng một chút, độc thủ vươn đến hai lỗ tai trắng trắng mềm mềm trước mắt. Lỗ tai vốn là chỗ mẫn cảm nhất, tiểu Inu lập tức che tai nhìn nàng. Irasue tựa như tìm được cảm giác làm mẹ chân chính, phiêu phiêu đáp lời: " Nhất định sẽ gặp! Có điều trước đó, tiểu cẩu cẩu gọi mẹ nghe xem nào! "

Người bên cạnh co rút khóe miệng, không chút lưu tình vặn nàng: " Ngươi nói nghe thật dễ a! Hắn chính là nhi tử của Izayoi đó. Ngươi ngược lại có chút thái độ nhìn nhi tử của tình địch ta xem nào! "

Người nào đó không có để ý lời hắn, ánh mắt mong chờ nhìn hài tử. Inuyasha không rõ nhìn nàng, hoang mang gọi: " Mẹ? "

Một tiếng "mẹ" này vừa thốt ra, Mikazuki đột nhiên nở nụ cười. Hắn vừa nghe thấy tiếng xiềng xích mộng cảnh cuối cùng trong ý thức của Inuyasha đứt rời, chầm chậm tan biến trong thức hải yếu ớt. 

Izayoi, yên nghỉ đi. 

Hài tử của ngươi sẽ có người thay ngươi chăm sóc. 

- -- ---

Sự việc tạm ổn.

Cung điện của Irasue bỗng chốc náo nhiệt bốn phía. Thị nữ nâng khay liều mạng chạy ra chạy vào. Y phục, chăn đệm, vật dụng của hài tử nằm la liệt dưới đất. Lăng Nguyệt Tiên Cơ vẻ mặt phấn khích không ngừng soi mói chọn lựa:

" Cái áo này thật đẹp a.... "

"Không đúng, sao ta lại thấy cái kia đẹp hơn rồi..."

" Các ngươi mau lấy cái áo trong phòng ta đến đây... "

Mikazuki đau đầu xoa xoa mi tâm, lỗ tai ong ong liên hồi. Inuyasha trong lòng thiện giải nhân ý đứng lên, lo lắng hỏi: " Mikazuki-sama, người không sao chứ? "

Người nào đó ôn nhu cười, ngón tay tiếp tục động tác dang dở, nhẹ nhàng ấn vào vị trí trái tim của Inuyasha: " Nhị điện hạ thật là hảo hài tử đâu, chờ ta xong việc liền đưa ngài đi gặp đại ca ca!"

Đôi mắt to tròn hơi sáng lên, ngay sau đó lại vụt tắt: "Đại ca ca sẽ không thích Inuyasha, không muốn gặp hắn! "

????

Mikazuki trợn mắt, thế nào lại thông suốt nhanh như vậy? Không phải lúc nãy còn khóc sướt mướt muốn tìm điện hạ sao?

Irasue phân ra một tia chú ý, tò mò nhìn: " Ngươi đang làm gì đó? Chẳng hài tử còn cần gì khác? "

" Ta giúp hắn đặt thêm một vài kết giới loại khác. Chuyện của Izayoi chính là bài học ta không muốn trải nghiệm thêm một lần nào nữa. " Mikazuki hai tay chuyển động, song song kết ấn " Ta cũng không tin trong cung điện này không có yêu quái nào muốn hại Inuyasha, ít nhất là ở hiện tại. "

Không khí trong cung điện trầm xuống, yên tĩnh đến kỳ lạ. Mikazuki kết thúc tiến trình, nhẹ nhàng niết má Inuyasha: " Nhị điện hạ không cần lo,ta chỉ ngài một bí quyết có thể khiến đi điện hạ không thể ghét ngài." 

Irasue đột nhiên có dự cảm không tốt. 

Quả nhiên, dưới cái nhìn của nàng, bạch y nhân chậm rãi mở miệng:

" Thứ nhất, nếu điện hạ có gọi ngài là bán yêu, không cần so đo với hắn. Hắn chính là đang sợ ngài không có nỗ lực tăng lên bản thân nên mới nói nhị điện hạ như vậy. "

Irasue: →_→ 

" Thứ hai, nếu điện hạ muốn đem ngài bỏ lại, lập tức ôm chặt đuôi hắn, đảm bảo hắn chạy không thoát. "

Irasue:⊙﹏⊙ 

Inuyasha ⊙o⊙)? 

" Cuối cùng, chờ điện hạ ngài lớn chút nữa, chỉ cần gặp hắn liền kiêu ngạo một chút, hoang dã một chút, đảm bảo hắn lập tức nói chuyện với ngài! "

Irasue ~(*+﹏+*)~ 

Nàng cư nhiên không còn gì để nói. 

Inuyasha cái hiểu cái không gật đầu, yên lặng nhớ kỹ. Irasue dùng vẻ mặt kinh tùng nhìn Mikazuki vẻ mặt bình thản nói ra nội dung kinh người kia. Không thể không nói, ba biện pháp kia quả thật vô cùng hữu ích. Không chỉ khiến Inuyasha " thấu hiểu " thái độ của Sesshomaru, còn đem cả hai vị này chỉnh thảm thiết trong tương lai sắp tới. 

" Ánh mắt này của ngươi là sao? Ta nói không đúng? " 

"Không, ngươi nói quá đúng, ta không có gì phản bác. Nhưng mà- " Mẫu thân đại nhân yên lặng đem Inuyasha kéo đến trong lòng " Sesshomaru đụng phải ngươi rốt cuộc là vì tạo nghiệt gì rồi a? "

" Ha ha, cám ơn lời khen. " Mikazuki mặt không đổi sắc đáp lời. 

- ---

Mikazuki quyết định đem tro cốt Izayoi an táng dưới một gốc anh đào xinh đẹp trong cung điện cũ của Inu no Taisho. Irasue vốn không có ý kiến gì, Inuyasha lại sẽ chỉ càng trầm mặc khiến người ta thương xót. Hắn đã đủ hiểu mẹ mình không bao giờ quay lại, cũng đã biết cái chết có ý nghĩa gì. 

Irasue tiến lên chạm vào gốc anh đào đã có chút già cỗi, hoài niệm nói: " Nếu ta nhớ không lầm, gốc cây này vừa vặn được trồng sau trận chiến của hắn và Long Cốt Tinh. Chớp mắt thời gian đã muốn qua nhanh như vậy a.. "

Mikazuki không có đáp lời cùng nàng, nhẹ nhàng dắt tay Inuyasha còn đang mờ mịt vô định: " Đi thôi, nhi điện hạ, ta đưa ngài đến cung điện của điện hạ gặp hắn. "

Cho Irasue một chút thời gian nữa để ngẩn người đi thôi. 

Hài tử ngoan ngoãn đi theo. Irasue hơi ngoái đầu, nhìn theo hai bóng trắng đỏ nối tiếp nhau, không tự giác mỉm cười.

" Ngươi xem, tiểu nhi tử của ngươi cũng đã sắp hiểu chuyện rồi đâu? Ngươi cũng không cần ôm tiếc nuối! "

Dọc một đường đến chủ cung điện, Mikazuki chỉ yên lặng dắt tay hài tử đi đường. Yêu quái gặp được trên đường đều cung kính hành lễ với hắn, trái lại tựa như không nhìn thấy Inuyasha. Mikazuki cũng không có bắt bẻ gì bọn họ, trong đôi mắt tím ánh lên tia sáng kỳ dị. 

" Mikazuki-sama! "

Lại một nhóm cung nữ khác đi đến. Hai người vừa đi qua, sau lưng đã có yêu quái nhẫn nhịn không được khẽ mắng: " Ti tiện bán yêu!"

" Suỵt! " Có yêu quái nhanh mắt nhìn thấy bước chân người nọ dừng lại, vội vã bịt miệng cung nữ vừa nói. Đáng tiếc không để bọn họ kịp phản ứng, viên ngọc trên cổ Inuyasha sáng lên, một luồng linh lực màu tím đánh thẳng về phía yêu quái vừa nãy. 

" A! " Yêu quái nọ che một con mắt, đau đớn hô lên. Những người khác làm sao không hiểu chuyện gì xảy ra, vội vã quỳ xuống dập đầu:

" Đại nhân tha tội! "
Bình Luận (0)
Comment