[Đồng Nhân] Tứ Hồn Chi Nguyệt Lão

Chương 48

" Buông...." Pháp tắc cảm thấy mình sắp có thể đi gặp liệt tổ liệt tông đến nơi rồi. 

Mikazuki còn chưa xong, vẫn đang hăng tiết lắc lấy lắc để:" Ha hả, biết sợ? Vậy ngươi nói với ta ngươi định làm quỷ gì a? Ngươi là đang định để thế giới này trùng sinh đi đầy đất, xuyên không nhiều như cẩu hả? "

Đối với chuyện này, không chỉ có Mikazuki sắc mặt không tốt, ngay cả pháp tắc cũng buồn bực không thôi: " Ngươi không nói ta cũng muốn biết vì cái gì bọn họ có thể tồn tại được đâu. Bọn họ tồn tại đều là kháo lực lượng của lão tử a!"

Động tác trên tay Mikazuki dừng lại, vẻ mặt vi diệu nhìn hắn:" Đừng nói với ta ngươi không biết quy định mới nhất về quản lý thế giới.... "

Bị một cái đại đại mỹ nhân như vậy nhìn chằm chằm, pháp tắc rất không tiền đồ đỏ mặt, lại rất nhanh chuyển sự chú ý lên nội dung lời nói:" Quy định mới nhất? Ta quản lý ba cái thế giới còn chưa nghe qua lần nào. Rốt cuộc nó là cái gì a?"

Người kia vẻ mặt thương hại vỗ vai hắn:" Thảo nào ngươi quản lý ngốc đến như vậy. Nhưng mà... "

Hắn đột nhiên hung hăng vỗ đầu pháp tắc:" Điều đó không có nghĩa ngươi có thể để cho bản nguyên thế giới tự có ý thức chấp nhận bọn họ a! Ngươi có thể ngốc hơn chút nữa không? Bổn tọa cảm thấy nói chuyện với ngươi nhiều một câu đều sẽ suy giảm trí thông minh đó! "

Pháp tắc biết điều câm nín. 

Mikazuki phát tiết xong rồi thì bình tĩnh hơn, thong thả vuốt phẳng tay áo:" Tên thất học nhà ngươi nghe cho rõ đây, trong quá trình thế giới diễn tiến, không nói đến các thế giới ngẫu nhiên tạo lập, đối với các thế giới mà nội dung diễn tiến đã được định sẵn, nếu đến cuối cùng vai chính hoặc cốt truyện bị đẩy chệch hướng quỹ đạo vốn có nhưng kết quả được cho là tốt hơn kết quả cũ, bản nguyên thế giới sẽ sản sinh ra một lượng lớn năng lượng, trong đó người đóng vai trò chính trong việc thay đổi này có quyền nắm giữ năm phần lực lượng cho mình. "

Chờ hắn nói xong, miệng pháp tắc đã há to đến nhét vừa quả trứng gà:" Ta căn bản không biết mấy chuyện đó! "

Mỗ gia trưởng khinh bỉ nhìn hắn:" Ta đi qua không biết bao nhiêu thế giới, lần đầu tiên gặp được loại pháp tắc như ngươi. "

Mỗ nhân khóc không ra nước mắt nhìn hắn tuyệt trần vung tay rời đi. 

Ta thật sự không biết gì a!

→_→ Ha ha. Xứng đáng. 

Mikazuki bộ mặt hằn học rời đi, lại gió mát trăng thanh quay về. Jaken cũng không dám nghĩ đến kết cục của kẻ nào gây ra loại vẻ mặt ấy trên người Mikazuki.

Đảm bảo nếu không phải sống không bằng chết cũng là nửa đêm ác mộng lăn lộn, mấy tháng liên tiếp quầng thâm đầy mắt.

Ha ha, nghĩ thôi đã không muốn sống giùm rồi.

Quay trở lại nhóm người Inuyasha, Kagome cuối cùng cũng tỉnh. Nhìn vẻ mặt lo lắng của mọi người, thiếu nữ đột nhiên hổ thẹn không thôi.

Nàng kỳ thực đều là kinh hỉ đến đột ngột mới ngất đi, hoàn toàn không phải lỗi của ai cả. Không nghĩ đến ông trời sẽ cho nàng món quà lớn đến như vậy, khiến nàng trong mộng cũng cười không khép miệng được.

Kikyo sống lại, lại không phải Kikyo mà bọn họ biết.

Điều này đối với nàng chính là tin vui không thể vui hơn nữa, nhưng mà.... 

Thiếu nữ ái ngại đưa mắt nhìn hồng y bán yêu cách đó không xa đang nhìn chằm chằm " Kikyo ". Như vậy Inuyasha liệu có thể chấp nhận được hay không? Thật lòng nàng vô cùng ích kỷ, nhưng nàng không muốn nhìn thấy Inuyasha phải đau buồn thêm nữa. Năm đó Kikyo lần nữa chết đi gần như đã đem đi một nửa trái tim cùng sinh khí của hắn, hiện tại Inuyasha có thể chịu nổi cú sốc này hay không?

Đáng thương thiếu nữ ngốc nghếch khi yêu, hoàn toàn không có nhận ra ánh mắt thiếu niên nhìn nữ pháp sư phẳng lặng trong suốt đến nhường nào. Trực giác của nữ nhân đang yêu giúp nàng nhận ra được có hơi thở nguy hiểm luôn chực chờ cướp đi Inuyasha của nàng, lại khiến nàng mù quáng nhận không ra đâu mới là đối thủ thực sự.

Thiếu nữ quá phụ thuộc vào ký ức bản thân sở hữu, không để ý đến sự sai khác ngay khi vừa mới gặp lại. Điều này một phần còn nhờ vào công sức của Mikazuki đâu.

Nam thanh niên ngồi ở một bên, ý vị nghiền ngẫm quan sát ba người kì lạ này. Dùng con mắt tinh tường của mình, không khó để Miroku nhận ra mối quan hệ vi diệu giữa ba người. "Kikyo" đối với Inuyasha trong mắt phần nhiều là tò mò, không có quá nhiều tình cảm dư thừa nhưng ánh mắt Kagome nhìn nàng lại chứa không ít thấp thỏm cùng đề phòng từ sâu trong đáy mắt, gần như đã trở thành bản năng. Nói một cách cụ thể hơn chính là cách mà tình địch thường hay nhìn nhau. Mối quan hệ này hiển nhiên không phải ngày một ngày hai hắn có thể hiểu được, nhưng khiến hắn cảm thấy vi diệu nhất vẫn là thái độ của bán yêu gọi Inuyasha kia.

Quan sát ở góc độ của Kikyo, bọn họ giống như bạn bè vừa quen không lâu, có chút xa lạ lại có chút gắn bó không rõ nguyên nhân. Nhìn từ góc độ của Kagome lại thấy này đáng lẽ ra là một mối tình tay ba kì lạ, nhất là ánh mắt có phần đau thương khi Kagome nhìn Inuyasha. Tổ hợp hai người này đã đủ khiến hắn khó hiểu, nhưng thái độ của Inuyasha mới là nguyên nhân chính khiến suy nghĩ của hắn đi vào ngõ cụt.

Bởi vì ánh mắt thiếu niên nhìn hai người kia quá mức bình thản, chỉ giống như những người tình cờ ngẫu ngộ trên đường đời, có thể vĩnh viễn không liên quan quá nhiều đến nhau. Cảm giác có phần giống như, trái tim hắn vốn không đặt ở chỗ này.

Vậy là ở đâu ni? Hay nói đúng ra, là đang đặt ở trên người nào đâu?

→_→ ( Chà xát tay) Đây là phương thức liên lạc với Sesshomaru, ngươi có thể tìm hắn phỏng vấn một chút. Nếu còn mạng quay về chúng ta cùng nhau chia sẻ bí mật ha? (*^﹏^*) ⊙﹏⊙ 

Inuyasha không ngừng sờ cằm suy tư, tầm mắt như có như không đặt trên người nữ pháp sư. "Kikyo" nhận ra cái nhìn tò mò của hắn, híp mắt cười nhẹ, một bên thong thả ngồi xuống bên cạnh Inuyasha, một bên thăm dò nhìn quanh, bộ dạng lén lén lút lút hỏi nhỏ: 

" Ngươi thật là Inuyasha sao?"

Hồng y thiếu niên nháy mắt mấy cái, không để ý đáp:" Ngươi muốn nói cái gì?"

"Kikyo" ngó ngó xung quanh, hai mắt sáng bừng bán manh nhìn hắn:" Nghe nói ngươi có một ca ca tên Sesshomaru đúng không? Hắn có đẹp trai không nha?"

Nghe được loại câu hỏi kỳ lạ này, Inuyasha trước tiên ngẩn ra, đột nhiên đề phòng nhìn nàng:" NGươi hỏi hắn làm gì? Lại muốn giở trò gì? Ta cảnh báo ngươi, đừng đánh chủ ý xấu gì lên hắn."

Mikazuki-sama nói, nữ nhân đẹp có ý đồ với ca ca bất kể mục đích gì đều là người xấu.

" Làm gì hung dữ vậy? Các ngươi quan hệ quả nhiên không tốt." "Kikyo " không vui bĩu môi: " Ta chỉ là có chút sở thích khiêu chiến với tình cảm cấp độ cao mà thôi. Phải biết lão nương ở hiện đại đã lập nên một danh sách kỷ lục về cưa đổ mỹ nam cao lãnh rồi đó."

Nếu có thể đánh đổ đại yêu kia, cuộc đời này quả thật không còn gì hạnh phúc hơn nữa, đừng nhìn tính tình Sesshomaru có chút xấu, nếu yêu ai đó người kia chắc chắn hồng phúc tề thiên a!

Inuyasha:....???????

Nhìn nữ nhân nọ ôm mặt chảy nước miếng thần du, Inuyasha đột nhiên cảm thấy hắn có chút không hiểu thế giới này.

Bằng không tại sao chẳng có một cái nữ nhân nào bình thường hết vậy?

→_→    _(._.)_    ( ̄- ̄) Đồ ngốc! Nàng ta là đang âm mưu cướp ca ca của ngươi a! Còn có thể vui vẻ vây xem hai người nói chuyện yêu đương nữa sao? Ở đâu mà nhiều nữ nhân kỳ lạ nhảy vào như vậy? Lại còn kẻ nào cũng cho rằng một trong hai huynh đệ bọn họ là vật trong túi của mình nữa!

"Kikyo" còn muốn nói thêm gì nữa, một trận cuồng phong đột nhiên nổi lên. Cây cối cũng bị thổi nghiêng sang một bên, có tiếng Kagome thất thanh kêu:" Ối! Váy của ta!"

Thiếu nữ, lần sau muốn chiến đấu tốt nhất không cần mặc váy ngắn chạy khắp nơi như vậy.

"Kikyo"  một bên lặng lẽ phun tào, một bên ra sức túm chặt y phục không quá chắc chắn. Inuyasha cố gắng mở ra hai mắt, đột nhiên nhớ ra thứ gì đó quay đầu lớn tiếng hỏi "Kikyo":" Các ngươi lúc rời khỏi núi của mụ pháp sư già kia có cầm theo thứ gì hay không?"

Nữ pháp sư hồi tưởng một chút, chột dạ sờ sờ ót, quay đầu không dám nhìn hắn: " A.... Cái đó.... Hình như có....."

Ba người còn lại rất nhanh nghe được tiếng rít qua kẽ răng của thiếu niên:" Hình như có? "

" Có chuyện gì vậy, Inuyasha? " Miroku một bên giúp Kagome chắn gió, một bên cố gắng kéo thiếu nữ cùng tiểu hồ ly tiến sát Inuyasha. Hồng y thiếu niên sắc mặt băng hàn, mái tóc trắng tung bay trong gió mạnh:" Là mụ già pháp sư kia. Đã tìm đến tận cửa rồi. "

Không khí lập tức trở nên trầm trọng. Kagome suy tư, giật mình bắt lấy tay "Kikyo":" Kikyo! Cành lá ngươi cầm trên tay lúc đó đâu? "

Trước mặt mọi người, nữ pháp sư yên lặng lấy ra cành lá trong vạt áo. 

Nàng không phải cố tình đem nó theo a! Chẳng qua lúc vừa tỉnh lại nhìn thấy nó liền cất tạm thôi mà. Ai nghĩ được bà già thần thánh kia còn dùng nó mò theo cơ chứ? Q_Q 

Miroku không biết nói gì hơn, lặng lẽ trang tượng đá. Kagome ở một bên giả chết, đã không nghĩ cùng thế giới này chơi đùa. 

Inuyasha đỡ trán, tức giận đem cành lá xé vụn, hung hăng ném xuống đất:" Chờ ta đưa mụ già kia lên đường xong, tiếp theo sẽ là hai người! "

Hai cái nữ nhân bốn mắt nhìn nhau, đều thấy trước được tương lai đen tối.
Bình Luận (0)
Comment