[Đồng Nhân] Tứ Hồn Chi Nguyệt Lão

Chương 66.1

Tình cảnh bên trong lúc này có chút hỗn độn. 

Inuyasha và Sesshomaru không biết đã náo loạn những gì, nhưng trạng thái thế này vẫn có chút không bình thường. Bàn nhỏ trong phòng bị đá văng một góc không ai quan tâm, trên mặt sàn có vô số vết cào lớn nhỏ nông sâu loại nào cũng có, ngay cả chăn đệm cũng oanh liệt  " hi sinh ". Inuyasha hiện đang dùng một tư thế không quá nhã nhặn bóp cổ Sesshomaru, Sát điện hạ lại dùng kinh nghiệm thực chiến khóa hai chân bán yêu lại. Thành thử ra trong mắt người ngoài, nơi này không chỉ là chiến trường mà còn là nơi tranh chấp tình thú của hai vị điện hạ này. 

Thấy cái gối thật sự bay ra, cả hai theo bản năng dừng lại tranh đấu. Mỗ gia trưởng bằng một cách quỷ dị nào đó quay đầu đi, ánh mắt kỳ quái:" Quấy rầy rồi. "

"...."

Chờ cho chiến trường được dọn dẹp đã là chuyện của nửa giờ sau. 

Mikazuki khoanh chân ngồi trước mặt hai huynh đệ bọn họ, bất đắc dĩ trừng mắt:" Nhị vị còn là đang ở ấu niên kỳ sao? Có thể hành xử đúng đắn được chứ?  Đây là hoàng cung a! Không thể cho ta chút mặt mũi sao?"

Inuyasha giận dỗi nghiêng đầu. Ngay cả Sesshomaru cũng ngoài ý muốn hừ lạnh một tiếng. Coi bộ xích mích cũng không nhỏ đi.

Mỗ gia trưởng đau đầu suy nghĩ. Muốn làm thế nào thì hai vị oan gia này mới chịu hòa thuận mà sống a? Không phải lúc trước còn rất tốt sao? Thế nào vừa gặp người quen liền đại phát tính tình như vậy? 

" Được rồi được rồi!" Mikazuki không kiên nhẫn xua tay:" Mặc kệ hai ngài xích mích thế nào, nếu đến tối nay còn không tự giải quyết xong ta nhất định nói cho phu nhân biết! "

→_→ Chờ nàng ta biết được, hai người tốt nhất tự cầu nhiều phúc. Thay hai ngươi điểm trước một ngọn nến vậy. 

Nghe đến hai chữ phu nhân, hồng y thiếu niên theo bản năng run rẩy khóe miệng, oán giận nói thầm:" Còn không phải do hắn, vì cái gì lôi ta cùng chết chung? "

Khuyển tộc thính giác linh mẫn đến mức nào? Gần như ngay lập tức Sesshomaru quay đầu, nheo mắt nhìn hắn:" Lỗi của ta?"

Một lời này chẳng khác nào khiêu khích, Inuyasha lập tức nhảy dựng lên:" Không lẽ là lỗi của ta? Rõ ràng đám yêu quái đó là chạy theo ngươi a!"

Nói xong lại một lần nữa nhào vào. Sesshomaru đương nhiên sẵn sàng nghênh chiến. Vì vậy hai người vừa tách ra không lâu lại lao vào " tấn công " đối phương. 

Mikazuki ngồi im bất động, đuôi mắt nhảy a nhảy. Quả nhiên không tên nào đem hắn để trong mắt. 

Có tiếng gõ cửa rất nhỏ vang lên. Mikazuki tạm thời đem hai huynh đệ đang bồi dưỡng tình cảm ném ra sau đầu, mở cửa đi ra đại điện. Bên ngoài có một thị nữ đang đứng chờ, nhìn trang phục hẳn là thiếp thân thị nữ của Irasue. 

Thấy hắn tiến ra, thị nữ quy củ hành lễ:" Mikazuki-sama. Phu nhân lệnh nô tỳ đến chuyển lời. "

Mikazuki gật đầu, nàng ta lập tức tiến lên nói nhỏ bên tai hắn. Chờ Inuyasha và Sesshomaru chỉnh lí y phục đi ra sau cũng chỉ thấy thị nữ hành lễ rời đi. Sát điện hạ nhìn thoáng qua người tới, hơi nhíu mày:" Lại có chuyện gì? "

Mikazuki ý vị nở nụ cười, nhún vai:" Nga ~ Phu nhân nói ngoài thành có một con rồng khổng lồ tự xưng Long Cốt Tinh, hiện tại đến tìm Đại Tướng báo thù. "

" Cái gì? " Inuyasha đào đào lỗ tai: " Con rồng đó chắc không phải vẫn luôn ở sâu trong núi suốt ngàn năm rồi đi? Ông già nhà ta không phải đã mất rồi sao? "

Sesshomaru không nói gì liếc hắn. 

Ngươi không thể tôn trọng cha ngươi thêm nữa sao? 

" Ai biết được nha!" Mikazuki mở to mắt:" Có thể là kẻ thù cũ không? Dù sao Inu no Taisho nhiều kẻ thù như vậy, ta cũng không nhớ hết nổi.  "

Hồng y thiếu niên đột nhiên tò mò không thôi. Lão cha hắn rốt cuộc yêu thích mở rộng phạm vi kẻ thù đến mức nào vậy? Có cần mỗi lần gặp mặt đều có cố nhân xuất hiện thế này không? 

Một tiếng gầm vang trời làm rung chuyển mặt đất. Mikazuki thiêu mi, nhạt nhẽo cười:" Vừa nhắc đến xong....."

Hắn vừa dứt lời thì một giọng nói già nua khản đặc kế tục vang lên:" Inu no Taisho! Tên đáng chết nhà ngươi mau lăn ra đây! "

".... "

".... "

".... "

Ba giây sau, Mikazuki diện vô biểu tình phá vỡ trầm mặc:" Có lẽ kẻ thù này thật sự ngủ trong rừng quá lâu rồi. "

Inuyasha vịn tường. 

Ai đến đánh hắn tỉnh đi. 
Bình Luận (0)
Comment