Tề Thiên không nói sai, vào ngày nghỉ mọi người từ nơi dân bản xứ nghe được lời đồn đãi có liên quan đến cổ trạch, nhao nhao đi chất vấn đạo diễn, Lí đạo diễn đối với lời nói vô căn cứ này cười nhạt, bất quá vì trấn an lòng người, vẫn là thỉnh người trên trấn tìm đạo sĩ đến, ở trước cổng lớn làm phép.
Tất cả thành viên đoàn làm phim đều tề tựu, so với cầu bình an, tựa hồ tâm tình xem náo nhiệt chiếm đa số, Bùi Tuyển không muốn vô giúp vui, đứng ở phía cuối đám người, sau khi hành lễ cúng bái xong, có người đi theo đạo sĩ mua bùa bình an hộ thân, Evan cũng mua, còn đã chạy tới bảo bọn họ mua, thái độ cực kỳ nhiệt tình, tựa như hoàn toàn đã quên chuyện khó xử lần trước.
Bùi Tuyển mới không đem tiền tiêu vào loại chuyện nhàm chán này, lại cố ý đùa giỡn, hỏi Thư Thanh Liễu, “Người ta đã tiến cử như vậy, có muốn mua một cái hay không?”
“Tôi không tin cái này.” Thư Thanh Liễu trực tiếp cự tuyệt, nhìn Evan, một lời hai ý nói: “Quỷ không đáng sợ, một người trong lòng có quỷ, mới là chân chính bất trị.”
Câu này rất phức tạp, Evan hiển nhiên nghe không hiểu, “Là, là sao?”
“Anh có thể đi hỏi Tề Thiên, hắn so với chúng tôi còn biết nhiều hơn.”
Bùi Tuyển cố ý đem lực chú ý của Evan chuyển tới trên người Tề Thiên, nói xong cũng nhanh chạy đi, Thư Thanh Liễu đuổi theo hắn, cười nói: “Anh đúng là thực thích trêu cợt người khác.”
“Xem không vừa mắt, nhàn rỗi nhàm chán.”
“Anh trước kia cũng xem tôi không vừa mắt.”
“Hiện tại thuận mắt hơn một chút.” Bùi Tuyển nghiêng đầu cười nhìn anh, “Mấy ngày nay cảm thấy tốt không?”
“Tốt lắm.” Thư Thanh Liễu mỉm cười: “Cái gì cũng nhớ không ra.”
Kỳ thật hoàn toàn quên cũng là chuyện tốt, chỉ sợ có người hy vọng anh nhớ lại.
Từ sau khi quen biết Bùi Tuyển, chung quanh bọn họ đã xảy ra rất nhiều chuyện, một chuyện, hai chuyện không kỳ quái, nhưng gộp chung lại liền khiến người ta suy nghĩ sâu xa, nhất là sau khi tới Hòe trang, chuyện quái dị ùn ùn, ngay từ đầu anh còn tưởng người trong đoàn làm phim muốn đối phó Bùi Tuyển, nhưng là từ khi khoảng trống trong trí nhớ kia quay lại, anh nhận ra chẳng phải đơn giản, hai ngày anh mất trí nhớ kia đã từng ở nơi này, Bùi Tuyển cũng tới đây, bọn họ thậm chí gặp qua, như vậy sau khi gặp qua thì thế nào?
Chuyện quá khứ Thư Thanh Liễu cũng không quyến luyến, chính là nếu anh không giải quyết, các loại thương tổn còn có thể tiếp tục lại đến, cho nên, biện pháp duy nhất để ngăn chặn hoàn toàn chính là đối mặt.
“Bùi, anh có hay không nghĩ tới, là ai muốn hại anh? Vì sao muốn hại anh?”
Bùi Tuyển xoa xoa trán, hắn phát hiện xưng hô này Thư Thanh Liễu kêu càng ngày càng thông thuận, tuy rằng hắn đã cảnh cáo rất nhiều lần, nhưng thực hiển nhiên, chuyện Thư Thanh Liễu nhận định sẽ không thay đổi, anh nhiều nhất là không trực tiếp chống đối, nhưng là sẽ không thu liễm, hơn nữa chính mình không thể giống như trước trực tiếp rống mắng, bởi vì hắn đã nói bọn họ đang quen nhau.
Có chút cảm giác mua dây buộc mình a.
“Anh khẳng định là có người muốn hại tôi?” Bùi Tuyển hỏi.
“Cho tới bây giờ, đều là anh bị thương.”
“Bởi vì tôi quen thân với anh.”
“Tôi cũng nghĩ vậy.”
Thư Thanh Liễu nhìn qua, biểu tình còn rất nghiêm túc chứng minh anh không phải nói giỡn, Bùi Tuyển đành khoát tay, hắn biết ý Thư Thanh Liễu, nói: “Tôi đúng là hay nói giỡn với anh, nếu thực sự có người hại tôi, tôi sớm đã xảy ra chuyện, bất quá có chuyện tôi phải nói với anh, đêm đó chúng ta đích xác chạm nhau ở trấn trên.”
“Anh nhớ ra rồi?” Thư Thanh Liễu có chút kinh ngạc, vội hỏi: “Vậy sau đó thì sao?”
“Không có sau đó, chạm qua rồi đi luôn.” Biểu tình Thư Thanh Liễu quá mức khẩn trương làm cho Bùi Tuyển cảm thấy buồn cười, “Chẳng lẽ anh mong tôi nói —— Nè anh đẹp giai, đêm nay cùng tôi lên giường đi? Như vậy sao?”
Vẻ cười khẽ bất cần đời, dưới ánh mặt trời hết sức loá mắt, yết hầu Thư Thanh Liễu có chút khô, anh nhìn không ra những lời này của Bùi Tuyển thật đến trình độ nào, trong lòng cư nhiên có vài phần chờ mong, vấn đề đang nghĩ tới cũng bị quấy nhiễu.
“Tôi cảm thấy anh suy nghĩ nhiều,” thấy Thư Thanh Liễu trầm tĩnh lại, Bùi Tuyển vỗ vỗ bả vai anh, nói: “Kỳ thật chân tướng không quan trọng, quan trọng là… Chúng ta đang quay phim kịnh dị, hiện tại có hiệu ứng khủng bố tốt nhất, sẽ đẩy mạnh tuyên truyền hết mức, đến khi phim nhựa phát sóng, bên sản xuất nhất định lấy bối cảnh Hòe trang này tạo sức hút, anh có tin đạo diễn đang ngầm mừng rỡ cười toe toét hay không?”
“Ý của anh là…” Thư Thanh Liễu dừng bước, kinh ngạc nhìn hắn.
“Cuối cùng cũng không ngốc đến hết thuốc chữa, quân hàm của anh trước kia rất cao sao?”
“Trung tá.”
“Trung tá…” Bùi Tuyển lấy làm kinh hãi, một lần nữa còn thật sự đánh giá người đàn ông kiệm lời trước mắt này, “Vậy anh nhất định lập được rất nhiều công đi?”
“Đều đã qua.”
Thư Thanh Liễu không trực tiếp trả lời, bất quá những lời này chứng minh Bùi Tuyển không nói sai, điều này làm Bùi Tuyển đối với chuyện anh từng trải qua đột nhiên có chút hiếu kì, nói: “Kia sau khi trở về cho tôi xem huân chương của anh.”
Trẻ như vậy có thể làm được cấp trung tá, xem như rất lợi hại, khó trách Thư Thanh Hà nói anh hai cậu chỉ số thông minh rất cao, chỉ thiếu chút ranh mãnh, tham gia quân ngũ quả nhiên đều là ngu ngốc, ngay cả chút chuyện ma quái nhỏ nhặt ấy cũng không thông, bất quá quân hàm Thư Thanh Liễu cao như vậy, cũng tương đương nói nội tình anh bị xuất ngũ tuyệt đối không đơn giản.
Hai người trở lại phòng, Thư Thanh Liễu lại quay lại đề tài chuyện ma quái, hỏi: “Anh khi nào thì biết?”
“Đoán thôi.”
Cho dù có chứng cớ, hắn cũng lười đi tìm, trong cái giới này, có rất nhiều chuyện đều tự ngầm hiểu, dù sao cuối cùng mọi người đều thu lợi, chỉ cần đối phương không làm quá phận, hắn liền xem như không biết, hôm nay nếu không gặp Thư Thanh Liễu đem sự tình càng nghĩ càng phức tạp, hắn cũng sẽ không nhắc tới, bất quá hắn hiện tại có chút hối hận, bởi vì nghe xong lời hắn nói, Thư Thanh Liễu càng trở nên khẩn trương.
“Nhưng anh thiếu chút nữa bởi vậy mà bị thương, cứ như vậy mặc kệ nó sao?”
“Anh muốn làm anh hùng sao?” Thư Thanh Liễu còn thật sự nghiêm túc làm Bùi Tuyển cảm thấy buồn cười, trời quá nóng, hắn cởi áo ra, thuận miệng nói: “Đừng lo chuyện không đâu, không ai cảm kích, nói không chừng còn rước lấy một thân phiền toái, cũng không cần lo lắng, dù sao loại sự tình này không phải lần đầu tiên, tôi biết nên ứng phó thế nào.”
“Anh khẳng định?”
Chất vấn tràn ngập không tin, cho dù biết Thư Thanh Liễu không phải ý kia, Bùi Tuyển vẫn là phát hỏa, cười lạnh: “Ít nhất tôi khẳng định bản thân sẽ không bị đá ra cái giới này!”
Sắc mặt Thư Thanh Liễu trầm xuống, anh không ngại xuất ngũ, nhưng là lời nói của Bùi Tuyển lại chọc vào chỗ đau của anh, ngay khi anh đang vô cùng quan tâm lo lắng cho hắn, lạnh lùng hỏi: “Vậy anh giải thích thế nào chuyện có người lái xe tông anh? Chuyện này cùng chuyện ma quái với tuyên truyền có quan hệ gì? Trước khi anh tới nơi này quay ngoại cảnh đã làm cái gì để cho người khác liên tiếp đuổi giết anh?”
Nguyên lai là đang hoài nghi hắn.
Bùi Tuyển tức giận phản cười, hắn không nhận mình là người tốt, thế nhưng lại bị ma xui quỷ khiến đi nhắc nhở Thư Thanh Liễu, có lẽ là có chút để ý tồn tại của Thư Thanh Liễu, có lẽ là ngày đó Thư Thanh Liễu yếu thế làm cho hắn không đành lòng, có lẽ là nguyên nhân khác không thể giải thích, tóm lại khi hắn thật tâm muốn hỗ trợ, lại bị hoài nghi, đúng là tự làm tự chịu, hắn không muốn làm cho rối thêm, liền nói: “Anh đã hoài nghi tôi, vậy anh có thể đi, hợp đồng của chúng ta đến đây chấm dứt.”
Lại đề cập với anh chuyện đuổi việc, Thư Thanh Liễu thực hết nói nổi: “Bùi tiên sinh, mời anh nói chuyện đừng xử trí theo cảm tính như vậy, có thể chứ? Chúng ta hiện tại là giải quyết vấn đề, không phải cãi nhau.”
“Ha, tôi cho tới bây giờ không hề nói chúng ta đang cãi nhau, tôi nói chính là —— anh có thể đi rồi, anh nghe không hiểu quốc ngữ sao?”
“Tôi nghe hiểu, cho nên tôi mới nói anh xử trí theo cảm tính.”
“Tôi nói là tố chất thần kinh của anh ấy, anh nên đi kiểm tra một chút chỉ số thông minh của mình đi, quân đội không còn ai sao? Ngay cả người như anh cũng có thể làm trung tá?”
Nghi ngờ năng lực làm việc của mình, là chuyện Thư Thanh Liễu tối không thể dễ dàng tha thứ, anh thốt ra: “Đủ rồi! Anh thôi đi!”
Quát mắng tràn ngập uy nghiêm, Bùi Tuyển hơi sửng sốt, lập tức hiểu được, trong quân đội cấp bậc sâm nghiêm, lấy thân phận Thư Thanh Liễu, bình thường hẳn là không có ai dám cùng anh lớn giọng, nhất định là lời nói kia của hắn chọc giận anh, bất quá hắn không sợ, trào phúng nói: “Đem lão tử là tiểu binh bộ đội của anh sao, trưởng – quan!”
Thư Thanh Liễu rống xong lập tức liền phản ứng lại đây không phải quân đội, loại tự chủ không khống chế được tình huống này làm cho anh thực xấu hổ, bất quá càng xấu hổ hơn chính là cười nhạo của Bùi Tuyển, anh trầm mặc, Bùi Tuyển cũng thấy mình phản ứng quá khích, khắc khẩu làm cho không khí trong phòng hết sức ngột ngạt, cảm giác vô cùng khó chịu, làm hắn muốn mau chóng rút ra.
Ai ngờ hắn vừa mới chuyển thân, bên hông đã bị Thư Thanh Liễu từ phía sau ôm lấy, nhẹ giọng nói: “Tôi chỉ là lo cho anh.”
Trong lòng nguyên bản phẫn uất sôi sục không ngừng cư nhiên bởi vì một câu đơn giản này mà bình tĩnh lại, cảm giác rất kỳ quái, bất quá Bùi Tuyển vẫn là nói: “Đây không thể trở thành lý do anh nghi ngờ tôi.”
“Anh cũng nghi ngờ tôi.”
“Tôi chỉ là lễ thượng vãng lai (1).” Bùi Tuyển thản nhiên nói: “Cho anh hiểu được bị hoài nghi là loại cảm giác thế nào.”
(1) Lễ thượng vãng lai: Có qua có lạiThư Thanh Liễu cùng từ, anh thừa nhận mình vừa rồi ngữ khí quá nặng, nhưng anh cũng không phải vì hoài nghi Bùi Tuyển, mà ngược lại, chính là lo lắng, còn có một phần bất an khi không nắm rõ tình trạng hiện tại, anh luôn luôn xử sự bình tĩnh, cố tình Bùi Tuyển mỗi lần đều có thể dễ dàng dao động tâm tư anh, có lẽ là quan tâm quá sẽ bị loạn, bởi vì quá để ý, ngược lại ở rất nhiều sự tình liền bị chế trụ, làm cho anh quẳng mất lực khống chế đáng tự hào của mình, hoàn toàn biến thành trống rỗng.
“Thật xin lỗi.” Anh nói.
Bùi Tuyển không giãy ra, yên lặng đắm chìm trong cái ôm của Thư Thanh Liễu, người đàn ông không am hiểu biểu đạt, nhưng ngoài ý muốn làm cho hắn cảm nhận được phần lưu tâm kia, hàng năm đối mặt máy quay, hắn có thể dễ dàng khống chế hỉ nộ ái ố, chính là hiện tại lại bởi vì đối phương nói mấy câu liền căm tức thành như vậy, loại cảm giác này ngay cả chính hắn cũng cảm thấy không thể tin được.
Bùi Tuyển thở dài, thật sự là nhàm chán, bởi vì một chút việc nhỏ mà ở trong này khắc khẩu, hắn thậm chí không nhớ được vừa rồi bọn họ là vì cái gì mà cãi nhau, cảm thụ được nhịp tim đập mãnh liệt sau lưng, hắn chậm rãi tỉnh táo lại, nói: “Kỳ thật…”
“Kỳ thật…” Cơ hồ trăm miệng một lời, Thư Thanh Liễu nói.
Bùi Tuyển sửng sốt, lập tức nở nụ cười, xoay người, nói: “Cãi nhau cũng có thể làm đến ăn ý như vậy, thật không dễ dàng.”
“Cái này gọi là có lối suy nghĩ tần suất đồng bộ, thường cùng một chỗ sẽ như vậy.”
Trong lồng ngực trống không, Thư Thanh Liễu có chút không muốn, tựa hồ cảm giác được anh lưu luyến, Bùi Tuyển nhích lại gần trước mặt anh, cười hỏi: “Anh vừa rồi nói cái gì? Bảo tôi thôi đi?”
“Thói quen lúc tham gia quân ngũ, buột miệng nói.”
Mùi thơm nhàn nhạt của cơ thể làm cho Thư Thanh Liễu có chút tâm viên ý mã, nhìn thấy Bùi Tuyển dựa vào càng lúc càng gần, anh rốt cuộc nhịn không được liền hôn lên, Bùi Tuyển thực sảng khoái đáp lại anh, ôm lấy anh, cùng anh kịch liệt hôn nhau.
Khắc khẩu qua đi, biện pháp thả lỏng tâm tình tốt nhất chính là phát tiết, như là để vuốt lên thương tổn vừa rồi tạo cho đối phương, hai người hôn thật sự xuất thần, rất nhanh cùng nhau ngã xuống giường bên cạnh, Bùi Tuyển ngồi trên người Thư Thanh Liễu, nhìn thấy hàng cúc áo đóng chặt, hắn lấy tay cởi bỏ, thuận tiện kéo xuống một đường, đem nút áo toàn bộ cởi ra, lộ ra lồng ngực khoẻ mạnh, cơ bụng xinh đẹp săn chắc bên dưới lớp áo, theo hô hấp nhẹ nhàng cao thấp phập phồng.
Bùi Tuyển mê luyến nhìn thân hình Thư Thanh Liễu, hắn trước kia từng có vài lần kết giao, nhưng không có ai có được thân hình tràn ngập mỹ cảm giống như Thư Thanh Liễu, kiên cường dẻo dai dũng mãnh, một ít vết sẹo không làm người ta có cảm giác tỳ vết nào, ngược lại tăng thêm rất nhiều mị lực, giữ lấy một người như vậy, khoái cảm chỉ về mặt tâm lý thôi cũng đủ để hắn thỏa mãn.
“Thật tuyệt.”
Hắn thì thào nói xong, cúi đầu hôn Thư Thanh Liễu, một bàn tay lần mò xoa bóp giữa háng anh, bộ phận sinh dục hơi ngạnh chứng minh Thư Thanh Liễu giờ phút này đang hưởng thụ, mày kiếm nhăn lại, như là đáp lại vuốt ve của hắn, tiếng thở dốc ngày một nặng nề.
Lưỡi của Bùi Tuyển ở trong miệng Thư Thanh Liễu ngả ngớn du động, cùng anh triền miên, rồi lại cố ý không tiến sâu thêm, nhìn thấy bộ dáng chật vật của Thư Thanh Liễu, hắn có loại hứng thú chơi đùa với thú cưng, trong tay thế nhưng lại ẩm ướt, là dưới háng Thư Thanh Liễu tràn ra chất lỏng dinh dính, Thư Thanh Liễu phản ứng rất mãnh liệt, tương phản với cá tính bình tĩnh, anh ở trên giường biểu hiện vừa câu nệ lại vừa xúc động, căn bản không chịu nổi khiêu khích.
“Anh không phải vẫn là xử nam đó chứ?”
Bùi Tuyển nổi hứng xấu xa, cởi bỏ dây thắt lưng của Thư Thanh Liễu, trực tiếp chạm vào dương v*t của anh, cười hì hì hỏi.
Trong mắt Thư Thanh Liễu hiện lên một tia nan kham, bất quá vẫn là trả lời hắn, “Tôi bình thường bề bộn nhiều việc.”
“Đây là cái cớ hài hước nhất tôi từng nghe đó.” Bùi Tuyển nâng tay lên, trên tay dính đầy chất lỏng sáng bóng trong suốt, hắn chà xát ngón tay, cười nói: “Đây là biểu hiện của bộn bề nhiều việc sao?”
Động tác sắc tình Bùi Tuyển làm tràn ngập mị lực khó có thể chống cự, Thư Thanh Liễu nhịn không được kéo cổ hắn xuống, cùng hắn hôn môi, trong lúc dây dưa quần áo Bùi Tuyển cũng bị cởi ra, Bùi Tuyển thường xuyên rèn luyện, thân hình tuy rằng không rắn rỏi bằng anh, nhưng lại mềm dẻo cân xứng, dương v*t phía dưới thực tinh thần đứng thẳng, đỉnh đỏ sậm, lộ ra chút ươn ướt.
Thư Thanh Liễu do dự một chút, lấy tay cầm, cảm giác dương v*t ở trong tay anh run rẩy, lại trướng lớn hơn nhiều, anh đột nhiên nhớ tới cảnh tượng rất nhiều năm trước khi xúc động, cầm ảnh chụp Bùi Tuyển tự an ủi, trong nháy mắt, tất cả ký ức xa xôi đều ùa về, hình ảnh niêm phong cất vào kho trong khoảnh khắc này đây hiện ra trọn vẹn trong đầu.
“Học theo tôi, làm tôi thoải mái.”
Bùi Tuyển hướng dẫn Thư Thanh Liễu, nhẹ nhàng ưỡn thẳng lưng, hưởng thụ sảng khoái khi dương v*t ở trong tay anh chà xát, lòng bàn tay anh thô ráp, khi di chuyển cọ xát lên gây cho hắn khoái cảm bất đồng với những người khác, hắn cúi người xuống, bụng hai người dán vào nhau, cọ xát lẫn nhau, rất nhanh liền đạt đỉnh, song song tiết ra.
“Quá tuyệt.” Bùi Tuyển hôn Thư Thanh Liễu, phát ra tán thưởng.
Không biết là do thật lâu không làm, chính là chỉ lấy tay, hắn liền bắn tinh nhanh như vậy, bất quá qua những nụ hôn hắn cảm thấy, làm cho hắn xúc động chính là người đàn ông dưới thân này, trong lúc bất tri bất giác có chút để ý đến anh.
Phát tiết làm cho tính khí mềm xuống, Bùi Tuyển lại không buông tay, vẫn là đùa bỡn vuốt ve, dư vị chưa tan liếm liếm môi răng Thư Thanh Liễu, Thư Thanh Liễu phối hợp khiến hắn thực vừa lòng, trong lúc dây dưa hơi thở hai người trở nên gấp rút, Bùi Tuyển đem đầu gối tách hai chân Thư Thanh Liễu ra, chuyển hướng đến chân anh, vuốt ve dần tiến đến dương v*t cùng hai túi, tiện đà chuyển tới địa phương riêng tư phía sau, mưu toan tham nhập vào càng sâu.
Thư Thanh Liễu cảm giác được liền mở mắt ra, thăm dò nhìn hắn, Bùi Tuyển cắn cắn môi anh, thực bình thản nói: “Tôi chỉ làm 1, nếu không thích có thể dừng lại.”
“Tôi không để ý cái này.”
Thư Thanh Liễu bắt lấy vai Bùi Tuyển, để hắn hơi chút rời khỏi mình, khuôn mặt anh tuấn điểm thêm mấy phần tình sắc mị hoặc, thành công mê hoặc anh, anh duỗi tay, dường như mê luyến ở trên mặt Bùi Tuyển vuốt ve, Bùi Tuyển không nói lời nào, cười tùy ý anh vuốt ve, nghe anh nói tiếp.
“Tôi cũng không để ý anh trước kia từng có bao nhiêu bạn giường, nhưng là về sau, không được có nữa.”
Câu trả lời ngoài dự đoán, Bùi Tuyển nhướn mày kiếm, “Điểm chú trọng của anh hình như không giống với người khác.”
“Tôi là người rạch ròi.”
Cho nên, anh sẽ không dây dưa với những chuyện dĩ vãng, anh chỉ cần có thể nắm chắc lấy điều gì đó, chính là Bùi Tuyển do dự làm anh có điểm thất vọng, vì thế thu tay trở về.
Bùi Tuyển cầm tay Thư Thanh Liễu, cưỡng chế kéo trở lại, tiếp tục để trên mặt mình vuốt ve, Thư Thanh Liễu không đoán sai, hắn đích thật là do dự, nghiêm túc với một người, hắn chơi không nổi, lý trí nói cho hắn như vậy, nhưng là tình cảm cũng không ngừng xúi giục hắn tiếp tục hoan ái ngay giờ phút này.
Không hề nghi ngờ, với hắn mà nói, Thư Thanh Liễu là một tồn tại kỳ lạ, anh không xuất chúng đến độ khiến kẻ khác thần hồn điên đảo, nhưng lại có loại mị lực ôn hòa, ở bên anh thực thoải mái, làm cho chính mình trong bất giác cũng thích nghi và quen với sự hiện diện của anh, cho nên hiện tại phải làm anh từ bỏ, hắn ngoan tâm nghĩ.
Tâm tư trong nháy mắt vòng vo mấy vòng, rất nhanh liền lựa chọn mặt có lợi cho bản thân, lăn lộn trong giới giải trí đã lâu, các loại phân phân hợp hợp Bùi Tuyển thấy được nhiều lắm, thề non hẹn biển chỉ tồn tại trong kịch bản, mà kịch bản là do mình bịa đặt ra, hôm nay Thư Thanh Liễu nói nghiêm túc như thế, chính là bởi vì anh còn chưa nhìn thấy, vẫn còn ôm mê luyến, chờ sau khi chân chính tiếp xúc, nói không chừng không được bao lâu anh sẽ chán ghét, đến lúc đó không cần hắn nói, anh cũng sẽ đề nghị chia tay trước, cho dù hắn không đề cập tới chia tay, dưỡng một trợ lý thân thủ tốt lại trung thành nghe lời, đối với hắn mà nói, cũng không có hại gì, cho nên mặc kệ hắn chọn thế nào, cũng không có hại.
Trong lòng suy nghĩ rồi quyết định luôn, Bùi Tuyển nói: “Được, tôi đáp ứng anh.”
Thư Thanh Liễu sửng sốt, Bùi Tuyển nhìn anh, mỉm cười nói: “Anh vì tôi lui một bước, tôi cũng nên làm chút gì cho anh, để chứng minh thành ý của tôi, câu hứa hẹn này, tôi cho tới bây giờ không nói qua với những người khác, về sau cũng sẽ không nói, anh vừa lòng chưa?”
Thư Thanh Liễu không trả lời, Bùi Tuyển nói lời này rất chân thành, vượt ngoài dự kiến của anh, làm anh trong lúc nhất thời tìm không thấy lời nói thích hợp đi ứng đối. Nhìn thấy ánh mắt anh lộ ra cảm động, trong lòng Bùi Tuyển có chút áy náy, tình cảm hồi lâu chưa từng có, trong cái vòng luẩn quẩn anh gạt tôi tôi lừa anh này, đã trở thành lệ thường, hắn không nghĩ tới Thư Thanh Liễu sẽ tin lời hắn nói.
Vì để thoát khỏi áy náy, Bùi Tuyển vội vàng cúi đầu hôn Thư Thanh Liễu, hiện tại là thời gian hưởng thụ, hắn không muốn nghĩ quá nhiều, ngữ điệu chuyển sang trêu đùa: “Bất quá, anh cũng phải chứng minh với tôi anh có mị lực kia mới được.”
Hạ thể có chút đau, cùng với khoái cảm do âu yếm mang đến, Thư Thanh Liễu theo bản năng ngẩng thân mình, tâm tư xen lẫn hưởng thụ và rối loạn, thở dốc nói: “Không phải, tôi, chính là…”
“Có đôi khi anh nói lắp còn thực đáng yêu.”
Bùi Tuyển nâng cằm Thư Thanh Liễu, hôn lên hai má cùng vùng xung quanh cằm anh, khiêu khích bộ vị mẫn cảm của anh, tay lại tiếp tục tham nhập, nương theo tinh dịch bôi trơn xâm nhập vào cơ thể anh, không gian thít chặt hoàn toàn chưa bị khai phá làm hắn thực vừa lòng, ngón tay cắm vào rút ra liên tiếp, hưởng thụ từng trận thở dốc của Thư Thanh Liễu, lại cố ý hỏi: “Nơi này chưa có ai chạm qua?”
Thư Thanh Liễu không nói chuyện, nhìn thấy trong mắt anh hiện lên tia hờn giận, Bùi Tuyển cười khẽ: “Trong quân đội không phải có rất nhiều biến thái sao?”
“Anh cho rằng có người dám làm thế với tôi sao?”
Nói cũng đúng, không nói tới thân thủ cùng khí thế trầm ổn của Thư Thanh Liễu, chỉ với quân hàm của anh, cũng đủ khiến người ta e ngại, Bùi Tuyển cố ý lại thêm hai ngón tay, hôn hầu kết anh, cười nói: “Tôi hiện tại không phải đang ‘làm thế’ với anh sao?”
Khó chịu khi khuếch trương làm Thư Thanh Liễu nhíu mi, bản năng nghĩ muốn khép chặt chân, lại bị Bùi Tuyển ngăn chặn, ấn bắp đùi anh, đem dương cụ đẩy vào, Thư Thanh Liễu đau đến hít một hơi, khác với cảm giác đau đớn khi bị thương, thong thả kích thích anh thừa nhận.
“Thả lỏng chút, tôi sẽ từ từ sẽ đến, không làm anh bị thương.” Cảm giác được anh khẩn trương, Bùi Tuyển nói.
Hắn không thích một bạn giường hoàn toàn không biết gì, bởi vì hắn càng phải kiên nhẫn hầu hạ đối phương hơn, hoàn hảo những mối kết giao trong quá khứ, loại tình huống này cũng không nhiều, có một số người nhìn rụt rè, nhưng trên giường so với hắn còn phóng đãng hơn, hoàn toàn không cần hắn đi dạy dỗ, Thư Thanh Liễu là người đầu tiên đối với tính sự ngây ngô như vậy, mà hắn còn phi thường chờ mong giữ lấy người này, về phần nguyên nhân, có thể là vì anh ở trong một thế giới hắn hoàn toàn không biết, đả động đến lòng hiếu kì của hắn đi.
Thưởng thức dương cụ của Thư Thanh Liễu, dùng âu yếm làm cho anh thả lỏng, tính khí rốt cục hoàn toàn vùi sâu vào, Bùi Tuyển không vội vã đưa đẩy mà để anh ngồi trên đùi mình, tiếp tục vuốt ve những nơi mẫn cảm của anh, môi lưu luyến ở trước ngực anh, cảm nhận được nhịp tim anh đập, thẳng đến khi anh thả lỏng, mới bắt đầu hoạt động eo, đem lực đạo ngày một tăng, làm cho anh hưởng thụ khoái cảm mỗi lúc va chạm.
“Nếu đau thì nói tôi.”
Thư Thanh Liễu ngạc nhiên nhìn hắn, Bùi Tuyển khó hiểu: “Làm sao vậy?”
“Lần đầu tiên thấy anh nói chuyện ôn nhu như vậy, không quá thích ứng.”
“Có lẽ anh càng thích thô bạo một chút ha.”
Bùi Tuyển cười lạnh, cố ý đẩy tốc độ nhanh hơn, bàn tay vuốt ve bên dưới cũng bắt đầu trở nên thô lỗ, biết hắn trả thù, Thư Thanh Liễu không cam lòng yếu thế, không ngừng hạ xuống những nụ hôn cuồng nhiệt, đôi môi Bùi Tuyển bị cắn đau, nhịn không được nở nụ cười, hắn thích loại cảm giác kịch liệt này, làm cho hắn có khoái cảm chinh phục, hôn lên môi Thư Thanh Liễu, đáp lại có chút thô bạo, lại vô hình trung tăng thêm tình cảm mãnh liệt phát tiết.
Thư Thanh Liễu thừa nhận những va chạm càng lúc càng gấp gáp, loại cảm giác này với anh mà nói thực mới mẻ, bất đồng với đau đớn do súng đạn tạo thành, xen lẫn với cảm giác khó chịu, là nỗi chờ mong đau đớn tiếp tục xâm nhập, dương v*t đâm rút kích thích tình dục, thân thể trở nên khô nóng, trong lúc va chạm có xúc động phát tiết.
Di động đặt ở bên cạnh vang lên, là của Bùi Tuyển, tình dục đang đạt tới đỉnh, hắn trực tiếp không nhìn, Thư Thanh Liễu cũng không yên tâm, nghiêng người qua lấy lại đây, Bùi Tuyển nhịn không được dùng sức đỉnh anh một chút, nói: “Lúc này anh chuyên tâm một chút cho tôi!”
“Là Lục Hoài An, có lẽ có việc gấp.”
Thư Thanh Liễu cầm di động đưa qua, Bùi Tuyển đối với thái độ làm việc nghiêm trang của anh thực không biết nói gì, thuận tiện kiểm điểm một chút kỹ thuật của mình có phải kém đến mức anh còn có thể không chuyên tâm làm hay không, nhận lấy di động, ngay cả nhìn cũng không nhìn, liền ném sang một bên, thuận thế đem Thư Thanh Liễu đặt trên giường tiếp tục cắm rút.
“Anh cảm thấy tôi với hắn ai cấp bách hơn hả?”
So với vừa rồi, độ va chạm rõ ràng mãnh liệt hơn rất nhiều, dẫn theo vài phần phát tiết, bất quá lại hôn môi trấn an Thư Thanh Liễu đang khó chịu, anh ôm cổ Bùi Tuyển, để tránh cho mình khỏi đong đưa kịch liệt, cảm xúc đến mức tận cùng, thân thể giống bị châm lửa, theo động tác của Bùi Tuyển chậm rãi lan tràn đến toàn thân, trong hoảng hốt truyền thẳng xuống hạ phúc, rốt cuộc kiềm hãm không được, một cỗ chất lỏng liền tiết ra.
Bùi Tuyển cũng đồng thời tiết, chất lỏng nong nóng đánh vào nội vách của Thư Thanh Liễu, kích thích khiến anh rùng mình, Bùi Tuyển hôn anh, như là tận hưởng dư vị, cùng anh nóng bỏng hôn môi, sau đó song song ngã xuống giường.
“Anh thực giỏi.” Bùi Tuyển ôm Thư Thanh Liễu, tựa vào hõm vai anh nói, mang theo chất giọng lười biếng làm cho nhóm fans phát cuồng.
dương v*t đã rút ra khỏi cơ thể Thư Thanh Liễu, nhưng cảm giác thỏa mãn lại giữ lại, tay Bùi Tuyển ở trên thân thể trần trụi của anh vuốt ve, mang theo hứng thú khiêu khích, cảm thấy có chút ngưa ngứa tê dại, Thư Thanh Liễu tùy ý hắn vuốt ve, nhìn trần nhà phía trên, nói: “Chúng ta có phải hay không có chút quá nhanh?”
Tay Bùi Tuyển dừng lại, “Anh hối hận?”
“Không có, chỉ là cảm thấy rất khó tin.”
Mười mấy năm trước, khi vẫn là thiếu niên, anh cầm ảnh chụp Bùi Tuyển thủ dâm, nằm mơ cũng không tin có một ngày bọn họ sẽ có tiếp xúc thân mật thế này, trong nháy mắt, anh thực cảm kích vị thủ trưởng đã cưỡng chế anh xuất ngũ kia.
Bùi Tuyển nở nụ cười, “Không có gì khó tin cả, rất nhiều chuyện, chỉ cần muốn làm, luôn có thể làm được.”
“Tỷ như tiếp điện thoại.”
Thần trí Thư Thanh Liễu tỉnh táo lại, đè xuống cái tay càng lúc càng làm càn trên người mình, Bùi Tuyển cười hì hì nói: “Anh không biết là anh hiện tại nói lời này, là phi thường mất hứng sao?”
“Phải rạch ròi.”
“Làm!”
“Đừng nói thô tục.”
“Hình như anh đã quên thân phận của mình rồi nhỉ, anh trợ lý tân binh.”
Lần này Thư Thanh Liễu không nói chuyện, chỉ lạnh lùng nhìn hắn, Bùi Tuyển nửa tựa vào đầu giường, nhưng người nằm trên giường khí thế hoàn toàn không thua hắn, hai người chăm chú nhìn nhau ba mươi giây, Bùi Tuyển thỏa hiệp trước, trước khi lên giường mới ầm ĩ một trận, hắn không muốn vừa làm lành lại cãi nhau tiếp, thò người ra lấy di động qua, gọi lại cho Lục Hoài An.
“Trên mạng vừa đăng chuyên đề giải trí, phim trường ‘Đêm khuya’ xuất hiện quỷ ảnh, lòng người hoảng sợ, đạo sĩ trừ tà, tiêu đề này đủ kính bạo (2) đi? Bên trong còn kèm theo không ít ảnh chụp.”(2) Kính bạo: bùng nổ đầy bất ngờĐiện thoại vừa chuyển được, Lục Hoài An liền bắt đầu yêu sách, bất quá những chuyện này Bùi Tuyển đều đoán được, một chút cũng không kinh ngạc, nằm xuống thuận miệng hỏi: “Không có phóng viên chạy tới đây moi tin chứ?”
“Phim trường bị phong tỏa, phóng viên không vào được, mấy cái này chắc do nhân viên bên trong tuồn ra, xem ra đợt quay ngoại cảnh so với quay nội cảnh còn lắm chuyện hơn, các cậu không bị chuyện ma quái dọa đến chứ?”“Không có,” tuy rằng ở mặt khác bị chuyện cãi nhau làm cho đau đầu, Bùi Tuyển nhìn Thư Thanh Liễu, thấy anh đang nhìn mình không chuyển mắt, đột nhiên nổi lên ý xấu, hàn huyên hai câu rồi hỏi: “Muốn nói vài câu với trợ lý của tôi không? Hắn hình như rất tưởng niệm anh đó.”
Nói xong liền dứt khoát đưa điện thoại cho Thư Thanh Liễu, Lục Hoài An không biết nội tình, thực nhiệt tâm bắt chuyện với anh, dặn dò mấy công việc của trợ lý, phải chăm sóc cuộc sống hàng ngày của Bùi Tuyển, căn bản không để anh có cơ hội đáp lời, Bùi Tuyển nhân cơ hội nằm lên người Thư Thanh Liễu, cắn cắn đầu v* anh, bàn tay trượt xuống hạ thể anh vuốt ve bừa bãi, Thư Thanh Liễu bị làm cho phân tâm, căn bản không nghe được Lục Hoài An nói gì, đến cuối cùng một trận khoái cảm đánh sâu vào não, càng lúc càng thở dốc, rốt cuộc không thể bảo trì bình tĩnh, tùy tiện đáp lại hai câu, liền vội vàng cúp máy.
“Hoài An nói gì với anh vậy?”
Âm cuối hơi cao dẫn theo mấy phần tán tỉnh, Thư Thanh Liễu biết hắn cố ý, tức giận nói: “Bảo anh ít lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn đi.”
“Tựa như hiện tại sao?”
Bùi Tuyển tăng lực ngón tay, làm tiểu phúc của Thư Thanh Liễu run rẩy một trận, khiêu khích rất trực tiếp, anh rốt cuộc nhịn không được, ném điện thoại sang một bên, bắt đầu đáp lại.
Bất quá lần này không chơi đùa quá lâu, Bùi Tuyển biết Thư Thanh Liễu là lần đầu, công việc lại sắp xếp kín mít, cho nên không đưa vào, chỉ thông qua vuốt ve đạt tới cao trào, chờ bọn họ xuống giường tắm rửa, thu thập sạch sẽ thì trời đã xẩm tối, có người đến gõ cửa, gọi hai người đi ăn cơm.
Nghe ra là giọng Tề Thiên, Thư Thanh Liễu nói: “Chúng tôi còn đoạn lời thoại muốn luyện, cậu đi trước đi.”
“Thực dụng công a, các anh cũng đã ở trong phòng đến quá ngọ, còn chưa tập xong hay sao?” Tề Thiên ở bên ngoài nói: “Nhanh lên nha, hôm nay Lí đạo diễn mời khách, đến muộn bữa tiệc lớn sẽ không có phần hai người đó.”
Chờ hắn đi rồi, Bùi Tuyển hừ nói: “Mời khách là để trấn an lòng người đi, tốt quá hoá dở, hy vọng bọn họ thu liễm một chút.”
Thư Thanh Liễu vẫn chưa hoàn toàn đồng ý với phán đoán của Bùi Tuyển, bất quá giờ phút này đang vô cùng nhiệt tình, anh không muốn nói lời sát phong cảnh, liền nói: “Anh nếu không muốn đi ăn với bọn họ, vậy tôi sẽ đi đem đồ ăn mang về đây.”
“Để tôi đi.” Bùi Tuyển nhìn lướt qua phía dưới của Thư Thanh Liễu, cười ám muội: “Anh hiện tại cần nghỉ ngơi.”
“Tôi không yếu đuối như vậy.”
“Tôi vẫn cho rằng cậy mạnh là hành vi tối ngu xuẩn.” Bùi Tuyển không chút lưu tình chỉ trích anh, “Tôi cũng không muốn chăm sóc anh, bất quá lại càng không muốn ngày mai anh bị bệnh, tôi ngoài việc quay phim còn phải gánh vác mấy việc vụn vặt của anh nữa.”
Xem ra cho dù quan hệ trở nên thân mật như thế, Bùi Tuyển vẫn là không thay đổi bản tính không tốt của hắn, Thư Thanh Liễu có chút bất đắc dĩ. Tuy rằng một hồi tình cảm mãnh liệt qua đi, anh cảm thấy có chút không thoải mái, nhưng cũng chưa đến mức phải nghỉ ngơi, thấy biểu tình không dám đại khái của Bùi Tuyển, anh nghĩ, nếu Bùi Tuyển biết mình trước kia cho dù trọng thương cũng phải hoàn thành nhiệm vụ, hắn tuyệt sẽ không có loại ánh mắt này.
“Chơi đoán số,” Thư Thanh Liễu nói: “Ai thua sẽ đi lấy cơm.”
“Thực nhàm chán, hy vọng về sau tôi sẽ không bị chỉ số thông minh thấp của anh lây bệnh.”
Bùi Tuyển tuy rằng nói vậy, nhưng vẫn đồng ý đề nghị của Thư Thanh Liễu, cùng anh chơi đoán số quyết định, kết quả người thua là Thư Thanh Liễu, Bùi Tuyển châm chọc nói: “Anh ngay cả vận khí cũng kém như vậy.”
“Tôi vốn sẽ đi làm, là anh nháo thôi.”
Thư Thanh Liễu phản bác xong, đẩy cửa đi ra ngoài, Bùi Tuyển bị anh làm nghẹn nói không nên lời, ngừng trong chốc lát, nhịn không được nở nụ cười, những người hắn kết giao trước kia, sùng bái ngưỡng mộ hắn chiếm đa số, cho dù La Vĩ Doanh đấu võ mồm với hắn, cũng là biết điểm dừng, không một ai giống Thư Thanh Liễu, tranh luận trực tiếp sảng khoái như vậy.
Hắn thật là fan của mình sao? Bùi Tuyển vô cùng hoài nghi nghĩ.
Thư Thanh Liễu rất nhanh đem cơm tối mang về, đều là đồ ăn Bùi Tuyển thích, anh nói là Lí đạo diễn cố ý vì Bùi Tuyển chuẩn bị, Bùi Tuyển tùy tay gắp miếng cá trích, nói: “Đạo diễn biết tôi thích ăn cái gì sao, thật thần kì.”
Thư Thanh Liễu cúi đầu ăn cơm, làm như không nghe thấy.
Cơm nước xong, Thư Thanh Liễu muốn dọn dẹp, Bùi Tuyển ngăn anh lại, tự mình cầm bát đũa ra ngoài, khi trở về bên ngoài trời bắt đầu mưa, không cách nào luyện võ, hắn tắm rửa xong, chuẩn bị xem tiểu thuyết một lát rồi ngủ, thế nhưng không bao lâu liền mệt nhọc, mơ hồ nghe thấy tiếng mưa rơi rất to bên ngoài, còn kèm theo thanh âm kỳ quái, đứt quãng, như là người phụ nữ nghẹn ngào khóc, hoặc như âm thanh đàn dương cầm, làm cho hắn không thể vào giấc, thẳng đến sáng sớm mới ngủ say.
Buổi sáng Thư Thanh Liễu thức dậy, thấy tinh thần Bùi Tuyển không tốt lắm, hỏi: “Không khỏe sao?”
“Tối hôm qua anh có nghe thấy tiếng đàn dương cầm với tiếng khóc không?”
“Không có, mưa lớn như vậy, cho dù có thanh âm, cũng rất khó nghe được.”
“Đúng là tôi gặp ác mộng.”
“Mấy cảnh quay này đều có đánh đàn, có thể anh quá nhập vai, mới có thể mơ thấy tiếng đàn.”
Thư Thanh Liễu để Bùi Tuyển ngồi xuống, lấy ra dầu cù là bôi lên huyệt Thái Dương của hắn, giúp hắn xoa bóp, dưới tác dụng của dược hương, Bùi Tuyển rất nhanh khôi phục tinh thần, hưởng thụ Thư Thanh Liễu hầu hạ, hắn đột nhiên nghĩ, cứ như vậy cùng một chỗ, kỳ thật cũng không tồi.
Mưa to qua đi, thời tiết trở nên cực nóng, đại bộ phận cảnh diễn hôm nay ở bên ngoài, đạo diễn sợ mọi người bị cảm nắng, chuẩn bị rất nhiều nước đá, lại gia tăng số lần nghỉ ngơi, bất quá cho dù như vậy, mọi người vẫn bị phơi nắng đến khô nóng không chịu nổi, Thư Thanh Liễu chăm sóc Bùi Tuyển xong, lại đi hỗ trợ công việc của đoàn kịch, Bùi Tuyển thấy vậy, có chút mất hứng, nhìn sắc mặt anh không tốt lắm, quay xong một cảnh, lập tức gọi anh lại, nói: “Nơi này không có chuyện của anh, trở về nghỉ ngơi đi.”
“Mọi người hôm nay đều bề bộn nhiều việc, anh sao lại bảo tôi nghỉ ngơi?”
“Bọn họ bận rộn là chuyện của bọn họ, trợ lý của tôi tôi dùng như thế nào là chuyện của tôi.” Bùi Tuyển cười lạnh: “Phát tiền lương cho anh là tôi, khi nào thì đến phiên người khác khoa tay múa chân với anh?”
Anh chỉ là giúp một chút mà thôi, lại nói như thực nghiêm trọng, bất quá Thư Thanh Liễu hiện tại đã quá hiểu biết tính tình Bùi Tuyển, không trực tiếp tranh luận với hắn, mà là giải thích: “Là tôi chủ động đi làm, tôi muốn hiểu thêm một chút về công việc của anh.”
Những lời này làm cho tâm tình Bùi Tuyển tốt lên rất nhiều, mặc kệ nói thế nào, đây là một loại biểu hiện Thư Thanh Liễu quan tâm hắn, tuy rằng làm không đúng thời điểm, hắn dịu giọng, nói: “Muốn hiểu biết công việc của tôi, về sau còn có cơ hội, tôi cũng không muốn anh mệt đến bị cảm nắng, còn mệt tôi đi hầu hạ anh.”
Thì ra là lo cho anh, kỳ thật anh có chút khó chịu, có thể có liên quan với chuyện mới nếm thử hôm qua, bất quá còn không đến mức phải nghỉ ngơi, nhưng được tình nhân quan tâm luôn làm cho người ta tâm tình sung sướng, Thư Thanh Liễu nói: “Cám ơn.”
“Tôi bảo anh nghe theo, không phải bảo anh cám ơn.” Bùi Tuyển tức giận nói: “Chuẩn tắc cơ bản nhất của quân nhân là gì?”
“Phục tòng.”
Bùi Tuyển làm động tác ‘Go’, im lặng nói với anh —— anh có thể phục tòng mệnh lệnh, đi nghỉ ngơi.
Lần này Thư Thanh Liễu nghe lời Tuyển, trở lại hậu viện nghỉ ngơi, hậu viện bởi vì cây cối nhiều, tương đối mà nói có phần mát mẻ hơn, Thư Thanh Liễu nằm ở trên giường, thân thể thực mệt, lại làm thế nào cũng ngủ không được, ngực giống như bị lấp kín, không thể tĩnh tâm vào giấc, thật vất vả mơ mơ màng màng ngủ, một trận tiếng đập cửa dồn dập đem anh đánh thức, một nam sinh phụ trách công việc của đoàn làm phim chạy vào, kêu lên: “Anh Tuyển xảy ra chuyện rồi, anh mau qua xem đi!”
Tâm tư Thư Thanh Liễu cả kinh, lập tức ngồi dậy, phát hiện mình ra một thân mồ hôi, anh lắc đầu, làm cho mình trấn định lại, hỏi: “Hắn làm sao vậy?”
“Anh ấy từ trên cầu thang té xuống, bảo tôi đi gọi anh.”
Có thể cho người đến tìm mình, chứng minh Bùi Tuyển ít nhất thần trí thanh tỉnh, Thư Thanh Liễu hơi chút yên tâm, vội vàng chạy tới trường quay, chỉ thấy ở sân vây quanh một vòng người, Bùi Tuyển ngồi ở đầu cầu thang, một bàn tay che mắt cá chân phải, ngồi chồm hổm bên cạnh là đạo diễn cùng phó đạo diễn, còn có võ sư, không ngừng hỏi hắn thấy sao.
Thư Thanh Liễu đẩy bọn họ ra, ngồi xổm xuống đỡ lấy Bùi Tuyển, để hắn tựa vào người mình, hỏi: “Đầu và ngực có bị đụng vào không?”
“Không có, bất quá mắt cá chân bị ngoặt, có chút đau.”
Sắc mặt Bùi Tuyển tái nhợt, lời nói lộ ra suy yếu rõ ràng, nhìn Thư Thanh Liễu, cười cười, nhưng dù là ai cũng đều có thể nhìn ra hắn miễn cưỡng, Thư Thanh Liễu nhíu mi, tay lần lượt sờ qua trán, ngực và các vị trí trọng yếu, không nghe hắn nói đau, lúc này mới yên tâm, hỏi Lí đạo diễn, “Đây là có chuyện gì?”
“Không biết nữa, cầu thang này có phải lâu năm thiếu tu sửa hay không, nói gãy liền gãy.” Phó đạo diễn cướp nói.
Thư Thanh Liễu nhìn chỗ cầu thang gãy, cầu thang đích xác có chút cũ kỹ, lúc ấy Bùi Tuyển chiếu theo nội dung cảnh quay xoay người rơi xuống đoạn giữa cầu thang, ai ngờ ở chỗ cầu thang hắn đặt chân đột nhiên gãy, hắn mất thăng bằng té xuống, may mắn chỗ gãy là đoạn giữa, cách mặt đất không xa, chỉ bị thương ở thương chân.
Nhân viên công tác lấy đá và khăn mặt tới, Thư Thanh Liễu nhận lấy, đắp lên cho Bùi Tuyển, khi tay chạm vào mắt cá chân hắn, hơi sửng sốt, nhưng lập tức dùng khăn mặt che kín, nói với Lí đạo diễn: “Tôi đỡ anh ấy trở về nghỉ ngơi.”
“Đi bệnh viện chụp phim đi.” Võ sư thực lo lắng nói: “Kiểm tra một chút cũng yên tâm.”
“Tôi sẽ lo.”
“Có lẽ đi cầu phúc còn thiết thực hơn.” Doãn Dạ tựa vào cột gỗ bên cạnh, vừa quạt vừa nhàn nhạt nói: “Nói không chừng Bùi Tuyển bị nguyền rủa, cho nên từ đầu tới đuôi đều là một mình hắn gặp chuyện không may.”
“Cũng không phải đi, lúc trước A La cũng bị tai nạn xe, còn có a, tất cả mọi người nhìn thấy quỷ ảnh, tối hôm qua chúng ta còn nghe được tiếng đàn dương cầm, là điềm xấu, nghe nói nữ chủ nhân trước kia ở nơi này thích đánh đàn dương cầm, nói không chừng là quỷ đang đánh đàn đó…”
Tề Thiên đang mặc trang phục bác gái cằn nhằn nói: “Vẫn là đi bệnh viện đi, vừa rồi rơi nặng như vậy.”
Evan cũng đã chạy tới, nói: “Tôi có học qua một ít kiến thức chữa bệnh và chăm sóc, tôi có thể giúp xem thử…”
Thư Thanh Liễu nghiêng người, không dấu vết chặn Evan lại, Lí đạo diễn cũng hướng mọi người rống to: “Cầu thang cũ lâu năm ít tu sửa, bị gãy cũng thực bình thường, đàn dương cầm cũng là cái mới, cái quỷ gì mà điềm xấu đánh đàn, ngày hôm qua không phải đã tế bái sao? Cho dù có quỷ, cũng nên thức thời, ai còn dông dài nữa lập tức cút cho tôi!”
Rống to xong, không ai dám nói chuyện, Lí đạo diễn lại nhỏ giọng, quay đầu hỏi thương thế Bùi Tuyển, Thư Thanh Liễu không muốn nhìn tên gió chiều nào che chiều ấy này, lạnh lùng nói: “Nếu biết lâu năm ít tu sửa, vì sao trước đó không làm kiểm tra? Như vậy sẽ hại chết người đó, ông biết không!?”
Luận thân phận, Lí đạo diễn ở giới nghệ sĩ coi như là người có danh dự uy tín, bị một người chỉ mới vào nghề giáo huấn, mặt mũi hắn có chút sượng, cũng không dám đắc tội Bùi Tuyển, cười làm lành nói: “Tôi sẽ chú ý, lần sau nhất định chú ý.”
Thư Thanh Liễu không để ý đạo diễn, nâng Bùi Tuyển dậy, muốn ôm thắt lưng hắn, Bùi Tuyển nhẹ giọng nói: “Cõng tôi.”
Lúc này còn cố giở trò, Thư Thanh Liễu bất mãn trừng hắn, Bùi Tuyển trừng lại, thấy sắc mặt hắn khó coi, Thư Thanh Liễu không muốn tranh chấp chuyện này, xoay người đưa hắn lên lưng, Evan muốn hỗ trợ, lại bị Thư Thanh Liễu cự tuyệt, cõng Bùi Tuyển trở lại phòng.
“Đúng là gặp nhiều chuyện xúi quẩy thật, khi trở lại diễn phải xem hoàng lịch mới được.” Bùi Tuyển nằm trên giường, lười biếng nói xong, giương mắt gặp Thư Thanh Liễu đứng bất động bên giường, hắn hỏi: “Anh chắc sẽ không mang rượu thuốc đến đây đi?”
“Có, bất quá anh không cần.”
Thư Thanh Liễu ngồi xổm xuống, đem khăn lạnh đang phủ lên mắt cá chân Bùi Tuyển lấy ra, mắt cá chân đỏ một mảng lớn, nhưng không có sưng, anh cầm chân Bùi Tuyển, nhẹ nhàng ấn vài cái, nói: “Căn bản là không bị trặc chân.”
“Từ chỗ cao như vậy ngã xuống, không bị thương ngay cả tôi cũng thấy thực thần kỳ.” Bùi Tuyển nhớ lại bộ dáng đau đớn vừa rồi ở trường quay, chuyển chân cười nói.
Thư Thanh Liễu đứng lên tránh ra, ống tay áo bị giữ chặt, Bùi Tuyển hỏi: “Anh trách tôi lừa anh?”
“Không có, anh làm việc có mục đích của anh, tôi đi lấy thuốc trị thương.”
Mắt cá chân Bùi Tuyển không bị trặc, bất quá tay chân đều bị trầy xước một ít, khi Thư Thanh Liễu giúp hắn bôi thuốc, hắn cười nói: “May mắn không bị trên mặt.”
Thư Thanh Liễu đầu không nâng, thản nhiên nói: “Bị trên mặt tôi cũng không ngại.”
“Nói cho cùng, anh nghĩ thế nào?”
Câu hỏi mang theo vài phần tức giận, lần này Thư Thanh Liễu ngẩng đầu lên, nhìn Bùi Tuyển nói: “Tôi nghĩ trên đời này không có chuyện gì làm anh sợ hãi.”
“Tôi không sợ, nhưng là muốn xem anh có đáng giá hay không.”
Động tác Thư Thanh Liễu rất nhẹ, đối với Bùi Tuyển mà nói, bôi thuốc càng như là mát xa, hắn híp mắt hưởng thụ, sau khi nửa thật nửa giả vui đùa, thở dài: “Bất quá hôm nay đúng là làm một cú nhào lộn đặc sắc, từ khi tôi xuất đạo, đã thật nhiều năm không chơi kích thích như vậy.”
Cư nhiên dám giở trò trên cầu thang, may mắn hắn phản ứng mau, nếu không sợ thật phải đi bệnh viện khám gấp.
“Bọn họ vì sao làm như vậy? Anh không diễn được, đối với bọn họ một chút ưu đãi đều không có.”
“Đừng hỏi tôi, tôi không thể lý giải mấy ý tưởng ngu ngốc.” Bùi Tuyển lạnh lùng nói: “Hiện tại tôi khẳng định chính là —— tôi không muốn chơi tiếp, người tính kế tôi, không trả giá đại giới là không thể.”
“Cho nên anh giả vờ bị thương?”
“Anh nói xem —— nếu bọn họ thấy tôi bị thương, không thể quay phim, hoặc là có thể vì vậy mà hủy hợp đồng, vậy sẽ thế nào?”
Bùi Tuyển mỉm cười nhìn Thư Thanh Liễu, con ngươi sâu thẳm đen như mực, tràn ngập sắc thái tính kế, còn có một phần âm ngoan, hắn không phải hỏi, mà là kết luận.
Thư Thanh Liễu trong lòng căng thẳng, khí huyết dường như vô hình trung bị đốt cháy, nếu nói năm đó anh đối với Bùi Tuyển chính là thuộc loại yêu thích thần tượng mông lung, như vậy giờ phút này còn lại là mê luyến, anh yêu nhất chính là khí thế đường hoàng không ai bì nổi này của Bùi Tuyển, hỏi: “Tôi giúp anh thế nào?”
“Tân binh xem diễn là được rồi.” Bùi Tuyển mỉm cười nói: “Để anh đây nói cho chú biết, cái gì gọi là hành động.”