Đô Thị Lặp Lại Ức Lần

Chương 12

Ra khỏi cửa phòng học, Lâm Thần cùng nữ nhân xinh đẹp thành thục, đi tới một cái dưới một cái cây.

"Lâm tiên sinh, xin hỏi đầu tuần cậu có phải đã cứu một vị lão nhân bị tai nạn xe?" Nữ nhân mở miệng hỏi.

"Ừm." Lâm Thần nhẹ gật đầu, hỏi "Cô là?"

Nữ nhân xinh đẹp lập tức đối với Lâm Thần cúi đầu rồi nói " Lâm tiên sinh cám ơn cậu! Người cậu cứu kia là gia gia tôi."

"Ta gọi Lý Thanh Quân, hôm nay tôi đặc biệt đến thay mặt gia gia cám ơn cậu." Lý Thanh Quân giải thích nói.

Lâm Thần bừng tỉnh đại ngộ.

Lý Thanh Quân nói tiếp "Lúc ấy, cha tôi vì dẫn gia gia đi bệnh viện, chưa kịp cảm tạ Lâm tiên sinh. Chỉ lưu lại một tấm danh thiếp cho Lâm tiên sinh, nhưng là đợi mấy ngày, một mực không thấy Lâm tiên sinh liên hệ lại."

"Về sau, tôi thấy trên mạng đăng video cứu người của cậu. Bỏ tin phía dưới bình luận, mới tìm được ngươi trường học lớp. Mạo muội tới cửa, còn mong Lâm tiên sinh đừng trách."

"Không có việc gì, tiện tay mà thôi thôi." Lâm Thần khẽ lắc đầu.

Lúc đó cứu người sau đó Lý Hoành Phú xác thực đưa cho hắn một tấm danh thiếp, bất quá Lâm Thần vừa liền đem chuyện này quên mất.

Không nghĩ tới, người của Lý gia sẽ đích thân tìm tới cửa.

"May mắn mà có Lâm tiên sinh, mới bảo vệ được mệnh gia gia ta. Gia phụ nói, nếu không phải Lâm tiên sinh kịp thời đem ta gia gia từ dưới xe cứu ra, và cầm máu, gia gia ta khả năng sẽ xảy ra chuyện."

" Người nhà chúng tôi đều phi thường cảm tạ Lâm tiên sinh, hôm nay tôi tới, là muốn mời Lâm tiên sinh đi đến nhà chúng tôi." Lý Thanh Quân cảm kích nói.

"Cái này thì không cần đi." Lâm Thần nói ra.

"Mong Lâm tiên sinh cho Lý gia chúng tôi một cái cơ hội cảm tạ cậu! Cha tôi lúc đầu dự định tự mình tới mời cậu, bất quá ông ấy hiện tại đang chăm sóc gia gia tôi, cho nên để tôi đến đây." Lý Thanh Quân thành khẩn nói ra.

"Vậy đi một chút cũng được."

Gặp Lý Thanh Quân thịnh tình mời như thế, Lâm Thần cũng không dễ cự tuyệt nữa.

Lý Thanh Quân nhoẻn miệng cười nói " Lâm tiên sinh xin mời đi theo tôi, xe tôi để ở bên kia."

Sau đó, Lâm Thần đi theo Lý Thanh Quân hướng đi đến một chiếc Bentley giá trị bốn năm trăm vạn.

Lý Thanh Quân chủ động giúp Lâm Thần mở cửa xe ngồi vào chỗ cạnh cạnh tài xế, sau đó mới đi tới bên ghế lái.

Thắt giây an toàn xong trông dáng người Lý Thanh Quân càng thêm rõ ràng hoàn mỹ.

Lâm Thần vô ý thức quay đầu, quan sát Lý Thanh Quân một chút.

Coi như lấy nhãn quang Lâm Thần cao như vậy, cũng không thể không thừa nhận, Lý Thanh Quân là mỹ nữ khó gặp.

Dáng người cùng khuôn mặt, đều có gọi là cực phẩm.

Nhất mặc trên người trang phục công sở càng tô điểm thêm vẻ đoan trang thành thục.

Phát giác được ánh mắt Lâm Thần, Lý Thanh Quân quay đầu, ánh mắt hai người chạm vào nhau.

Sau đó, Lý Thanh Quân đối Lâm Thần nở nụ cười.

Lý Thanh Quân có thể cảm giác được, Lâm Thần ánh mắt mặc dù đang đánh giá nàng, nhưng bên trong ánh mắt lại không có bất kỳ ý vị gì, chỉ có phát ra từ nội tâm thưởng thức.

Cái này khiến Lý Thanh Quân đối Lâm Thần hơi kinh ngạc.

Lý Thanh Quân rất rõ ràng mị lực của mình, rất nhiều nam nhân thành thục có sự nghiệp có thành tựu, thời điểm đối mặt nàng đều chỉ có thể giả bộ làm trấn định tự nhiên.

Mà Lâm Thần như thế tuổi trẻ, thời điểm đối mặt nàng bình tĩnh thong dong vậy mà như thế.

Lý Thanh Quân tâm lý, không khỏi đối Lâm Thần sinh ra một tia hiếu kỳ.

"Lâm tiên sinh năm nay bao nhiêu tuổi?" Lý Thanh Quân hiếu kỳ hỏi.

"Năm nay 20." Lâm Thần hồi đáp.

"Vậy tôi so Lâm tiên sinh nhiều hơn 6 tuổi." Lý Thanh Quân vừa cười vừa nói.

Rất nhiều nữ nhân đều cùng kiêng kị người khác biết tuổi của nàng, nhưng là Lý Thanh Quân lại không thèm để ý chút nào, thuận miệng nói ngay.

Lâm Thần cười cười, nói nói " đã vậy cô vẫn là trực tiếp gọi tên của tôi đi, một mực gọi ta Lâm tiên sinh cảm giác có điểm là lạ."

"Lâm tiên sinh cứu gia gia tôi, đây là cấp bậc lễ nghĩa tối thiểu nhất. Bất quá, nếu như Lâm tiên sinh cảm thấy không thói quen như vậy, tôi liền mạo muội gọi tên của cậu đi." Lý Thanh Quân vừa cười vừa nói.

"Được, vậy tôi cũng trực tiếp bảo ngươi Thanh Quân tỷ." Lâm Thần nói ra, dù sao "Lý tiểu thư" xưng hô thế này không được tốt quen.

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, quan hệ kéo gần thêm không ít.

Sau đó, Lý Thanh Quân vừa lái xe, vừa cùng Lâm Thần tùy ý trò chuyện.

Sau một tiếng, xe đi vào bên trong một đại trang viên.

Đây là Lâm Thần lần thứ nhất nhìn thấy trang viên lớn như vậy, bên trong trình độ rộng rãi xa hoa vượt xa Lâm Thần tưởng tượng.

Tại Thành phố Giang Hải tấc đất tấc vàng, dạng trang viên xa hoa này, không có mười mấy ức không có khả năng mua được!

Sau khi xuống xe, Lý Thanh Quân dẫn Lâm Thần, hướng đi vào trang viên nơi trung tâm Biệt Thự.

"Cha, con đem Lâm tiên sinh mời đến." Vào cửa Lý Thanh Quân liền mở miệng nói ra.

Sau một khắc, một nam tử trung niên bước nhanh từ bên trong tiến lên đón.

"Lâm tiên sinh, ngươi cuối cùng đến rồi!"

Nam tử trung niên có chút kích động đi lên trước, cầm tay Lâm Thần.

Nam tử trung niên này chính là người vài ngày trước hắn gặp Lý Hoành Phú.
Bình Luận (0)
Comment