Đỗ Tiên tự cắn lấy đầu lưỡi cắt ngang suy nghĩ vô lễ kia, trong lòng tự mắng thầm một tiếng. Tay hắn lúng túng khua khua bát canh thang, hỏi:
- Vậy ta gọi muội là gì mới tốt?
- Huynh gọi ta là gì đều được a - Tường Vi cũng là ngượng ngịu khẽ ngân lên một câu.
- Ắc, vậy gọi là Lưu tiểu thư a - Đỗ Tiên tinh nghịch trêu chọc
- Không được - Tường Vi phùng má lắc đầu, bộ dáng đáng yêu - hay giống như Diệp tỷ gọi ta đi?
- Tiểu Vy? - Đỗ Tiên nhăn trán - không bằng gọi là Vy Vy được không?
- Ân - Tường Vy khẽ đáp ứng, khuôn mặt đỏ bừng lên, ánh mắt vui sướng pha chút e thẹn, hai tay vân vê tà áo không dám nhìn hắn.
Đỗ Tiên nghi hoặc nhìn nàng, lại vô thức múc một muỗng canh đổ vào miệng.
A, nóng. Lưỡi hắn trải qua hai đợt tra tấn cơ hồ liền mất đi vị giác, cũng không biết canh này mặn nhạt ra sao, thơm ngon thế nào.
- Vy Vy, cảm ơn - Đỗ Tiên liều mạng đem bát canh một hơi uống cạn, lại vận chuyển Băng nguyên khí bảo vệ thực quản cùng dạ dày.
Hắn lo rằng nếu như chưa uống hết thì cô nàng này còn lâu mới chịu về. Hai người khó xử ngồi một chỗ không nói gì, làm hắn cảm giác có chút không tự nhiên.
- A, xong rồi.
Tường Vy nhìn bát canh một chút cặn cũng không có, ánh mắt vừa vui mừng vừa tiếc nuối.
- Để ta dọn a.
- Không sao, Vy Vy, muội cứ về nghỉ trước đi. Để đó cho ta - Đỗ đại phu giơ tay ngăn lại.
Tường Vy ánh mắt hơi chút u oán nhìn hắn, khẽ gượng cười nói:
- Ân, vậy muội về đây. Đại ca, huynh cũng nghỉ sớm đi a.
Một chữ “Đỗ” cũng đã đơn giản bị loại bỏ, Tường Vy khẽ cúi chào hắn, bước ra khỏi phòng. Đỗ đại phu tươi cười nói với theo:
- Vy Vy, canh thang rất ngon. Mai muội lại nấu nhiều chút a.
- Ân - Tường Vy khuôn mặt đột nhiên sáng bừng, quay lại liếc hắn một cái, khẽ gật đầu rồi thẹn thùng bước nhanh ra khỏi phòng. Vội tới mức quên cả đóng cửa.
Đỗ Tiên dõi theo bóng lưng mềm mại, uyển chuyển kia một lúc, lắc đầu cười khổ.
Hắn quay lại giường ngồi xếp bằng, tâm tưởng lại chìm vào pháp quyết tu luyện Hoạt Huyễn Kim Thân.
Hoạt Huyễn Kim Thân là vũ kỹ Kim hệ, trước tiên chính là điều chuyển Kim Nguyên khí thực chất ngưng hình tạo thành vật chất. Kế tiếp mới dẫn nhập vào thân thể, trước tiên luyện bì, sau đó luyện cân, rồi tới luyện cốt. Cốt cách hoá kim liền có thể luyện huyết, cuối cùng toàn bộ tế bào cơ thể đều biến thành hoạt huyễn kim loại. Vừa mềm dẻo đàn hồi vừa cứng rắn bất tồi bất đoạn.
Tuy Đỗ đại phu mới tiến nhập Bán Tiên, đối với vận chuyển nguyên khí theo kinh mạch trong cơ thể chưa đạt đến mức lô hoả thuần thanh. Nhưng đại phu là gì, chính là bác sĩ, đối với những kiến thức này thì hiện tại hắn có thể coi là tu luyện đến mức độ đại tông sư. Với người khác mà nói Hoạt Huyễn Kim Thân còn có phần khó luyện nhưng với Đỗ đại phu, nó lại thành chuyện dễ a.
Lục phủ ngũ tạng, ngoài phụ tạng thứ sáu là Tâm bào lạc thuộc Ám, thì phế (phổi) thuộc hành kim. Nơi này chính là quan ải chuyển đổi nguyên khí sau khi đạt nhất chuyển dẫn tới đan điền, chảy vào phổi chuyển hoá thành Kim Nguyên khí. Từ đây trở đi liền có thể dẫn đạo theo một trong Thập nhị chính kinh dẫn xuất ra phía ngoài. Trong quan hệ Ngũ tạng cùng với Học thuyết âm dương mà nói, cả năm tạng chính Tâm, can, tỳ, thận, phế ( tim, gan, tỳ, thận, phổi) và tạng phụ Tâm bào lạc (màng tim) đều thuộc Âm.
Thập nhị chính kinh chia làm âm - dương nhị loại, 6 dương kinh và 6 âm kinh. Sáu tạng và đường tuần hành của âm kinh thuộc về nó đều ở mặt âm của tứ chi (mặt trong của chi). Sáu phủ và đường tuần hành của dương kinh thuộc về nó đều ở mặt dương của chi (mặt ngoài của chi).
Muốn dẫn xuất Kim Nguyên khí liền phải dựa vào Thủ Thái Âm Phế Kinh, do phế tạng thuộc hành Kim làm chủ. Thủ thái âm phế kinh gồm tất thảy 22 huyệt, bắt đầu từ trung tiêu (dạ dày, Trung quản) hướng xuống đại trường có một đường lạc nối, rồi lại từ đại trường đi trở lại một đường nông ngoài đi lên trên cổ dạ dày, ven theo cổ dạ dày xuyên lên quan cơ hoành cách, vào phế tạng, lại từ phế tạng lên đến cạnh hầu, lại đi ngang ra đến phía dưới hố đòn, ven theo cạnh trong cánh tay trên đi xuống qua hốc khuỷu tay, ven theo cạnh trong phía trước xương quay, đến cổ tay ở thốn khẩu, từ thốn khẩu đi đến mô cái, ven theo mô cái đi đến cạnh đầu ngón cái (Thiếu thương).
Mạch nhánh, từ sau cổ tay (Liệt khuyết) phân ra hướng theo phía mu bàn tay đi thẳng đến đầu ngón trỏ ở cạnh trong là huyệt Thương dương.
Nghe pháp quyết liền có phần tương đồng với Lục mạch thần kiếm của Đại Lý Đoàn thị.
Đỗ Tiên theo pháp quyết vận hành vất vả một hồi cũng có thể đem Kim Nguyên khí dẫn xuất ra ngoài. Một khối kim loại nhỏ cỡ viên bi hình thành trong lòng bàn tay hắn.
Kim loại này có chút ánh kim nhẹ, lại hơi mềm dẻo, Đỗ đại phu cũng không rõ cuối cùng là đã thực chất hoá ra thứ kim loại gì. Hắn đem quang phổ kế ra, lại lấy bấc đèn châm lửa đốt mới tá hoả nhảy dựng lên. Hoá ra thứ hắn ngưng tụ lại là Natri. Nếu dẫn nhập thứ kim loại này vào bản thể tu luyện không phải là dẫn lửa thiêu thân hay sao. Cả người dựng bằng natri, đừng nói lúc giao đấu đối phương là Hoả hệ công kích, trẻ con đái trúng một bãi cũng biến hắn thành ngọn đuốc sống rồi.
Đỗ Tiên lau mồ hôi một phen, nhớ kỹ lại hướng dẫn Hoạt Huyễn Kim Thân. Theo như công pháp hướng dẫn, sau khi có thể ngưng tụ ra sắt liền có thể coi là nhập môn tiểu thành, có thể dẫn nhập Kim Nguyên khí trở lại cơ thể, biến hoá lớp biểu bì thành kim loại.
Hiện giờ, Đỗ đại phu mới hiểu tại sao cổ nhân tu luyện vũ kỹ này lại khó khăn đến vậy. Đừng nói phải tập trung nguyên khí tạo thành kim loại phức tạp. Chỉ riêng việc nhận biết các loại kim loại cũng đủ mệt rồi. Đỗ Tiên miệt mài thí nghiệm, đến khi gần sáng liền có thể ngưng tụ ra Canxi. Theo như Công pháp yêu cầu, để nhanh chóng thấu hiểu pháp tắc, phải ngưng tụ ra hình thái cụ thể. Lý tưởng là một thanh tiểu kiếm, vừa giúp tăng mức độ khống chế Nguyên khí tỉ mỉ, tinh xảo. Bởi lẽ, thân kiếm phải đủ độ đàn hồi, cứng quá dễ gãy, mềm quá dễ mẻ. Phân bố nguyên lực cũng là không đồng nhất, thân kiếm phải dày, lưỡi kiếm phải mỏng, vừa cứng cáp vừa sắc bén lưỡng toàn.
Điều này tự nhiên là phù hợp với Hình Ý Càn Khôn nhất đạo tâm pháp mà hắn tu luyện.
Đỗ Tiên sau khi ngưng tụ ra canxi liền chuyển hướng tập trung vào việc biến hoá hình thái.
Đến khi mặt trời ló dạng liền đã có thể ngưng hoá ra một cây đoản côn tương đối dễ coi.
Lúc này, nguyên khí của hắn đã hoàn toàn cạn kiệt, hắn đành phải đình chỉ tu luyện, tập trung hấp thụ thiên địa linh khí trở thành nguyên khí, tích luỹ trong tinh hệ đan điền.
Việc tích luỹ nguyên khí trong nội thể tương đối quan trọng, đối với tu tiên giả khác không nói, nhưng với Đỗ Tiên chính là nhược điểm. Hắn không có công pháp tổng thể phù hợp với thân thể, chỉ có thể tuần tự hấp thu nguyên khí thông qua 12 bộ công pháp riêng biệt. Trong lúc giao chiến mà nói, tiên nhân khác có thể bổ sung nguyên khí tức khắc nhưng Đỗ đại phu chính là không có thời gian a. Xem ra ngoài việc tu luyện vũ kỹ, trong thời gian tới hắn phải tranh thủ tích luỹ một lượng lớn nguyên khí dự phòng. Vừa mới một đêm nghĩ lại, hắn luân chuyển nguyên khí hơn 5-6000 lần cơ thể liền cạn kiệt. Đấy mới là mức độ tiêu hao của Nhất Chuyển Bán Tiên, nếu như tăng lên một cấp liền tăng thêm một phần tiêu hao. Cửu Chuyển Bán Tiên đồng nghĩa với việc tiêu hao gấp chín lần cho mỗi một lần xuất ra nguyên khí ngưng hình. Không biết đến mức độ Kim Tiên, Tán Tiên,... mỗi lần vận công đều là ngàn vạn chuyển, sẽ cần tích luỹ tới mức độ như thế nào.
Trước đây Đỗ Tiên chính là khá coi thường việc tu luyện, có thể nói là lười biếng. Bao nhiêu nguyên khí tích luỹ được sau một lần sử dụng Đại Chu Thiên Luân thử nghiệm đều đã tiêu hao không còn mấy chút.
- Haizzz, xem ra từ nay phải chịu khó tu luyện công pháp rồi.
Đỗ Tiên âm thầm than vãn một phen. Đúng lúc này, đám ngươi Thiên Phàm đã tới cửa phòng gọi hắn. Hoá ra, lúc này đã đến giữa trưa, mọi người lúc sáng có đảo qua phòng hắn một lượt, nhưng thấy hắn nhập tịnh vận công liền không quấy rầy. Lúc này lại đến một lượt nữa, đứng đợi bên ngoài một lúc thấy hắn tỉnh lại mới dám lên tiếng.
- Đỗ đại ca, ngươi không đói sao - Thiên Phàm mở miệng trước tiên.
Trên bàn gỗ giữa phòng đã có một mâm thức ăn nhỏ, là do Tường Vi đặc biệt để chuẩn bị cho hắn. Mấy người đang ngồi quây quần ở đó chờ đợi.
- Thiên Phàm, Đỗ đại ca bây giờ đã là Tiên nhân, không ăn cũng không chết được a - Vô Lệ cầm lấy một cái bánh bao, vừa ăn vừa nói.
Đỗ Tiên đứng dậy vươn vai một cái, giật lấy chiếc bánh bao lườm gã:
- Vô Lệ huynh đệ, ngươi ăn cũng không ít a. Lại còn tranh phần của ta nữa, ai nói ngươi Tiên nhân không cần ăn uống.
- Đại ca, dù sao cũng nên điều độ a - Tường Vi bưng lên một bát canh giống như đêm qua - huynh một đêm một ngày hai buổi đều là tu luyện, trước uống chút canh này đã rồi lại ăn bánh bao tiếp.
Không hiểu sao gần đây Đỗ Tiên tu vi dưỡng tâm thập phần yếu kém, đối với Mị Ly tiểu hồ linh tinh đã đành, ngay cả với nữ nhân như Tường Vi cũng dễ dàng khơi lên một cỗ dục hoả. Nghe nàng nhắc đến hai từ bánh bao, hai mắt không kiềm chế được, tiêu cự vượt quá bát canh quét qua trước ngực. Hắn nuốt nước miếng gắng át đi suy nghĩ đen tối trong đầu, thầm hô một tiếng “bánh bao thật tròn a”.
- A, Vy Vy, muội lại nấu canh nữa a. Để ta uống, để ta uống.
Đỗ đại phu trong lòng có quỷ, cầm lấy mé bát không dám chạm vào làn ra láng mịn kia, bưng lên một hơi uống sạch.
- Hảo công phu a, Vy Vy, ai lấy được ngươi sau này liền là có phúc phận đường ăn uống rồi.
Hắn sảng khoái cười lớn, Tường Vy ngại ngùng anh ninh một tiếng, không dám trả lời, lặng lẽ chuyển thân ra đằng sau Chi Liên. Thiên Phàm, Vô Lệ hai người mắt to như cái đấu, mồm miệng rộng như thuồng luồng hút nước, chấn động một phen. Cả hai đen tối nhìn nhau tự hiểu: “hai người này nhất định có gian tình”.
Vô Lệ đang định cười lớn trêu chọc, liền nhận ngay ánh mắt của Diệp Chi Liên, như một mũi lãnh tiễn bắn ngang yết hầu hắn.
Vô Lệ nuốt cái ực sợ hãi đem câu kia nuốt lại trong bụng, lúng búng che giấu:
- Bánh bao to quá, thiếu chút nữa nghẹn chết rồi.
Tuyệt Thiên Phàm thấy Vô Lệ một bộ dáng như vậy, mạnh tay vỗ ngực hắn mấy cái, lại đưa cho một chén to nước trà. Hai người lấm lét nhìn nhau không dám ho he gì. Một bầu không khí quỷ dị phảng phất quanh phòng a.
Đỗ đại phu tà hoả bốc cao, nghe bốn tiếng “bánh bao thật to”. Sắc nhãn không tự chủ được, lại quét qua thân hình Tường Vi.
“ Quả nhiên là to tròn no đủ a, tuy không bạo mãn như tiểu hồ ly nhưng cũng rất bắt mắt”.
Đỗ Tiên lơ đễnh đưa tay quẹt mũi, giật mình phát hiện ra, tiên huyết tràn trề.
- Ắc, chắc là do vận công quá độ, hoả vượng xuất huyết a.
Đỗ Tiên nhanh chóng mở miệng xấu hổ lấp liếm, tranh thủ lúc mọi người đều đang quỷ dị nhìn nhau không chút ý. Chiếm trước một cái tiên cơ che giấu đi tâm tình đen tối.
- A, đại ca, hay để mai muội nấu canh thanh nhiệt hạ hoả cho huynh - Tường Vy kiếm cớ bắt chuyện.
Diệp Chi Liên nãy giờ cũng là không mở miệng, cùng với Kiến Minh công chúa ánh mắt ý tứ trao đổi một phen. Đỗ đại phu nghe vậy lắc đầu:
- Ta cũng chính là đang có chuyện muốn trao đổi với mọi người a.
- Đỗ đại ca, ngươi mau nói đi - Vô Lệ lên tiếng phá tan đi bầu không khí lạ kỳ trong phòng.
Đỗ Tiên nhìn quanh một vòng, chậm rãi nói ra:
- Mọi người cũng biết ta mới tấn giai Bán Tiên, hơn nữa, chuyện chúng ta qua Thiên giới một đường cũng bị lão Tôn mấy người khám phá. Dĩnh tỷ đối với chuyện này liền tạo thành ấn tượng xấu đối với ta. Ta hiện tại dự định sẽ bế quan tu luyện vài ngày, sau đó rời đi sơn cốc. Tiến vào một thành thị gần nơi này lịch lãm một phen.
- Vậy chúng ta thì sao - Kiến Minh ngơ ngác hỏi.
- Còn sao nữa, không phải là cũng theo Đỗ đại ca đi ra ngoài chơi sao - Thiên Phàm nhéo má Kiến Minh trêu chọc lại quay ra nhìn Thiên Phàm - Đỗ đại ca, chúng ta hết thảy đều theo sắp xếp của huynh a.
Dương Vô Lệ trầm ngâm một chút, lại hướng Diệp Chi Liên hỏi:
- Chi Liên tỷ, ngươi thấy như thế nào?
Hắn vốn là người đứng đầu Thiên Vương bang, ngoài trừ Diệp Vô Chung trao đổi ra, đối với người khác luôn là một vẻ quyết đoán. Không dễ dàng lại tuân theo sai khiến, dù cho là tại Tiên giới đối với Đỗ Tiên cũng là như vậy. Vô Lệ cũng không coi như mọi chuyện đều nhất nhất nghe theo, Đỗ Tiên hay Diệp Chi Liên đối với hắn đều là đồng dạng đối đãi. Hắn hỏi Diệp Chi Liên cũng là muốn nghe ý kiến của vị tỷ tỷ này rồi mới quyết định.
Diệp Chi Liên nghe Vô Lệ thẳng thừng hỏi như vậy, xem ra đối với lời Thiên Phàm nói không để cho chút mặt mũi, Chi Liên cũng là khó xử nhíu mày. Tuy nhiên, nàng là một trong Thất Thiên Vương tướng quân của Thiên Vương bang, thủ hạ cũng chính là hơn ngàn người, không phải kiểu nữ nhân mềm yếu thiếu quyết đoán. Chi Liên liền có chính kiến của riêng mình, nhíu mày một cái liền lập tức nói ra:
- Tại Tiên giới mọi việc hành sự đều phải cân nhắc một phen. Nếu Đỗ đại ca đã có chủ ý như vậy, trước tiên hãy để huynh ấy nói hêt. Sau đó chúng ta lại thảo luận một phen, bàn bạc kế hoạch chu đáo rồi hãy thực hiện.
Ngôn từ uyển chuyển, lý lẽ cũng là bán cho Đỗ Tiên, Thiên Phàm một phần mặt mũi. Nhưng cũng chính là đồng ý với ý kiến của Vô Lệ, mọi người là bằng hữu không phải quan hệ chủ tớ. Không nhất thiết là việc gì cũng phải nhất nhất tuân theo sắp xếp của Đỗ Tiên.
Đỗ Tiên cũng là người cơ trí, hắn có thể hiểu hàm ý của Diệp Chi Liên, gật đầu nhìn nàng một cái giải thích:
- Ta tại Tiên giới còn là có việc cá nhân cần làm, phải đợi đến khi Tiêu Dao Tử trở về mới có thể giải quyết. Lại nói, chúng ta dù sao tình huống xấu nhất chính là ở đây đợi một khoảng thời gian 3-5 năm nay so với Nhân giới. Ta cũng không nghĩ là sẽ ru rú mãi tại chốn rừng sâu nước thẳm này, cũng là muốn ra ngoài kiến thức, truy cầu vận khí. Biết đâu có thể tìm giúp một vị Thần cảnh cường giả sẵn lòng đưa mọi người trở lại Nhân giới. Tuy nhiên, Tiên giới này vốn là do Tiên nhân làm chủ, cái gì mà vương pháp, luật lệ không bảo vệ nổi chúng ta, chỉ có bản thân tự trở nên mạnh mẽ hơn mới là thượng thượng chi sách. Ta cũng đã tìm hiểu được một chút thông tin về địa phương này, Tiên nhân tuy không được lạm sát phàm nhân, nhưng nếu như quá yếu nhược cũng chính là tự mình đánh mất đi tự do, tự tôn của bản thân. Nếu như mọi người nguyện ý mạo hiểm cũng có thể cùng ta ra ngoài xông xáo một phen, bằng không thì cũng có thể lựa chọn ở lại đây chờ đợi thời điểm thích hợp rồi quay lại Nhân giới.
Nói đoạn, hắn lại quay ra nhìn ba nữ nhân, mỗi người một lượt rồi tiếp tục lên tiếng:
- Thú thật, ta đối với tu vi yếu kém của mình cũng chính là không thực sự tự tin. Mạng ta đơn giản là do ta chịu trách nhiệm, nhưng Kiến Minh, Tường Vy, Chi Liên muội muội ba người đều là thân nữ nhi. Tất nhiên đối với an nguy của ba người ta đều sẽ tận lực bảo hộ.
Hắn ngừng lại một chút nhìn về phía Thiên Phàm, Vô Lệ:
- Hai ngươi cũng là bằng hữu, là huynh đệ của ta. Không phải là coi thường nhưng cũng chính là một phần trách nhiệm ta phải gánh vác. Nhưng Tiên cảnh với nhau không bị ràng buộc, có thể tự do tranh đấu cướp đoạt. Cho nên trước tiên ta vẫn là muốn nâng cao tu vi thực lực của mình lên một chút. Mấy người chúng ta liền có thể chiếu cố lẫn nhau, không cần phải coi như là gánh nặng.
Đỗ đại phu chân thật, trọng tình trọng nghĩa nói ra đều khiến mấy người kia cảm động một phen. Ngay cả Vô Lệ cũng là thuận theo cảm xúc nắm chặt lấy bả vai hắn, gật đầu nhìn nhau. Thiên Phàm do dự khó quyết, cũng đem nỗi băn khoăn của mình nói ra:
- Đỗ đại ca, hay là ngươi truyền thụ công pháp tiên nhân cho ta. Ta không tự nhận mình thông minh nhưng cũng có thể liều mạng tu luyện một phen. Dù sao thêm một người biết tiên thuật liền nhiều thêm một sự trợ giúp.
- Thiên Phàm đệ - Đỗ Tiên sửng sốt nhìn hắn - ngươi không biết là sau khi đột phá Tiên cảnh là giảm bớt một phần cơ hội trở lại Nhân giới hay sao?
- Ta biết nhưng...- Thiên Phàm lại quay sang nhìn Kiến Minh công chúa, chỉ thấy tiểu công chúa hoạt bát này lắc đầu.
- Thiên Ngốc, ngươi không được làm vậy a - Kiến Minh tuy không muốn cản trở nhưng thân bất do kỷ mà lắc đầu.
Nếu như không có vướng bận, chính nàng cũng muốn ở lại nơi này sinh sống. Nhưng phụ mẫu cơ nghiệp Đại Lý Đoàn thị, nàng lại là không buông bỏ được. Không giống như Tuyệt Thiên Phàm, Tuyệt gia trực hệ thân thích với hắn bây giờ đã không còn ai.
- Tuyệt đại ca, ngươi nên tin tưởng vào Tiên ca ca a - Tường Vy một mặt kiên định nói - ta tin Tiên ca ca nhất định có thể bảo vệ chúng ta. Ta cũng muốn theo Tiên ca ca ra ngoài xông xáo một chút.
Lưu Tường Vy đột ngột lên tiếng, ánh mắt trong suốt tràn đầy một vẻ tin tưởng, nàng cơ hồ như lấy hết dũng khí nói ra những lời như vậy. Thân hình nhỏ nhắn, mềm mại run lên từng hồi. Diệp Chi Liên mỉm cười, quay ra nhìn Vô Lệ rồi nói:
- Xem ra mọi người đều muốn theo Đỗ đại ca xông xáo. Ta cũng không muốn nhàm chán ở mãi một nơi chờ đợi như vậy. Nếu Đỗ đại ca không phiền liền có thể để chúng ta đi theo, chiếu cố lẫn nhau, tung hoành Tiên giới.
- Đúng - Vô Lệ hào khí bừng bừng - nam nhi đại trượng phu, hèn nhát chui rúc một chỗ chính là không phải tôn chỉ của Dương gia ta. Tung hoành Tiên giới, lập lấy uy danh mà truyền lại cho tiên nhân biết, Nhân giới không phải là nơi không có người.
Mấy người đã quyết định liền nhất quyết không chịu lui một bước, Đỗ Tiên cười khổ trong lòng. Nói chuyện bàn bạc thêm một hồi liền phân chia nhau ra chuẩn bị.
Đỗ đại phu tự nhiên là đi tới thạch khê tu luyện, mấy người Thiên Phàm theo như lời hắn gợi ý. Nhất nhất lên một kế hoạch tập luyện, tuy không thành tiên thành thần nhưng ít nhất cũng phải hoàn toàn thích nghi với điều kiện, hoàn cảnh của Nhân giới.
Tuyệt Thiên Phàm trải qua Thiên giới, Tiên giới ma luyện, Hỗn Nguyên Nhất Khí Công liền giúp hắn đạt tới Kết Đan sơ kỳ. Toàn bộ nội công tu luyện của đại bá hắn đều đã dung hợp với kinh mạch bản thân, không còn phải chịu cảnh không có nội lực giao đấu. Bốn mươi chín đường Tuý Vương Quyền cũng là một loại võ công tuyệt đỉnh. Cùng với Vô Lệ tập luyện Quang Chấn thập bát thức, cả hai lấy hình thức đối luyện mà tìm ra phương pháp thích nghi.
Đoàn Kiến Minh với Lưu Tường Vy đều là nữ nhân sử dụng kiếm, đối với kiếm pháp liền có thể trao đổi học hỏi lẫn nhau. Không biết Nga My kiếm pháp cùng với Lưu gia kiếm pháp ở Tiên giới này xếp hạng thứ mấy nhưng tại Tiên giới đều là những pháp môn đại gia hiển hách.
Về phần Diệp Chi Liên, nàng sử dụng tiễn pháp nên cũng không thích hợp đối luyện với mấy người, liền nhờ mấy tiểu Linh Đồng làm mục tiêu tập luyện lại một phen.
Thấy mấy người đều có kế hoạch rõ ràng, Đỗ Tiên cũng lục tục chuẩn bị một chút để bế quan tu luyện. Hắn nhờ Tôn Đại Linh Đồng mua một chút thịt linh thú, lại đem sấy khô để dùng dần. So với tiên cốc linh thảo, thịt linh thú liền có khả năng bổ sung năng lượng và nguyên khi tốt nhất đối với hắn.
Mị Ly không biết cùng Dĩnh Ly tối hôm qua trao đổi những gì, liền nguyên một ngày không thấy xuất hiện. Đỗ Tiên cũng ngại chạm mặt hai người đành nhờ Tôn Đại Linh Đồng báo lại một tiếng. Hành trang chuẩn bị gọn nhẹ, đến chiều đã tiến đến tiểu hồ nước nóng sâu trong sơn mạch.