Đỗ Tiên cũng cười cười cho qua chuyện. Tuy hắn không thực sự có nảy sinh tình cảm với Hoa Dương Trấp Kỷ. Nhưng đối diện với kiểu phụ nữ phong tình vạn chủng lại thông minh, khôn khéo này, nếu như có thể chiếm một chút tiện nghi miệng lưỡi, rất lấy làm thú vị a.
Tất nhiên, cũng không phải là mở miệng khinh bạc, bỡn cợt nàng ta. Hoa Dương gia là một cái thế lực mà hiện tại Đỗ đại phu phải làm thân chứ không phải gây sự a.
Lục Đăng Minh lúc này cũng hớt ha hớt hải chạy về, trên tay cầm một cái pháp nang màu trắng hí hửng kêu lên:
- Công tử, công tử, ta lĩnh tiền về rồi.
Nói đoạn liền đem pháp nang ra đưa cho Đỗ Tiên, trong đó liền có đủ 12 vạn khối Trung phẩm Nguyên thạch.
Đỗ Tiên cầm bạch sắc pháp nang cũng không có bao nhiêu vui mừng, trong đầu nhẩm tính, nhiêu đây mới được 1% thôi a. Muốn xây dựng một cái phòng ngự trận pháp liền tiêu hao 1200 vạn Trung phẩm Nguyên thạch rồi. Còn bao nhiêu là chi phí khác kéo theo. Hơn nữa, hắn cũng là không rõ Tiêu Diêu đại đế còn “chém” hắn như thế nào đây, 200 mẫu đất trống liệu có đến 1 vạn Trung phẩm Nguyên thạch hay không?
Hoa Dương Trấp Kỷ thấy hắn vẻ mặt cổ quái không chút vui mừng liền lấy làm khó hiểu. Một trận thắng tận 12 vạn Trung phẩm Nguyên thạch không lẽ hắn còn chê ít? Phải biết rằng, số tiền này đủ mua mười mấy khu biệt viện trong Phong Khởi thành a.
Hoa Dương Trấp Kỷ tuy tiếp xúc đủ loại người, cuối cùng lại là nhìn không thấu tên công tử mặt trắng này.
Chưa nói đến gia thế xuất thân thần bí mà mọi gia tộc đều đang cố gắng tìm hiểu. Tu vi đơn giản chỉ là Nhất Chuyển Bán Tiên, khi thượng đài cũng không ai nhìn ra hắn là sử dụng loại vũ kỹ phòng ngự gì để thủ thắng. Hoa Dương Trấp Kỷ chỉ lờ mờ cảm thấy một tia Kim thuộc tính Nguyên khí. Công pháp vận động xung quanh hắn cũng là thập phần hỗn loạn.
Đến Chân Tiên kỳ như nàng, cảm ứng với thiên địa linh khí cùng Nguyên khí các loại thuộc tính đã trở nên mẫn cảm hơn nhiều so với Bán Tiên kỳ. Nhưng Hoa Dương Trấp Kỷ để ý thấy thiên địa linh khí hỗn tạp, tất cả đều bị hắn hấp thu không phân biệt thuộc tính chủng loại. Không lẽ là do công pháp cấp thấp nên không thể tinh lọc Nguyên khí từ trước mà hấp thu?
Hoa Dương Trấp Kỷ chỉ có thể đơn giản nghĩ như vậy, cái khả năng một người có đủ Thập nhị Bản nguyên thuộc tính thân thể, khái niệm này vốn dĩ không tồn tại trong thần thức của nàng.
Nhưng nếu như là công pháp cấp thấp, vậy dựa vào cái gì mà Đỗ Tiên có thể vượt một cái tiểu giai đánh bại Hoàng Tam thân mang tu vi Tứ Chuyển đỉnh phong?
Hoa Dương Trấp Kỷ càng suy đoán càng trở nên mù mịt, khó hiểu.
Tính cách của hắn cũng là đồng dạng quái dị. Có vẻ giống như một loại hoa hoa công tử tham tiền háo sắc. Nhưng lúc nãy nàng thi triển mị công truyền âm, một tia dục vọng trong mắt hắn cũng không thấy xuất hiện. Tham tiền ư? Có kẻ tham tiền nào sau khi thắng 12 vạn Trung phẩm Nguyên thạch lại lâm vào trầm tư như hắn hay không?
Hoa Dương Trấp Kỷ thông tin mà nàng biết được lại là nói về một tên phú gia công tử, vung tay quá trán, hào phóng quá độ. Nhưng cớ sao hắn nhất định phải đắc tội Mạc gia mà vũ nhục Mạc Hùng Phong như vậy?
Bảo rằng, hắn hèn yếu thì không đúng nhưng nếu như nghĩ hắn nghĩa khí đầy mình, dũng khí ngất trời thì nàng còn chưa quên cảnh tượng kia. Một tên mặt trắng bệch bước lên võ đài, tim đập chân run, mồ hôi to như cái đấu suýt chút nữa vì sợ hãi mà gục xuống.
Hoa Dương Trấp Kỷ đối với những câu hỏi ngây ngô, ngờ nghệch tự như dã nhân của hắn lại không cho hắn là ngu ngốc. Ngu ngốc nào lại có thể miệng lưỡi giảo hoạt bức nhân như vậy.
Trong lúc Hoa Dương Trấp Kỷ còn đang là trầm lặng nhìn hắn, đột nhiên Đỗ Tiên ngẩng mặt lên, hai mắt chạm nhau làm cho nàng một thoáng bối rối.
Chỉ nghe thấy Đỗ đại phu giọng hết sức tự nhiên, vô tư hỏi:
- Hoa Dương tiểu thư, tại hạ có một điểm thắc mắc. Hy vọng tiểu thư không phiền mà giải đáp.
- Xin công tử cứ nói - Hoa Dương Trấp Kỷ có gắng che giấu vẻ mặt mất tự nhiên của mình, nhẹ nhàng đáp.
Đỗ Tiên chỉ vào hàng hàng ngọc thạch trụ kia thắc mắc:
- Tại hạ có chút hiếu kỳ với thứ này. Không biết đây có phải là sản phẩm độc môn cùa Hoa Dương gia hay không?
Hoa Dương Trấp Kỷ thoáng sửng sốt một nhịp, che miệng phì cười:
- Đỗ công tử, không phải công tử đang đùa ta đấy chứ?
Đỗ Tiên kỳ quái, nghiêm túc nói:
- Ắc, ta thật sự không biết a.
Hoa Dương Trấp Kỷ lườm hắn một cái, chỉ thấy vẻ mặt tên này vừa ngơ ngác vừa hiếu kỳ, ngạc nhiên thốt lên:
- Ngọc Trụ Phòng Hộ trận này là hộ trận phổ thông tại đại lục này. Cũng không phải là cái gì độc môn trận pháp của Hoa Dương gia ta.
- Xin tiểu thư giải thích rõ hơn một chút!
Hoa Dương Trấp Kỷ càng là khó hiểu nhìn bộ dáng nghiêm túc cầu thị của hắn, ôn nhu hỏi:
- Công tử, không biết ngươi đã biết gì về các loại trận pháp hay chưa?
- Tại hạ đối với Trận tu công pháp cùng khái niệm đều là một khiếu chẳng thông. Xin tiểu thư cứ tận tình dạy bảo.
Hoa Dương Trấp Kỷ “ân” một tiếng, duyên dáng bước lại ngọc thạch trụ. Một thân váy tím, eo thon đứng xen lẫn giữa hàng hàng trụ đá bạch ngọc càng thêm nổi bật.
Hoa Dương Trấp Kỷ xếp trong nữ giới liền có thể tính là chiều cao của hoa hậu, nàng chỉ thấp hơn Đỗ Tiên nửa cái đầu. Thân hình so với nữ giới thời đại này thì có chút cao lớn bất thường. Nam nhân đa số đứng cùng nàng đều có chút mặc cảm về chiều cao a. Tuy nhiên, thân hình cùng ngũ quan lại vô tình mà phối hợp hoàn mỹ. Mắt sâu, miệng rộng, đôi môi anh đào dày hơn nữ nhân Á Đông, mang một chút phong tình quyến rũ của Tây phương nữ tử. Mũi cao thẳng phối hợp với gò má cao tự nhiên đem lại một chút cảm giác kiều mị, dụ hoặc. Nhưng con ngươi màu nâu đậm kia lại là một mảnh ba thu trong vắt khó có khi nào làm người ta liên tưởng tới đôi mắt lúng liếc đãng phụ lẳng lơ.
Thanh âm của nàng lại có vẻ như nửa chính nửa tà, vừa mang âm hưởng kích thích, khêu gợi lại vừa là có điểm từ chối, khách khí cự tuyệt.
Hoa Dương Trấp Kỷ bờ vai có chút thô rộng như nam nhân nhưng bù lại một chiếc cổ cao hồng hồng tuyết tuyết cùng hai hàng xương quai xanh nổi bật kết hợp lại khiến cho mọi thứ trở nên hài hoà.
Nàng mặc một chiếc chân váy màu tím bằng lụa mỏng, bên trên là một chiếc thanh sắc sa y để lộ hai bờ vai trần diễm lệ. Bên ngoài lại là một dải voan mỏng khoác lên nửa kín nửa hở mời gọi.
Đỗ Tiên nhìn đôi chân thẳng tắp còn cao hơn ngọc thạch trụ kia mà có chút sững sờ thất thố, chợt nghe Hoa Dương Trấp Kỷ khẽ khàng nói:
- Đỗ công tử, trận pháp cũng chia làm mấy loại thuộc tính cùng quy luật. Một số chuyên dùng để phối hợp với Trận sư công kích, một số lại dùng để khống chế, thi triển tăng phúc cho mị thuật, một số ít là truyền tống trận pháp,...rất nhiều loại. Còn tỉ như phòng ngự trận pháp cũng phân thành mấy loại khác nhau. Giống như Ngọc Thạch Hộ Đài trận này chính là loại thấp kém nhất...
- Thấp kém nhất - Đỗ Tiên kinh hãi cắt ngang.
Hoa Dương Trấp Kỷ cũng vì nét mặt bàng hoàng của hắn mà mỉm cười, không trách cứ hắn ngắt lời chỉ nhẹ nhàng gật đầu “ân” một tiếng rồi nói tiếp:
- Phòng ngự trận có chia làm mấy loại: Hoá giải, phòng hộ, phản kích,...mấy chục loại trận pháp. Ngọc Thạch Hộ Đài trận này chỉ là một cái phòng hộ trận pháp đơn giản. Bản thân trận nhãn cùng trận vân bố trí không có khả năng gì đặc biệt, chỉ đơn giản là hấp thu lực lượng công kích đổi lấy việc tiêu hao đi năng lượng của trận mà phòng ngự. Thứ này cũng không phải chế tác của Hoa Dương gia ta, mà là do gia tộc từ Hầu gia luyện khí sư mua lại mà sử dụng.
Đỗ Tiên cũng là còn chưa nhận thức Hầu gia là loại thế lực gì. Cái bộ dạng ngơ ngác kia liền lập tức hiện lên trên mặt hắn.
Lục Đăng Minh lúc này đang đứng cười tủm tỉm một minh vì thắng cược chợt thấy hắn như vậy cũng nhanh nhẹn giải thích:
- Công tử, Hầu gia là một trong Thất đại gia tộc tại Phong Khởi thành mà tiểu nhân lúc trước từng nhắc tới. Là gia tộc chuyên về luyện khí mà thành danh.
Đỗ Tiên gật gù, lại hỏi:
- Hoa Dương tiểu thư, không biết là Ngọc Thạch Hộ đài trận này giá cả như thế nào liệu ta đặt mua có được hay không?
Hoa Dương Trấp Kỷ ngạc nhiên:
- Đỗ công tử, ngươi muốn mua loại trận pháp này để làm gì?
Nói xong nàng chợt thấy mình thấy thố, vỗ duyện, đỏ mặt nói tiếp:
- Xin công tử thứ lỗi, là Trấp Kỷ ta nhiều chuyện rồi!
Đỗ Tiên cười xoà phẩy phẩy tay:
- Không giấu gì Hoa Dương tiểu thư, tại hạ thông qua phủ thành chủ cho phép là đang có một loại sinh ý muốn cùng Hoa Dương gia hợp tác. Mà Ngọc Thạch Hộ Đài trận này tự nhiên là có tác dụng chủ yếu với việc đó.
Hoa Dương Trấp Kỷ cũng nghe kể lại, Mã đại nhân đối với vị công tử này thập phần cung kính, có thể đem so sánh với Tiêu Diêu đại đế cũng không chừng. Tuy không biết cái quan hệ kia là thân thiết đến mức nào, càng không rõ sinh ý trong miệng hắn nói ra là loại công việc gì. Nhưng Hoa Dương Trấp Kỷ đã nhận được phân phó từ đại ca của nàng, phải tận lực kết giao cùng người này.
Nay lại là hắn tự chủ động tìm đến Hoa Dương gia hợp tác, nàng tất nhiên là sẽ không từ chối, vui vẻ hỏi:
- Không biết công tử có gì chỉ giáo xin cứ nói. Về phần Ngọc Thạch Hộ Đài trận này, giá cả cũng không rẻ a. Mỗi một ngọc thạch trụ liền tiêu tốn một vạn Hạ phẩm Nguyên thạch.
Đỗ Tiên ngạc nhiên, hắn biết rằng mỗi một ngọc thạch trụ này đều chứa một lượng tương đương 10 khối Thượng phẩm Nguyên thạch, vi chi chính là 10 vạn Hạ phẩm Nguyên thạch giá thành vật liệu rồi. Còn chưa tính phí gia công, lẽ nào lại chỉ xó một vạn Hạ phẩm Nguyên thạch một chiếc.
Đỗ đại phu liền không ngại đem thắc mắc này nói ra.
Hoa Dương Trấp Kỷ nghe suy đoán của hắn xong thì ôm bụng cười nắc nẻ còn không trả lời. Lục Đăng Minh cũng là nhịn cười mà giải thích thay nàng:
- Công tử, lõi của Ngọc thạch trụ này không phải là Nguyên thạch tinh chế, chỉ là đại lượng Nguyên thạch vụn sót lại trong lúc gia công Nguyên thạch sau khi khai thác đem ra sử dụng mà thôi. Hơn nữa, phần vật liệu này vốn dĩ là do Hoa Dương gia ta cung cấp. Hầu gia chỉ là phụ trách chế tác ngọc thạch trụ cùng đồ án trận văn mà thôi.
Hoa Dương Trấp Kỷ cũng cố gắng kiềm chế, khó khăn lắm mà nói ra:
- Công tử, nếu thực sự là đại trận này sử dụng Nguyên thạch tinh chế. Không phải là mỗi lần thi đấu bị tổn hại thì tiền phí thu được còn không đủ để bù lỗ hay sao?
Đỗ Tiên ngượng ngịu gãi đầu:
- Ắc, tại hạ có chút hồ đồ rồi. Các vị chớ chê cười a.
Trận đấu mà Đỗ Tiên xem được cùng với tự bản thân hắn trải nghiệm đều là ở mức độ Bán Tiên kỳ. Ở cảnh giới này, trừ phi là có Kim cấp tiên binh pháp khí trở lên mới có hy vọng làm ảnh hưởng đến đại trận. Vũ kỹ Kim cấp có rơi vào tay Bán Tiên kỳ thì cũng không tạo thành được thứ lực lượng gì uy hiếp.
Với những trận đấu giữa Bán Tiên kỳ, tự nhiên là có một chấp sự tu vi Chân Tiên làm trọng tài. Một phần nhỏ để đảm bảo công bằng, một phần khác là để đảm bảo an toàn cho khán giả cũng với giảm bớt lực tác động lên đại trận.
Ở các cấp bậc kia cũng là đồng dạng như vậy, Chân Tiên đấu giả thi đấu liền có một vị chấp sự tu vi Kim Tiên giám sát.
Mà Kim Tiên thi đấu cũng có tối thiểu là một vị Kim Tiên thượng giai chấp sự đứng bên cạnh. Đúng ra yêu cầu phải là Huyền Tiên kỳ cường giả làm chấp sự. Tuy nhiên, cao thủ Hoa Dương gia cũng như ở Phong Khởi thành này mà nói, cao nhất mới chỉ là Kim Tiên thượng giai mà thôi.
Tất nhiên điều này cũng không nói Phong Khởi thành không có Huyền Tiên kỳ cường giả. Nhưng đa phần hoặc là người của tông môn đại phái hoặc tán tu đi ngang qua. Hoa Dương gia cũng có một vị Thái thượng Trưởng lão khác họ do Hàn gia phái tới. Nhưng trừ phi là trận đấu giữa Huyền Tiên cường giả diễn ra, vị trưởng lão này cũng không thèm xuất hiện.
Nếu như là thuê mời một Huyền Tiên cường giả khác làm hộ đài chấp sự, e rằng chi phí so với tu bổ đại trận còn tốn kém hơn.
Để giải quyết vấn đề này, mỗi khi xảy ra thi đấu ở cấp bậc Huyền Tiên, Hoa Dương gia đều phái ra 5,10 vị trưởng lão Kim Tiên kỳ cảnh giới đến hộ pháp. Tuy nói Kim Tiên không đánh lại Huyền Tiên, nhưng chỉ là giảm bớt dư kình lạc tiễn thì hoàn toàn có thể.
Vậy nên, cấp bậc thi đấu tại Phúc Dương đổ tràng tối đa cũng chỉ có thể dừng lại ở Huyền Tiên kỳ. Còn đấu giả Tán Tiên kỳ thi đấu, đừng nói chi phí thuê hộ trận giả còn không đủ, chỉ là kiếm ra được Tán Tiên kỳ cường giả đến góp vui đã là quái sự vạn năm có một rồi. Mà thành Phong Khởi lịch sử phát triển còn chưa tới bằng đó thời gian a.
Đỗ Tiên thông suốt điểm này liền tự nhiên thấy mọi chuyện dễ giải quyết hơn nhiều. Thêm vào đó, địa vị của Hoa Dương gia đối với hắn cũng là cao thêm mấy phần trọng yếu.
Không nhắc đến việc Hoa Dương gia có đại lượng Nguyên thạch làm vật liệu chủ yếu để chế tạo trận pháp. Ngay cả việc tìm ra được đủ số lượng Kim Tiên kỳ cường giả làm hộ pháp cũng không phải là việc mà Đỗ đại phu có thể tự mình giải quyết. Xem ra, ngoài việc nhận được sự đồng ý chấp thuận của Hoa Dương gia để kinh doanh đổ tràng, Đỗ Tiên hắn còn không ít việc phải nhờ cạy người ta.
Hắn cũng tính toán lại luật lệ, quy tắc cùng với kế hoạch phát triển, ra mắt các bộ môn thể thao một chút. Đầu tiên vẫn cứ lựa chọn bóng đá đi, cũng sẽ phân làm hai loại thi đấu: tiên cảnh và phàm cảnh.
Phàm cảnh đương nhiên là dễ dàng rồi, cứ theo luật thi đấu quốc tế nguyên bản mà đem vào áp dụng. Còn Tiên cảnh thì phức tạp hơn một chút, Đỗ Tiên còn đang phân vân không biết nên lựa chọn cảnh giới nào làm chủ đạo để tuyển mộ cầu thủ a.
Bán Tiên kỳ là lực lượng dễ tìm thấy nhất, chi phí trả lương cũng tương đối rẻ. Nhưng Bán Tiên kỳ lại có chút vấn đề về cách thức vận dụng Nguyên khí Nguyên lực. Ý tưởng sơ khai của Đỗ đại phu lại yêu cầu bộ môn bóng đá dành cho Tiên cảnh phải có chút hoa lệ, đẹp mắt náo nhiệt. Xem ra chỉ có thể là lựa chọn Chân Tiên kỳ cầu thủ là thích hợp.
Huyền Tiên thì không nói đến, ngay cả việc xây dựng sân đấu cho Huyền Tiên mặc sức thi đấu liền phát sinh đại lượng chi phí rồi, chứ đừng nói kiếm ra được một đội 22 cầu thủ tu vi đạt tới Huyền Tiên kỳ.
Kim Tiên có lẽ sẽ tốt hơn một chút. Kim Tiên nguyên khí dồi dào, tu luyện vũ kỹ cũng sẽ dễ dàng hơn Chân Tiên, lúc thi đấu tự nhiên sẽ tăng thêm phần phong phú, hấp dẫn. Nhưng Kim Tiên tán tu ở thành Phong Khởi vốn cũng không thừa cho hắn sử dụng, chi phí lại đắt đỏ.
Ở mức ban đầu giai đoạn khởi nghiệp, chính là cần giá trị thực tế để phát triển hướng đi lâu dài, lãng phí tài nguyên như vậy vốn dĩ không cần thiết.
Đỗ Tiên đang chìm vào suy nghĩ bỗng nhiên giật mỉnh tỉnh lại bởi giọng nói của Hoa Dương Trấp Kỷ:
- Ắc, Hoa Dương tiểu thư, lúc nãy ta nghe không rõ. Phiền tiểu thư nhắc lại a.
Hoa Dương Trấp Kỷ không biết hắn suy nghĩ chuyện gì mà nhập tâm đến vậy, cũng không tức giận mà ôn nhu nhắc lại:
- Đỗ công tử, Trấp Kỷ đang hỏi công tử là có sinh ý gì muốn cùng Hoa Dương gia ta hợp tác.
Đỗ Tiên cười tà, trên mặt thoáng chốc biến thành bộ dang gian thương:
- Hoa Dương tiểu thư, ý tưởng kinh doanh của ta đương nhiên là hợp với Hoa Dương gia. Ta muốn kinh doanh một loại đổ tràng mới mẻ a.
Hoa Dương Trấp Kỷ nhướn mày, hiếu kỳ nhìn hắn. Đổ tràng bao nhiêu năm nay cuối cùng cũng chỉ tồn tại được mấy hình thức như vậy, những loại biến thể khác cuối cùng là vẫn không đủ hấp dẫn người chơi để phát triển. Nàng là không hiểu tên công tử này còn có thể nghĩ ra được chủ ý quái quỷ gì.
- Đỗ công tử, là hình thức đổ tràng gì mới?
Đỗ Tiên liền nở một nụ cười thần bí, nhấn giọng gằn ra từng chữ:
- Tiên...Nhân...Túc...Cầu! Cá...Độ...Bóng...Đá...a!!!