Ở đại sảnh Trùng Khải Hậu Xa, Jack đi tới khu nghỉ ngơi trước vòm kính thứ hai ở khu đông, ở đó có một người đàn ông đang đợi cậu ta, vừa thấy cậu ta đến là nhìn lên mỉm cười.
Khi Jack đến gần, người đàn ông nói nhỏ: "Thế nào rồi, có thuận lợi không?"
“Có vẻ như Xa Hạ Thế Giới lần này không nên quá nguy hiểm, vậy mà không ép em phải tháo mặt nạ ra."
Biểu cảm của Jack lúc này so với tính cách của cậu ta khi ở trong Xa Hạ Thế Giới có chút khác biệt.
Cậu ta nhìn người đàn ông, sau đó ngồi đối diện với người đàn ông rồi nói: "Suýt nữa thì tôi bị thương. Lần này thiết lập nhân vật của tôi quá low.”
“Nếu không phải để hạ thấp cảnh giác của quan chủ, tôi đã không xây dựng nên một nhân vật ngu ngốc như vậy."
Người đàn ông nghe vậy thì không nhịn được cười, khuôn mặt tuấn tú lộ ra vẻ phấn khích.
Anh ta xích lại gần Jack và hạ giọng: "Em trai à, là một nghệ sĩ, em phải diễn được mọi vai diễn một cách hoàn hảo nhất."
“Khuôn mặt của em bây giờ trông thuận mắt hơn nhiều so với ban đầu. Nếu không thì, một gương mặt mà giống anh đến 70%, nhìn là đã muốn cắt bỏ đi rồi..."
Nói xong, đôi mắt của người đàn ông lóe lên một tia nguy hiểm và say mê, anh ta định đưa tay ra chạm vào khuôn mặt Jack, nhưng Jack mặt không biểu cảm tránh đi.
Người đàn ông thấy thế cũng không nói tiếp nữa, rút tay về và nhún vai nói: “Em trai ngoan, giao dịch với anh của em xong đi, giao dịch xong là có thể về nhà."
“Nhớ chào hỏi bố giùm tôi, sinh nhật mẹ anh tôi sẽ không về đâu."
Jack lặng lẽ duỗi cổ tay trái đang đeo vòng tay ra, tiếp xúc với cổ tay trái của người đàn ông, hai chiếc vòng đụng vào nhau.
[Hành khách diễn viên số một hoàn thành giao dịch thành công với hành khách nhà khoa học.]
[Nội dung giao dịch: Một, hành khách nhà khoa học tặng hành khách diễn viên số một một đạo cụ cấp C - "Quả cầu pha lê ký ức". Chức năng của đạo cụ: có thể ghi lại tất cả ký ức liên quan đến một hành khách trong Xa Hạ Thế Giới, có thể phát lại và xem bất cứ lúc nào.]
[(Lưu ý: Đạo cụ chỉ có thể ghi lại tất cả các thông tin liên quan của đến hành khách. Để bảo vệ quyền riêng tư của các hành khách khác, ký ức liên quan đến hành khách khác sẽ bị xử lý.)]
[Hai, Sau khi hành khách diễn viên số một hoàn thành giao dịch với hành khách nhà khoa học, trả lại đạo cụ cấp C "Quả cầu pha lê ký ức" xong, hành khách nhà khoa học sẽ cho hành khách diễn viên số một ba tháng tồn tại, và một đạo cụ cấp B do chính hành khách nhà khoa học quyết định…]
Sau khi giao dịch hoàn tất, Jack rút cổ tay lại.
Cậu ta kiểm tra đạo cụ cấp B một lát và nhướng mày hài lòng.
Ngay lập tức, Jack không kìm được mà nhìn người đàn ông đối diện - danh hiệu Nhà khoa học, đẹp trai nhưng luôn có khí chất u ám giữa hai lông mày. Xếp thứ hạng bảy trong tổng số tất cả hành khách, tên ở thế giới thực là Nhϊếp Túc, là anh em cùng cha khác mẹ của cậu ta.
Trong thế giới thực cậu ta được gọi là Mễ Chinh, và cái tên này gần như là một cái tên rất nổi tiếng, bởi vì cậu ta mới đoạt giải nam diễn viên xuất sắc nhất, là một ngôi sao lớn có nhiều người hâm mộ.
Còn anh trai Nhϊếp Túc sống với mẹ và đổi sang họ của mẹ anh ta sau khi bố mẹ ly hôn.
Sau này, bố Mễ kết hôn với mẹ anh ta, sau khi sinh ra anh ta thì mẹ Nhϊếp Túc không muốn nuôi thêm đứa con nào nữa nên muốn bỏ Nhϊếp Túc. Về sau, bố Mễ không chịu đựng được nên mang anh ta về nhà.
Mễ Chinh sống với người anh cùng cha khác mẹ này một thời gian cho đến khi Nhϊếp Túc ra nước ngoài du học...
Danh hiệu thật của Mễ Chinh trong đoàn tàu luân hồi là “Diễn viên số một”, Jack chẳng qua chỉ là một cái tên ngẫu nhiên mà cậu ta đặt ra thôi.
Cậu ta xếp hạng thứ mười hai trong tổng số tất cả các hành khách, có một chỗ đạo cụ cấp S "Mặt nạ hoạ bì".
Đạo cụ này cho phép cậu ta thiết lập ngoại hình, giới tính, tính cách,... của mình dựa theo một người trong thế giới thực trước khi lên xe và bước vào Xa Hạ Thế Giới tiếp theo. Sau khi sử dụng, nó có thể bao phủ toàn bộ diện mạo ban đầu, giống như thay da đổi mặt vậy.
Nhưng đạo cụ cấp S này cũng có những hạn chế - trong Xa Hạ Thế Giới, cậu ta phải hành động dựa theo tính cách của nhân vật được thiết lập, nếu có hành vi không phù hợp với thiết kế nhân vật, mặt nạ hoạ bì có thể bị nứt, giống như một bức tượng đất sét nhỏ bị vỡ.
Chưa kể hiệu quả sử dụng của đạo cụ sẽ bị giảm đi rất nhiều, sẽ bị người ta phát hiện ra ngay.
Trong khi sử dụng đạo cụ cấp S, không thể sử dụng các đạo cụ khác, ngoại trừ đạo cụ do người khác tặng.
Ngoài ra, nếu cậu ta nhận một vết thương trí mạng ở trong Xa Hạ Thế Giới, cậu ta sẽ có một cơ hội để "lột xác". Lớp mặt nạ sẽ được lột ra, và vết thương trí mạng của hành khách được chữa lành, tương đương với cơ hội được một lần chữa trị của hành khách.
Tuy nhiên, sau khi trị thương xong, đạo cụ cấp S “mặt nạ hoạ bì” sẽ mất đi tác dụng. Muốn sử dụng tiếp thì chỉ có thể đợi đến Xa Hạ Thế Giới tiếp theo.
Sau khi giao dịch xong, lẽ ra Mễ Chinh phải rời đi, nhưng cậu ta không nhịn được dò hỏi Nhϊếp Túc: "Tại sao anh phải lấy thông tin chi tiết của quan chủ? Chẳng lẽ anh có thù oán với cậu ta sao?"
Còn vì thế mà chủ động liên hệ với em trai cùng cha khác mẹ của mình.
Phải biết rằng, Nhϊếp Túc thực sự không muốn dính dáng gì đến nhà họ Mễ, tính cách của anh ta có chút...
Nói thế nào nhỉ, bởi vì anh ta từng được mẹ Nhϊếp tự mình nuôi nấng, tính cách của Nhϊếp Túc có chút méo mó, cái nhìn nhận đúng sai cũng khác người thường, đến bây giờ cũng chưa từng uốn nắn.
Cũng vì vậy, bố Mễ đã cảnh báo Mễ Chinh rằng tốt nhất là nên tránh xa người anh trai này ra, đừng lại gần.
Tuy nhiên, bố Mễ cũng đã làm tròn trách nhiệm của người cha, nuôi nấng Nhϊếp Túc hết mực, trên phương diện học hành hay tiền bạc đều đầy đủ.
Sau khi Nhϊếp Túc ra nước ngoài, Mễ Chinh hiếm khi nghe tin về Nhϊếp Túc.
Mãi cho đến khi cả hai bất ngờ gặp nhau trong đoàn tàu luân hồi, họ mới từ từ liên hệ trở lại.
Nhϊếp Túc cười với Mễ Chinh, khuôn mặt tuấn tú lúc này có vẻ có chút vô hại, anh ta nói: "Anh không có thù oán gì với cậu ta, nhưng có người muốn tính mạng của cậu ta, trùng hợp là anh nợ người đó một lần, lần này coi như trả lại."
“Quan chủ có chết hay không không liên quan gì đến tôi."
“Tuy nhiên, tôi tò mò tại sao người đó lại để ý đến quan chủ như vậy. Nghe nói rằng anh ta đã từng thuê một hành khách để gϊếŧ cậu ta ở Xa Hạ Thế Giới, nhưng tiếc là hành khách được thuê kia có đi không có về."
"Lần này, anh ta muốn biết thông tin chi tiết của quan chủ, cho nên mới tìm em thông qua anh."
“Em trai ngoan của anh, đạo cụ che giấu thân phận của en khá tốt. Quan chủ kia có lẽ sẽ không nhận ra mọi thông tin của cậu ta đều được ghi lại vào quả cầu pha lê. Em thật không hổ là nam diễn viên xuất sắc nhất." Nhϊếp Túc trêu chọc hơn so ngón tay cái.
Mễ Chinh không nói gì cả.
Cậu ta đã từng mấy lần sử dụng đạo cụ cấp S này để nguỵ trang thành người khác. Vài lần bị bại lộ, vài lần không bị. Anh trai Nhϊếp Túc của cậu cũng vì biết đạo cụ này nên mới tìm đến cậu.
Tuy nhiên, người mua thông tin qua anh trai cậu ta giấu đầu hở đuôi, sao không quang minh chính đại mà giao dịch với cậu ta, lại còn làm phiền người khác.
Mễ Chinh không có hứng thú với hận hận thù thù của những người này, chẳng qua là anh trai mình cũng có liên quan, cho nên mới tò mò hỏi một hai câu.
Không nói thêm gì nữa, Mễ Chinh đứng dậy và rời đi.
Không lâu sau, Nhϊếp Túc cũng rời khu đông.
Mễ Chinh ra khỏi cánh cửa gỗ hình vòm, dáng vẻ của Jack đã biến mất, khuôn mặt của cậu ta giống với Nhϊếp Túc đến 70%, cả hai đều là chân dung của bố cậu ta.
Nhưng so với Nhϊếp Túc, giữa hai đầu lông mày của Mễ Chinh bớt u ám hơn và có vẻ đẹp trai ngời ngời hơn.
Mễ Chinh lúc này đang ở nhà ở Bắc Kinh, thấy vẫn còn sớm, cậu ta lấy mũ và khẩu trang, mặc quần áo rồi sau đó đi ra ngoài.
Cậu ta muốn về nhà vì sắp đến sinh nhật của mẹ cậu ta, mà Nhϊếp Túc sẽ không về.