Edit: Ngọc Hân
Cố Ân Ân nhìn que thử thai trong tay, trên mặt hiện lên từng vạch thẳng màu hồng, đầu óc cô ta như bị bom lớn oanh tạc, trong nháy mắt hóa thành một đống đổ nát, hoàn toàn hủy diệt tất cả năng lực suy nghĩ của cô ta. leqiydon
Cô ta thế mà lại có thai… Kinh nguyệt của cô ta vốn là vào giữa tuần, chậm trễ gần nửa tháng. Gần đây cô ta cảm thấy cơ thể rất mệt mỏi, tinh thần cũng không khá hơn là mấy, trong lòng phiền não không giải thích được, triệu chứng quen thuộc như thế, quen thuộc đến mức dường như cô ta thoáng loáng dự cảm được điều gì đó.
Cô ta vẫn không dám đi khám.
Đếm ngày, chờ xem kỳ kinh của mình có tới hay không.
Nhưng mãi cho đến hôm nay cô ta ly hôn với Lộ Nhất Phàm, lúc đi ngang qua tiệm thuốc tây liền nghĩ tới chuyện này, không kiềm chế được đã đi vào mua que thử thai.
Về đến nhà, sau khi kiểm tra xong không nghĩ tới, cô ta thế mà thật sự có thai….
Từ sau khi sinh non lần thứ hai cô ta không còn ngủ chung giường với Lộ Nhất Phàm nữa, sau bữa tiệc gặp mặt của Hạ Phồn Hoa lần trước, cô ta chỉ làm một lần cùng Hàn Thành Trì trong khách sạn, cô ta không cùng với những người đàn ông khác. Cho nên không cần suy đoán, đứa bé cô ta đang mang trong bụng chỉ có thể là của Hàn Thành Trì, hơn nữa tới bây giờ chỉ mới gần một tháng.
Đứa bé này tới thật đúng lúc, đứa bé trong bụng Cố Lan San mới chỉ hơn một tháng.
Đây là lần thứ ba cô ta có đứa bé, lần thứ hai mang thai con Hàn Thành Trì.
Hơn nữa hai lần trước cô ta đều sinh non, nếu như cô ta muốn cả đời này có một cơ hội làm mẹ thì đứa con lần này cô ta nhất định phải sinh, nếu không cô ta sẽ tạo thành thói quen sinh non, hoặc có thể tương lai vĩnh viễn không thể mang thai nữa.
Nhưng, dường như Cố Lan San hạnh phúc hơn cô ta rất nhiều, cô ấy có thể mẹ quý nhờ con, dắt theo con lập gia đình, còn cô ta thì sao?
Cố Ân Ân nghĩ tới đây liền chậm rãi ngồi thẳng người từ từ nghiêng đầu nhìn ánh đèn ấm áp trong phòng tắm, nhẹ nhàng mở hai mắt sau đó giơ tay lên vuốt nhè nhẹ lên bụng mình.
Cũng không biết trôi qua bao lâu, ngoài cửa truyền tới tiếng gõ cửa kèm theo giọng của bà Cố cùng nhau truyền tới: “Ân Ân, con làm gì trong đó? Ngây người lâu như vậy, mau đi ra đây… Ân Ân…. Mẹ có chuyện muốn nói với con….”
Giọng bà Cố nghe ra thật sự vô cùng nóng vội, rơi vào trong tai Cố Ân Ân càng trở nên phiền não, Cố Ân Ân không kiềm chế được cau mày, không thèm để ý tới bà Cố.
“Ân Ân, mẹ biết con ly hôn nên tâm tình không tốt, nhưng mà mẹ còn có chuyện quan trọng cần nói cho con biết, con ra ngoài…”
Cố Ân Ân thực sự bị bà Cố khiến cho không chịu nổi liền từ trên bồn cầu đứng dậy, cầm những que thử thai kia ném vào trong thùng rác bên cạnh, sửa sang lại quần áo của mình rồi đi tới trước bồn rửa mặt rửa sạch tay. Sau đó mới từ bên trong mở cửa phòng tắm ra, nhìn về phía bà Cố đứng ngoài cửa giọng nhàn nhạt hỏi: “Chuyện gì?”
“Ân Ân, con có biết rốt cuộc là ai đứng sau lưng đùa bỡn nhà họ Cố chúng ta không?” Bà Cố vừa thấy Cố Ân Ân ra ngoài liền không thể chờ, mở miệng hỏi.