Đoạt Xá Thành Thê

Chương 115

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Sáng hôm sau, Tống Trường Lâm nói với Lưu Hải Sơn, cha mẹ anh đến, nhà họ muốn kéo gần quan hệ, muốn hai nhà cùng ăn một bữa cơm.

Lưu Hải Sơn cũng có ấn tượng tốt với cha mẹ Tống, anh cảm thấy thoải mái chọn ra một người cũng hiểu lí lẽ hơn mẹ anh, nghĩ đến chuyện anh và Tống Trường Lâm vốn cùng một đơn vị bộ đội, bây giờ chuyện gia đình họ lại dọa người như vậy, người ta cũng đều hiểu, anh cũng cảm thấy đây là một cơ hội tốt, nhìn xung quanh không có người, anh kéo Tống Trường Lâm nhỏ giọng cầu xin:
“Anh Tống, anh có thể nhờ bác trai, bác gái giúp em một việc được không? Buổi chiều em đưa mẹ em đến sớm một chút, anh nhờ bác gái giúp em nói chuyện thử xem, xem xem đến cùng thì tại sao mẹ em lại không vừa lòng với Ngọc Trân như vậy? Bây giờ ở nhà em, em bị mẹ em hành cho đến mức đầu óc choáng váng, thật sự là không còn cách nào khác.


Anh cũng từng hỏi sau lưng vợ anh nhiều lần, nhưng mẹ anh cũng không chịu nói, gần nhà anh cũng có hai bác gái rất tốt, nhưng chuyện dọa người này anh cũng không có cách nào nói với người ngoài được, bây giờ đúng lúc mẹ Tống lại đến đây, cuối cùng anh cũng tìm được người có thể nói chuyện cùng mẹ anh rồi.

Ơ? Mẹ anh? Trong lòng Tống Trường Lâm cũng không nắm chắc, nhưng anh chỉ cảm thấy nếu là vợ anh thì còn được, chứ mẹ anh? Có thể không khách sáo được mà còn lôi anh vào luôn không? Nhưng nhìn thấy ánh mắt van xin của Lưu Hải Sơn, anh chỉ có thể kiên trì gật đầu nói: “Được rồi, anh về nói với mẹ anh một tiếng xem thế nào, nhưng mà anh thấy thím có thái độ cương quyết như vậy, mẹ anh có giúp cũng chưa chắc đã thành.

” Cho nên trăm ngàn lần cậu đừng ôm hi vọng quá lớn.

“Cho dù không thành thì em cũng cảm ơn bác gái, bác đến thăm cháu trai mà còn đụng phải mớ bòng bong nhà em, ai…” Nếu có cách khác thì anh cũng không muốn nhờ mẹ Tống làm chuyện này, nhưng thật sự anh không thể tìm được những người cùng tuổi mẹ anh nữa.

Tống Trường Lâm đồng tình nhìn Lưu Hải Sơn, vỗ vai anh an ủi: “Không có chuyện gì,,hai chúng ta là anh em? Thấy hai vợ chồng cậu như vậy, anh và chị dâu cậu cũng nóng lòng, anh về nói một tiếng với mẹ anh, để mẹ anh thử xem.

” Anh cũng đã đồng ý giúp việc này rồi, nhưng sau đó đến lượt anh nóng ruột, những lời này anh phải nói thế nào đây? Mấu chốt là đây đều là chuyện phụ nữ, anh lại là một người đàn ông, làm thế nào mới để mẹ anh hiểu được đây? Tống Trường Lâm nhìn mẹ già đang ngồi ở cửa giặt quần áo, anh lo lắng đi vào phòng bếp tìm vợ anh, nói hết mọi chuyện của Lưu Hải Sơn cho vợ anh.


“A? Mẹ sao?” Trương Xảo Phương nhìn mẹ chồng đang ngồi bên ngoài vừa giặt quần áo cho con trai cô, vừa vui vẻ, cô cũng có chút há hốc mồm, trong ấn tượng của cô, mẹ chồng cô chỉ phát uy được duy nhất một lần chính là lúc mừng năm mới, nhưng kết quả cuối cùng cũng chỉ là đầu voi đuôi chuột, bình thường bà có nói chuyện cũng chạy tít tận chân trời, thật sự không có vấn đề gì sao?
“Đúng vậy, mẹ đó, là Hải Sơn nhờ, anh biết nói sao giờ?” Tống Trường Lâm tội nghiệp nhìn về phía vợ anh xin giúp đỡ, để anh dạy khóa lí luận quân sự cho người khác cũng được, nhưng để anh ngồi nói chuyện với mẹ anh về mẹ người khác thì thật sự là không được, anh không thể nói ra được.

lqd
Trương Xảo Phương nghĩ lại, những chuyện lông gà vỏ tỏi như này quả thực chồng cô không có cách nào nói với mẹ chồng cô được, cô cầm khăn tay bên cạnh lên lau tay, rồi nói với chồng cô: “Anh dọn dẹp phòng ngoài một chút đi, em đi nói chuyện với mẹ.

” Nếu thật sự mẹ chồng cô có thể giúp được thì biết đâu thiên hạ lại thái bình thì sao?
Dưới ánh mắt cảm kích của chồng, Trương Xảo Phương bưng bồn nước đến bên cạnh mẹ Tống, chuẩn bị bắt đầu giặt quần áo.

“Con không cần phải sờ vào đây, có mấy bộ quần áo thôi, mẹ làm tí là xong.

” Mẹ Tống thật sự giặt rất vui vẻ, cháu trai lớn đã bắt đầu gọi bà nội, dáng vẻ nhỏ nhắn quá khiến bà yêu thương, bình thường người làm bà nội như bà cũng không có điều kiện chăm sóc cháu trai, bây giờ bà phải làm thêm chút việc cho hai đứa nhỏ thì con dâu bà cũng có thể nghỉ ngơi thêm chút.

Tuy rằng mẹ Tống nói vậy nhưng Trương Xảo Phương cũng không thể để tay nghĩ ngơi, cô vừa giặt quần áo vừa nói chuyện với mẹ chồng: “Mẹ, mẹ và cha con đến đây, con rảnh hơn rất nhiều, nếu hai người có thể ở đây thì con có thể thêu hoa tiếp rồi.

” Đây cũng không phải là cô nịnh hót, mà là thật sự, mới sáng sớm tinh mơ cha chồng cô đã quét sân theo thói quen, mẹ chồng thì hâm nóng đồ ăn, ăn cơm xong cô chỉ việc chăm đứa nhỏ, mẹ chồng cô dọn bát đũa, nếu cô không chăm hai đứa nhỏ thì cô rửa bát, hai ông bà sẽ tự động vừa chơi với cháu, vừa dọn dẹp nhà cửa, cô thật sự rảnh hơn rất nhiều, từ lúc ra tháng đến giờ, đây là lần đầu tiên mà trong một buổi sáng cô không cần phải trông hai đứa nhỏ.


Mẹ Tống thấy con dâu nói vậy, trong lòng bà càng thêm áy náy, nhìn nhìn con dâu, bà cũng không nịnh mà ăn ngay nói thật: “Xảo Phương, mẹ biết con vất vả, nhưng nếu không có Nữu Nữu thì cha mẹ cũng không thể qua ở với các con được.

Nếu không thì chờ Tiểu Tá, Tiểu Hữu cai sữa con đưa hai đứa nhỏ về nhà, mẹ trông cháu giúp con được không?” Đến lúc đó thì trong nhà có ba đứa nhỏ có thể chạy nhảy, bà cùng bạn già có bận cũng thoải mái.

Trương Xảo Phương không ngờ đến, mẹ chồng cô nghe lời nịnh hót của cô thành kể khổ, cô giống như đang kể khổ sao? Nhớ lại một chút, cô vội vàng chuyển chủ đề: “Mẹ, mẹ hiểu nhầm rồi, con nói như vậy thôi, một Nữu Nữu cũng đủ khiến cha mẹ vất cả, nếu đứa thêm hai tên nhóc này về, trong nhà sẽ rối thành một nùi rồi.

” Cho nên con trai cô không thể đi được, chỉ có thể giữ lại bên mình thôi.

“Con hiếu thuận, luôn suy nghĩ thay vợ chồng già này, có chút tiền là bắt đầu mua đồ này nọ về nhà cho vợ chồng già, mấy chị em nó cũng không ai nhớ thương trong nhà.

” Mẹ Tống thấy con dâu nói không cần ông bà phải trông đứa nhỏ, trong lòng bà cũng thoải mái, nháy mắt càng nghĩ đến nhiều điểm tốt của con dâu.

Ngay cả quần áo trên người bà cũng là con dâu mua cho, ở trong thôn mà ra đường có ai không nói bà mặc đẹp đâu.

“Chúng con đều là con cha mẹ, ai có điều kiện tốt hơn thì giúp cha mẹ nhiều hơn, có gì mà so sánh đâu mẹ.

” Trương Xảo Phương khiêm tốn cười, cô tiếp tục nói: “Lại nói cha mẹ đều là những người thông cảm cho con cái, con vui vẻ còn không kịp, mua bao nhiêu đồ cho cha mẹ thì trong lòng con cũng vô cùng thoải mái.



“Nhìn đứa nhỏ này xem, con nói gì vậy, có nhà ai mà cha mẹ không mong con cái mình tốt, có gì mà thông cảm với không thông cảm.

” Mẹ Tống được con dâu nịnh hót rất vui vẻ, rõ ràng có thể nhìn ra được, bà giặt quần áo cũng mạnh mẽ và nhanh nhẹ hơn.

“Ban đầu con cũng cảm thấy cha mẹ đều một lòng mong muốn con cái tốt, vì đứa nhỏ thì bản thân có khổ có mệt hơn cũng thoải mái, nhưng khi mẹ Hải Sơn vừa đến, thấy trong nhà họ luôn ầm ĩ, con cùng Tống Trường Lâm đều đau đầu theo.

” Nếu mẹ chồng cô như vậy thì cô đã sớm làm triệt để tẩy não cho đối phương rồi, mỗi ngày đều làm ầm lên, cô cũng không thể nào chịu nổi.

“Mẹ Hải Sơn sao thế? Bà ấy không hợp với con dâu sao?” Mẹ Tống rất thích nghe những chuyện như thế này, vừa thấy con dâu nói vậy, bà lập tức phấn chấn tinh thần, cũng không giặt quần áo trong tay mà tập chung hóng chuyện.

Trương Xảo Phương thấy mẹ chồng không giặt nữa, cô cũng buông quần áo trong tay, ngồi đến bên cạnh bà, nhỏ giọng nói lại những chuyện trong nhà Lưu Hải Sơn, cuối cùng còn nói đến chuyện Lưu Hải Sơn nhờ, và tổng kết nói: “Mẹ, Hải Sơn cũng không còn cách nào khác, chúng con đều là phận làm con, kinh nghiệm cũng không phong phú như mẹ, mẹ nói xem đây là vì sao chứ? Ngay từ đầu thím ấy cũng rất tốt với con đâu mà, sao bây giờ lại biến thành như vậy?” Chẳng lẽ cũng bị đoạt mất linh hồn sao? Muốn nói thật sự ở đây là vị này sức chiến đấu cũng quá mạnh đi.

Bực tức thành cái gì mới có thể ở nhà nháo thành như cậy chứ?
Có lẽ do cùng tuổi, mẹ Tống thay bản thân vào, thở dài nói: “có lẽ là hai năm qua mẹ Hải Sơn cũng quá khổ, không đến một năm bạn già mất, trong nhà thêm cả đống nợ nần, con trai ở bên ngoài mệt sống mệt chết, trong nhà cũng chỉ có bà già và cô cháu gái nhỏ nương tựa lẫn nhau, ai, có lẽ là do sự tích tụ trong lòng bà ấy không có chỗ phát tiết mà thôi, đều phóng lên người con dâu rồi.

” Dù sao thì con trai và cháu gái đều là ruột thịt, chỉ có con dâu là người ngoài thôi.

Trương Xảo Phương há hốc mồm, còn có cách nói như này sao? “Nhưng mẹ ơi, Mã Ngọc Trân cũng thật sự có năng lực, một người phụ nữ ra ngoài làm việc mà còn kiếm được nhiều hơn một người đàn ông, thím ấy náo loạn như thế ở nhà, không sợ con trai thím ấy ra ngoài không yên sao, sao thím ấy không nghĩ đến chuyện này chứ?”

“Cũng đúng, cũng chỉ là một loại hả giận thôi, nếu không nghĩ đến đứa nhỏ thì ly hôn, không phải chịu cả ngày trộn lẫn hư vậy?” Mẹ Tống suy nghĩ cẩn thận suy nghĩ của mẹ Lưu, cuối cùng cũng nghĩ thông suốt, chỉ có thể nói với con dâu: “Không có chuyện gì, đợi buổi tối họ đến đây, hai chị em chúng ta sẽ tâm sự thật tốt, đều là những người làm mẹ, làm bà rồi, có gì mà không thể nói chuyện đâu? Việc này có mẹ ở đây là được, con và Trường Lâm cứ yên tâm đi.

” Mẹ Tống nói xong có chút kích động, được con trai và con dâu giao cho trọng trách, gánh nặng trên vai bà không hề nhẹ đâu.

“Mẹ đồng ý rồi à em?” Tống Trường Lâm thấy vợ anh đã trở lại, anh vội vàng hỏi lại vợ anh.

Anh cũng không biết bản thân anh phải làm sao, thoải mái cùng vợ anh nói chuyện, đối với mẹ anh thì không được, anh chỉ có thể nói việc nhà mà thôi.

“Mẹ nói có mẹ ở đây mọi chuyện đều xong, gọi anh không cần lo lắng.

” Trương Xảo Phương thấy chồng cô lo lắng, cô nhanh chóng truyền đạt lại ý của mẹ chồng cô.

“Mẹ ở đây?” Mẹ còn có ngón nghề này sao?
“Vâng, em cũng cảm thấy anh có thể yên tâm, hình như mẹ rất hiểu rõ.

” Cô cảm thấy mẹ chồng cô giống như bị cảm động lây, hình như việc này để mẹ chồng cô giải quyết là một quyết định đúng đắn, tuyệt đối không thành vấn đề.

… buổi chiều hôm đó, cha Tống ở nhà trông ba đứa nhỏ ngủ, Trương Xảo Phương và mẹ Tống ra ngoài mua đồ ăn, mẹ Tống kiên trì thực hiện nguyên tắc của bạn già, nói gì cũng phải để bà tự trả tiền, thấy bà muốn bày ra vẻ mặt tức giận, Trương Xảo Phương nhanh chóng chọn mỗi người mua một nửa, bà mua dưa chuột thì cô mua thịt, bà mua khoai tây thì cô mua cá, tóm lại là cả nhà
pppng.

Bình Luận (0)
Comment