Đoạt Xá Thành Thê

Chương 91


Tống Trường Lâm mặc kệ vợ anh động tay động chân sắp xếp cho anh, trên mặt anh chỉ có sự vui vẻ, anh mặc áo lót mới, đi đôi dép mới, anh lắc lư hai vòng trong phòng, sau đó lại về bên cạnh vợ anh, anh muốn xem cô còn mua cái gì nữa? Cũng may anh còn nhớ rõ chuyện không thể khoe khoang, không đi ra ngoài, nếu không mấy cậu nhóc bên ngoài còn thèm hơn nhiều.
“Em mua cho Chi Hiếu mấy bộ quần áo, giầy thể thao, em thấy sắp vào thu rồi, cháu có thể mặc được, mua thêm hai bộ quần áo mặc ở nhà, đều là loại học sinh thích mặc, tránh cho đứa nhỏ đến trường mà chỉ có hai bộ quần áo.” Trương Xảo Phương lấy từng túi cho chồng cô nhìn, sau đó cô lại xếp lại đặt vào gói to.
“Được rồi, cái túi to này thì em để lại đây, mấy ngày nay lúc nào anh có thời gian thì nhanh chóng gửi về nhà nhá, để Chi Hiếu mặc được.”
“Ừ, ngày mai anh đi, Chi Hiếu mà nhận được thì vui vẻ muốn hỏng rồi, chị cả quá cẩn thận trong cuộc sống hàng ngày, nếu chị ấy mà mua cho Chi Hiếu một bộ thì đúng là động trời rồi.” Chuyện hai người không nói ra miệng chính là nếu chị cả nhìn thấy đồ, cho dù ngoài miệng không nói nhưng trong lòng nhất định lại nghĩ hai vợ chồng cô lãng phí tiền chiều đứa nhỏ, nhưng chuyện này anh cũng không để ý, cháu ngoại anh cũng là một thằng nhóc lớn rồi, không thể ăn mặc quá kém được.
“Cẩn thận?” Trương Xảo Phương nghe được hai từ này không nhịn được mà muốn cười.

“Trong nhà chúng ta trừ vợ anh ra thì làm gì có ai không cẩn thận?” mẹ cô cũng lải nhải sau lưng cô không ít lần, nói cô không biết tính toán, nói làm gì có vợ nhà ai sinh đứa nhỏ mà cứ hai ngày lại ăn một con gà? Ba ngày một con cá? Sau này hai đứa nhỏ còn phải dùng rất nhiều tiền, sao có thể coi tiền như nước mà tiêu thế được.

Nếu gà này mà giữ lại để đẻ trứng thì có thể mang đi chợ bán được rất nhiều tiền đó.
“Đó là bọn họ không kiếm được tiền, em cũng không tiêu tiền của người khác, ai quản được? Lại nói tiêu tiền thì cũng là động lực, nếu em cũng ăn mặc tiết kiệm giống như chị cả, lúc trước anh từ trường học chỉ có thể về nhà đi làm đồng, làm gì có ngày hôm nay?” Cho nên vợ anh vẫn là tốt hơn hết, là tiêu chuẩn của hình tượng số mệnh mang theo hạnh phúc, nhìn cuộc sống hàng ngày của anh mà xem, rồi lại nhìn hai cậu nhóc nhà anh xem? Làm gì có ai không hâm mộ chứ? dđLQD
“Vâng, em cũng cảm thấy như vậy, nếu em giống cô cả thì cũng không thể đến thành phố A tìm anh được, tiền thuê nhà cũng rất quý đó.” Trương Xảo Phương chưa bao giờ là người khiêm tốn, hơn nữa ở trước mắt chồng cô thì cô càng không cần phải che dấu.
Tống Trường Lâm bị vợ anh chọc cười, anh cảm thấy điểm đó của vợ anh cũng rất tốt, có gì thì nói, hoàn toàn không giả vờ, quá khiến người hiếm lạ mà.

Tống Trường Lâm cởi quần áo mới mua, mặc lại quần áo cũ của anh, chút nữa anh còn phải đi làm việc nữa, mặc bẩn thì quá đáng tiếc.

“Anh cứ mặc đi, ông chủ cũng phải có dáng vẻ của ông chủ chứ, anh mặc rất đẹp mắt.” Trường Lâm nhà cô có vóc người đẹp, mặc gì cũng đẹp.
“Anh không mặc đâu, tí nữa còn phải đi chở than đá cho một khách sạn, cái đó quá bụi bẩn, mặc gì cũng sẽ bị biến dạng, em cầm quần áo này về trước đi, buổi tối chúng ta ra ngoài dạo bộ rồi mặc.” Trước kia anh chỉ một lòng làm việc nuôi con, không có tâm tư cũng như không có chỗ để ra ngoài đi bộ, nhưng ngày hôm qua anh cùng vợ ra ngoài đi dạo cảm giác rất tốt.

Xem ra sau này nếu không có chuyện gì thì anh nên đưa ba mẹ con cô ra ngoài chơi nhiều hơn, như thế tốt hơn là chỉ có ở trong nhà.
Trương Xảo Phương vừa nghe chồng cô nói đêm nay vẫn muốn ra ngoài đi dạo, cô lập tức vui vẻ nói: “Được, chút nữa em về sớm nấu cơm, tối nay anh muốn ăn cái gì? Em tiện đường đi mua đồ ăn luôn.”
“Ăn gì sao? Nếu không thì em cán mì đi? Làm chút mì, thêm tiêu và dưa chuột, mì cũng ngâm qua nước lạnh, ăn cũng mát.” Vợ anh cán mì rất ngon và nhanh, cho nên hoàn toàn không sợ không có thời gian.
“Cái này thì đơn giản, em về mua thêm chút dưa chuột là được, nhà mình còn một miếng thịt, em về làm xong nước sốt, rồi cán mì, chờ khi anh về chỉ việc làm ăn thôi.” Cô nhìn cả đám người ngoài cửa, cười nói với chồng: “Em về trước đây, tí nữa con trai anh tỉnh cũng phải bú sữa, ở đây cũng không tiện.”
“Để anh đưa em về.” Vợ anh đi dạo lâu như vậy nhất định sẽ mệt mỏi.
“Không cần đâu anh, em đẩy xe cũng không thấy mệt mà.” Sức khỏe của cô còn tốt hơn cả chồng cô, sao có thể mệt được chứ?
Tống Trường Lâm cũng không để ý đến lời này của vợ anh, anh đổi lại đôi dép khác, giúp vợ anh đẩy xe ra ngoài: “ Hải Sơn, anh đưa chị dâu cậu về, mấy cậu vào nhà nghỉ đi, chúng tôi đi về trước.”
“Chị dâu phải về rồi sao? Chị ngồi chơi thêm chút nữa đã.” Lưu Hải Sơn và mấy cậu nhóc đều muốn nói chuyện với Trương Xảo Phương, chị dâu nhỏ này không chỉ có dáng vẻ xinh đẹp mà tính cách cũng thoải mái, chẳng qua thấy hai vợ chồng họ nói chuyện tình cảm như vậy nên không ai dám đi vào, bây giờ nghĩ lại cũng thấy buồn cười, người ta cũng đã kết hôn ba năm rồi, sao bọn họ vẫn có cảm giác sẽ đi làm bóng đèn nhỉ?
“Không được rồi, chị cũng ra ngoài nửa buổi chiều rồi, chị đi về trước đây.” Trương Xảo Phương nghe Lưu Hải Sơn nói vậy, cô cũng cười nói với mấy người Lưu Chí Học: “Nếu hôm nào mà ngại phải nấu cơm thì cứ đến nhà chị dâu nhé, chị nấu đồ ăn ngon cho các cậu.”
“Được ạ, em vẫn nhớ món thịt nướng của chị dâu đó ạ, rất thơm.” Dương Kì nhìn Tống Trường Lâm với ánh mắt hâm mộ, chính anh cưới được một người vợ hiền biết nấu cơm quả thực còn hiếm hơn cả một người có dáng vẻ xinh đẹp.
“Được rồi, lần sau các cậu cứ báo trước, chị sẽ làm cho các cậu cả bát to.” Trương Xảo Phương cười nói chuyện cùng mọi người, sau đó cô lên xe trước, nhận lấy hai cậu nhóc vẫn còn mơ màng ngủ, trực tiếp để chồng cô đưa đến chỗ chợ.


Đến nơi cô chờ chồng xuống đón lấy con trai, kết quả là Tống Trường Lâm xuống xe nhưng lại không lấy xe, mà đi nhanh vào bên trong chợ, mua thêm chút dưa chuột, sau đó, lại chạy chậm lên xe cười nói: “Được rồi, anh mua dưa chuột rồi, anh trực tiếp đưa ba mẹ con em về nhà, em nhanh chóng nằm lên kháng nghỉ ngơi cùng hai con đi.” Nếu anh không làm vậy thì với tinh thần mạnh mẽ của vợ anh, không thể nói rõ còn muốn đi dạo bao lâu nữa, mệt mỏi cũng không biết.
Trương Xảo Phương liếc chồng cô một cái, thỏa mãn nói: “Em biết rồi, ông chủ ạ, em về đến nhà lập tức sẽ đi nằm, nhất định không khiến vợ anh phải mệt mỏi.
“Em biết là tốt rồi, nếu thật sự khiến vợ anh phải mệt mỏi thì xem buổi tối anh sẽ thu thập em thế nào? Hai vợ chồng nói được hai câu thì cũng về đến của nhà, Tống Trường Lâm giúp vợ ôm hai đứa nhỏ vào đến trong kháng mới yên tâm đi làm.
Trương Xảo Phương thấy chồng rời đi, cô cũng muốn để cho mình nghỉ ngơi một chút, nhưng con trai bảo bối của cô cũng tỉnh vậy muốn ăn sữa, thôi, cho con trai cô ăn đã.

Cô cho hai nhóc ăn xong, thấy hai nhóc đều nằm anh a một tiếng rồi em lại trả lời a một tiếng rất vui vẻ, cô cười cười lấy bức tranh của bản thân tiếp tục thêu, lqd, từ mấy hôm trước khi chồng cô nghĩ cô bị bệnh nặng, cả chồng cô và em gái đều luôn nhìn chằm chằm vào cô, không để cô thêu hoa, lúc này cũng may, trong nhà chỉ còn lại ba mẹ con cô.

Cô là lão đại, không ai có thể ngăn cản cô được.

Trương Xảo Phương vừa nhẹ nhàng ca hát, vừa thoải mái ngồi thêu, mãi đến khi sắp năm giờ, cô mới đứng lên chuẩn bị nấu cơm.

Đặt hai nhóc vào trong xe đẩy, cô đẩy con trai ra ngoài rồi bắt đầu nhào bột, chờ 5 rưỡi Tống Trường Lâm về thấy vợ anh sạch sẽ thoải mái đẩy con ở trong sân đi dạo chờ anh về.
“Thực sự là có thể nhìn ra được anh vừa đi buôn than đá đó, nhìn người anh mà xem, bọn họ trả bao nhiêu tiền để rửa xe chứ? Có đáng không anh?” Trương Xảo Phương thấy cả người chồng cô giống như vừa chui ra từ hầm than, cô vội múc nước muốn để anh rửa mặt, sau thấy có rửa cũng không ăn thua gì với sự bẩn trên người anh, bởi vì quả thực chút nước ấy không đáng là bao.


Cô bất đắc dĩ lấy cái chậu giặt quần áo trong nhà ra, múc hơn nửa chậu nước, nói với Tống Trường Lâm: “Anh đến đây đi, nước cũng nóng, trời cũng không lạnh, anh cứ tắm như vậy cũng được.”
“Ơ? Ở trong sân luôn sao em? Nếu Tứ nha về thấy thì sao?” Anh không để ý đến chuyện vợ và con trai anh thấy hết, nhưng nếu để em vợ nhìn thấy thì nhất khoát không được.
“Anh yên tâm, tứ nha phải sáu rưỡi mới về, em đi đóng cổng, anh tắm đi.”
Tống Trường Lâm thấy quả thực vợ anh đã ra ngoài đóng cổng, anh cẩn thận nhìn tường ở bốn phía, quả thật rất an toàn, anh cởi quần áo, mặc mỗi cái quần trong lập tức tạo xà phòng đánh lên người, sau đó mới ngồi vào trong chậu bắt đầu cọ rửa.
Trương Xảo Phương đóng xong cổng, vào nhà lại cầm thêm cái khăn tăm, lúc đi ra thấy chồng cô đang ngồi trong cái chậu, cô xách theo cái ghế, ngồi xuống giúp anh kì phía sau lưng, miệng còn cười nói: “Anh thấy thế nào? Em mua cái chậu to này là đúng đúng không? Lúc đó anh còn chê em mua cái lớn quá.” Cái này đúng là tiện thật, một người đàn ông lớn vậy mà có thể ngồi bên trong tắm rửa, có thể thấy được bên trong có thể chứa được nhiều nước thế nào, cô giặt quần áo cũng chỉ một lần là xong, đỡ mất công đổi nước.
Tống Trường Lâm vừa nhắm mắt lại chuẩn bị hưởng thụ sự phục vụ của vợ, anh vừa thấy cô nói vậy lại mở mắt ra, quay đầu nhìn dáng vẻ đắc ý của vợ, anh bất đắc dĩ nói: “Xảo Phương, cái chậu lớn vậy lúc anh không ở nhà thì làm sao mà em đổ nước được chứ?” Anh là một người đàn ông mà muốn bê còn khó, với thân thể nhỏ nhắn của vợ anh thì cô phải làm sao chứ?
À, cô có thể nói cho chồng cô biết với chỗ này cô hoàn toàn có thể bê được không? Hình như cô không thể nói được.

.

.
Trương Xảo Phương đến bên cạnh chồng cô, giở trò xấu kéo lỗ tai anh, thấp giọng nói: “Em đâu có ngốc vậy chứ? Giặt xong quần áo nước cũng không bẩn, chỉ cần không phải mua đông thì em ngồi ngoài giặt xong trực tiếp đổ vào sân là được mà, ai cấm được em?”
Tống Trường Lâm bắt được tay của vợ anh, anh cảm thấy không chỉ lỗ tai ngứa mà trong lòng cũng ngứa, anh thấy hai cậu nhóc đang nằm ngoan ngoãn ở cách đó không xa, thấy hai anh em đang ngậm nắm tay ngon lành, anh cười cười dựa người vào, nhìn vợ anh cười, thấp giọng nói: “là do anh ngốc, không nghĩ tới điều tốt như vậy, vợ anh là thông minh nhất.

Xảo Phương, chiều hôm nay anh chuyển than đá mệt quá, tay cũng mềm ra rồi, em tắm giúp anh đi.”
Nói xong, anh còn giơ tay lên, để vợ anh nhìn thấy vết chai trên tay anh.


Trương Xảo Phương hiểu rõ rằng rằng vết chai này xuất hiện từ lâu rồi, nhưng cô vẫn có chút mềm lòng, từ sau khi có đứa nhỏ, trong nhà luôn có thêm người khác, trong lòng cô cũng chỉ nghĩ chăm sóc đứa nhỏ, thật sự là ít quan tâm chú ý đến Trường Lâm, nghĩ đến chuyện đôi dép lúc chiều, cô cũng hiểu được là cô không quan tâm đến chồng, cô ngoan ngoãn cầm khăn tắm giúp anh kì cọ khắp người, đồng thời miệng nhỏ cũng không quên than thở:
“Không phải vừa rồi em cũng đang giúp em kì đó sao? Anh giả bộ đáng thương làm gì, không sợ con trai anh cười anh sao?”
“Không sao đâu em, bây giờ con anh còn chưa thể nghe hiểu được đâu.” Tống Trường Lâm thấy cánh tay trắng nõn của vợ đưa qua đưa lại trước mặt, anh cười hì hì kéo tay vợ anh, nhỏ giọng giải thích: “Xảo Phương, thật ra trên người anh cũng chỉ có một tầng bụi thôi, anh tắm rồi, không bẩn, em giúp anh rửa cả phía dưới đi.” Anh hưng phấn kéo tay vợ anh đang cầm khăn lông xuống dưới, anh trực tiếp nắm tay cô cầm vào vị trí đang hưng phấn nào đó, sau đó khẳng định nói: “Chỗ này khá là bẩn.” Nhất định phải rửa thật kĩ càng.
Trương Xảo Phương cảm nhận cái bộ phận được gọi là tương đối bẩn kia đang hưng phấn chào hỏi cô? Hai người là vợ chồng già, cô buồn cười nói: “Thật sự tương đối bẩn sao? Anh muốn rửa như nào đây?”
“Ừ ừ.” Tống Trường Lâm dùng sức gật đầu, trong lòng anh đang kích động đến không nói thành lời, không ngờ hôm nay anh còn được hưởng loại đãi ngộ như này nữa? Mua cái chậu to này đúng là quá tuyệt, sau này lúc em vợ không có nhà, cho dù là mùa đông hay mùa hè anh cũng đều dùng nó để tắm.
Trương Xảo Phương lần đầu tiên làm việc này vào ban ngày, cô có chút chột dạ nhìn xung quanh, sau đó cô phát hiện, nhà cô tương đối kín, nếu không phải có người leo thang qua tường thì cho dù hai vợ chồng cô có làm gì mà không phát ra tiếng thì vẫn thoải mái.
Hai vợ chồng đều không lên tiếng, chủ yếu là sợ bị người khác nghe được, hai người đều âm thầm trao đổi ánh mắt, thấy chồng cô đã được thoải mái, cô cảm thấy nhiệm vụ của cô đã thành công viên mãn.
Trương Xảo Phương nhìn chồng cô vẫn đang nhắm hai mắt, thoải mái mà hừ hừ, gò má cô có chút đỏ lên, đẩy đầu anh.

“Anh nhanh đứng lên đi, nước cũng lạnh rồi, đừng để bị lạnh.” Nói xong cô đứng dậy rời đi.
“Xảo Phương, em không giúp anh tắm nữa sao?” Tâm trạng Tống Trường Lâm đang vô cùng tốt, anh trợn mắt quay đầu nhìn vợ anh, anh còn chưa tắm xong mà.

Tại sao cô lại muốn đi rồi chứ? Ít nhất cô cũng phải giúp anh kì lưng chứ?
“Anh còn muốn rửa cái gì nữa? Nếu còn tiếp tục rửa thì lòng bàn tay em cũng có vết chai luôn rồi, tự anh tắm đi, em đi nấu nước để nấu mì đây.” Trương Xảo Phương nói xong, cô không quay đầu lại mà nhanh chóng vào nhà..

Bình Luận (0)
Comment