Độc Ái Sát Thủ Phu Quân

Chương 23

Khi màn đêm buông xuống, chiếc xe ngựa vẫn đang rong ruổi, thanh âm của Vụ Minh bên ngòai xe truyền đến: “Chủ thượng, hôm nay không kịp vào thành rồi.” Giữa trưa gặp phải thổ phỉ bị trì hõan thời gian, không kịp vào trong thành. “Ừ, tìm một chỗ sắp xếp hạ trại.” Dịch Thiên nhìn vào Miểu Miểu đang ngủ say trong lồng ngực bình thản nói.

Đống lửa được đốt lên, Miểu Miểu cũng tỉnh dậy, phát huy sở trường đặc biệt của mình, nướng thỏ. Ở cổ đại có cái này là tốt nhất, có thể tùy nơi tùy lúc bắt thú rừng làm thịt, ở hiện đại đã không còn thịt rừng từ lâu rồi, tòan là thịt nuôi công nghiệp. Nướng lên ba con thỏ, một con cho mình và Dịch Thiên, bốn người còn lại chia nhau hai con, vuốt cái bụng đã thỏa mãn, ăn no rồi, lôi kéo Vụ Tiêm đứng dậy đi tản bộ cho tiêu hóa bớt.

Cùng Vụ Tiêm di dạo chậm rãi dọc theo dòng suối nhỏ, Vụ Minh thật sự tìm ra một nơi tốt a, đúng thế dựa núi đối sông*. “Được rồi, Vụ Tiêm, lần trước ta hỏi muội có người thích hay không, muội đã nghĩ ra có muốn ai không a?” Miểu Miểu đột nhiên nhớ tới liền vỗ tay hỏi, trước đây cứ lo đề phòng Doanh Tích, đã quên mất việc này, bây giờ cách xa nàng như vậy, tự dưng nhớ ra. “Phu nhân, tại sao người lại hỏi chuyện này a?” Vụ Tiêm xấu hổ quay đầu. “Hắc hắc, không sao đâu, muội yên tâm, ta sẽ không nói cho người khác đâu, ta sẽ giúp muội làm chủ.” Miểu Miểu vỗ vỗ ngực, nói chắc, “Chúng ta đều là nữ hài tử mà, trong Vụ Thiên Các đại bộ phận là nam nhân, chúng ta chỉ có hai người giống như tỷ muội vậy, muội cứ nói cho ta biết đi.” Miểu Miểu kéo kéo tay Vụ Tiêm hỏi.

*nguyên văn “依山傍水 y sơn bàng thủy” nghĩa là sau lưng là núi trước mặt là sông, đây là một địa thế cực tốt trong phong thủy thường được dùng để xây nhà, dựng thành, nhất là xây dựng kinh đô, ngày nay vẫn có một số thành phố lớn dựa theo thế này để xây dựng, cả ở phương Tây cũng có, cố đô Huế của chúng ta là một ví dụ.

“Phu nhân, thuộc hạ là thuộc hạ của người, không thể xưng hô tỷ muội với người được?” Vụ Tiêm giật mình lắc đầu nói.

“Ta nói được là được, không cần để ý cái gì mà thân phận, cũng không cần để ý người khác, ta đến Vụ Thiên Các lâu như vậy, chỉ có muội quan tâm ta nhất, ta cũng rất thích muội, nên có thể giúp muội tìm một phu quân tốt, như vậy là ta rất hạnh phúc rồi.” Miểu Miểu nghiêm túc nhìn Vụ Tiêm nói.

“Phu nhân…” Vụ Tiêm nghẹn giọng, phu nhân cho tới bây giờ vẫn không bao giờ làm cao, hơn nữa bình thường vẫn hay đùa giỡn cùng mọi người, có thể đi theo phu nhân như vậy, đã rất may mắn.

“Đừng khóc a, lỡ như phu quân tương lai của muội nhìn thấy lại tưởng ta khi dễ muội đó.” Miểu Miểu trêu chọc.

“Phu nhân” Vụ Tiêm hơi gắt: “Còn không biết huynh ấy có thích muội hay không nữa?”

“A, vậy là có hả, muội nói cho ta biết là ai, ta giúp muội đi dò xét thử.” Miểu Miểu liền hưng phấn hét lên.

“Phu nhân, người nhỏ giọng một xíu.” Vụ Tiêm vội vàng kéo Miểu Miểu, nhìn nhìn về phía xe ngựa.

Miểu Miểu nhìn theo hướng ánh mắt của Vụ Tiêm, kinh ngạc nhìn Vụ Tiêm nói: “Đừng nói là muội thích Dịch Thiên?” Ta đây phải làm sao bây giờ a. “Phu nhân, người nói cái gì vậy.” Vụ Tiêm lập tức phản bác. “Ồ, không phải hả, vậy Vụ Minh là không có khả năng, tuổi lão cũng đáng làm cha muội rồi, chẳng lẽ là Vụ Liệt, có đúng hay không, Vụ Liệt, ha ha ha.” Miểu Miểu ngửa người cười ha hả. “Phu nhân, người mà còn lớn tiếng như vậy, muội không để ý tới người nữa.” Vụ Tiêm dậm chân, xoay người sang chỗ khác.

“Không có ý gì, không có ý gì hết, ta xin lỗi, Vụ Liệt không tồi, rất thích hợp với muội.” Miểu Miểu chân thành nói. Vụ Liệt là người chững chạc, làm việc cẩn thận, đối xử với người ngòai rất có nguyên tắc, đối với Dịch Thiên cũng rất trung thành, tuổi còn trẻ đầy hứa hẹn, bộ dạng lại không tệ, rất thích hợp với Vụ Tiêm. Tuấn nam mỹ nữ, nhìn cũng sướng cả mắt.

“Vậy Vụ Liệt có bắn tín hiệu gì với muội chưa?” Miểu Miểu liền sáp tới gần hỏi. “Không có, muội cũng không biết huynh nghĩ như thế nào trong lòng nữa.” Vụ Tiêm vẻ mặt có chút thất vọng, cũng không nhìn ra là hắn đang nghĩ cái gì trong đầu. Miểu Miểu dò xét tình hình hỏi: “Chúng ta thử hắn một chút xem thế nào? Nếu hắn có biểu hiện nghĩa là hắn có ý tứ, chúng ta sẽ đẩy nhanh quá trình, còn nếu như hắn căn bản là không có ý tứ gì, chúng ta sẽ dùng biện pháp khác, yêu là phải biết đấu tranh.” Đây cũng là một chiêu nguy hiểm nếu như Vụ Liệt không có tình ý, vậy Vụ Tiêm sẽ rất đau khổ, nhưng nếu như không thử, sẽ cứ kéo dài như vậy mãi, dù sao cũng có chút hi vọng mà. Thử hay không thử, cứ để Vụ Tiêm quyết định. Qua cả nửa ngày, Vụ Tiêm khẽ cắn môi gật đầu nói “Được.”

Miểu Miểu phi thân về phía đám người Dịch Thiên đang ngồi, hỏang hốt hét lên: “Không hay, không hay rồi, Vụ Tiêm bị rơi xuống nước, ta không biết bơi, nàng sắp chìm xuống rồi…” Vừa nói lại vừa làm bộ khóc thêm vài tiếng, còn nặn ra thêm vài giọt nước mắt, diễn y như thật. Vụ Liệt vừa nghe, liền đứng dậy phi thân về phía dòng suối, Vụ Minh cũng đang chuẩn bị đi theo, Miểu Miểu kéo tay hắn lại: “Không có việc gì, không có việc gì, Vụ Liệt đi là được rồi.” Ôm Miểu Miểu Dịch Thiên nhướng mày hỏi: “Nàng lại bày trò gì nữa?”

Ha hả, nhanh như vậy đã bị phát hiện rồi, lau khô nước mắt trên mặt, Miểu Miểu khóai chí nói: “Làm mai mối a.” Vụ Liệt sốt ruột chạy đi như vậy, chắc chắn là có ý. Ngẩng đầu nhìn Dịch Thiên hỏi: “Làm sao mà ngươi phát hiện nhanh như vậy?” Dịch Thiên nhìn Miểu Miểu chậm rãi nói: “Vụ Tiêm biết bơi, nước suối lại cạn, huống chi nàng nhìn thấy Vụ Liệt chạy đi, trong mắt không hề có lo lắng mà là cao hứng.” Mặc dù mới vừa rồi nhìn thấy nước mắt của nàng liền hoảng hốt, nhưng khi nhìn thấy nàng kéo Vụ Minh lại, suy nghĩ một chút liền rõ ràng.

“Ngươi biết rõ, nhưng Vụ Liệt lại không, quan tâm sẽ bị rối trí a.” Miểu Miểu ha ha cười nói. Vụ Minh ở bên cạnh ngơ ngơ ngác ngác nói: “Phu nhân, ý người là Vụ Tiêm cùng Vụ Liệt …” “Đúng vậy, đúng vậy, xứng đôi ha.” Miểu Miểu không e ngại, gật đầu nói, Vụ Minh cũng xem như người một nhà. “Ừ, xứng.” Vụ Minh thành thật gật đầu, lại thêm một trận cười to của Miểu Miểu.

“Vậy còn cái này là chuyện gì xảy ra với nàng?” Chùi chùi vết nước mắt trên mặt Miều Miểu, Dịch Thiên trầm giọng hỏi: “Nếu không như vậy, làm sao giống thật a, ta tự bấu mình mấy cái thật đau mới chảy ra được vài giọt như vậy, đến bây giờ vẫn còn đau đây này.” Miểu Miểu xoa xoa bắp đùi của mình nói. “Sau này không được như vậy.” Dịch Thiên xoay người Miểu Miểu lại nhìn thẳng vào hai mắt nàng cả giận nói, nhìn thấy nước mắt của nàng hắn cảm thấy trong tim hỏang lọan. “Được rồi, được rồi, sau này sẽ không làm như vậy nữa, có người nào lại thích ngược đãi chính mình a.” Miểu Miểu nhìn thấy lửa giận của Dịch Thiên sắp bùng lên, vội vàng cam đoan. Dịch Thiên thấy vậy cũng không truy cứu nữa, ôm lấy Miểu Miểu đi qua một bên ngồi xuống, xoa xoa đùi cho nàng.

Vụ Liệt vội vàng chạy tới cạnh dòng suối nhỏ phát hiện ra người đáng lẽ rơi xuống nước là Vụ Tiêm vẫn khỏe mạnh đứng bên bờ suối. Vụ Liệt đảo mắt nghĩ, rõ ràng rồi, chắc chắn là phu nhân giở trò quỷ. Liền đi đến, nhẹ nhàng hỏi: “Muội không sao chứ?” “Không có việc gì” Vụ Tiêm cúi đầu bối rối, trong tim thóang hạnh phúc, huynh ấy là người đầu tiên chạy tới. “Ừ, không có việc gì thì nhanh về thôi.” Dứt lời liền xoay người. “Chờ một chút” Vụ Tiêm thấy vậy, vội vàng gọi hắn, đỏ mặt lấy hết dũng khí nhìn thẳng Vụ Liệt hỏi: “Huynh có thích muội không?” Phu nhân có nói yêu là phải đấu tranh, nếu như Vụ Liệt cự tuyệt mình, như vậy mình cũng hết hi vọng rồi.

Hai tay nắm chặt, vẫn không nhúc nhích nhìn Vụ Liệt, Vụ Liệt cũng quay lại nhìn nàng chằm chằm, hai người cứ như vậy nhìn nhau, thời gian như ngừng lại, thất vọng dần dần dâng lên trong lòng Vụ Tiêm, xoay người cúi đầu nói: “Thôi huynh cứ coi như muội không có hỏi qua đi.” Mới vừa nói xong, cả người đã bị một lực mạnh mẽ lôi vào trong một vòng tay ấm áp, phía sau truyền đến giọng nói kích động của Vụ Liệt: “Chỉ là huynh không nghĩ tới muội sẽ nói ra trước.” Vụ Tiêm nghe vậy, không kiềm chế được mà rơi lệ. Cả người bị xoay lại, một làn môi ấm áp lướt qua lau sạch nước mắt của nàng…

Đã trở về, đã trở về, nhìn thấy xa xa hai người đi tới, Miểu Miểu phấn khích đi qua đi lại. “Chuyện của người khác, ngươi hưng phấn như vậy làm gì?” Tiểu Vũ ở bên cạnh cười chế giễu. “Tên nhóc xấu xa biết cái gì, thành tòan cho một đọan nhân duyên tốt đẹp, đó là chuyện hạnh phúc cỡ nào a.” Miểu Miểu quay người lại nói. Nhìn hai người đi vào, Miểu Miểu tiến lên kéo Vụ Tiêm nói: “Vụ Tiêm, chúng ta tối nay ngủ cùng nhau.” Dịch Thiên cũng không phản đối, bây giờ ngủ ở ngòai trời, ai ngủ cùng ai cũng như nhau, miễn là không rời khỏi tầm mắt là tốt rồi.

Lôi kéo Vụ Tiêm đi qua một góc, Miểu Miểu liền thấp giọng hỏi tới, Vụ Tiêm cũng không giấu diếm, đỏ mặt đem chuyện mới phát sinh nói hết cho Miểu Miểu, đương nhiên là giấu biến đọan Vụ Liệt hôn nàng. “Vậy hả, thật tốt quá” Miểu Miểu reo lên, làm cho mọi người đều nhìn về hướng này, mặt Vụ Tiêm càng đỏ hơn, “Khụ khụ khụ, không có việc gì, không có việc gì.” Miểu Miểu cười cầu tài. Lại quay lại cúi đầu thầm thầm thì thì với Vụ Tiêm, hai người hưng phấn cả đêm không ngủ, đương nhiên là Vụ Liệt trong lòng kích động, cũng chỉ nhắm mắt lại chứ không ngủ.
Bình Luận (0)
Comment