Độc Ái Sát Thủ Phu Quân

Chương 74

Nam tử đeo mặt nạ mang Miểu Miểu vừa định rời đi, Dịch Thiên liền ra chiêu đột ngột công tới. Nam tử đeo mặt nạ thuận thế đưa tay điểm trên người Miểu Miểu một cái, đem nàng giao cho Hắc Diễm quát: “Mang nàng đi.” cả người Miểu Miểu lập tức cứng ngắc, không thể động đậy. Chẳng lẽ đây là công phu điểm huyệt trong truyền thuyết, Miểu Miểu câm nín, tại sao không ai nói cho nàng biết thế giới này có cái công phu này. Kỳ thật Miểu Miểu không biết, lão đầu cũng đã đem mấy thứ này truyền cho nàng rồi, có điều chính là vì bản thân không học được, cho nên Miểu Miểu không biết còn có năng lực này. Hơn nữa Miểu Miểu mù tịt huyệt vị trên cơ thể người, chứ còn công phu điểm huyệt lão đầu vốn đã truyền sạch rồi.

Đám người Vụ Kiếm thấy vậy, muốn tiến lên chặn lại Hắc Diễm, không ngờ trong nháy mắt từ đâu xuất hiện ngày càng nhiều hắc y nhân, chặn đường đi của bọn họ, mà Dịch Thiên thì đang cùng nam tử đeo mặt nạ kịch chiến, mỗi lần muốn thóat thân đuổi theo, nam tử đeo mặt nạ đều lập tức ngăn trở, dù sao Sát Huyết Minh Minh chủ này cũng không phải ngồi chơi xơi nước. Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người không thóat ra khỏi đám hắc y nhân được, chỉ biết trơ mắt nhìn Miểu Miểu bị người mang đi.

Miểu Miểu cảm giác chính mình bây giờ giống như cương thi bị khiêng đi, bụng đặt ngay trên vai Hắc Diễm, cùng Hắc Diễm phi thân thóat ra, dạ dày bị đè ép, khó chịu muốn chết, Miểu Miểu trong lòng ân cần thăm hỏi cả nhà Hắc Diễm. Mặc dù á huyệt không bị điểm, nhưng dạ dày không khỏe, hơn nữa chính mình lại rơi vào trên tay người khác, tạm thời Miểu Miểu chỉ có thể trong lòng ân cần thăm hỏi thôi.

Phỏng chừng Hắc Diễm chạy đủ xa, nam tử đeo mặt nạ đột nhiên thu kiếm phi thân rời đi. Dịch Thiên đuổi sát phía sau, nam tử đeo mặt nạ đột nhiên phất tay áo lên trời, một quả pháo hiệu bay thẳng lên không, nổ ùynh một tiếng. Lập tức từ bốn phía rất đông hắc y nhân xông ra vây quanh chặn đường Dịch Thiên, nam tử đeo mặt nạ cười to rời đi.

Dịch Thiên cả người tản ra khí tức tàn bạo hung hãn, đôi mắt âm trầm lạnh lẽo đến cực điểm thể hiện tâm tình của hắn hiện giờ, khóe miệng mím chặt tàn khốc, thân hình bạo phát điên cuồng, giống như tia chớp, hàn quang bắn ra bốn phía, chưa hết một khắc, hắc y nhân ngã xuống hơn phân nửa. Đám người Vụ Kiếm lúc này cũng đuổi theo, Dịch Thiên bị vây trụ giờ phút này tựa như thần chết, ánh mắt khát máu thống trị sự sống chết của người xung quanh, Lưu Quang Phi Vũ mỗi lần vũ động một chút lập tức có một nhóm người ngã xuống, máu tươi văng khắp nơi, tiếng la khóc không ngừng. Chứng kiến Dịch Thiên như vậy, nhóm người Vụ Kiếm kinh hãi, chủ thượng lần này nổi điên rồi.

Giải quyết hết tất cả hắc y nhân, Dịch Thiên lạnh giọng nói: “Quay về Bồng Lai Các.” Lúc này đuổi theo cũng không làm được chuyện gì. Đoàn người nhanh chóng trở về Bồng Lai Các, đám người Vụ Liệt thấy Dịch Thiên cùng Vụ Kiếm cả người máu tươi, hơn nữa mặt mày lạnh như băng trở về cũng kinh hãi. “Phu nhân đâu?” Vụ Thiến nhỏ giọng hỏi. Vụ Kiếm lắc đầu, mà sắc mặt Dịch Thiên lại càng tối thêm vài phần, tức giận ngập trời biểu hiện ra ngòai đến mọi người cũng đều cảm nhận được. Phu nhân sợ là đã xảy ra chuyện, lập tức mọi người đều trầm tư. Đột nhiên, Vụ Thiến liếc mắt phát hiện cái gì, vội vàng hỏi lại: “Tiểu Vũ đâu?”

Đám người Dịch Thiên giờ phút này mới phát hiện Tiểu Vũ dĩ nhiên cũng không ở đó, chẳng lẽ lúc đó đã đuổi theo rồi? Vụ Kiếm lập tức hướng về phía Dịch Thiên nói: “Chủ thượng, Tiểu Vũ có thể đã đuổi theo.” Dịch Thiên gật đầu, điều này rất có thể, lúc ấy chỉ có Tiểu Vũ chưa ra tay, đuổi theo chính là có khả năng nhất. Nếu như Tiểu Vũ đi, như vậy hy vọng tìm được Miểu Miểu liền lớn hơn nhiều.

Lập tức lãnh liệt phân phó: “Vụ Huyền, nhanh chóng tra ra vị trí của Sát Huyết Minh. Vụ Liệt, triệu tập nhân thủ, tùy thời chờ lệnh. Vụ Kiếm, đi Quang Đô phái người giám thị nhất cử nhất động của Thần Quang Dục. Vụ Minh, đi Dược Cốc, tìm Dược Vương, hỏi thử xem có biện pháp nào có thể liên lạc được với Tiểu Vũ.” Bốn người lập tức lĩnh mệnh đi vào.

Ở bên kia, Miểu Miểu đã bị đưa vào một căn phòng hoa lệ, giờ phút này đang nằm ngay đơ trên giường. Cơ thể vẫn như trước không nhúc nhích được, nghe thấy tiếng cánh cửa một lần nữa bị mở ra, một mặt nạ xuất hiện ngay trước mắt. “Này, giải khai huyệt đạo của ta.” Miểu Miểu cả giận nói, mắt hạnh trợn tròn, thân thể không thể nhúc nhích lâu như vậy đã sớm cứng ngắc rồi, bây giờ cảm giác máu đã nhanh chóng đông lại rồi.

Nam tử đeo mặt nạ cười khẽ một cái, đưa tay giải khai huyệt đạo cho Miểu Miểu. Miểu Miểu vùng vẫy định đứng lên, có điều bị phong bế lâu quá, thân thể mềm nhũn vô lực, lại ngã về lại thêm lần nữa. Không thể động thủ, như vậy chỉ có thể động khẩu thôi. “Đây là đâu?” “Sát Huyết Minh.” Nam tử đeo mặt nạ đáp.

“Ngươi đưa ta tới nơi này làm gì?” Miểu miểu quát hỏi.

“Ta muốn nàng trở thành phu nhân của ta.” Nam tử đeo mặt nạ cực kì trực tiếp nói ra mục đích của mình. Ta van ngươi, đại ca, ta ngay cả ngươi là ai cũng không biết, tốt hay xấu.

“Không có khả năng, ta vốn là phu nhân của Dịch Thiên, hơn nữa…” Miểu Miểu đưa tay xoa bụng của mình, ngọt ngào nói: “Ta đã có hài tử của Dịch Thiên rồi.”

Nam tử đeo mặt nạ nghe vậy, ánh mắt hơi trầm xuống. Nhưng lập tức cười nói: “Không sao cả, nếu nàng muốn sinh, ta cũng có thể để cho nàng sinh hạ nó, chỉ cần nàng đáp ứng trở thành phu nhân của ta.” Tại sao mặt lại dày như vậy, đều đã nói là ta có tiểu hài tử rồi mà vẫn quấn lấy ta không tha là sao.

“Bây giờ ta mệt mỏi rồi, phụ nữ mang thai cần nghỉ ngơi cho tốt.” Không muốn cùng hắn nói nhảm nữa, Miểu Miểu hạ lệnh trục khách, để suy nghĩ cẩn thận lại nên làm cái gì bây giờ.

Nam tử đeo mặt nạ cũng không tức giận, chỉ bình thản nói: “Đừng nghĩ tới việc từ đây đào tẩu, ta nếu có thể đem nàng mang đến, đương nhiên cũng sẽ không để cho nàng chạy trốn.” Miểu Miểu xoay người không để ý tới hắn, cùng với người như thế này thì còn gì để nói, chờ thân thể ta khôi phục lại rồi, sẽ cùng ngươi động thủ động khẩu sau cũng không muộn.

Náo loạn cả một đêm, vừa bị chủy thủ cứa một cái, vừa bị điểm huyệt bắt cóc, mặc dù tòan thân Miểu Miểu vô lực mệt mỏi, nhưng lại không buồn ngủ chút nào, bên cạnh thiếu đi một người ủ ấm, một mình một người nằm ở trên một cái giường xa lạ, nghĩ sao cũng có chút chua xót trong lòng, rất nhớ Dịch Thiên, nhớ cả đám đồng bọn như vậy nữa.

Đột nhiên, cửa bị đẩy ra nhẹ nhàng, Miểu Miểu lập tức cảnh giác, đừng nói là tên nam tử đeo mặt nạ quay trở lại đi. Mới vừa rồi sợ tên nam tử đeo mặt nạ định làm cái gì với nàng, cố ý nói chính mình mang thai, bây giờ nếu hắn lại xuất hiện, nên làm cái gì bây giờ, bản thân mình bây giờ vẫn là toàn thân vô lực, không thể dùng võ công được. Cánh cửa lại nhẹ nhàng bị khép lại rồi, một bóng người chậm rãi đi tới. Miểu Miểu nắm chặt Ngân Tiêu trong lòng, ngươi nếu dám động tay động chân với ta, lão nương lập tức liều mạng với ngươi.

“Xem ra đãi ngộ dành cho tỷ không tồi chút nào, nhìn cái phòng này xem.” Giọng điệu cười nhạo khe khẽ của Tiểu Vũ truyền đến. Miểu Miểu cả người kích động ngồi bật dậy, thiếu chút nữa đã cao giọng hét lên. Đè nén hưng phấn, Miểu Miểu thấp giọng hỏi: “Tiểu Vũ, sao đệ lại tới đây?” “Đi theo tới a, Dịch Thiên nhà tỷ bị quấn lấy rồi, tới không được, nên ta tới, nhìn không ra tỷ lại nổi tiếng như vậy nha.” Sờ sờ những thứ bày biện chung quanh, Tiểu Vũ cười nói, thọat nhìn thì thấy Sát Huyết Minh Minh chủ này thật đúng là có hứng thú đối với nàng.

“Nếu đệ thích ta tặng đệ đó, ta tiếp nhận không nổi.” Miểu Miểu khó chịu đáp lại, người nào thích thì người nấy lấy đi. “Ta không thích nam nhân.” Tiểu Vũ nhất thời đen mặt. “Nuốt cái này đi, cơ thể sẽ lập tức khỏe lại.” Đưa qua một viên thuốc, nhìn nàng bộ dáng mềm nhũn như vậy, sợ là huyệt đạo bị phong ấn đã lâu, khí huyết không lưu thông được. Miểu Miểu thiếu chút nữa đã rơi lệ rồi, Tiểu Vũ thật sự là tốt quá, đau cái kiểu gì đều đã bay hết một nửa rồi, lập tức nhận lấy viên thuốc, nước cũng không uống, liền nuốt xuống.
Bình Luận (0)
Comment