Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 103

Thời điểm Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang ra khỏi phòng tắm thì đã đến giữa trưa rồi!

“Thần Thần!” Nhẹ nhàng đặt Quý Thần Quang lên giường, Quý Tiêu Dương ôn nhu vuốt hai má cậu, trên mặt có ảo não, có đau lòng, có nghi hoặc……

Quý Thần Quang đã mệt đến nỗi không nhúc nhích được, đôi mắt khẽ chớp một chút, khóe miệng mỉm cười ngọt ngào “Anh hai, em hiện tại rất rất vui!” Nói xong, khóe miệng cười tựa hồ càng thêm ngọt!

“Thần Thần, em rất đau đúng không?” Vừa rồi khi hắn giúp Thần Thần bôi thuốc thì tay đều nhẹ nhàng run lên. Thời điểm lần đầu tiên Thần Thần trao cho hắn, miệng vết thương cũng không nghiêm trọng như vậy! Chính là hôm nay hắn thật sự không kìm được! Thần Thần chủ động một chút, nhiệt tình một ít, lý trí của hắn liền bị đốt thành tro, hóa thân thành thú dữ, đem Thần Thần một ngụm nuốt vào! Tựa hồ ngay cả xương cốt cũng không chừa lại! Nếu không phải là Thần Thần ngất ở trong lòng hắn thì không biết được hắn còn không khống chế được bao lâu nữa……

“Không đau, thực vui vẻ!” Quý Thần Quang nhẹ nhàng nháy mắt, đôi lông mi thật dài run rẩy đặc biệt hấp dẫn ánh mắt người khác, khóe miệng hơi dương lên ngọt ngào cười. Cậu thật sự rất vui vẻ! Thật sự! Hóa ra cậu chủ động cũng có thể đổi lấy sự không khống chế được của anh hai. Chính là tựa hồ có chút quá mức. Cậu cảm giác được eo mình giống như bị bẻ gãy rồi, hơn nữa toàn bộ thân thể đều không thể động đậy, đau xót đến chết lặng. Nhưng cậu không hối hận! Cho dù đau như vậy nhưng cậu cũng không hối hận! Cậu lại một lần nữa hiểu được sự để ý của anh hai đối với mình là sâu đến mức nào! Cậu thực sự rất vui vẻ!

“Thần Thần, có phải hôm nay em có chuyện gì đó không?” Nhìn nụ cười sáng lạn của Thần Thần, sự hối hận trong lòng Quý Tiêu Dương cũng phai đi rất nhiều! Sau đó đột nhiên nhớ tới hành động khác thường của Thần Thần hôm nay! Suy nghĩ một chút vẫn là hỏi ra nghi hoặc trong lòng! Hắn cảm giác được việc này rất quan trọng!

Đôi lông mi dài của Quý Thần Quang rung động một chút, khóe miệng cười cứng ngắc nửa giây. Bất quá rất nhanh liền khôi phục bình thường, sự ảm đạm chợt lóe rồi biến mất kia tựa như là ảo giác “Không có. Anh hai, em chỉ là muốn……” Nói xong, Quý Thần Quang nhẹ hạ mí mắt, trên mặt xuất hiện một tầng ửng đỏ, làm cho khuôn mặt tái nhợt của cậu có thêm một loại vẻ đẹp mê hoặc lòng người!

“Thần Thần, có chuyện gì liền nói cho anh hai biết! Đừng làm anh lo lắng!” Thấy được sự khác thường của Thần Thần nhưng là cảm giác được Thần Thần không muốn nói, hắn cũng không miễn cưỡng. Thần Thần hẳn là có suy nghĩ riêng của em ấy. Hắn tin tưởng Thần Thần!

“Ân. Anh hai yên tâm, Thần Thần không có việc gì! Chính là, đói bụng……” Đôi mắt to tròn long lanh lóe sáng, bộ dáng đáng thương hề hề.

“Anh hai lập tức đi gọi chút đồ ăn đến!” Nhìn bộ dáng Thần Thần, tất cả cảm xúc trong lòng Quý Tiêu Dương đều bị sự đau lòng thay thế!

Hắn cư nhiên quên mất chuyện quan trong như vậy! Thần Thần từ cuổi sáng đến bây giờ đều chưa có ăn gì, hơn nữa còn vừa mới tiến hành một hồi vận động kịch liệt như vậy! Trong lòng nghĩ thế, Quý Tiêu Dương cũng nhanh chóng đứng lên đi tới trước tủ đầu giường nhấc điện thoại gọi phục vụ, bảo họ mang cháo cùng một ít đồ ăn mềm và điểm tâm ngọt lên! Thân thể Thần Thần hiện tại sợ là phải ăn đồ ăn mềm một tuần!

Tâm Quý Tiêu Dương cảm giác đau đớn như bị dày xéo. Thần Thần vốn đã gầy, bảy ngày này chỉ sợ lại gầy đi một chút! Đều là do hắn! Nếu không phải hắn hãm sâu vào tình triều thì Thần Thần cũng sẽ không phải chịu loại tội này. Xem ra hắn còn phải tăng lực khống chế của mình thêm chút nữa!

“Anh ơi, em khát nước!” Ánh mắt Quý Thần Quang vẫn đi theo Quý Tiêu Dương. Nhìn biểu tình trên mặt anh hai, Quý Thần Quang lập tức mở miệng nói chuyện. Cậu không thích nhìn thấy bộ dáng tự trách của anh hai. Anh hai của cậu hẳn là phải luôn khóe miệng khẽ nhếch, vẻ mặt cười ôn nhu hạnh phúc, trong mắt còn tràn đầy sủng ái đối với cậu!

Nghe được thanh âm Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương nhanh chóng lấy lại tinh thần, cầm một cốc nước ngồi xuống bên giường, cẩn cẩn thận thận ôm Quý Thần Quang vào trong lòng “Thần Thần, uống nước đi!” Rõ ràng thấy được trên mặt Thần Thần hiện lên sự thống khổ, cũng rõ ràng thấy được Thần Thần đang cố nén lại sự thống khổ đó. Quý Tiêu Dương đột nhiên hiểu được, Thần Thần của hắn không hy vọng nhìn thấy biểu tình tự trách hối hận của hắn. Cho nên tình nguyện cố nén đau đớn của mình lại cũng muốn an ủi hắn.

Giờ khắc này, trong lòng Quý Tiêu Dương tràn ngập một loại tư vị không nói nên lời. Cảm giác được mắt cho chút chua xót. Thần Thần của hắn…… Làm cho hắn cảm động lại đau lòng. Anh hai nên đứng ở vị trí nào để có thể xứng đôi với Thần Thần tốt đẹp như thế đây?……

“Uống chậm một chút, cẩn thận sặc!” Quý Tiêu Dương nghiêng cái cốc chậm đi rất nhiều, nhu hòa trong ánh mắt có thêm một loại hào quang trước nay chưa từng có. Giống như mùa đông được nằm trong ổ chăn ấm áp mềm mại……

“Anh ơi, em khát!” Uống hết cốc nước, khóe môi Quý Thần Quang khẽ nhếch lên nụ cười thỏa mãn, đôi mắt to tròn lòe lòe sáng nhìn Quý Tiêu Dương.

“Còn uống được sao?” Đặt cái cốc sang một bên, vươn tay nhẹ nhàng ma sát hai má mềm mại của Quý Thần Quang.

“Có ạ!” Như còn mèo con thỉnh thoảng lại cọ cọ lên lòng bàn tay Quý Tiêu Dương, nụ cười trên mặt trong yên tĩnh lại lộ ra một chút thanh nhã, ngọt ngào mà ấm áp. Trong không khí đều lửng lơ một loại hạnh phúc thản nhiên nhẹ nhàng.

Thời điểm này, đột nhiên vang lên tiếng chuông cửa.

Quý Tiêu Dương thu hồi tay “Thần Thần, hẳn là đồ ăn được đưa đến đây!” Nói xong, liền nhẹ nhàng cẩn thận đặt Quý Thần Quang lên giường, nhẹ hôn một cái lên cái trán trơn bóng của cậu “Thần Thần đợi một chút!”

Mở cửa phòng ra, quả nhiên là người phục vụ, trên tay bê những đồ ăn Quý Tiêu Dương vừa gọi. Quý Tiêu Dương ngăn trở người phục vụ ở cửa, tự mình bê đồ ăn vào, đóng cửa lại, đi về phía giường, đặt đồ ăn lên bàn thủy tinh bên cạnh “Thần Thần, ăn cơm thôi!”

“Ân. Em đói lắm rồi!” Quý Thần Quang một bên nói một bên còn phối hợp lộ ra bộ dáng tham ăn.

Quý Tiêu Dương nở nụ cười sủng nịch, nhẹ nhàng ôm Quý Thần Quang vào lòng. Lấy một bát cháo trên bàn thủy tinh, nhẹ nhàng quấy một chút, cảm giác được độ ấm vừa vặn, không nóng không lạnh, lúc này mới xúc một thìa đưa tới trước mặt Quý Thần Quang “Thử xem có hợp khẩu vị không? Nếu không thích thì anh tự đến phòng bếp nấu một ít cháo cho em!”

“Ăn ngon lắm! Không cần đâu, em nghĩ muốn ngồi ở trong lòng anh hai!” Quý Thần Quang luôn tự nhiên nói ra lời tâm tình buồn nôn như là điều đúng lý hợp tình!

Có đôi khi Quý Tiêu Dương cũng không nghĩ ra vì sao Thần Thần có thể biểu đạt tình yêu dành cho hắn luôn lớn mật lại hào phóng như vậy. Trong giọng nói vĩnh viễn luôn thiên kinh địa nghĩa như vậy, luôn đương nhiên như vậy! Nhưng là nếu có chút gì đó ái muội, em ấy lại phi thường thẹn thùng, thậm chí còn có chút khiếp đảm ở bên trong!

“Ân. Ôm ấp của anh hai vĩnh viễn đều là của Thần Thần!” Tuy không hiểu được nhưng khi nghe Thần Thần nói đương nhiên như vậy, Quý Tiêu Dương cũng lớn mật hơn rất nhiều. Cảm giác được đàn ông khi nói yêu kỳ thật cũng không sao cả! Này cùng tiếp tình không quan hệ, cùng tình yêu có liên quan!

Quý Thần Quang cười ngây ngô, vừa ăn cháo vừa vụng trộm vui vẻ,

Thời điểm Quý Tiêu Dương đút cho Quý Thần Quang ăn hết một bát cháo, di động đặt ở trên bàn thủy tinh đột nhiên vang lên, Quý Tiêu Dương vươn tay lấy qua “Kỳ, có chuyện gì vậy?”

“Tiêu Dương, đến giờ họp rồi, cậu đang ở đâu vậy? Mọi người đều đang chờ cậu đó!” Thanh âm Nam Cung Kỳ có điểm lo lắng!

Lúc này Quý Tiêu Dương mới nhớ đến hôm nay có một cuộc họp rất là quan trọng…… “Được, tôi lập tức đến ngay!” Vội vàng nói một câu, ngắt điện thoại, Quý Tiêu Dương cúi đầu nhìn Quý Thần Quang trong lòng, trên mặt lóe lên sự xấu hổ “Thần Thần, anh……”

Lời còn chưa dứt đã bị Quý Thần Quang đánh gãy “Anh hai, không sao đâu, anh có việc thì đi đi, em cũng mệt lắm rồi, em sẽ ngủ một chút!”

“Ân. Thần Thần, anh hai lại đút em ăn vài thứ. Buổi chiều tầm ba giờ anh hai có thể trở về. Anh sẽ tận lực rút thời gian họp ngắn lại!” Trên tay Quý Tiêu Dương cầm điểm tâm ngọt đưa tới bên miệng Quý Thần Quang.

“Dạ!” Quý Thần Quang đáp một tiếng, rồi sau đó hé miệng ăn điểm tâm ngọt, chậm rãi nhai nuốt.

Chờ Quý Thần Quang ăn no rồi nằm ngủ trên giường, Quý Tiêu Dương mới vội vàng sửa sang lại quần áo, đi lên hôn nhẹ lên môi Quý Thần Quang. Thanh âm thực nhẹ, thực ôn nhu: Bảo bối, mơ đẹp nhé!

Rồi sau đó vội vã ra khỏi phòng, cẩn thận khóa kỹ cửa phòng!

Chờ Quý Tiêu Dương đi khỏi đó mười lắm phút, trong một căn phòng cách đó không xa có một người đàn ông mặc quần áo thường ngày màu trắng, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh chậm rãi đi về phía phòng tổng thống của Quý Tiêu Dương. Đi tới trước cửa phòng, lấy từ trong túi quần ra một cái thẻ, ở trên khóa cửa nhẹ nhàng cảm ứng một chút, cửa phòng đóng chặt dễ dàng bị mở ra. Người đàn ông cười khẽ bỏ cái thẻ vào trong túi, đi vào phòng. Ánh mắt tập trung trên người Quý Thần Quang đang ngủ say trên chiếc giường xa hoa……

Lẳng lặng nhìn Quý Thần Quang một hồi, người đàn ông mới nhẹ bước tới bên giường, ngồi xuống đầu gường, vươn tay nhẹ phẩy qua hai má Quý Thần Quang: Thật sự là một cực phẩm khó gặp……

……

Quý Tiêu Dương mới đi đến phòng họp, trong lòng đột nhiên không biết vì sao sinh ra một loại cảm giác bối rối không nói nên lời. Loại cảm giác này không biết từ đâu mà đến…… Cả người Quý Tiêu Dương đều tâm thần không yên, miễn cưỡng ngồi xuống ghế chủ vị hội nghị, cưỡng chế ổn định lại tâm tình của mình, nhưng ngắn ngủ không đến ba phút, cái loại tâm thần không yên khó hiểu này lại xuất hiện, hơn nữa còn là thế tới rào rạt……

Trong đầu Quý Tiêu Dương đột nhiên không biết vì sao nghĩ tới Thần Thần đang ngủ say trong phòng khách sạn…… Nghĩ đến Thần Thần, cái loại cảm giác tâm thần không yên này càng thêm mãnh liệt……

Một giât này, Quý Tiêu Dương ngồi không yên. Hắn đột nhiên hảo muốn nhìn thấy Thần Thần, hắn muốn đi tìm Thần Thần…… Ở lúc mọi người trợn mắt há mồm, Quý Tiêu Dương đứng lên nhanh chóng chạy ra khỏi công ty. Đi vào bãi đỗ xe, ngồi trên xe, chạy xe ở tốc độ nhanh nhất, biến mất ở trên đường cái thật dài……

“Tiêu Dương đây là làm sao vậy?” Trong lòng Nam Cung Kỳ cảm thấy rất là kỳ quái. Tiêu Dương không lãnh tĩnh như vậy là lần đầu tiên anh nhìn thấy…… Hơi hơi chần chờ một chút đối với thư kí phân phó một việc, Nam Cung Kỳ cũng chạy ra khỏi phòng họp, Nam Cung Cửu theo sát phía sau Nam Cung Kỳ! Chờ hai người đuổi tới khách sạn, đi vào phòng đã nhìn thấy Quý Tiêu Dương giống như là một Tu La đến từ địa ngục……

Hơi thở lãnh liệt mang theo huyết tinh nồng đậm, trên mặt hắn tuy rằng vẫn là sự bình tĩnh như xưa nhưng Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu đều rõ ràng cảm giác được Quý Tiêu Dương chuẩn bị bạo phát……

Này rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?……

“Tiêu Dương, xảy ra chuyện gì vậy? Thần Quang đâu?” Nam Cung Kỳ phát hiện, từ lúc tiến vào đây, anh đều không thấy Quý Thần Quang! Trong lòng đột nhiên ẩn ẩn xuất hiện một loại nghi ngờ, lại kết hợp với biểu tình lúc này của Tiêu Dương…… Nam Cung Kỳ càng nghĩ càng thấy có thể……

Thần Quang bị bắt cóc?……
Bình Luận (0)
Comment