Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 110

Ba phút sau, di động của Nam Cung Kỳ lại vang lên.

“Là Lưu Lâm!” Nam Cung Kỳ nói với Quý Tiêu Dương một câu, rồi sau đó ấn nghe điện thoại, từ bên kia truyền đến thanh âm hưng phấn của Lưu Lâm “Tiểu Kỳ, tôi đã đặt chỗ ở nhà hàng xong rồi, ở phòng số tám. Nhờ cậu truyền đạt lại!”

“Ân, tốt, tôi sẽ lập tức báo cho sếp tôi, ước chừng hai mươi phút sau có thể đến đó!” Nam Cung Kỳ đẩy kính mắt màu bạc của mình, không nhanh không chậm nói.

“Được, không thành vấn đề!” Lưu Lâm nói xong liền ngắt điện thoại.

Nam Cung Kỳ bỏ điện thoại di động vào trong túi quần, tầm mắt dừng trên người Quý Tiêu Dương “Tiêu Dương, chỗ đặt trước ở phòng số tám!”

“Ừm, tôi biết rồi!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu, một bên nói, một bên lấy di động từ trong túi quần ra “Địa điểm ở phòng riêng số tám Phúc Mãn Lâu! Đợi mệnh lệnh của ta!” Nói xong, Quý Tiêu Dương liền ngắt điện thoại, rồi sau đó nhìn về phía Nam Cung Kỳ “Chúng ta xuất phát đi!”

“Được!” Nam Cung Kỳ mỉm cười gật đầu, dùng chân đá đá người đang hôn mê “Anh ta làm sao bây giờ?”

“Đợi lát nữa sẽ có người tới thu dọn!” Quý Tiêu Dương thản nhiên nói một câu.

“Để cho tôi cùng với Mạc Dương đi cùng đi!” Linh Thiên Nhiễm lo lắng nhìn Quý Tiêu Dương. Nói gì thì nói cậu vẫn là không an tâm, vạn nhất Tiêu Dương bị thương thì làm sao bây giờ?

Quý Tiêu Dương nhìn ánh mắt Linh Thiên Nhiễm, đáy mắt hiện lên một tia thần sắc sâu thẳm “Không sao đâu, có nhiều người đi ngược lại sẽ đánh rắn động cỏ! Yên tâm đi, tôi sẽ không có việc gì đâu!” Suy nghĩ một chút, Quý Tiêu Dương vẫn là nói ra câu sau kia!

Môi Linh Thiên Nhiễm hơi giật giật, cuối cùng vẫn là không có lên tiếng nói chuyện. Chính là vươn tay vỗ vỗ bả vai Quý Tiêu Dương “Thần Quang còn đang chờ cậu tới cứu!”

“Cho nên tôi sẽ không để bản thân mình xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn!” Quý Tiêu Dương cười ôn nhu! Thần Thần của hắn còn đang chờ hắn! Hắn sẽ không cho phép chính mình xảy ra cái gì ngoài ý muốn! “Chúng ta đi thôi!” Nói với Nam Cung Kỳ ở bên người một câu, hai người đi tới cửa phòng.

Nam Cung Cửu ngồi trên sô pha, đặt chén trà lên chiếc bàn bên cạnh, đứng lên đi theo sau Nam Cung Kỳ.

Nam Cung Kỳ dừng chân, nhẹ nghiêng mặt “Tiểu Cửu, cậu hảo hảo nghỉ ngơi đi, mệt mỏi một ngày rồi!” Trong thanh âm hàm chứa đau lòng cùng quan tâm thực rõ ràng.

Trong đôi mắt đen như mực của Nam Cung Cửu nháy mắt hiện lên ý cười nhàn nhạt “Không có việc gì, để cho tôi đi theo bên cạnh em!” Như vậy thì tôi mới có thể yên tâm…… Ở trong lòng chậm rãi bỏ thêm một câu. Nam Cung Cửu biết, hiện tại hắn không thể biểu hiện tình cảm của mình rõ ràng được, bằng không Kỳ sẽ lại trốn tránh hắn!

Ách…… Hơi giật mình sửng sốt nửa giây, cuối cùng Nam Cung Kỳ khẽ gật đầu “Tự mình phải cân thận!” Cúi đầu nói một câu rồi sau đó lập tức đuổi kịp Quý Tiêu Dương ở phía trước.

Nam Cung Cửu nhìn bóng dáng Nam Cung Kỳ, không tiếng động nở nụ cười…… Trong lòng ấm áp, một thân mỏi mệt dường như đều đã tan biến. Cả người cảm thấy vô cùng thoải mái. Kỳ, tôi sẽ không để em dễ dàng bị thương. Trừ phi chính bản thân tôi bị thương nặng……

“Bọn họ sẽ không gặp nguy hiểm chứ?” Linh Thiên Nhiễm nhìn bóng dáng Quý Tiêu Dương biến mất ở chỗ rẽ, thế này mới có chút thất thần lúng ta lúng túng hỏi.

“Thiên Nhiễm, Tiêu Dương rất mạnh! Thực lực của cậu ấy che dấu rất sâu! Em không cần lo lắng!” Mạc Dương vươn tay, nhẹ ôm lấy bả vai Linh Thiên Nhiễm, trầm giọng nói. Hắn vẫn luôn biết, trong lòng Thiên Nhiễm có Quý Tiêu Dương! Trước kia là như thế, hiện tại cũng vậy, nhưng tương lai, Mạc Dương hắn tin tưởng phân lượng của hắn sẽ nặng hơn so với Quý Tiêu Dương! Tương lai, trong lòng Linh Thiên Nhiễm sẽ hoàn hoàn chỉnh chỉnh là Mạc Dương hắn!

Thời gian…… Một cái ba năm trôi qua, có thể ở trong lòng Thiên Nhiễm lưu lại một vị trí nho nhỏ, hắn tự tin một cái ba năm khác, hắn có thể đi vào trong tâm Thiên Nhiễm!

Đúng lúc này một người đàn ông mặc quần áo màu đen, mặt không chút thay đổi tiêu sái tiến vào, vác người đang hôn mê lên trên vai, xoay người rời đi! Hoàn hoàn toàn toàn không thèm nhìn Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm……

“Anh ta là……” Ta dựa vào…… Như thế nào người bên người Tiêu Dương một người so với một người càng thêm khốc! Người này cư nhiên coi hai người bọn họ là trong suốt?

“Phỏng chừng là theo như lời Tiêu Dương vừa nói, sẽ có người tới thu dọn!” Mạc Dương nhìn bóng dáng người đàn ông kia, trong ánh mắt thật nghiên cứu thật sâu. Người này rất cường đại…… Trên người có một cỗ hơi thở nồng đậm của quân nhân!

……

Trước cửa sổ sát đất thật lớn, Thất gia vẫn như trước mặc quần áo ngủ màu trắng, đưa lưng về phía người mặc âu phục, ánh mắt nhìn về phía chân trời sáng choang.

“Thất gia, Lưu Lâm đã dựa theo phân phó dẫn Quý Tiêu Dương tới Phúc Mãn Lâu. Còn có, Quý Tiêu Dương đã lấy được quyền sở hữu mảnh đất lần này. Tin tức điều tra đưa đến có nói Quý Tiêu Dương đã bắt tay vào làm chuẩn bị phong tỏa toàn bộ việc làm ăn buôn bán của Ngô gia! Thất gia, Quý Tiêu Dương đang chậm rãi tiến vào bẫy của chúng ta!” Người đàn ông mặc âu phục cung kính nói.

“Ngươi cho rằng Quý Tiêu Dương thực sự cái gì cũng không biết sao?” Thanh âm của Thất gia không chút để ý, thản nhiên mở miệng nói.

“Thất gia, này……” Người mặc âu phục có chút không hiểu.

“Quý Tiêu Dương đã điều tra được vị trí của Quý Thần Quang, cho nên ta mới gọi ngươi đến phân phó cho Lưu Lâm giữ chân Quý Tiêu Dương, để cho hai người Tuyệt Ngũ Tuyệt Tứ có thời gian nhanh chóng mang Quý Thần Quang về sơn trang. Thực lực của Quý Tiêu Dương không đơn giản như chúng ta đã thấy!” Một câu cuối cùng, ngữ khí của Thất gia có chút trầm trọng.

Người đàn ông mặc âu phục đứng ở phía sau, trên mặt lập tức chảy ra mồ hôi lạnh, anh ta vừa mới cảm giác được trong giọng nói của Thất gia vừa rồi có từng đợt từng đợt sát ý nhè nhẹ! “Thất gia, ngài là đang nói…… Hắn cũng muốn làm cho tầm mắt của chúng ta lẫn lộn?”

“Ân!” Thất gia nhẹ nhàng ân một tiếng. “Nếu Lưu Lâm đã dẫn Quý Tiêu Dương tới Phúc Mãn Lâu, vậy người nhanh chóng gọi cho hai người Tuyệt Tứ cùng Tuyệt Ngũ, bảo bọn hắn hiện tại liền đi ra ngoài, suốt đêm chạy về sơn trang!”

“Tôi đã biết thưa Thất gia!” Người mặc âu phục cung kính đáp lại một câu, nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cho Tuyệt Ngũ, đem chuyện Thất gia vừa phân phó toàn bộ nói cho hai người bọn họ! Sau khi nói xong, anh ta lập tức tắt điện thoại, nhìn về phía bóng dáng Thất gia “Thất gia, bước tiếp theo chúng ta nên làm cái gì ạ?”

“Chỉ cần mang Quý Thần Quang về sơn trang là được rồi, những chuyện khác cũng không cần xen vào. Nên làm cái gì thì làm cái đó! Vào Mạc Tinh sơn trang, Quý Tiêu Dương cho dù có thần thông quảng đại đến mấy chỉ sợ cũng khó có thể điều tra ở đây!” Thất gia càng nói càng hưng phấn.

“Thất gia, vậy Phúc Mãn Lâu……” Người đàn ông mặc âu phục muốn nói lại thôi.

“Chuyện đó ngươi đừng quản. Ta đã sắp đặp hết rồi! Ta nghĩ Quý Tiêu Dương đại khái cũng không thể tưởng được…… Kỳ thật ta chỉ đơn thuần muốn cho bọn Tuyệt Ngũ nhanh nhanh tranh thủ thời gian thôi!” Thanh âm Thất gia lại khôi phục sự tản mạn. Hắn biết Quý Tiêu Dương khẳng định sẽ nhận lời mời của Lưu Lâm, qua vài chuyện hắn đã có thể rõ ràng tâm lý của Quý Tiêu Dương!

A, nghĩ muốn điều tra Thất Giác sao? Quý Tiêu Dương à, phải để ngươi thất vọng rồi. Ta không có an bài một người nào của Thất Giác ở Phúc Mãn Lâu cả……

Lão Thử muốn xoay người vì miêu? Vậy Quý Tiêu Dương à, ngươi lại phải thêm một chút sức lực nữa rồi……

“Tôi đã biết thưa thất gia, vậy thuộc hạ xin cáo lui trước!” Nói xong, anh ta nhẹ nhàng rời khỏi phòng.

Sau khi người đàn ông mặc âu phục đi ra, trong phòng lập tức khôi phục sự im lặng. Thời gian lẳng lặng trôi qua, Thất gia vẫn như trước không nhúc nhích đứng ở trước cửa sổ sát đất thật lớn. Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, đột nhiên trong căn phòng im lặng vang lên một thanh âm âm hàn: Quý Thần Quang, rốt cục ta cũng bắt được ngươi…… Quý Tiêu Dương, ta sẽ cho ngươi nếm thử cái gì gọi là đau đến không muốn sống!……

……

“Xuống xe đi!” Dừng xe trong bãi đỗ, Quý Tiêu Dương nói với Nam Cung Kỳ cùng với Nam Cung Cửu. Ba người lập tức tháo dây an toàn, mở cửa xe rồi xuống xe. Sau đó mới đi đến cửa lớn của Phúc Mãn Lâu. Lưu Lâm đứng đợi liền kích động bắt tay Quý Tiêu Dương “Quý tổng, nhanh chóng vào thôi!” Nói xong liền vươn tay làm một động tác mời, sau đó đi về phía lầu hai, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn Quý Tiêu Dương, trên mặt là nụ cười sáng lạn!

“Lưu tổng, ông quá khách khí rồi!” Quý Tiêu Dương lộ ra nụ cười thương mại thản nhiên nói một câu, không dấu vết rút tay của mình ra.

“Có gì đâu, có gì đâu, tôi phải cảm tạ Quý tổng, bản thiết kế quả thật là quá vẹn toàn! Quý tổng, cấp dưới của ngài thật sự là quá xuất sắc!” Lưu Lâm vừa đi vừa nói. “Nào, Quý tổng, đây là phòng mà tôi đã đặt trước!” Nói xong liền đẩy cửa phòng ra “Quý tổng, mời vào!”

Quý Tiêu Dương cười nhạt gật đầu. Bốn người vào phòng ăn. Trong phòng đã có một bàn lớn tràn đầy thức ăn phong phú.

“Quý tổng, cậu xem xem còn muốn ăn thêm cái gì không, tôi lập tức bảo người đưa tới!” Ánh mắt Lưu Lâm dừng trên người Quý Tiêu Dương ở bên cạnh.

“Vậy được rồi!” Quý Tiêu Dương thản nhiên như trước nói một câu, trong lòng càng thêm trở nên cẩn thận. Từ sau khi hắn vào cửa liền cảm giác được liên hệ của mình cùng năm người ngoài cửa kia dường như biến mất. Phòng này có gì đó kỳ lạ……

Ánh mắt Quý Tiêu Dương nhẹ đảo qua Nam Cung Kỳ ở đối diện, Nam Cung Kỳ ngẩng đầu, trong đôi mắt ôn hòa lưu chuyển ánh sáng khinh thường.

Từ khi vào phòng này, Nam Cung Kỳ cũng cảm giác được phòng này giống như đã ngăn cách tất cả mọi tín hiệu. Có cái gì đó rất kỳ quái làm nhiễu hết những vật dụng điện tử trên người anh, mọi thứ đều không có phản ứng gì hết!

“Tiểu Cửu, bắt Lưu Lâm!” Nhìn đến ánh mắt của Nam Cung Kỳ, Quý Tiêu Dương đột nhiên nghĩ tới mục đích của việc này…… Nhanh chóng kêu Nam Cung Cửu bắt lấy Lưu Lâm, chính mình bước nhanh tới cửa phòng!

Chết tiệt…… Là hắn sơ sót, đem trọng điểm đặt ở việc mai phục, không nghĩ tới Thất gia này chỉ đơn thuần muốn kéo dài thời gian mà thôi. Chết tiệt, hiện tại hắn chỉ có thể hy vọng mười tinh bọn họ có thể lý trí một chút, không cần toàn bộ đều rơi vào bẫy của Thất gia…… Thần Thần, Thần Thần, em nhất định phải hảo hảo bảo hộ bản thân chờ anh hai tới cứu em!

“Phá cửa cho tôi!” Giọng nói của Quý Tiêu Dương âm hàn, quanh thân lộ ra mùi vị máu tanh nồng đậm…… Một cỗ sát khí từ trong cơ thể Quý Tiêu Dương dâng lên……

Chết tiệt, cửa phòng này cư nhiên dùng khóa từ bên trong, là khóa điện tử!

……

Ngoài cửa có năm người đang ẩn nấp, trên mặt họ hiện lên thần sắc lo lắng. Từ sau khi boss đi vào, dường như liên hệ của bọn họ có chút chập chờn, ngay một giây vừa rồi thì là hoàn toàn biến mất! Nên làm cái gì bây giờ? Xông vào?…… Năm người có chút chần chờ, nếu kế hoạch của boss mà hỏng liền thảm, boss đã phân phó, bọn họ không thể dễ dàng lộ diện trước mặt người ngoài!

……

Thành phố C, tinh nhất tinh nhị tinh tam, theo hướng núi Thuần Khê đi tới, đúng lúc này bước chân của ba người bọn họ đột nhiên dừng lại. Liên hệ của boss cùng bọn họ đột nhiên bị gián đoạn……

Ba người hai mặt nhìn nhau. Chẳng lẽ trên tờ giấy kia nói là sự thật……

Ngay tại nửa giờ sau khi bọn họ rời đi thì nhận được một tờ giấy rất khó hiểu, trên đó viết: Quý Tiêu Dương có nguy hiểm……

Bọn họ nguyên bản là không tin. Bởi vì trong lúc đó liên hệ của bọn họ cùng boss còn tồn tại, cho nên bọn họ vẫn như trước nhanh chóng hướng về phía núi Thuần Khê. Hiện tại điều quan trong nhất chính là thành công cứu Quý thiếu gia ra! Nhưng là vừa mới rồi liên hệ của boss cùng bọn họ cư nhiên bị gián đoạn……

Này có nghĩa là gì…… Trong lòng ba người bọn họ đều rõ ràng…… Trừ phi là boss thật sự gặp phải nguy hiểm…… Nên làm cái gì bây giờ?

Ba người nhất thời có điểm không tập trung được. Boss đã phân phó bọn họ thực rõ ràng rằng là nhất định phải cứu được thiếu gia ra ngoài. Nhưng hiện tại boss cũng gặp nguy hiểm, ba người bọn họ không thể mặc kệ được. Ở trong lòng bọn họ, boss là chủ nhân của bọn họ, cuộc đời này của bọn họ cũng chỉ trung thành với một người là boss. Nghĩ cách giải cứu Quý Thần Quang cũng chỉ là chấp hành theo mệnh lệnh…… Hiện tại boss gặp nguy hiểm, ba người bọn họ không có khả năng nghĩ đến việc đó nữa……

Nên làm cái gì bây giờ?
Bình Luận (0)
Comment