Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 132

Quý Tiêu Dương vừa nói xong, trong phòng khách lập tức lâm vào yên lặng……

Lắng nghe kỹ còn có thể rõ ràng nghe được tiếng hít thở của Quý phụ dần trở nên ồ ồ……

“Tiêu Dương, nói rõ đi!” Ánh mắt Quý phụ nghiêm túc nhìn Quý Tiêu Dương đối diện! Khuôn mặt trở nên tái nhợt, lại không có biểu tình gì!

“Tiêu Dương, con cũng không nhỏ nữa. Có cái gì muốn nói thì nói rõ ràng ra đi!” Trong thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu của Quý mẫu lộ ra một cỗ nghiêm khắc!

“Ông nội, bà nội, sự tình giống như các ngài đã nghĩ. Ta cùng Thần Thần là quan hệ người yêu!” Thanh âm thản nhiên của Quý Tiêu Dương hoàn toàn thay đổi, biến thành trầm thấp mà kiên định. Có thể dễ dàng nghe ra bên trong chứa đựng cưng chiều cùng ôn nhu!

Từ ngày hắn biết chính mình đã yêu Thần Thần, hắn cũng đã bắt đầu đem mọi trở ngại cùng khó khăn nghĩ một lần. Trong năm năm ngắn ngủi, hắn cố gắng đem thực lực của mình tăng lên đỉnh chính là vì có thể chờ đến lúc trở ngại cùng khó khăn xuất hiện, hắn có thể bảo hộ Thần Thần, không để em ấy bị tổn thương! Hắn cho Thần Thần một tình yêu, là hạnh phúc là ấm áp là ngọt ngào! Tuyệt không có thống khổ rơi lệ đau thương xuất hiện ở trong đó!

Nghe Quý Tiêu Dương nói, Quý Thần Quang lặng lẽ đem tay trái của mình gắt gao nắm lấy tay trái Quý Tiêu Dương. Quý Thần Quang thật không ngờ anh hai sẽ khinh địch như vậy, đem chuyện tình của bọn họ nói ra. Bất quá cậu không sợ! Cậu sẽ không lùi bước! Mặc kệ ông nội bọn họ có phản đối như thế nào, ngăn cản như thế nào, cậu vẫn sẽ kiên định nắm lấy tay anh hai! Mãi mãi, mãi mãi, mãi đến một ngày bọn họ cũng không còn tồn tại mới thôi!

“Vớ vẩn!” Quý phụ im lặng vài phút mới vỗ lên bàn thủy tinh, đột nhiên đứng thẳng lên, ánh mắt rét lạnh nhìn Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang “Quý Tiêu Dương, mày có biết câu mày vừa nói ra có nghĩa gì không???”

“Ta yêu Thần Thần, quyết không buông tay!” Quý Tiêu Dương đối diện với ánh mắt của Quý phụ, từng chữ từng chữ nói, từng chữ từng chữ quanh quẩn ở trong phòng khách!

“Ta yêu anh hai, quyết không lùi bước!” Quý Thần Quang chui ra khỏi lòng Quý Tiêu Dương, trong đôi mắt to tròn lóe lên hào quang trước nay chưa từng có. Sáng ngời hữu thần nhìn Quý phụ! Bên trong không có một chút sợ hãi cùng khiếp đảm nào!

“Hai, hai đứa……” Quý Hào lúc này mới lấy lại được tinh thần. Vươn tay run rẩy chỉ chỉ Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, miệng giật giật, lại không biết nên nói cái gì. Biểu tình trên mặt mang theo phẫn nộ cùng đau lòng, còn có không thể tin được……

“Chúng mày là anh em ruột! Chúng mày là anh em!” Quý phụ lớn tiếng nói, ánh mắt nhìn về phía Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang!

“Ta biết ông nội, ta yêu Thần Thần! Như vậy là đủ rồi!” Hắn thương em ấy, cái khác như thế nào đối với hắn mà nói bất quá chỉ là mây khỏi……

Cuộc đời này, có Thần Thần là đủ rồi! Anh em cũng tốt, tình thân cũng thế, bất quá chỉ là một chữ yêu! Có biện pháp nào đâu, ta chỉ là yêu người mang tên Thần Thần thôi! Chỉ có Thần Thần mới có thể làm lòng hắn sinh ra rung động, cũng chỉ có Thần Thần mới có khả năng làm cho hắn cảm thấy ấm áp! Nắm tay Thần Thần, hắn mới có thể tìm kiếm được hạnh phúc trong truyền thuyết!

“Quý Tiêu Dương, mày là người đứng đầu một nhà!” Quý phụ vô cùng đau đớn nhìn Quý Tiêu Dương. Ông không rõ, cháu trai vĩ đại của ông, như thế nào lại biến thành như vậy…… Nguyên bản là Quý Tiêu Dương đưa Quý gia bọn họ lên đỉnh huy hoàng, vì cái gì hiện tại lại làm cho Quý gia bọn họ đi theo hướng diệt vong……

“Ông nội, vì Thần Thần, ta có thể không cần những thứ đó!” Thanh âm Quý Tiêu Dương chặn lại phẫn nộ cùng kích động của Quý phụ, có vẻ phá lệ bình tĩnh cùng lạnh nhạt!

“Tiêu Dương, con có biết hành vi của hai đứa là đại biểu cho cái gì không?” Quý Hào thật vất vả mới làm cho lý trí trở về. Vẻ mặt vẫn như trước là không tin nhìn đứa con vĩ đại của mình, nó từng là kiêu ngạo của mình, kiêu ngạo của Quý gia! Nhưng mà hiện tại…… Này rốt cuộc là vì cái gì??? Quý Hào không nghĩ ra, vì cái gì, trong một đêm, Quý gia lại biến thành như vậy? Hai đứa con của mình cư nhiên là người yêu, thật sự là buồn cười đến cực điểm. Hai đứa nó là anh em ruột, lại yêu nhau……

Quý Tiêu Dương không nói gì, chỉ gắt gao ôm lấy Quý Thần Quang. Mặc kệ hắn cùng Thần Thần sẽ gặp phải khó khăn gì, hắn vẫn sẽ như trước không buông tha Thần Thần!

“Hai đứa đây là loạn luân, là biến thái! Hai thằng con trai yêu nhau, vốn đã là chuyện ngược đời, huống chi lại là anh em ruột yêu nhau. Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang, hai đứa đây là loạn luân! Loạn luân, hai đứa có biết không???” Quý Hào đỏ mắt, thanh âm khàn khàn trầm thấp nói!

Quý Tiêu Dương nghe Quý Hào nói, ánh mắt ở trong phòng khách dạo quanh một vòng. Khóe miệng xuất hiện nụ cười khẽ thản nhiên, thực ấm áp, thực hạnh phúc “Có biện pháp nào đâu, ai bảo người làm cho ta yêu thương vừa vặn lại là Thần Thần chứ! Ông nội, bà nội, ba, mẹ, ta biết các người sẽ không đồng ý, nhưng là này vẫn không ngăn cản được chuyện ta yêu Thần Thần! Sẽ không bao giờ buông tay! Mặc kệ các người có ngăn cản như thế nào, ta vẫn sẽ nắm chặt lấy tay Thần Thần! Mãi mãi, mãi mãi……”

“Loạn luân cũng tốt, biến thái cũng thế, cho dù toàn bộ thế giới không hiểu được tình yêu của ta cùng Thần Thần cũng không sao cả. Ta chỉ biết rằng, Thần Thần yêu ta giống như ta thương em ấy. Cái này là đủ rồi. Cho dù toàn bộ thế giới đều vứt bỏ chúng ta, ta chỉ cần Thần Thần vẫn ở bên người ta như trước. Vậy là đủ rồi! Ông nội, ta biết ngài khẳng định sẽ không đồng ý. Ta có thể gia ra chức vị gia chủ, xem như báo đáp ơn dưỡng dục của ngài. Những gì mà ta cố gắng phấn đấu đề là vì để cung cấp cho Thần Thần một hoàn cảnh sống tốt nhất! Không có Thần Thần, những vật ngoài thân này đều không còn ý nghĩa gì nữa!”

Thanh âm Quý Tiêu Dương rất nhẹ, rất nhu, thực ôn hòa. Thản nhiên, lẳng lặng quanh quẩn ở trong phòng khách. Lời hắn nói, không nhanh không chậm, thấm vào lòng người ta, giống như một làn nước suối ấm áp nhẹ nhàng xẹt qua trái tim người ta. Nghe nghe, giống như là thấy được cảnh tưởng xuân về hoa nở……

Quý Thần Quang ngây ngẩn cả người. Đây là lần đầu tiên cậu được nghe tiếng lòng của anh hai! Nguyên lai, cậu ở trong lòng anh hai đã có một vị trí siêu nhiên như thế! Nguyên lai, đối với anh hai mà nói, cậu đã muốn là một tồn tại quan trọng như vậy……

Trong lòng ấm áp, guống như là được ánh nắng mặt trời chiếu vào. Sợ hãi cùng lo lắng trước kia chôn sâu dưới đáy lòng giờ đây hoàn toàn biến mất! Cậu vẫn luôn nghĩ mình chính là một người vô dụng, cậu sợ hãi có một ngày anh hai sẽ không cần cậu nữa, sẽ rời bỏ cậu!

Đột nhiên, Quý Thần Quang nhớ tới, trước kia anh hai thường thường nói với cậu. Anh ấy nói: Thần Thần, em chỉ cần cười vui vẻ, cười hạnh phúc, luôn khoái hoạt là được! Đó chính là hạnh phúc lớn nhất của anh hai!

Hiện tại, cậu rốt cục hiểu được. Cậu cười chính là động lực để cho anh hai kiên trì phấn đấu không ngừng! Cậu đối với anh hai mà nói chính là một người hữu dụng nhất. Bởi vì hết thảy mọi việc anh hai làm đều là vì cậu! Anh hai, Thần Thần vẫn sẽ cười lạc quan, cười đến hạnh phúc! Anh bảo vệ em, em bảo vệ hạnh phúc của anh!

“Cút……” Thân thể Quý phụ run rẩy kịch liệt, nghiến răng nghiến lợi hung hăng nói một chữ! “Cút ra khỏi Quý gia, từ nay về sau đừng để ta thấy mặt chúng mày! Cút……” Sắc mặt Quý phụ một mảnh tái nhợt, vừa mới nói xong, một ngụm máu tươi phun ra ngoài…… Dừng ở trên bàn thủy tinh, nở rộ thành một đóa hoa sen máu…… Chói mắt mà đau thương……

Thân thể Quý phụ ngã ngửa về sô pha……

“Lão gia!”

“Ba ba!”

“Ông nội……”

“Kỳ, nhanh chóng kêu xe cứu thương!” Quý Tiêu Dương buông Quý Thần Quang trong lòng ra, chạy về phía Quý phụ, vội vàng phân phó Nam Cung Kỳ.

Quý Thần Quang chân tay luống cuống đứng đằng sau Quý Tiêu Dương, đáy mắt mê mang…… Ánh mắt gắt gao nhìn máu tươi trên bàn thủy tinh……

“Ha ha ha ha……” Trong phòng khách đột nhiên vang lên một trận tiếng cười bén nhọn chói tai!

Mọi người đồng thời nhìn về hướng tiếng cười phát ra. Là Lục Dao……

Lục Dao từ lúc nhìn thấy ảnh chụp, cả người liền lâm vào trạng thái thất thần……

Mãi cho đến vừa rồi Quý phụ ngất, ở trong tiếng hét chói tai của mọi người mới hồi phục lại tinh thần. Rồi sau đó toàn bộ tinh thần liền lâm vào trạng thái điên cuồng…… Vẫn cười, càng không ngừng cười, khóe mắt lại chảy ra nước mắt trong suốt……

“Dao Dao, em làm sao vậy?” Quý Hao từ bên người Quý phụ chạy tới bên Lục Dao, đem cô đỡ đến sô pha “Dao Dao, em làm sao vậy……” Nhìn bộ dáng Lục Dao, trong lòng Quý Hào bất an……

“Ha ha ha ha……” Lục Dao không nói gì, chính là ánh mắt trống rỗng chảy lệ, vẫn cười lớn……

“Dao Dao!” Quý Hào nóng nảy, dùng sức lay người Lục Dao “Em thanh tỉnh một chút!”

Bị Quý Hào dùng sức lay, Lục Dao nở nụ cười sau một lúc liền ngất……

“Gọi xe cứu thương! Dao Dao, Dao Dao, em làm sao vậy……” Quý Hào nhìn Lục Dao ngất trong ngực mình, sắc mặt một mảnh tái nhợt……

Trong phòng khách nhất thời lâm vào một mảnh hỗn loạn……

Nam Cung Kỳ rất nhanh gọi cho 120! Trong mắt cũng là lo lắng rõ ràng nhìn về phía Quý Tiêu Dương. Tiêu Dương hẳn là cũng không có đoán được sự tình sẽ trở thành như vậy đi……

Rồi sau đó, khi Nam Cung Kỳ nhìn hướng Quý Thần Quang, trong lòng nhất thời tê rần. Thần Quang, em ấy…… Nghĩ nghĩ, nhanh chóng đẩy Nam Cung Cửu bên cạnh. Ý bảo hắn để ý Quý Thần Quang!

Nam Cung Cửu nhận được ý của Nam Cung Kỳ, người lặng yên không một đi tới phía sau Quý Thần Quang. Đưa tay đặt lên bờ vai cậu, lẳng lặng đứng……

“Xe cứu thương đến chưa?” Quý Tiêu Dương trầm giọng hỏi. Đối với Quý phụ, hắn vẫn là kính nể rất sâu! Nếu không có ông dạy, Quý Tiêu Dương hắn khó có được thành tựu ngày hôm nay……

“Đến rồi, đến rồi. Tiêu Dương, xe cứu thương đến rồi!” Nam Cung Kỳ chạy nhanh ra mở cửa.

Quý Tiêu Dương ôm lấy Quý phụ, chạy vội ra ngoài biệt thự. Lúc đi qua bên người Quý Thần Quang, hắn ôn nhu nói một câu “Thần Thần, theo sát anh!”

Quý Thần Quang ngây ngốc thất thần, không hề động đậy, khuôn mặt vẫn như trước một mảnh mờ mịt……

Quý Tiêu Dương không còn cách nào khác, chỉ có thể nhìn Nam Cung Cửu ở bên cạnh “Giúp tôi chăm sóc Thần Thần!”

“Ân!” Nam Cung Cửu gật gật đầu.

Sau khi nhìn thấy Nam Cung Cửu đáp lại, Quý Tiêu mới yên tâm, vội vàng ra khỏi biệt thượng, lên xe cứu thương.

Bên này, Quý Hào ôm Lục Dao cũng vội vàng lên xe cứu thương. Quý mẫu được Nam Cung Kỳ giúp đỡ lên xe, gắt gao đi theo sau xe cứu thương.

Trong phòng khách chỉ còn lại Nam Cung Cửu cùng Quý Thần Quang, còn có Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm.

“Chúng ta làm sao bây giờ?” Linh Thiên Nhiễm nhìn nhìn Nam Cung Cửu ở bên cạnh Quý Thần Quang. Đáy mắt là lo lắng rõ ràng. Thần Quang…… Không cần xảy ra chuyện gì mới tốt!

Mạc Dương suy tư một chút mới trầm giọng nói “Tôi đi lái xe đến đây, đi bệnh viện!” Sự tình đột nhiên phát triển thành như vậy, Thần Quang trong một chốc rất khó phản ứng lại được! Cậu lại là một đứa nhỏ phi thường mẫn cảm! Nhìn bộ dáng cậu hiện tại, ai cũng không biết được trong lòng cậu đang suy nghĩ cái gì! Đợi lát nữa lấy lại tinh thần, cảm xúc sẽ không được ổn đinh, phải đi theo người Quý Tiêu Dương mới tốt! Như vậy bọn họ mới có thể yên tâm!

“Được!” Nam Cung Cửu nhìn nhìn Quý Thần Quang bên cạnh, trong lòng hơi phiếm phiếm đau…… Lập tức liền ôm lấy cậu đi ra ngoài biệt thự. Linh Thiên Nhiễm theo sát sau đó! Không cần lại xảy ra cái gì mới tốt a……
Bình Luận (0)
Comment