Độc Hành Linh

Chương 3

Hành Linh tới Quang Minh điện vài hôm rồi, thế nhưng đến nay vẫn chưa có cơ hội cùng Ngạo Lăng ở chung một chỗ, thế nên tâm tư đã có chút nóng lòng:

“ Haiza... Hắc Quân nhà hắn phải làm thế nào mới dễ dàng thu phục đây?”

Lời vừa nói xong lại thấy bóng Tố Y tiên tử xiêm y gọn gàng đi tới, vừa hay thấy nàng liền tươi cười:

“ Hành muội, muội sáng hảo a.”

Hành Linh đối với vị tiên tử này nhiều phần mến mộ, một mặt trước mắt nhan sắc kiêu sa, một mặt hòa hữu thân mật, lại gọi nàng một tiếng “muội”, nàng sao có thể không vui vẻ? Cuốn sách ngôn tình trên tay nhanh chóng bị “ra rìa”, nàng hướng Tố Y vui vẻ:

“ Tố tỷ, tỷ ngày càng xinh đẹp a!”

Tố Y một bộ dịu dàng, mắt khẽ nhìn cuốn sách bìa đỏ đề ba chữ “ Túy Mộng Lâu” bên cạnh đóa Tuyết Linh Tử, có chút trêu chọc:

“ Chiêu Lữ Vương cũng có cái sở thích này sao?”

Hành Linh lại không chút đỏ mặt, căn bản không hiểu gì...nhưng mà nàng diễn kịch rất giỏi cho nên Tố Y cũng chỉ biết há miệng nghe nàng diễn thuyết:

“ Muội thấy lâu lâu cũng nên thay đổi không khí...tối đến đọc rất kích thích.”

Sặc, Tố tỷ tỷ sau này chắc chắn không dám nữa, chỉ thầm nghĩ:

“ Nha đầu này không ngờ đen tối như vậy, chậc,...”

Hành Linh không hề ý thức được mình đang nói gì, nàng bất quá chỉ mới đọc lời nói đầu: “tâm hồn trẻ thơ miễn đọc”, cũng không có gì ghê gớm.

Tịnh Yên- diễn đàn Lê Qúy Đôn.

Quang Minh Điện nằm ở phía Đông của chính điện Cửu Trùng Thiên, xung quanh cực kì quang đãng cho nên đối với mọi vật đều rất rõ, sáng có thể ngắm mặt trời mọc, tối cùng tiểu hoàng ngắm hoàng hôn, rất tuyệt vời.

Nàng ở trong Quang Minh điện bình thường không có việc gì làm nên thường ra đứng dưới gốc Vọng Ân đếm hoa, kết quả là gặp hắn cùng một tiên tử đi đến.

“ Thiên Quân “- nàng cúi đầu hành lễ.

Vị tiên tử kia nhìn thấy nàng liền cau mày:

“ Ngươi là ai?”

Trong người nàng bỗng dưng cuộn khí huyết, cây chổi quét sân bỗng hóa bảo kiếm. Cảm giác như đang đối diện địch thủ, thực oai phong:

“ Chiêu Lữ Vương, Tà Phong tộc, vương tử ma giới.”

Nàng trước kia trước khi giao chiến đều hảo sảng tự giới thiệu danh tính. Tà Phong phụ vương có ai không biết, mà Chiêu Lữ Vương lại càng không thể không biết.

Sắc mặt tiên tử kia thoạt đầu xám đen nhưng ngay sau đó liền thay đổi, tươi cười, cả hắn và nàng đều nhất thời ngây ngốc. Hắn sau này mỗi lần nghĩ lại đều thấy nàng khi ấy rất oai! Diệp Tâm Thiên Nữ cũng không cho vào mắt.

Ngạo Lăng hôm nay ở tại thư phòng đọc sách, nàng hiện cũng thủ một cuốn “ Túy Mộng Lâu” ngồi đối diện, vừa đọc vừa kêu đau lưng.

“ Tiểu Độc, có cần gọi y thần không?”

Hành Linh bên trong khinh khỉnh thế nhưng bên ngoài lại nũng nịu:

“ Thiên Quân ngài thật là...ta kêu gãy miệng mới hỏi thăm...” lại cố tình haiza một tiếng.

Ngạo Lăng không ngờ lại bơ nàng, tiếp tục ngồi xem sách. Nàng nghĩ lại những lời vừa rồi liền thấy nổi da gà. Mấy nữ nhân kia quả thật không thể tin tưởng. Nghĩ xong liền thẳng tay ném “ Túy Mộng Lâu” ra ngoài. Cuối cùng chỉ nghe “bịch” một tiếng.

Dạ Tán lâu như vậy không có mặt nàng, không biết tiểu tử Dược Nghiêu có làm ăn trò trống gì không, mấy tên tiểu yêu thật rất tinh ranh. Mà nói thật ra là nàng có nhiều nhớ mong mấy trò quậy phá của bọn chúng. Mấy năm qua yêu loạn trừ bỏ vụ Thiên Huyền chi xích ra cũng không có cho nên mới cùng bọn chúng bày trò, thi thoảng nghiên cứu thuật pháp.

“ Tuệ Điểu pháp” cuốn thuật này tuy rằng không hay lắm thế nhưng nhàn chán nàng vẫn mang ra nghiên cứu, bỗng nàng cau mày, quen miệng gọi:

“ Dược Nghiêu, mang ta ly nước.”

Ngạo Lăng nãy giờ đứng ở cửa ngắm nhìn dáng vẻ chăm chú của nàng liền thấy nét quen thuộc, lúc này nghe nàng nói chậm rãi đáp ứng.

Tịnh Yên- diễn đàn Lê Qúy Đôn.

Nàng uống xong ly nước mới phát giác có điều không đúng. Ngẩng mặt lên kết quả bắt gặp gương mặt tuấn tú, mày ngài lại nhướn cao, mắt phượng kiêu ngạo nhìn nàng.

Hắn vốn tưởng nàng sẽ hốt hoảng xin thứ tội, nhất thời quên mất nàng là Chiêu Lữ Vương danh trấn thiên hạ.

“ Ngươi sao vô duyên như vậy, vào phòng cũng không hỏi qua ta có đồng ý hay không.”

Nàng đóng cuốn sách lại, bị người khác quấy nhiễu sẽ không thể tập trung.

Hắn cau mày ngồi xuống:

“Nhà ta cũng phải hỏi ý kiến nàng sao?”

Nàng không hiểu sao bỗng thở dài:

“ Bỏ đi, ta xin lỗi...”

Hắn một chút cũng không hiểu, cảm thấy nữ nhân này tâm tính thật khác thường.

Quang Minh điện này...hắn cũng thực không thoải mái. Nghĩ tới tấu chương dầy đành quay về xem. Bên ngoài Vọng Ân đã nở to hơn một chút thế nhưng vẫn không đủ sức lấn át mùi hương dịu nhẹ của nàng.

A Nhuy một thời gian rồi không gặp cung chủ nhà mình liền có nhớ mong. Trong đầu lại lo lắng, đối với ăn ngủ của nàng thật không yên tâm. Nữ Vương này tuy rằng mạnh mẽ lại không hay để tâm, ngoài chuyện chinh chiến, những cái khác bất quá chỉ như trẻ sơ sinh, đều chưa tiếp xúc qua... Lại nói Tam Lạc Quân bề ngoài vong tình nhưng kì thực rất “đáng sợ“...lo lắng.
Bình Luận (0)
Comment