Độc Hoa

Chương 49

Hellen ngồi trên nóc xe điện đệm đếm từng phút từng phút trôi qua. Bất chợt cô nhìn về phía khoảng không trước mặt, ánh mắt trở nên lạnh băng. Tất cả người máy đang di chuyển bất chợt như bị điện giật mà không ngừng run rẩy sau đó hoàn toàn ngừng hoạt động.


"Đến lúc rồi." 


Gabriel từ đằng sau xuất hiện. Phía sau hắn là người của quân đội lẫn tứ đại gia tộc. Tất cả đều cầm trên tay những khẩu súng laser đời mới nhất. Trên bầu trời bắt đầu xuất hiện những lỗ đen nhỏ và ngày càng có xu hướng mở rộng hơn. Từ trong lỗ đen ấy xuất hiện một những côn trùng to lớn với bộ giáp cứng màu đen. 


"Anh cứ chơi trò đập ruồi đi." - Hellen vỗ vai vị quản gia sau đó nhìn về phía hai cô nhóc song sinh.


Đứng ở giữa đám trùng là hai cô nhóc song sinh. Nếu Lewis ở đây, cậu nhất định sẽ biết hai cô nhóc này. Đó chính là hai kẻ đã gây ảo giác cho cậu, Melia và Alita. Cả hai được mệnh danh là nhân ngư bởi giọng hát của Media có khả năng thôi miên còn Alita lại mang một tầng sóng âm có sức công phá kinh người. 


"Được rồi." 


Gabriel tạo ra một vòng tròn lửa bao quanh Hellen để ngăn đám trùng tấn công cô. 


"Tôi cần anh giúp sao?" - Hellen bĩu môi rồi lôi ra mặt nạ của mình. 


Mặt nạ trắng của cô đã đổi sang màu xanh sau đó phân tách thành hàng nghìn mặt nạ khác nhau nối liền thành một vòng tròn to bao quanh Hellen và hai cô gái song sinh kia. 


"Đây mới mới gọi là chơi chứ!" 


****


Lúc này tại Eros, Akira cùng Yuuko đang múa những động tác kì lạ. Một binh lính tò mò mà quay sang nhìn bạn mình. 


"Ngài Hajimono đang làm gì vậy?" 


"Tôi nghe nói đây là một điệu múa cầu may trước khi ra trận." 


Nghe vậy binh lính liền gật đầu tiếp tục quan sát bầu trời. Cũng như ở Erebus, cổng Chaos cũng mở ra. Cả Akira lẫn Yuuko đồng loạt mở mắt. 


Tuy nhiên khác với ở Erebus, lần trong đám trùng nguyên thủy này có cả trùng ong, loại trùng mà Henry mới nghiên cứu ra. Trùng ong di chuyển nhanh hơn trùng nguyên thủy rất nhiều, chẳng mấy chốc chúng đã lao đến trước mặt Akira nhưng Yuuko đã nhanh hơn, cô nhảy lên nóc một chiếc xe vén mái tóc lòa xòa che một bên mắt của mình lên. Dưới lớp tóc dày không phải là một con mắt mà là một cái hố sâu thăm thẳm tựa như hố đen. 


Đám trùng ong nhanh chóng bị lực hút của hố đen ấy nuốt chửng. Binh lính của Arthur từ đằng sau chứng kiến tất cả không ngừng nuốt nước bọt. 


"Nghe nói thuộc hạ của ngài Roscoe toàn dị nhân không ngờ là thật. Có khi dưới mặt nạ của ngài Roscoe là hai cái hố sâu giống như cô ấy không?" 


"An tâm ngài Frey không như vậy đâu." - Akira mỉm cười liếc nhìn hai tên lính kia sau đó tiến lên phía trước rút thanh katana bên hông mình ra. 


*****


Khu số 1. Tại trung tâm máy tính Gaea.


"Đây là lần đầu tiên tôi được làm nhiệm vụ cùng với." - Ivan không ngừng lảm nhảm đi theo Arthur. - "Anh thấy tôi thế nào? Có tư chất trở thành vua chứ?" 


Arthur không đám lại hắn mà tiếp tục đi về phía trước tuy nhiên Ethan cùng quân của mình đã sớm khó chịu ra mặt. Binh lính của Arthur liếc nhìn người của Hỏa Lang đồng loạt cúi mặt không dám nhận người trước mặt là sếp của họ. 


"Arthur này, tóc anh đẹp thật đấy. Ai buộc tóc cho anh vậy? Trông phong cách đấy~" 


Bước chân của người thanh niên chợt dừng lại. Ivan cho rằng anh định quay sang đánh mình đang định cười hòa giải thì hắn đã nhận ra có gì đó không đúng. Ivan hướng mắt về phía trước, đập vào mặt họ là khuôn mặt xinh đẹp của vị công nương khát máu nổi danh. Không, nàng đã sớm chết rồi. Đây chỉ là túi da mà hoàng hậu mượn tạm để gặp mặt họ. 


Ivan chuyển tầm mắt xuống. Dưới lớp váy là một cái bụng căng tròn tựa như sắp phát nổ. 


"Đây là..." - Ethan sợ hãi mà nhìn tình cảnh trước mặt. 


"Là trứng trùng. Ethan thân mến, hoàng hậu mà cậu hết lòng phục vụ là một con trùng cái đấy~" - Ivan nhếch môi cười cợt. 


Hắn không biết hoàng hậu thật đã chết từ bao giờ nhưng chắc chắn là đã từ lâu rồi. 


"Không... không thể nào..." 


Thiếu tướng Ethan cảm thấy bản thân mình sắp hỏng mất. Suốt bấy lâu nay hắn phục vụ một con trùng cái ư? 


"Muốn nôn hay khóc lóc gì thì để sau đi." - Ivan vỗ vỗ vai hắn sau đó nhìn đằng sau hoàng hậu xuất hiện một toán binh lính. - "Trước tiên phải giải quyết rắc rối đã." 


Trên gương mặt của tất cả cận vệ hoàng gia đều xuất hiện hình xăm hình con nhện quen thuộc. Sau đó gương mặt của chúng bị xé rách, các con trùng đực từ trong thân xác của chúng bay ra, bâu vào các hệ thống máy tính. 


"Mọi người tiến lên!" - Ethan hô lên một tiếng rồi xông lên phía trước. 


Trên mặt đất chợt nổi lên vô số dây leo, tất cả đều có mang những cái gai sắc nhọn. 


"Ái chà." - Ivan bất ngờ mà nhìn sang Arthur. - "Không ngờ anh lại dám sử dụng dị năng. Không sợ dị năng lặn của bản thân sẽ trực tiếp nuốt chửng mình sao?" 


Arthur không đáp lại hắn. Con ngươi xanh lam nhạt của anh lúc này đã chuyển sang màu xanh thẫm, biểu hiện Arthur lúc này rất hưng phấn. Anh lao vào cuộc chiến với sự điên cuồng của một con thú. 


Ivan thở dài dùng súng bắn nát đầu một con trùng. Hắn từng nghe dị năng của Arthur thuộc hệ mộc, vốn tưởng ôn hòa nhưng chẳng ôn hòa chút nào. Những dây gai đấy còn sắc hơn cả kiếm bình thường,  trên đầu mỗi sợi dây leo đầu có một lỗ nhỏ để thải ra hạt giống. Hạt giống được thải ra sẽ bám vào vật chủ hút cạn sinh lực của nó để phát triển thành dây gai mới.


Trong lúc ngẩn người, Ivan suýt chút nữa bắt trúng Ethan khiến hắn tức giận lườm nhị hoàng tử lưu manh này một cái.


"Ivan, thôi làm trò con bò đi!" - Ethan giơ lên nắm đấm đang phát ra điện của mình. Dị năng của hắn là hệ lôi nhưng không biến dị như những người khác mà chỉ đơn giản là phóng ra điện mà thôi. 


"Rồi rồi." 


Ivan bất đắc dĩ mà tham gia vào cuộc chiến. Bình thường hắn rất ít khi vận động nhưng không có nghĩa hắn yếu đuối. Hắn có thể đứng đầu Hỏa Lang đến tận bây giờ mà vẫn chưa bị các thành viên khác kéo xuống đập cho một trận tất nhiên là vì hắn có năng lực rồi. 


"Ivan, đối thủ của mày ở đây." - Một giọng nói từ phía sau Ivan vang lên. 


Albert à không lúc này không thể gọi hắn là Albert được nữa. Cả người hắn lúc này bị bao phủ bởi một lớp giáp giống như đám trung kia nhưng hắn vẫn duy trì được hình dạng con người. Hai mắt cả hắn lúc này đã không còn lòng trắng mà chỉ còn là màu đen. 


Đây chính là trùng tiến hóa vào giai đoạn ba, có hình thái của con người. 


"Rất sẵn lòng, anh trai Albert." 


Ivan mỉm cười mà tiến về phía hắn. 





Bình Luận (0)
Comment