Độc Hoa

Chương 65

Trên đời này Maya Roscoe hận rất nhiều người, cũng khiến rất nhiều người hận mình. Nhưng để kẻ khiến ả hận nhất có lẽ chính là gia tộc Roscoe. Ả không hiểu bản thân mình thua gì bọn chúng. Ả có trí tuệ, ả có sắc đẹp và ả có dị năng. Nhưng chỉ vì ả sinh ra bởi một người đàn bà ti tiện mà bị tước quyền thừa kế. Ả nhìn người đàn ông mà mình gọi là cha đang đánh đập mẹ mình. Ả nhìn những kẻ mang danh nghĩa họ hàng đang không ngừng cười nhạo mình. Maya muốn hủy hoại, ả muốn hủy hoại cái gia tộc này.


Vì vậy ả nhằm vào phu nhân Roscoe, người phụ nữ mang trong mình dòng máu quý tộc với phẩm hạnh cao đẹp. Tuy nhiên trước những hành vi bẩn thỉu của Maya, phu nhân Roscoe chẳng nhưng không bị ảnh hưởng ngược lại còn cho ả ăn rất nhiều vố đau. Sau khi người chồng của bà bị sát hại một cách bí ẩn, người phụ nữ kia vẫn mạnh mẽ mà điều khiển cả một nhà Roscoe. Ít lâu sau phu nhân đưa ra thông báo rằng mình đã có thai thông qua thụ tinh nhân tạo. Đứa trẻ ấy chính là Frey.


Maya biết mình không địch lại nổi phu nhân Roscoe vậy nên ả chuyển hướng sang Frey. Ả sẽ khiến người thừa kế số một của gia tộc này hoàn toàn bị hủy hoại. Ả dùng thân thể của mình để mua chuộc người hầu, mỗi ngày ả sẽ âm thầm truyền vào quang não của Frey nhưng hình ảnh nhạy cảm rồi đến những đoạn video đồi trụy. Ả tự tin rằng mình sẽ thành công. Bởi vì chính ả đã biến anh trai mình thành một kẻ không thể rời xa tình dục.


Nhưng lần này người phụ nữ rắn rết đoán sai rồi. Frey không để tâm. Hắn không hề để bất cứ thứ gì vào trong mắt. Cho dù có một cặp nam nữ hoan ái trước mặt hắn, hắn vẫn có thể bình thản mà đọc sách. Hắn là thần linh của Roscoe bởi vậy thần linh sẽ không bị sự dung tục của loài người nhiễm bẩn.


Cho đến khi nghe tin Frey thức tỉnh dị năng, Maya liền phát điên rồi. Địa vị của ả đã sụt giảm ngay cả anh trai giờ đây ngoan ngoãn như một con chó cũng không thể giúp được ả.


Maya không từ bỏ. Ả trở nên rách nát như vậy là để trả thù Roscoe vì vậy ả sẽ không từ bỏ. Maya biết Frey mới thức tỉnh dị năng sẽ rất dễ bị xao động. Giờ đây ả chỉ cần khiêu khích hắn đến giới hạn là được. Ả đàn bả khẽ liếm môi. Rắn vẫn luôn là thứ tượng trưng cho tội lỗi. Cùng sa đọa là Frey!


Ả phụ nữ từ từ tiến lại gần phía Frey tuy nhiên thiếu niên kia lại chẳng vì vẻ mặt đáng sợ của ả tác động. Ả âm thầm cười nhạo đứa trẻ được tung hô đến kiêu ngạo này. Phu nhân Roscoe sẽ không trở về kịp để cứu mày đâu, Frey ạ. Bà ta đang vướng một đống rắc rối với các thành viên trong nhà Roscoe.


Vì phu nhân Roscoe không chịu để Frey đi xét DNA, Maya đã mượn gió bẻ măng tạo bằng chứng giả rằng sau khi chồng của phu nhân Roscoe lìa đời, bà ta đã có qua lại với một người đàn ông. Tất nhiên điều này đã tạo ra một làn sòng trong lòng những kẻ tôn vinh dòng máu thuần khiết kia. Cho đến khi chúng phát hiện ra đó là giả thì cũng quá muộn rồi.


"Ôi chà~ trong phòng này có một mùi hương gì đó." - Ả ngửa cổ hít một hơi thật sâu. – "Một con chuột cống rách nát đang trốn trong này phải không?"


"Đi ra ngoài!" – Đây là lần đầu tiên Frey mở miệng nói chuyện với ả.


Maya không may mảy để vào tai mệnh lệnh của Frey. Ả vươn tay khẽ vuốt ve ngón tay thiếu niên. Ả đột nhiên nghĩ đến lão gia Roscoe, người đã từng là giấc mộng thời thiếu nữ của ả. Ả đã không ít lần gọi tên người đàn ông ấy trong nỗi cô đơn, ngay cả khi làm tình với anh trai ả cũng không khiêng nể mà gọi tên người ấy.


Nhưng gã đàn ông chỉ có mình phu nhân Roscoe. Ả ghen ghét siết chặt lấy tay thiếu niên nhưng ngay sau đó ả bị một lực thật mạnh đẩy ra. Frey ghê tởm nhìn ả. Ả phải thừa nhận, dù không cùng màu mắt, nhưng xuyên qua chiếc mặt nạ ả vẫn có thể thấy được ánh mắt thiếu niên này giống hệt với ánh mắt người đàn ông kia. Đều ghê tởm khi ả chạm vào.


Maya đột nhiên cười lớn. Ả là một dị năng cấp cao làm sao có thể thua một tên nhóc vừa mới thức tỉnh dị năng được.


Đồ vật xung quanh Frey đột nhiên dịch chuyển sau đó đồng loạt đổ về phía thiếu niên. Tuy nhiên chưa kịp chạm vào hắn, tất cả liền ngưng lại sau đó lần lượt rơi xuống.


"Cút ra khỏi đây." – Frey lần nữa lặp lại mệnh lệnh của mình.


Xúc cảm người phụ nữ chạm vào trên cổ tay mình khiến hắn muốn vươn tay lột đi tầng da ấy. Frey lúc này chỉ có một ý nghĩ duy nhất. Đó chính là để ả ta biến mất khỏi tầm mắt mình. Nhưng một đứa trẻ 11 tuổi như hắn làm sao có thể đoán được suy nghĩ của ả đàn bà điêu luyện kia được.


Maya từ từ đứng dậy, khóe môi rướm máu của ả ta rách ra một nụ cười. Ả phẩy tay một cái, Lewis từ dưới gầm giường bị một lực đạo vô hình kéo ra. Trong một thoáng phân tâm ấy, Frey đã bị chậu hoa violet đập mạnh vào đầu kéo theo đó là các đồ vật nằm dưới đất lần nữa dịch chuyển đè nặng lên thiếu niên.


"Đáng tiếc tao không thể để mày chết sớm như vậy được." – Maya nắm lấy khuôn mặt Lewis áp sát mặt cậu vào mặt mình. – "Nhìn xem sủng vật bé nhỏ của mày bị tao nghịch ngợm này."


Ả khẽ cười vươn lưỡi liếm nhẹ lên gò má Lewis. Cậu nhóc bị hành vi của ả ta dọa đến đơ cả người rồi. Cậu đảo mắt nhìn xung quanh chợt nhận có một thanh sắt bị vứt trên sàn nhà liền lập tức cắn mạnh vào tay ả phụ nữ.


Maya không ngờ con thỏ nhỏ này sẽ cắn người. Ả ăn đau vội buông Lewis ra. Cậu nhóc nhanh chân chạy đến chỗ thay sắt nhưng chưa kịp chạm vào thanh sắt đã bay lên chèn vào cổ họng Lewis.


"Thật là một đứa trẻ hư đốn~" – Maya vươn lưỡi liếm lên vết thương của mình. Ả đột nhiên vươn tay vuốt ve làn môi mềm mại của cậu nhóc sau đó trực tiếp chọc thẳng vào.


Lewis không hiểu người phụ nữ điên này muốn làm gì nhưng ả ta làm cậu buồn nôn. Cậu nhóc nhắm mắt cố gắng không nhìn người phụ nữ này vì vậy cậu cũng bỏ lỡ gương mặt kinh ngạc của ả ta. Chỉ một giây thoáng qua, Maya đột ngột cảm thấy cơ thể mình rất suy yếu. Ả cảm giác như dị năng của ả đang bị thứ gì đó nhấm nuốt dần dần nhưng một phút trôi qua, dị năng lại tràn trề như cũ. Điều đó khiến ả nghi hoặc. Là do dị năng vô tình xảy ra lỗi sao?


Nhưng ả không kịp để suy nghĩ nữa rồi. Vì cơ thể ả đột nhiên bị muôn vàn lưỡi dao vô hình xuyên qua. Maya trợn tròn mắt nhìn bản thân mình bị ghim thật chặt trên tường. Máu của từ cơ thể của ả bắt đầu túa ra.


Chuyện này là sao? Ả phụ nữ rắn rết trợn mắt nhìn thiếu niên từ trong đông đổ nát bước ra. Máu từ trên trán hắn đổ xuống nhưng gương mặt hắn không hề biểu hiện ra bất kì cảm xúc gì, ngoại trừ đôi mắt bạc đã tối sầm lại.


"Không được nhìn! Không được nghe! Không được chạm!" – Frey khẽ lẩm bẩm.


Theo mỗi lần mở miệng của hắn cơ thể của Maya lại phải hứng chịu một cơ đau đột kích. Không phải dị năng của Frey là tạo lá chắn vô hình sao? Chuyện này là sao? Ả phụ nữ sợ hãi mà nghĩ. Ả có thể cảm thận được thứ gì đó trong cơ thể ả đang ngày càng lớn, có thể khiến ả nổ tung bất cứ lúc nào. Ả đau đớn nhìn xương cổ tay của bản thân đang dần vỡ vụn. Ả không thể sử dụng dị năng được. Maya tuyệt vọng mà rơi nước mắt.


"Cắt đi lưỡi của ngươi, chặt đi tay của ngươi, chọc mù mắt của ngươi."


Sắc mặt thiếu niên đã trở nên tăm tối cực kì. Hắn muốn giết chết người phụ nữ này. Hắn muốn ả ta biến mất mãi mãi. Frey siết chặt tay lại, cơ thể của Maya cũng theo đó bị bóp thành hình thù kì quái.


Không. Không đủ. Không thỏa mãn.


Frey rũ mắt nhìn thi thể ả phụ nữ. Hắn vẫn chưa thỏa mãn. Còn có quá nhiều người muốn chạm vào đóa hoa của hắn. Không được. Không được. Không được.


"Cậu chủ người có sao không?" – Quản gia Gabriel với bộ dạng thảm hại chạy vào nhưng hắn chưa kịp hiểu gì đã bị một lực đạo vô hình ghim lên tường.


Không đủ. Quá nhiều người. Quá nhiều ồn ào.


Theo dòng suy nghĩ ngày càng cực đoan của Frey vị quản gia không ngừng giãy giụa muốn mở miệng làm cậu chủ của mình bình tĩnh lại nhưng lại chỉ phát ra tiếng ù ù ạc ạc.


Không ổn rồi! Đó là suy nghĩ đầu tiên của Lewis khi lấy lại được ý thức. Nhiệt độ căn phòng ngày một nóng lên trong khi đó quản gia Gabriel lại sắp bị Frey giết chết. Cậu nhóc nhanh chóng chạy lại phía Frey muốn cậu bình tĩnh lại nhưng dường như Frey lúc này không để lời cậu nói vào trong tai.


"Dừng lại đi Frey!" – Lewis hét lên muốn Frey nhanh chóng tỉnh lại.


Nhưng Frey đã hoàn toàn nổi điên. Kể từ khi người phụ nữ chạm vào Lewis hắn đã nổi điên.


"Trả lại cho ta!" – Hắn lạnh lùng ra lệnh. Trả lại hoa của ta!


Tuy nhiên Gabriel bị thiếu dưỡng khí đễn nỗi trợn trắng mắt làm sao hiểu cậu chủ đang nói gì. Hắn chỉ có thể đưa mắt nhìn về phía Lewis mong cậu có thể tìm ra được giải pháp giúp cậu chủ bình tĩnh.


Nhiệt độ ngày một cao nhưng cả cơ thể Lewis lúc này hoàn toàn lạnh băng. Cậu đã thử đủ cách để khiến Frey dừng lại nhưng hoàn toàn vô ích. Trong lúc này Lewis đột nhiên nghĩ đến Aurora. 

Bình Luận (0)
Comment