"Sừng của nó có tác dụng giải vạn độc, cắt bỏ sừng của nó thì mới giết được nó!" Trong tai nàng bỗng nhiên truyền tới giọng nói của Đế Phất Y.
Thì ra là như thế!
Lúc này Cố Tích Cửu cũng không để ý tìm xem Đế Phất Y đang ở chỗ nào.
Nàng lập tức lấy lại tinh thần, bắt đầu quay về phía sừng của Lôi Huyết Ngao để chém......
Sau khi vật lộn một hồi với những trận sấm sét ầm ầm, một chiếc sừng của Lôi Huyết Ngao cuối cùng cũng bị Cố Tích Cửu chém xuống sau hơn mười đao......
Trên đao của Cố Tích Cửu có kỳ độc, khi một sừng của Lôi Huyết Ngao bị chặt xuống, nó quả nhiên bị trúng kịch độc. Chỗ vết đao phun ra màu có màu tím sẫm, sau một lát nó ầm ầm ngã xuống, bốn vó chổng lên, bất động.
"Chủ nhân, ngươi thật tuyệt!" Thương Khung Ngọc không nhịn được tán thưởng! Nó không ngờ thân pháp chủ nhận lại tốt như vậy! Đao pháp thành thạo như thế!
Một khắc kia, chủ nhân của nó giống như sát thần! Sát khí đầy người, khiến người sợ hãi!
Cố Tích Cửu khẽ nhếch môi, cười cười, sau đó loạng choạng.
Chân nàng mềm nhũn!
Mặc dù trận chiến này chỉ giằng co hơn nửa canh giờ (1h), nhưng lại buộc nàng phải sử dụng hết tất cả công phu, tất cả chiến thuật và sức lực của mình!
Hiện tại cuối cùng giết được mãnh thú kia, nàng có thể thở dài nhẹ nhõm một hơi, cả người mềm nhũn, hận không thể ngồi xuống dưới đất nghỉ ngơi một chút......
Vừa rồi đánh nhau quá gấp, nàng căn bản không có thời gian chỉnh đốn lại quần áo, áo khoác bên trong mới mặc vào một nửa, giống như hán tử Mông Cổ lộ ra một nửa bộ ngực.
May mắn là nơi này chỉ có một mình nàng, nếu không thì xấu hổ muốn chết!
Không đúng! Vừa rồi nàng nghe thấy tiếng Đế Phất Y chỉ điểm, rất hiển nhiên, hắn đang ở gần đây! Nhìn thấy hết nàng!
Cố Tích Cửu vốn mệt đến nỗi khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, lúc này tái nhợt!
Mẹ nó, bị hắn nhìn thấy hết!
Nàng vội vàng mặc quần áo, nhưng khi vừa mới đặt hai tay lên áo, còn chưa kịp cài vạt áo lại, màu tím đã loé lên trước mắt, một người lao thẳng tới, dùng một tay ôm nàng vào trong ngực!
Cố Tích Cửu khiếp sợ, ngửi thấy mùi hương quen thuộc.
Đế Phất Y!
Hắn bị điên rồi sao?!
"Ngươi làm gì vậy?!" Cố Tích Cửu gầm lên, theo bản năng muốn đánh ra một chưởng!
Nhưng động tác của đối phương còn nhanh hơn cả nàng, trực tiếp nắm lấy tay nhỏ đang đánh ra của nàng, sau đó —— hôn nàng!
Động tác của hắn nhanh như tia chớp, Cố Tích Cửu không bao giờ nghĩ rằng hắn sẽ có hành động như vậy ở ngay lúc này, nhất thời tránh né không kịp, vừa vặn bị hắn hôn!
Không dễ gì cạy được răng nàng ra, nhưng hắn không mất quá nhiều nỗ lực. Một chút hương thơm lạnh lẽo, theo đầu lưỡi hắn chui vào trong miệng nàng......
Cố Tích Cửu hiếm khi ngây ngốc!
Một lát sau nàng mới có phản ứng lại. Nàng thực sự tức giận, hàm răng liều mạng cắn xuống!
Đế Phất Y kịp thời nhận ra được ý đồ của nàng, cấp tốc rút đầu lưỡi về!
Nhưng hắn vẫn xem nhẹ tốc độ của Cố Tích Cửu, mặc dù hắn rút lui kịp thời, nhưng vẫn bị nàng cắn phải cánh môi......
Mùi máu nồng nặc tản ra giữa môi và răng hai người......
Hắn vẫn ôm chặt lấy nàng, Cố Tích Cửu đang định thừa cơ đá hắn một chân, giọng nói của hắn đã nhanh chóng vang lên ở bên tai nàng: "Nàng vừa chọc vào tổ của Lôi Huyết Ngao! Mau thuấn di!"
Cố Tích Cửu sững sờ, khóe mắt quả nhiên nhìn thấy cỏ hoang xung quanh xào xạc, trong đám cỏ dại còn xuất hiện từng đôi mắt nhỏ đỏ như màu máu......
Chết tiệt!
Một con Lôi Huyết Ngao gần như đã muốn lấy mạng nhỏ của nàng, lần này lại có khoảnh hai ba mươi con đang ẩn nấp ở trong bụi rậm!
Cố Tích Cửu bất chấp tất cả, lập tức thuấn di ——
Bóng dáng của nàng biến mất như vận tốc ánh sáng, đồng thời, trong bụi cỏ có vô số thân ảnh màu vàng đất phóng lên, lao thằng về nơi nàng vừa đứng.
Cố Tích Cửu cứ thế biến mất, những thân ảnh màu vàng đất kia đâm sầm vào nhau.
Sau khi chúng lấy lại bình tĩnh, chúng bắt đầu hùng hổ tìm người, nhưng tiểu cô nương giết đồng bạn chúng nó đã không còn tăm hơi.