Cố Tích Cửu mỉm cười: "Vừa lòng! Đa tạ Long thế tử."
Vị Long thế tử này hiền lành lịch sự tao nhã, Cố Tích Cửu rất hài lòng với hắn, vì thế lại nhường một bước: "Thảo dược lần này ta sáu phần ngươi bốn phần, xem như báo đáp thế tử thông tình đạt lý." Sáu phần thảo dược là quá đủ đối với nàng.
Ánh mắt Long thế tử sáng lên: "Đa tạ!"
Đàm Tiếu Cáp và sư tỷ Nhạc Gia Quân của nàng ta nhìn nhau, đều nhìn thấy sự khó chịu từ trong mắt đối phương.
Nếu giống như thường lệ, Đàm Tiếu Cáp sớm đã bắt đầu châm chọc mỉa mai, nhưng hiện tại bởi vì vừa mới bị Cố Tích Cửu cho ăn lỗ nặng, nàng ta vẫn có chút sợ hãi, muốn nói gì đó nhưng lại nghẹn trở về.
Nhạc Gia Quân quyết định nói một câu: "Thật ra giao dịch lần này cô nương rất có lợi, không cần phải làm gì cũng có được sáu phần thảo dược, thật đúng là may mắn."
Những lời này nghe có vẻ chua cay.
Cố Tích Cửu thản nhiên nói một câu tức chết người không cần đền mạng: "Người may mắn chính là không thể tránh khỏi."
Đàm Tiếu Cáp: "......"
Nhạc Gia Quân nói: "Không phải ngươi may mắn, mà là thế tử chúng ta hiền lành nhân hậu, cô nương mới có may mắn này."
Cố Tích Cửu khẽ cười một tiếng: "Vì thế nên các ngươi chỉ có thể hâm mộ đố kỵ mà không thể làm gì."
Hai vị cô nương kia bị nàng nói cho nghẹn họng, nhất thời không có gì để nói.
......Edit: Emily Ton.....
Theo cuốn 《Dị Vật Chí》 ghi lại, ngoại trừ gấu Tu La bảo vệ hoa Băng Tu La đã bị Cố Tích Cửu đánh chết, còn có một loại thằn lằn tuyết.
Thằn lằn tuyết có chiều dài gần hai mét, có thể tấn công bằng băng, tấn công theo nhóm, vậy của chúng giống như áo giáp băng, người có linh lực cấp 5 trở lên mới có thể dùng linh lực đâm thủng lớp giáp băng trước ngực và khiến nó lâm vào chỗ chết.
Cố Tích Cửu đứng ở nơi đó, nhìn Long thế tử dẫn đầu đoàn người tiến về phía vách đá.
Long thế tử vừa mới nhổ được một gốc Băng Tu La đầu tiên, tuyết dưới vách đá lập tức giống như bắt đầu sôi trào, ánh sáng liên tiếp lập loè, có tám con thằn lằn tuyết nhanh như tia chớp chui ra, đuôi của chúng bắn xuống mặt đất, thân hình khổng lồ phi lên, giương nanh múa vuốt lao về phía mấy người ở trên vách đá!
May mắn là mọi người sớm đã có chuẩn bị. Sơn Thanh vung tay lên, năm tên thợ săn tiền thưởng xếp thành hình cánh quạt, nghênh đón những con thằn lằn tuyết kia......
Trên vách đá tuyết bay đầy trời, thường xuyên lộ ra kỹ năng của những người thợ săn tiền thưởng, kèm theo những tiếng thét chói tai của thằn lằn tuyết. Rất hiển nhiên, bọn họ đang chiến đấu vô cùng khốc liệt.
Thằn lằn tuyết am hiểu tấn công bằng nước. Nước của chúng không phải là nước bình thường, chẳng những có độc còn có thể lập tức kết băng, bất luận người nào bị nó phun trúng đều có thể lập tức biến thành tảng băng, sau đó người ở bên trong tảng băng sẽ nhanh chóng bị độc hòa tan......
Vì vậy, để chiến đấu với thứ này cần phải có khinh công cực kỳ cao siêu, cũng cần phải có đủ linh lực, bao vây xung quanh chúng, không thể để chúng bày trận vây kín quanh mình, sau đó mới tiêu diệt từng phần.
Đám người Long thế tử hiển nhiên trước đó đã làm đủ bài tập, nghiên cứu kỹ chiến lược đối phó, vì thế mặc dù đang đánh nhau kịch liệt, bọn họ vẫn nằm trong phạm vi khống chế.
Việc nhổ loài hoa này cũng không dễ dàng gì, trên cây hoa tràn ngập gai độc, một khi bị nó đâm thủng ngón tay, người đó sẽ lập tức bị trúng độc, toàn thân tê mỏi không thể động đậy.
Vì thế, để nhổ loài hoa này, cần mang theo một loại bao tay đặc biệt, sau đó lại dùng thủ pháp đặc thù hái xuống. Cần phải nhổ cả cây hoàn chỉnh, không thể làm hỏng lá của chúng, nếu không dược hiệu sẽ bị giảm xuống rất nhiều.
Thủ pháp nhổ cây của Long thế tử rất khéo léo, đôi khi đột nhiên có thằn lằn tuyết phun nước về phía hắn, hắn cũng có thể phất vạt áo kịp thời né tránh.