Cố Tích Cửu liệt kê từng bằng chứng một, hơn nữa đều nghiêm túc thông qua nghiệm chứng của sứ giả Thưởng Thiện và sứ giả Trừng Ác, cùng với ngỗ tác một bên, không ai có thể phản bác lại dù chỉ một câu.
Hai người kia không phải bị giết bởi đại ngao! Bọn họ bị kẻ khác giết!
Nói cách khác, Cố Tích Cửu và đại ngao thật sự đã bị hàm oan.
"Hiện tại còn ai vẫn nghi ngờ nàng nữa?" Thánh tôn nhìn mọi người xung quanh một lát, vừa gõ tay trên bàn cờ vừa mở miệng.
Đám người Cổ Tàn Mặc đều cúi đầu xuống.
"Vô duyên cớ oan uổng người khác, bây giờ lại không còn lời gì để nói?" Thánh tôn dừng ánh mắt ở trên đám người Cổ Tàn Mặc: "Chẳng lẽ bản lĩnh của các ngươi chỉ biết khi dễ một tiểu cô nương?"
Sắc mặt Cổ Tàn Mặc gần như chuyển sang màu đỏ tía.
Đời này của ông ta chưa từng mắc sai lầm lớn như vậy!
Thiếu chút nữa đã hàm oan hãm hại tiểu cô nương người ta, hủy hoại cả đời người ta!
Ông ta cúi người hành lễ về phía Cố Tích Cửu: "Cố cô nương, xin lỗi, khiến ngươi thiệt thòi."
Những người khác cũng có chút ngượng ngùng, lần lượt xin lỗi Cố Tích Cửu......
Những người này đều là những lão đại trên đại lục này, bất cứ người nào đi ra ngoài cũng có thể gây ra mưa gió ở trong nhân gian, hiện tại tất cả bọn họ đều xin lỗi Cố Tích Cửu, cũng xem như đủ để cho nàng thể diện.
Cố Tích Cửu trong lúc nhất thời không nói gì, những tổn thương mà nàng chịu đựng ở nơi này, sao có thể được xoa dịu chỉ bằng một lời xin lỗi?
Nàng và đại ngao gần như mất mạng tại đây! Nếu không phải thánh tôn tới kịp thời, oan khuất của nàng có thể được giải?
Những người này sẽ cho phép nàng tự mình điều tra vụ án?
Lúc trước bọn họ căn bản chưa từng chân chính cho nàng một cơ hội rửa oan!
Gân cốt nàng vẫn còn có chút tê mỏi, những vết bầm tím do khóa ma liên tạo thành vẫn chưa biến mất, ngay cả những vết thương trên người đại ngao cũng vẫn còn đó ——
Nàng biết, nàng nên chuyển biến tốt liền thu. Rốt cuộc, hiện tại nàng chỉ là một con tép riu, đắc tội với những lão đại này hoàn toàn không có chỗ tốt, nhưng nàng thật sự không thể tươi cười sau những gì bọn họ đã gây ra cho nàng......
Nàng nắm chặt ngón tay, đang định mở miệng nói chuyện.
Đại ngao đã mở to đôi mắt tròn xoe giành mở miệng trước: "Một câu xin lỗi là xong? Các ngươi đã đánh ta, châm ta, còn đốt ta nữa! Lão tử đã bị các ngươi đánh? Chủ nhân nhà ta cũng bị các ngươi giam giữ?"
Cổ Tàn Mặc nhìn về phía thánh tôn, thánh tôn nói giọng lạnh băng: "Vu oan cho môn nhân bản tôn, xin lỗi là xong?"
Lúc này đại ngao có trí nhớ rất tốt, lập tức tiếp lời nói: "Đúng rồi, ngươi đã đồng ý với chủ nhân nhà ta, nếu như chúng ta bị oan, vậy thì ngươi sẽ phải nếm trải những hình phạt mà ta đã chịu! Ngoài ra, ngươi cũng đồng ý với thánh tôn, phải dùng dây xích gì đó khóa trên vách tường trong ba mươi ngày! Không được ăn uống!" Nó nhớ kỹ tất cả mọi thứ!
Cổ Tàn Mặc: "......"
Bị một con ngao chỉ trích như vậy, khuôn mặt ông ta nóng bừng, nhưng những gì nó nói đều rất có lý, ông ta không thể cãi lại, vì thế âm thầm hít vào một hơi, nói: "Yên tâm, ta sẽ đón nhận những trừng phạt đó, tuyệt đối sẽ không thiếu."
Đại ngao lập tức thuận thế leo lên: "Ta muốn đích thân giám sát!" Tránh cho những người đó xả nước.
Mọi người: "......"
Cổ Tàn Mặc là thủ lĩnh Thiên Tụ Đường bọn họ, ngày thường ít khi nói cười, vô cùng uy nghiêm.
Từ trước tới nay đều là ông ta trừng phạt người khác, chưa từng có người nào trừng phạt ông ta, đương nhiên cũng không ai dám trừng phạt ông ta.
Lần này ông ta lĩnh hình phạt, mấy vị trưởng lão hình phạt đường đúng thật là có ý xả nước, nhưng đại ngao muốn giám sát, nó đã tự mình nếm qua tư vị của những hình phạt đó, nếu trong quá trình hành hình bọn họ xả một chút nước, nó đều có thể nhìn ra!
Lão đại, chỉ có thể xin lỗi ngài!
Cổ Tàn Mặc lên tiếng: "Yên tâm, bản đường chủ làm việc luôn sòng phẳng, bất luận ngươi có giám sát hay không, ta tuyệt đối sẽ không cho phép người khác xả nước. Chuyện mà bản đường chủ làm sai, bản đường chủ sẽ một mình gánh chịu."