Độc Sủng Băng Phi

Chương 106

Chính trong thời khắc thanh kiếm đâm tới, nữ tử một thân bạch y, đeo mạng che mặt đột nhiên né sang một bên, đồng thời từ trong xe ngựa nhún một cái lao ra ngoài. Con dao găm trực hướng tên hắc y mà đâm tới. Trong phút kinh ngạc không đề phòng đã đâm trúng bả vai của hắn. Lại một lần phi thân, gấp gáp hạ xuống ngay bên cạnh người phu xe.

Tất cả mọi người đều một phen kinh ngạc, mấy người thị vệ nhìn thấy nương nương không việc gì, hơn nữa lại còn có thể tự mình bảo vệ, lập tức xông vào trận hỗn chiến. Còn tên hắc y, bởi vì sự kinh ngạc vừa nãy mà bỏ qua cơ hội. Người phu xe lại một lần phi thân tung ra một chưởng, một thanh kiếm sáng đã gác lên trên cổ hắn. Nhìn bốn xung quanh, đám người áo đen người thì chết, người thì bị chế phục.

"Ngươi không phải là Lãnh Phi" Tên hắc y lạnh lùng nhìn người phía trước mắt, hắn không tin, tuyệt đối không tin, thế nhưng kết quả này...tử tử nhìn nữ tử bạch y tung bay, lạnh lùng mở miệng, hắn không tin, nhưng, hiện thực....thế thì chỉ có một khả năng thôi....Đây vốn dĩ là một màn kịch để chờ bản thân xuất đầu lộ diện, còn nữ tử này, cũng không phải là.......

"Dư quản gia quả nhiên có nhãn lực, nàng ta đích thực không phải Lãnh phi nương nương. Nàng ta chỉ là một nha hoàn bảo vệ cho Lãnh Phi mà thôi!" Người phu xe kia giật phắt chiếc khăn bịt mặt của hắc y, lạnh lùng nói.

"Ngươi là... ngươi....ngươi là Lãnh Phong" Khuôn mặt từ lúc bắt đầu cho đến cuối không hề tỏ ra kinh ngạc vừa nghe thấy câu xưng hô này liền biến đổi sắc mặt. Run run nói.

"Không sai, chính là tại hạ!" Người phu xe bỏ mũ đội đầu ra, lộ ra khuôn mặt góc cạnh phân minh.

"Thật không ngờ, thật không ngờLãnh đại tướng quân lại tự mình dấn thân vào nguy hiểm, còn..." tên hắc y bị gọi là Dư quản gia ha ha cười, vỗn dĩ có thể chết là xong nhưng không ngờ đó lại là Lãnh Phong, người có thể đã nhìn thấu bản thân hắn, cũng...

Nhìn xung quanh bốn phương, lại một trận cười ha ha phá ra "Mấy người thị vệ này, e rằng là cấm vệ quân đi?" Mặc dù là nghi vấn, nhưng lại đầy khẳng định.

"Dư quản gia thật là có mắt nhìn, có điều lần này e rằng không thể để Dư quản gia dễ dàng đối đãi việc này rồi" Lãnh Phong khẳng định, vẫn lạnh lùng như cũ, không chút do dự.

"Tướng quân, bọ họ tự sát rồi!" Lãnh Tịch đột nhiên mở lời, làm Lãnh Phong và Lục Ý hơi bất ngờ, tuyệt lại nhìn thấy trên mặt Lãnh Phong hơi nhếch cười "Không cần phải lo nghĩ, bọn họ đã bị bắt, tự cũng biết không còn được ở trên thế gian này nữa" rồi quay qua Dư quản gia "Có điều Dư quản gia, ngươi đừng nên suy nghĩ làm gì, những gì ngươi nghĩ ta đều biết, hơn nữa, người còn phải vì gia đình ngươi mà nghĩ một chút, chỉ cần ngươi đồng ý, ta tự nhiên sẽ giúp ngươi cứu gia đình. Để cho các người vô ưu vô lo."

Dư quản gia kia sắc mặt biến đổi, lại là một trận cười to, tuyệt khuôn mặt hoàn toàn nghiêm túc, quay sang Lãnh Phong chắp tay thi lễ "Được, ta đồng ý"

Nghĩ lại đây cũng là ý của Hoàng thượng, xem ra đã có hành động với thừa tướng rồi, chỉ là không ngờ rằng, vị Lãnh Phi này quả nhiên là có bản lĩnh, không chỉ có Hoàng thượng, mà ngay đến cả người ban đầu không hề yêu quý nàng là Lãnh Phong cũng đều...

Thẫn thờ nhìn hai người phía trước mắt, Lãnh Tịch và Lục Ý không hiểu gì nhìn lại đối phương, không biết bọn họ rút cuộc đang diễn vở kịch gì!
Bình Luận (0)
Comment