“Hoàng tổ mẫu, đợi một chút sẽ xong ngay”
Ta cười rời đi, thì ra vừa xong món ăn cuối.
Hoàng tổ mẫu? Là ai vừa gọi hoàng tổ mẫu? Chẳng lẽ Yên nhi đã trở về? Nên hoàng tổ mẫu mới gọi ta đến đây?
Vừa đến cửa Từ Ninh cung trong lòng ta đã tràn đầy nghi hoặc, giọng nói vừa rồi là ai đây?
Khi nãy, hoàng tổ mẫu phái nô tỳ gọi ta đến đây, nói là cùng người dùng ngọ yến. Ta không biết vì chuyện gì, nên vội vã đến đây ngay. Được nửa
đường thì gặp phải Phượng Dương và mọi người. Không biết vì sao các nàng cũng đang đi đến Từ Ninh cung, thế là chúng ta liền đi cùng nhau. Ai
ngờ mới vừa tới cửa, đang đợi bọn nô tài thông truyền, thì ta nghe được
bên trong còn truyền ra tiếng cười đùa. Rồi vang lên tiếng gọi hoàng tổ
mẫu làm cho ta không khỏi suy tư, chẳng lẽ là Yên nhi đã trở về. Nơi
hoàng cung này, trừ ta ra, chỉ có Yên nhi gọi Thái hoàng thái hậu là
hoàng tổ mẫu. Ngay cả Phượng Dương, hoàng tổ mẫu cũng chưa từng ban cho
nàng đặc quyền này, nhưng giọng nói vừa rồi …
“Hoàng tổ mẫu cát tường, mẫu hậu cát tường” bước vào chính điện, nhìn các món ăn bày biện trên bàn, trông chúng rất lạ mắt.
Ta vừa thỉnh an hoàng tổ mẫu cùng mẫu hậu, vừa nhìn lướt qua xung quanh, cũng không thấy bóng dáng của Yên nhi …
“Thần thiếp xin thỉnh an Thái hoàng thái hậu, Thái hậu”
“Hãy bình thân”
“Tạ ơn Thái hoàng thái hậu, Thái hậu “
“Tôn nhi đi đến đây lại mang theo nhiều mỹ nữ như vậy hay sao, xem ra hay là sức hút của con rất lớn cho nên…” Hoàng tổ mẫu cười nhẹ trêu ghẹo
Xem ra hoàng tổ mẫu đang rất có tâm trạng
“Không biết hoàng tổ mẫu gọi tôn nhi đến có chuyện gì. Khi ở cửa, con mới nghe thấy có người gọi hoàng tổ mẫu, là Yên nhi đã trở về rồi hay sao?” ta
cười hỏi
“Hoàng tổ mẫu, món cuối cùng tới đây”
Không đợi hoàng tổ mẫu trả lời, ta nghe được thanh âm kia một lần nữa.
Xoảng…
Ta nghe được tiếng chén đĩa bị vỡ. Một người không rõ từ đâu đến đụng vào
ta, nếu ta không có học qua võ công thì không biết sẽ ra sao …
Ta thuận mắt nhìn qua, một thân bạch y vừa bị ta đẩy ngã qua một bên đụng vào bàn tiệc, làm đồ vật trên đó rơi xuống bể nát …
“Tiện tỳ lớn mật, bước đi cũng không nhìn đường cho tốt? …” ta không biết tại sao trong lòng lại bỗng tức giận
Vừa định gọi người đem dẫn nàng đi thì bên tai vang lên tiếng nói của hoàng tổ mẫu “Hoàng thượng, cái gì mà tiện tỳ? Chẳng lẽ ngay cả phi tử của
mình mà con cũng không nhận ra?” trên mặt hoàng tổ mẫu không có vẻ tươi
cười, ta nhìn qua thái hậu cũng có vẻ mặt như vậy.Ta biết họ đang tức
giận.
Nhưng mà, phi tử nào? Chẳng lẽ là Băng phi? Sao họ lại biết nhau …
“Thần thiếp lỗ mãng, mong Hoàng thượng thứ tội” bạch y nữ tử kia vội quỳ xuống. Nàng đúng là Băng phi, nhưng …
“Nguyệt nhi, mau đứng lên” Thái hậu đảo mắt nhìn ta “Hoàng nhi?” muốn hỏi ý ta nhưng ngữ khí làm người khác không dám cự tuyệt
Nàng vẫn quỳ không hề cử động
“Đứng lên đi!” ta lạnh lùng lên tiếng
“Tạ ơn Hoàng thượng”
“Sao nàng lại ở nơi này? Không phải nên ở tại Lãnh thu cung của nàng sao?” ta rất tức giận, nhưng lại nói không được là vì sao.
“Mọi người có thể đến, sao Nguyệt nhi lại không thể?” tiếng nói vừa rồi là của hoàng tổ mẫu
“Vâng, là tôn nhi sai “
***********************
“Hoàng tổ mẫu, Nguyệt nhi không cẩn thận làm vỡ chén đĩa, nên phải dọn dẹp một chút, lại còn phải đi chuẩn bị lại” nhìn hoàng tổ mẫu đang tức giận,
tôi đi đến bên người nhỏ giọng “Hoàng tổ mẫu, cười một cái đi mà. Tất cả đều tại Nguyệt nhi làm cho hoàng tổ mẫu tức giận”
“Được rồi, được rồi, ai gia không giận nữa” hoàng tổ mẫu vỗ vỗ tay tôi “Bảo cung nữ dọn dẹp đi, con đừng mệt nhọc nữa”
“Không sao đâu, mọi việc sẽ lập tức tốt thôi, hoàng tổ mẫu chờ con một lát”
nói xong tôi nhanh chóng quay mặt bỏ đi. Nói thật, tôi thật sự rất sợ
đối mặt với Hoàng thượng. Chỉ sợ có việc không hay …