Độc Sủng Băng Phi

Chương 58

Tôi thấy Lệ nhi lắc nhẹ đầu, nhưng tôi đã nói xong mất rồi…

“Tỷ tỷ làm sao vậy?” Tôi hỏi

“Muội muội xinh đẹp như thế, ta chỉ sợ ma ma sẽ làm chuyện gì thôi…” Hóa ra là lo lắng cho tôi, tôi xin ghi nhận lòng tốt ấy, hơn nữa còn có Yên nhi đây, nếu như bà ta thực sự dám làm gì với tôi… Hừ, đừng trách tôi không khách khí…

Thoáng chốc, ma ma tự mình đem đồ lên, trên bàn bày rất nhiều món ăn, cũng là tốt rồi…

“Tiểu thư, ma ma ta mời ngươi một chén, hôm nay tiểu thư ra tay thật đúng là hào phóng…”

Tôi nhìn thoáng qua thấy có hai chén rượu đặt trên bàn…

Cố ý khiến tầm mắt ma ma rời ra chỗ khác, nhẹ nhàng hoán đổi vị trí, uống một hơi cạn sạch…

Trong chốc lát, ma ma dường như có gì đó bất thường, kêu nóng, muốn xé bỏ y phục ra…

Thì ra bà ta lại dám bỏ xuân dược, may mà tôi…

Vậy đừng trách tôi không khách khí…

Lên tiếng gọi Yên nhi, kẹp chặt ma ma lại…

Nhờ Lệ nhi tìm giấy bút, viết qua vài nét, đưa đến trước mặt ma ma…

“Ma ma, ngươi nếu muốn giữ lại cái mạng này, hãy ký vào đây, biết điều thả chúng ta đi…”

“Ta ký ta ký” ma ma đã mơ mơ màng màng, tôi đang vừa mới viết thì bà ta lại bị Yên nhi giáo huấn cho một trận, ước chừng bị dọa không nhẹ chút nào…

Nhìn thấy chữ cuối cùng được viết xuống, tôi nở nụ cười

“Lệ nhi tỷ tỷ, đừng lo lắng, đêm nay muội sẽ phái người trợ giúp tỷ tỷ, ngày mai sẽ trở lại thăm tỷ tỷ”

“Muội muội cẩn thận…”

Nhờ Yên nhi phái một người tâm phúc, buổi tối sẽ mua đêm đầu tiên của Lệ nhi, đương nhiên không được phép chạm vào Lệ nhi…

Cải lại nam trang, rồi cùng với những thị vệ đó hồi cung…

“Hoàng tẩu, muội vẫn còn chưa rõ, tại sao tỷ muốn đi thanh lâu a…”

Tôi trầm mặc một hồi, ghé bên tai nàng lặng lẽ nói

“Hoàng tẩu, tỷ thật tốt” nàng cười nói

Sau khi hồi cung mọi thứ vẫn như thường lệ, chỉ là ngày thứ hai tôi lại cùng Yên nhi lén chạy ra khỏi cung, mấy ngày nay Hoàng thượng bề bộn nhiều việc, hầu như ban ngày không có chú ý đến tôi, cho nên, chỉ cần buổi tối tôi quay về sớm một chút, cũng sẽ không có chuyện gì…

Trong Xuân Mãn Lâu, ma ma vừa nhìn thấy tôi đã muốn kêu người bắt tôi lại… Yên nhi đánh trả từng cái một… Không nghĩ tới, võ công của Yên nhi lại cao như vậy…

Tôi lấy tờ giấy kia ra, đưa đến trước mặt ma ma “Ma ma, tối hôm qua bà đã đem nơi này bán lại cho ta, tại sao bây giờ còn muốn ăn quỵt? Đây chính là giấy trắng mực đen, nếu như bà còn không rời đi, ta sẽ đưa bà đến quan phủ…”

Ngay lập tức mặt mày ma ma trở nên khó coi…

Bất đắc dĩ rời đi…

Giọng nói tôi cất lên: “Bắt đầu từ hôm nay, ta chính là ma ma ở nơi này, ai muốn rời đi có thể đem theo đồ đạc, ai muốn ở lại cũng được, bán thân hay không bán thân cũng tùy ở chính các ngươi, khế ước bán thân của các ngươi ta cũng sẽ thiêu hủy, từ nay về sau, các ngươi là người tự do, những người ở lại, sau này sẽ phải nghe theo sự sắp đặt của Lệ nhi cô nương, được không nào…”

Không đợi các cô nương ấy trả lời, tôi kéo Lệ nhi vào phòng, “Lệ nhi tỷ tỷ tối hôm qua không có bị ủy khuất chứ?”

“Không, đa tạ muội muội đã giúp, chỉ có điều lại khiến cho muội muội mất trắng một vạn lượng, vị công tử kia…”

Tôi thấy được trên mặt nàng hiện lên một chút ngượng ngùng, liền tỏ ý trêu ghẹo “Hắn không phải là đã khi dễ tỷ tỷ chứ? Muội muội cũng nên làm gì đó để tỷ tỷ hết giận…”

“Không, không, hắn là người tốt…” Thấy tôi có ý thật muốn đi, vội vàng kéo tôi lại.
Bình Luận (0)
Comment