*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đời trước, lúc mẫu thân qua đời, Cố Thiền khổ sở đến nỗi hận không thể thay thế mẫu thân mà chết đi, những ngày sau đó, cho dù người khác có đối sử với nàng tốt như thế nào cũng không bù đắp được sựthiếu hụt trong lòng nàng, nàng không muốn con của chính mình trở thành cô nhi, cũng phải nếm trải mùi vị đó.
Nếu như vậy, trừ cách nàng phải kiên trì thì còn có thể làm cách nào nữa chứ?
Hai tay Cố Thiền nắm chặt thành nắm đấm, từng chút từng chút tìm lại được sức lực của mình…
“Đúng vậy, phu nhân, chính là như vậy, dùng sức…”
Nàng thấy La thẩm vui mừng mà nói.
“đã thấy đầu! Phu nhân, dùng sức nữa đi.”
Nàng cắn cánh tay Hàn Thác, dùng toàn bộ sức lực dồn xuống thân dưới, liều mạng dùng sức theo tiết tấu của La thẩm.
Có vật thể từ trong thân thể nàng trượt ra ngoài, Cố Thiền biết, đứa trẻ đã được sinh ra.
Thần kinh căng thẳng được nới lỏng, nàng không thể kiên trì được nữa, ngất đi.