"Vi phụ làm... Năm gia tộc mới đặt chân đến Hắc sơn này, nhóm đệ tử gia tộc bị đưa vào Ngũ Độc môn càng nhiều hơn hiện tại. Nhớ hồi đó, sau khi vi phụ lấy được đồng tham, đã bị gia tộc để lại Ngũ Độc môn, bái làm môn hạ của Hắc Quang đạo nhân." Lý Hạo Sơn cau mày nói.
"Phụ thân, vì sao tới tận bây giờ ta vẫn chưa được nghe người nhắc đến chuyện năm đó?" Lý Thủy Đạo có chút ngoài ý muốn.
Bởi vì cho tới bây giờ, hắn vẫn cho rằng phụ thân của mình vốn chưa từng đi qua Ngũ Độc môn, vẫn một mực được gia tộc bồi dưỡng.
"Đừng nói nữa, năm đó vi phụ đi Ngũ Độc môn phải chăn nuôi linh thú ba năm, trong khoảng thời gian này còn lo giặt quần áo nấu cơm, cọ bồn cầu, toàn làm những việc vặt vãnh, không bao giờ ngơi nghỉ, còn thường xuyên bổ củi đến tận đêm khuya. May mắn đồng tham của vi phụ là một con thằn lằn, tự nó có thể vồ mồi, nếu không chỉ sợ cả đồng tham cũng sẽ đói chết."
"Chuyện này..." Lý Thủy Đạo lập tức nhăn mặt hỏi: "Nói như vậy, trong ba năm này, phụ thân có được học đạo pháp hay không?"
"Ngay cả gương mặt sư phó ra sao ta còn chưa được nhìn thấy, nào có cơ hội học tập đạo pháp? Chỉ khi được ở bên cạnh sư tôn làm người tâm phúc, hoặc là biết ăn nói, giỏi về nịnh nọt, hoặc là dám đánh dám giết, biểu hiện xuất sắc trong thí luyện, nếu không cũng chỉ có thể cả ngày đi làm việc vặt, căn bản không có cơ hội tu hành đạo pháp, lại càng không có tài nguyên tu luyện. Cho nên bắt đầu từ khi ngươi sáu tuổi, vi phụ đã dặn ngươi nhất định phải học giỏi lễ nghi chi đạo, chờ trong tương lai gia nhập vào Ngũ Độc môn đi theo sư tôn, cũng tiện nịnh nọt, đạt được ưu ái của người ta. Nói không chừng hắn còn có thể truyền cho ngươi y bát. Nhưng mà với bề ngoài ngơ ngác đờ đẫn của ngươi, hiển nhiên là không thể nhận được sư tôn ưu ái rồi." Lý Hạo Sơn nhăn nhó, âu sầu nói.
Lại nói, Lý Thủy Đạo vốn trầm mê với quá trình nghiên cứu bản chất vấn đề của độc tu, đã dùng chữ Hán viết nên cuốn sách tới mấy chục vạn, đương nhiên không phải kẻ ngốc.
Chỉ có điều là… hắn nghiên cứu vấn đề đạt tới loại cấp bậc này, tự nhiên bên ngoài sẽ có chút ngu si, đương nhiên vẻ ngoài này hoàn toàn không được người ta yêu thích rồi.
"Ách... Vậy phụ thân đã trở về như thế nào?" Lý Thủy Đạo cảm thấy hứng thú hỏi.
"Hắc Quang đạo nhân kia đấu pháp thua người ta, đã chết ở bên ngoài, đương nhiên những đệ tử đi theo hắn là đám chúng ta đều bị trục xuất trở về gia tộc. Sau khi về đến gia tộc, vi phụ mới bắt đầu tu luyện, quả thực là không dễ dàng gì."
"Nếu Hắc Quang đạo nhân kia không chết?"
"Chỉ sợ hiện tại vi phụ vẫn còn ở lại Ngũ Độc môn cả ngày làm việc vặt. Ngươi cũng biết Dung Linh cảnh tu sĩ bình thường đều có hai trăm năm thọ nguyên. Lúc năm, sáu mươi tuổi bọn họ đã có thể đạt tới Dung Linh cảnh, cho nên muốn đợi bọn họ tự nhiên tọa hóa căn bản là không có khả năng."
"Nhưng nếu phụ thân không làm được việc, người ta có cho về hưu không?" Lý Thủy Đạo tiếp tục hỏi.
"Không có khả năng, nếu vi phụ không làm được việc, sẽ bị sư tôn phái đi tham gia các loại thí luyện nguy hiểm." Lý Hạo Sơn nói.
Lý Thủy Đạo nghe xong câu này, chợt nhìn chằm chằm vào gương mặt phụ thân hồi lâu, lâu đến mức Lý Hạo Sơn cũng cảm thấy hôm nay nhi tử nhà mình có chút kỳ quái.
"Phụ thân, không có khả năng ư?"
"Làm sao lại không có khả năng? Vi phụ đã tận mắt nhìn thấy."
"Nếu phụ thân đã đoán được loại tình huống này, vậy vì sao người không tìm một cơ hội mà chuồn đi chứ?" Khi nói đến hai chữ “chuồn đi” này Lý Thủy Đạo ép giọng nói của mình xuống thật thấp.
Lý Hạo Sơn nhìn chằm chằm vào Lý Thủy Đạo, bên trong cũng bao hàm thâm ý sâu sắc, thật lâu sau, mới mở miệng nói: "Nếu ta chuồn đi, hành động này cũng bị phán là phản bội tông môn, mà một khi phản bội Ngũ Độc môn thì cả nhà đều phải chết, khi đó ngươi vừa mới được sinh ra..."
Lời vừa nói ra, Lý Thủy Đạo đã giật mình hiểu rõ.
Bởi vì trong tộc quy của bọn họ có một quy định kỳ quái, và cho tới bây giờ, Lý Thủy Đạo vẫn một mực không hiểu được vì sao lại có quy định này, nhưng tới hiện giờ rốt cuộc hắn cũng suy nghĩ cẩn thận mà hiểu được rồi.
Bất cứ tộc nhân nào nếu đã gia nhập tông môn, thì trong vòng một năm nhất định phải thu xếp cưới thê sinh tử, chỉ cần có mang hài tử, gia tộc sẽ đưa tộc nhân ấy quay trở lại tông môn.
Nếu là chuyện cưới thê sinh tử, tông môn cũng tạo điều kiện cho đối phương nghỉ về thăm nhà.
Và đến giờ hắn mới hiểu, đấy con mẹ nó vốn không phải là sinh nhi tử, là tạo con tin mới đúng!
"Hài tử, ngươi có thể xa chạy cao bay làm tán tu, phụ mẫu bị liên lụy cũng không sao, nhưng đệ đệ muội muội của ngươi còn nhỏ, bọn chúng không nên... Ai..." Lý Hạo Sơn hít một hơi, cũng không biết nên nói tiếp như thế nào.
Lý Thủy Đạo nhìn về phía phụ mẫu còn trẻ tuổi của mình, lại nhìn về phía đệ đệ muội muội, hai đứa hài nhi chuyện gì cũng không hiểu, đồ ăn trong bát lập tức trở nên đăng đắng, không ngon.