Ngồi mãi cũng tới giờ về, lâu rồi mới ngồi học, cái mùi sách vở bàn ghế, mùi đồ ăn vụng của học sinh làm tôi nhớ tới thời đi học cùng mấy đứa bạn ghê, nhưng giờ chắc mỗi đứa một ngã cả rồi, chắc vẫn còn đứa ngồi ghế nhà trường luyện thi đại học, hoặc cũng có đứa đi du học như con Nhi rồi cũng nên.
Mười một rưỡi học sinh cũng tan dần cả rồi, tôi lấy điện thoại gọi papa cu Shin tới đón về nhà ăn đám dỗ, nhưng mà nhức đầu chết đi được nó cứ như có trái banh tưng lên tưng xuống trong đầu.
- Ê đợi với coi.
Nhưng mà sao cái tên Đức Anh này cứ lẽo đẽo theo tôi vậy, đâu có thả thính thả bả gì đâu.
- Về đi, theo tui làm gì???
- Có đi xe không, về chung nha, nhà ở đâu vậy??
- Nhà xa lắm, ông về đi tui có người rước rồi.
- Xa là ở đâu???
- Vĩnh lộc.
- À, sao hồi trước nghỉ học vậy???
- Nghỉ đẻ.
- Trời.
Nói thì nói, hắn không tin lại cứ nghĩ tôi nói đùa, nghĩ gì nghĩ kệ nhà mi, ta đâu cần mi quan tâm. Đứng tầm năm phút thì hắn tới, dừng xe kế bên tôi, như tìm được lỗi thoát tôi lập tức mở cửa xe bước vào.
- Nhức đầu quá, nhức chết mất.
- Thằng nào đó?
- Học lớp chung đấy, nó cứ theo em miết, hỏi đủ thứ.
- Anh ghen đấy.
Tôi nhìn hắn bĩu mỗi.
- Anh cũng biết ghen à??? Em thì không chắc, sao anh lúc trước không nghĩ như bây giờ đi, em đỡ khổ không???
- Thôi được rồi, anh là chồng em đấy.
- Bà không cần.
- Con anh đấy.
- Tặng miễn phí cho anh luôn đó.
- Vợ nhẫn tâm quá vậy.
- Con đâu?
- Ở nhà ngủ trưa rồi, này cho nó ăn xong mẹ vỗ nó ngủ rồi. Giờ chở em đi làm tóc lại cái.
Hắn chở tôi đến một tiệm tóc nhỏ gần nhà tôi, đây là tiệm tóc một người bạn học đại học của hắn bỏ học theo nghề tóc, tuy cửa tiệm nhỏ nhưng tay nghề rất tốt, làm tóc rất có tâm. Nhuộm đen nhanh lắm, ban đầu thì muốn nâu, nhưng theo như tư vấn thì tóc đã tẩy nên chỉ có thể nhuộm đen. Anh làm tóc khen tóc tôi quá chừng, bảo tóc tẩy muốn nát thế kia mà sợi tóc vẫn còn khoẻ dày thế kia, bla bla đủ thứ.
Nhịn đói nhịn khát tới gần năm giờ được về nhà, nhớ mẹ quá đi mất, cũng sắp hai tuần rồi không gặp ba mẹ. Sao mà kỳ quá, ba mẹ đi du lịch mấy tháng trời không nhớ, vậy mà về nhà chồng có hai tuần mà như bảy nnăm không gặp.
Đang ngồi ăn chả giò, tôi lại nhớ đến vài lần gặp Gia Đạt, cũng ngại hỏi chuyện của vợ anh ấy, định hỏi tên Yong ấy vậy mà cứ quên miết. Đúng lúc thấy hắn ẵm con từ trên lầu đi xuống cầm bình sữa cho con bú.
- Anh nè, thấy Gia Đạt sao sao ý nhờ???
- Sao sao cái gì???
- Nhìn ảnh không như hồi xưa nữa.
- Thôi đi bà cụ non, sống được bao nhiêu mà hồi xưa với hồi đó.
- Bắt bẻ cái gì.
- Thằng Đạt tính ra cũng tội, vợ chết, từ mẹ nó luôn rồi.
- Tại sao vậy?
- Thì em cũng biết đó, hai đứa nó thương nhau thế nào mà mẹ thằng Đạt hông cho hai đứa đến với nhau, mà Thảo lại đang bầu bì, mẹ Đạt bắt bỏ, Đạt cùng đường mới dẫn Thảo về nhà nó ở, suốt ngày bắt ở trong phòng không dám cho ra ngoài. Rồi lúc Thảo sắp đẻ, Đạt có việc gấp ra ngoài, khoá cửa đàng hoàng rồi mà mẹ nó có khóa sơ cua mở cửa phòng đánh vợ nó một trận.
- Gì ác vậy??? Nghe như ngôn lù.
- Bả ghét Thảo lắm, Đạt nghe bà vú gọi thì về liền, mà bầu bì dễ stress, vợ nó tự tử...
- Thôi được rồi đừng kể nữa.
- Sao êý???
- Nghe tức quá, hồi về qua đâm bả chết giờ.
Nhìn hắn như đen bôi than vào mặt, tuy là có biết chuyện của hai người đó, nhưng không nghĩ là đến mức thế này, như ngôn lù. Thật chất trên đời này có rất nhiều người có cuộc sống như truyện ngôn tình, chẳng qua mình hông gặp được họ để nghe họ kể về câu chuyện của mình mà thôi. Thế mà lại có một chuyện ngay trước mắt mình mới hay chứ.
- À phải rồi, mấy đứa đồng bọn của anh đâu cả rồi, mấy tháng nay toàn thấy anh chơi với tụi học đại học.
- Tụi nó đi du học, Long đi Nhật Bản, đứa kia đi Phần Lan, còn Đạt còn phải lo làm việc nuôi con nữa.
- Ôi trời, đi du học cả rồi à, chán thế. Đúng là nhà mấy người này chẳng có gì ngoài điều kiện.
- Khùng.
- Mà anh nè, em có chuyện muốn thương lượng.
- Chuyện gì mà nay vợ tui chịu thương lượng vậy ta, bình thương là bắt nạt cho bằng được mà.
- Chuyện đi học ý mà.
- Chưa gì đã muốn nghỉ rồi à??
- Nghỉ thì tất nhiên là thích rồi, nhưng không phải chuyện đó.
- Chứ sao.
- Em từ lúc có con tới giờ chưa được hẹn hò bao giờ, đúng hơn là sống bao nhiêu năm nay rồi chưa biết hẹn hò nắm tay trai là sao.
- Vợ muốn hẹn hò với anh à
Từ đó đến giờ vẫn chưa quen ai hẹn hò nắm tay, độc thân vui tính cho đến ngày đó trúng xổ số nuôi con đến giờ. Thật ra, cũng muốn thử cảm giác có người yêu qua đường lắm. Mà tự nhiên ngày đầu đi học đã bị thả thính rồi, nếu người ta có ý đồ thì tôi cũng muốn thử đớp thính chơi cũng được. Dù gì cũng có con rồi mà, nhưng cũng tội cho tên kia.
- Không không, em sẽ thả bả cái thằng hồi trưa ấy. Dụ dỗ nó hẹn hò với em.
Tiếng bộp, hắn ném con gấu bông vào tôi, nhìn với con mắt xem thường.
- Gì, cái mặt đó là sao??
- Hểêêêể... muốn ngoại tình hả con mắm kia???
- Gì cơ ngoại tình á mắc gì phải ngoại tình???
- Vừa nói rõ mồn một còn chối à???
- Nói rồi chứ có lén lút đâu bảo bà đây ngoại tình, chưa cưới sao lại bảo ngoại tìn??? Hả hả???
- Chưa cưới, nhưng mà nhìn đi, tay mấy người có nhẫn rồi đấy, giấy kết hôn, sổ hộ khẩu nhà này cũng có tên mấy người nha hông con dâu hợp pháp còn lên tiếng đòi đi ngoại tình à.
- Thì sao, chưa cưới mà.
- Vợ hư. Méc mẹ nhé.
- Sao cũng được, dẹp hộ chén, em đi tắm.
***********
Một tuần trôi qua mau, đi học lại cũng bắt đầu thú vị, trong lớp có nhiều người hơn tuổi tôi mà cũng có người nhỏ tuổi hơn, tôi thì chẳng bắt chuyện với ai, chỉ có bọn họ tự đến nói chuyện với tôi, chơi chung tổng cộng mười đứa. Tôi ngồi bàn cuối nên 1 bàn bốn người, chơi chug hai bàn cuối dãy A và lớp phó với lớp trưởng ngồi bàn riêng hai người kế bàn cuối.
Mọi người vui vẻ lắm, hầu như chẳng có ai đi học đàng hoàng cả lớp phó với lớp trưởng, cả hai đều là con trai, hai anh lớn hơn tôi khá nhiều tuổi, một anh hai ba và một anh hai tư tuổi. Nhưng cả hai đều khá trẻ trâu.
Còn về cái tên Đức Anh, hắn nhỏ hơn tôi một tuổi, ai cũng biết hắn đang cờ-rớt tôi nên ai cũng gán ghép với hắn. Có dễ thương thật, nhưng bà vẫn không cần, bà chồng con rồi. Đang ngồi vẽ vời tào lao mấy cái hình tha thu, thì có cuốn tập để ra phía trước, lại ghi thư trong lớp à, vui đấy nhỷ.
Nguyên bánh bèo: Tối nay sinh nhật cái Trâm, mấy đứa đi ăn nhé.
Hoàng Hải lớp trưởng: Mấy giờ?
Phan lớp phó: Tối anh bận đi làm tới 9 giờ mấy mới về.
Đức Anh cute: Bum đi thì tui đi.
Trâm xinh đẹp: Bum ơi đi nhé, nha nha.
Thư đến tay tôi rồi, mắc gì tôi đi tên đó mới đi, mà sinh nhật con khỉ này không đi không được rồi, mới chơi chung nhưng mà nó đối tốt với mình, không đi người ta lại nói mình chảnh.
" OK quất luôn ". Tôi đóng tập đưa cho Đức Anh ngồi kế, hắn mở tập rồi cười cười.
*************
Đến hết giờ học, mấy đứa bu lại bàn tán um sùm, xong xuôi quyết định chiều nay sáu giờ tập trung ở trường.
Tôi phải về xin tên Yong đi chơi thôi, mà còn cu Shin lại bỏ bê con tội nó quá. Ra quán cà phê gần trường ngồi đợi Yong đến rước thì lại thấy đồng bọn đang bu lại ngồi đánh bài.
- Qua đây ngồi nè Bum.
- Thôi ngồi đây, đợi người tới rước.
- Ê Đức Anh qua kia ngồi với Bum yêu đi, ngồi đây chật chỗ quá.
Hắn bị đuổi qua ngồi với tôi, mà bản thân hắn cũng muốn vậy mà.
- Chiều nay tui qua chở bà đi nha.
- Biết nhà tui ở đâu không mà đòi chở?
- Thì chỉ đi rồi qua.
- Thôi, có xe mà, tự đi được.
- Đi tới tối khuya mới về, con gái đi xe mình nguy hiểm lắm.
- Không sao.
Tôi chả thèm nhìn cái người này nữa chứ, lúc đầu có ham thật nhưng mà vẫn yêu cái tên ở nhà hơn, chồng mình vẫn là số hai mà, con trai là số một.
Lấy điện thoại ngồi chơi game đợi Yong đến rước, hôm nay sao hắn tới trễ vậy kìa, trường ra hết rồi, cũng gần một giờ rồi mà vẫn chưa thấy hắn. Đợi một hồi đến một giờ hơn với tên Đức Anh cứ lải nhải bên tai sắp phát điên thì Yong mới tới, tôi thấy hắn rồi, nhưng vờ giận dỗi không thèm đi ra ngoài. Hắn ngồi trong xe hơi gọi cho tôi, tôi giả điên bấm máy bận hai ba lần rồi khoá máy gỡ pin để lên bàn. Tên Đức Anh thắc mắc lại hỏi.
- Sao tự nhiên tháo pin ra vậy??
- Điện thoại bị điên đấy mà, không sao.
Chắc hẳn là Yong hết cách nên xuống xe gọi tôi rồi, thấy hắn xuống xe tôi quay mặt ngược lại khoanh tay vẻ giận dỗi.
- Về được chưa cô nương, giận dỗi cái gì???
Hắn đứng sau lưng Đức Anh lên tiếng, Đức Anh cũng quay đầu lại nhìn. Cả đám đang chơi quánh bài căng thẳng im lặng nảy giờ cũng quay qua nhìn hắn.
- Thôi, một chút đi taxi về cũng được.
- Về nhanh.
Nhỏ Trâm ngồi bên kia đánh bài thấy hắn cái đứng lên chạy qua chỗ tôi.
- Ai vậy Bum?
Tôi chưa kịp trả lời thì hắn đã trả lời thay "Anh trai nó". Trâm rõ ràng sáng mắt với trai đẹp đây mà, nhỏ lại kêu tôi.
- Tối nay mời anh bà đi sinh nhật tui luôn đi.
- Chi vậy?
Nhỏ áp tai nói nhỏ mình tôi nghe "Anh Yong hotboy hhay thấy trên facebook, tui còn follow facebook ổng mà."
Tôi chề môi nhìn Yong, hắn nhăn mặt nhìn tôi " Chịu về chưa, hay đợi lôi về?". Tôi cười gian, tôi biết rõ tên này ưa sĩ diện, ngoại hình khi ra đường.
- Người ta rủ đi sinh nhật kìa, sao không trả lời đi.
- Sinh nhật ai?
- Sinh nhật em, mời anh đi chung được không?? - Trâm hí hửng nói
- Vừa hay, tối nay anh cũng không bận, Bum đi thì anh mới đi chứ anh không biết gì ở mấy đứa hết. - hắn cười kiêu căng nhìn tôi
- Có có, Bum có đi mà.
- Ừm, vậy gặp lại em sau, lát anh có việc bận nên phải về gấp.
Nói xong hắn kéo tay tôi đi ra xe, nhét vào bên ghế phụ. Leo lên đạp ga, thấy tôi không nói gì hắn bắt đầu nói.
- Sáng nay anh làm luận án, thuyết trình với giao bản thiết kế, điện thoại hết pin.
- Hết pin mà vẫn gọi được à?
- Vừa ra xe lấy sạc dự phòng sạc liền đấy.
- Chắc đi chơi gái.
- Này nha...
- Này này cái gì?
- Không tin chồng em chút nào à.
Tôi nhìn hắn nghiêng đầu qua một bên, cười khinh bỉ buông lời khinh bỉ không kém "Không tin nổi chút nào, đồ háo sắc.". Tiếng bộp, cảm giác đầu sắp bị sưng lên một cục, hắn cốc đầu một cái muốn lên trời gặp God.
- Tại sao???
- Sao trằn cái gì vợ khùng?
- Lại nói là anh của tui?
- Không phải mấy người muốn cua sai à??
- Hờ hờ, phải không? Chứ không phải là sợ người ta biết có vợ con rồi à???
- Mắc gì phải sợ, vợ đẹp con ngoan phải hãnh diện chứ.
- À, vậy để vợ đẹp gọi cho con nhỏ hồi này nói là anh Yong hotface đã có vợ đẹp con ngoan là tui nha.
- Bà dám... tui không cho ngủ với con nữa.
- Ể... Càng tốt, tối nào nó cũng tè dằm, phải thay quần lau đít cho nó, bà đây thương lắm mà cũng mệt chết rồi. Nhìn mắt bà đây này, thâm hơn đít khỉ đây.
- Vợ với chả con.
- Mình như nhau thôi, bởi vậy mới sống với nhau được chớ không cũng tạch mặt nhau lâu rồi.
Tiếp tục cãi nhau từ trường về tới nhà, trên đường đi cứ thấy cái gì chướng tai gai mắt là hông hắn thì tôi lôi ra chửi từ đời ông cố nội ngoại gì cũng lôi ra chửi lộn được, vậy mà thấy cái gì ăn ngon thì hai đứa tâm đầu ý hợp lắm.
Về tới nhà, bước vào nhà vẫn còn cãi nhau mà, nhưng vừa thấy cục cưng là bao nhiêu bực mình lại biến mất. Chạy tới, chạy nhanh lên, nhanh hết sức có thể, ném cái balo vào người hắn, tôi lao nhanh hết sức có thể tới cu Shin hôn cái má mũm mĩm, ôm cái cục mũm mĩm vào lòng, nhớ chết đi được.
- Shin-chan có nhớ mẹ không?? Mẹ nhớ Shin quá chừng, ôm mẹ cái coi, mẹ ôm Shin hoài mac chẳng đã gì hết ráo à.
- Shin ơi, kêu nhớ mẹ đi.- chị Vân bóp nhẹ mông Shin - cái đít đã gớm chưa haha!!
- Mẹ ơi.
- Ôi trời kêu rõ thế, Shin hôm nay giỏi vậy ta.
- Shin kêu ba được đó.
- Nó kêu papa từ nhỏ xíu rồi mà.
- Không, nó kêu Ba, rõ ràng lắm chứ không còn papa papá nữa.
- Đâu, Shin kêu Ba đi con.
- Ba.
- Anh coi con kêu anh kìa.
Nhìn hắn vui lắm, tôi đang ôm Shin thì bị hắn giành, nhưng nhìn hai bố con vui vầy cũng hông muốn cãi nhau nữa. Đi thay đồ rồi ăn cơm thôi.
- À quên, sao giờ này Shin không ngủ mà ở đây??
- Chị đưa võng hoài không chịu ngủ, cứ nằm mở mắt to như vừa ngủ dậy.
- Nó có bị gì không??
- Nó bình thường, chắc sáng ngủ dậy trễ quá đó, ngủ tới mười giờ mới dậy.
- Ủa, sáng em đi rồi nó ngủ tiếp hả?
- Ừ, để nằm chơi cái ngủ luôn.
Tôi gật đầu rồi về phòng thay đồ, coi bộ trưa nay cũng chán ghê đây, chắc rủ hắn đi ra ngoài ăn uống gì đổi gió quá. Ăn cơm nhà miết cũng chán.
Trong phòng nằm lướt facebook nữa tiếng mới chịu lòi mặt ra ngoài, mà lúc lướt ngang cái hình hắn vừa đăng sáng nay lúc tôi đang đi học, tự nhiên thấy hạnh phúc ghê luôn chứ. Không nghĩ là hắn lại đăng hình mình chụp với con trai lên facebook, lại còn cái cap "Cảm thấy hai tía con quá đẹp trai =))". Mới có năm tiếng thôi mà đã được 6k like, hai trăm mấy cmt rồi. Đúng là hotface có khác, facebook tôi thì chỉ cả like mấy trang tin tức thôi, cũng chẳng có hay đăng hình lên nên chỉ vỏn vẹn hai ba trăm bạn. Nhớ facebook hồi đó của mình cũng nhiều bạn lắm chứ, mà quên mất mật khẩu để vào rồi, mà cũng nên dẹp nó đi cũng nên, toàn là lúc trẻ trâu với mấy cái stt trẩu không kém.
Xuống bếp, cả nhà cũng đi ngủ trưa hết ráo rồi, còn hai cha con nhà này đang ngồi tự sướng đủ kiểu, ừ thì lè lưỡi, làm mắt lé, móc họng, trợn mắt... đủ thứ hề trên đời, tôi chả thấy có gì vui mà cu Shin cười sặc sụa thế không biết, đúng là nhạt mà.
- Hai người làm trò gì vậy, bị khùng hả?
- Con cười vui vầy bảo khùng.
- Giỡn ít thôi, tối con nó ngủ bị giật mình giờ, lấy cái điện thoại lại, màn hình không tốt cho mắt của nó.
- Bà cụ non.
Lườm hắn 1 cái rồi lại lục tủ lạnh kiếm gì ăn vặt, mà tủ gì mà toàn là rau dưa thịt cá. Kem vừa mua hôm bữa cũng mất tiêu. Chính lúc này, rủ rê hắn đi ăn là đúng nhất.
- Đi ăn vặt không? Đang thèm ăn cái gì đó quá.
Vẫn đứng tiếp tục lục trong ngóc ngách ngỏ hẻm, xâu tận trong cái tủ lạnh coi có gì ăn được bị bỏ xót hay hông, đợi hắn trả lời mà mãi vẫn chưa nghe giọng hắn, quay lại "Ê" một tiếng hắn mới reply.
- Muốn ăn gì??
- Làm cái gì mà không trả lời, nói chuyện với gái à?? Say sưa nhờ.
- Hehe, bí mật bí mật, phải không con trai.
Yong đưa tay cầm tay Shin, đập nhẹ vào bàn tay hắn, vừa bảo " Yeah cái nhẹ nào.". Cu Shin chả hiểu gì khoái chí cười há há, tưởng ba đang giỡn nhóc tự lấy tay 'Yeah' liên tục vào mặt hắn . Này thì cái tội Yeah Yeah.