Trường Ngạo Hạch Chi Tâm ( Nửa đêm)-Phòng 207
" Chị....chị định làm như vậy thật à nếu bị phát hiện thì không hay đâu " Nữ sinh run lẩy bẩy nhỏ giọng nói
" Hừ sợ cái gì mà sợ hả quanh đây làm gì có ai đâu "Cô gái có nét mặt thanh tú bây giờ đã trở nên vặn vẹo đến lạ thường ánh mắt còn lộ ra vẻ ngoan độc không nên có.
" Hahaha, em không tin lần này không giết được nó hừ để xem ai đến cứu nó chứ" nữ sinh đứng bên phải cửa sổ cười ha hả đắc chí liếc chung quanh.
Dám cướp đàn ông với tôi cô cứ chờ đó tôi sẽ làm cô biến mất khỏi thế giới này mãi mãi. Nghĩ đến đấy cô gái và 2 nữ sinh cười đến rôm rả rồi biến mất trong bóng đêm.Mỹ Nhi nếu biết đọc suy nghĩ lập tức sẽ co rút khóe miệng nặng hơn là thổ huyết mà chết đàn ông của cô ta có quỷ mới dám cướp
....
Ngạo Hach Chi Tâm - Nóc nhà
" Ngoàm ngoàm, công nhận sức mạnh của bạch liên hoa có khác chả sao có thế nào cũng chả chết được tăng hảo cảm của mọi người thì dễ làm việc hơn nhỉ không ngờ bả coi trọng mình ghê tốn bao nhiêu công sức cơ đấy chậc chậc không đáp lại lễ thì ra cái thể thống gì ah~"(Shuko:Bà này hắc lắm chờ chờ rồi mới biết được) Cắn xong quả táo bóng đen nhảy từ nóc nhà xuống....Bụp ôi con mẹ nó mất bao nhiêu công sức luyện võ luyện khinh công mà cái thân thể này như cái cọng bún thiu thế này vẫn chả khá lên được con mẹ nó gặp đối thủ mạnh là toi đời chắc luôn.Bóng đen ngửa mặt lên trời thở dài rồi biến mất.Bóng đem lại 1 lần nữa lan ra khắp bầu trời yên tĩnh đến nỗi chỉ nghe được tiếng lá cây xào xạc tiếng côn trùng bay như ở đây chưa từng xảy ra chuyện gì.....
(...)
Ngạo Hạch Chi Tâm-Sáng
Mới sáng sớm các nữ sinh đã tập trung đến trường sớm nói chuyện líu ríu chỉ vì 1 vấn đề va-len-tin con mẹ nó....
" Nga nga nga hôm nay là va-len-tin đó chúng mày" 1 nữ sinh phấn khích reo hò
" AAAAAAA không biết các anh ý có nhận quà của bọn mình không nhỉ " nữ sinh bên cạnh ôm ngực thét gào
" Hừ chắc cũng như mọi năm của chúng ta quẳng đi rồi lấy của 1 mình nữ thần thôi nhể " nữ sinh bên cạnh nhìn nhìn rồi nói tiếp " Nhưng thôi mấy ảnh nhận là vui rồi"
" Thật ghen tỵ với chị Châu mà không trách được chị ấy đẹp còn hiền thục nữa " nữ sinh cố tỏ vẻ đau lòng Mỹ Nhi đứng trên nóc nhà cười lạnh hiền thục cái con khỉ khô hôm qua hại bổn cô nương lộn từ trên nóc nhà xuống con mẹ nó!!!
Vĩnh Châu đi đằng sau mấy nữ sinh không khỏi đắc chí các anh ấy vẫn sẽ là của mình mình muốn thâu tóm tập đoàn của họ hừ!
Bàn luận xong mấy nữ sinh xong thẳng vào lớp 11a1 các nữ sinh của khối 12 cũng nhao nhao xong vào ai cũng chuẩn bị hộp quà rồi nhét xuống bàn của mấy người được cho là nam thần..... Mỹ Nhi trên nóc nhà nhìn 1 màn này suýt thì bổ nhào xuống dưới ôi mẹ ơi cái bàn giờ bị biến dạng rồi kìa ôi mẹ ơi sợ chết đi được lượng fan này quá kinh khủng đi Mỹ Nhi không khỏi rùng mình sống 2 kiếp rồi mà giờ mới thấy cái cảnh tượng trường học nó kinh dị đến mức nào giờ là lần đầu! Là lần đầu ah~
" Ah các anh ý đến rồi kìa mau mau đi đi thôi " 1 nữ sinh dòm đầu ra cửa sổ lập tức hét lên rồi cùng nữ sinh các cong người bỏ chạy.
(...)
" Ôi thần linh ơi năm nào ngày này cũng là họa sát thân của bọn mình ah`" Lâm Gia Bảo khẽ than dài sao cha mẹ cứ bắt đi học đúng cái ngày ngu ngốc này cơ chứ
" Thế mà thằng Đông Phương thằng Trà xanh 0 độ nó bỏ tụi mình để đi theo gái " Đoàn Lâm Phong tức giận phẫn nộ cực đậm
" Ài chịu thôi giờ có thấy tung tích của con nhà người ta đâu than gì gian hoài vậy mấy ba" Ngô Minh Quang lên tiếng (Shuko: Mấy vị nhớ bạn này hông " hôn phu hụt" của chị Nghi đó cái người này tiếp quản công ty nhưng mà vẫn đi học không nhỉ được ~~ người kia thảnh thơi hơn tí)
3 người chìm vào suy nghĩ của chính mình rồi trầm luôn vào đó mà không biết.
Chỉ có Lục Đức Minh vẫn im lặng đứng đó không nói 1 lời nào ánh mắt lơ đễnh nhìn xung quanh.
Hắn biết lúc trước hắn là làm nhiều điều không đúng với cô nhưng giờ thì sao muốn bù đắp thì đã muộn rồi, hắn chỉ nên từ bỏ rồi lẳng lặng nhìn theo cô trợ giúp cô cả đời đứng trong bóng tối bảo vệ cô cả cuộc đời còn lại của mình. Hắn biết cô chính là có sự ghét bỏ cực kì nặng với bọn hắn.... ha phải rồi thử xem có ai suýt chết 1 lần vì bị ám toán lại không thay đổi chứ người con gái yêu bọn hắn đã vĩnh viễn chết tâm rồi hắn chỉ nên đứng đó cách xa cô nhìn cô và cầu mong cô hạnh phúc cả đời hắn không thể thoát khỏi sự thống khổ đang dằn vặt từng tí 1 trái tim của mình vì hắn chỉ vì hắn.... hắn đã...
" Anh Minh anh Quang anh Bảo Anh Phong làm gì mà ngẩn ra thế " Tiếng nói của VĨnh Châu kéo bọn họ về thực tại vì đang lâm trong mộng đẹp 3 người kia tức giận nhíu mày
" Em có việc gì tìm bọn anh sao? " Nhìn thấy Vĩnh Châu lông mày 3 người nhíu mạnh hơn có sự chán ghét trong đáy mắt không dễ phát hiện
" Ách.... a thì cũng không có gì quan trọng... Tặng các anh này" Vĩnh Châu lôi trong ba lô của mình ra 4 cái hộp rồi chạy đi mất. 4 người tản ra khí tức băng lãnh rồi lại thu về bước nhanh chân về lớp thì nghe bọn nam sinh nữ sinh bàn tán trong lớp
" Ê chúng mày nam thần của tao năm nay không có tặng quà cho mấy ảnh kìa tin hot nha " nữ sinh A ngạc nhiên hỏi nam sinh B
" ƯM ưm thực sự yêu thích Nghi rồi nha từ đầu tiết vẫn bình thản ngồi đó chắc không có ý định tặng quà đâu ha" Nam sinh B hỏi ngược nữ sinh A
" Thôi tôi qua tặng quà đây ahihi" Nữ sinh B cười ngu rồi chạy qua bàn của Mỹ Nhi
4 người ngoài cửa co quắc khóe miệng người con gái của bọn hắn sao lại không tặng quà và vì sao lại thành nam thần rồi ặc. Mỹ Nhi lơ đễnh nhìn hộp quà của nữ sinh trên đó có ghi"Em yêu anh nam thần của lòng em ai lớp diu chụt chụt" Trán cô trải dài 3 vạch hắc tuyến quên mất việc mình đang nghĩ trực tiếp nhét vào hộc bàn bỗng cô nghe tiếng vù vù con mẹ nó quên mát chạm vào cái hộc bàn là có lưỡi hái bổ xuống ôi toi thật rồi.....
Lưỡi hái nhanh nhẹn bổ nhào xuống luới hái đang nhắm chúng đầu của cô.....
------------------------------------
Hế Shu đã trở lại và lợi hại hơn hôm qua ahihi các bạn vẫn theo dõi truyện mình nga ~~~~