Đợi Em Để Dùng Cả Đời Anh Yêu Em

Chương 2

Sao bao nhiêu ngày vất vả trèo đèo lội suối, phơi nắng dầm sương.

Ngày đi ngàn dặm tối trèo lên cây,vất vả là thế,cuối cùng tôi cũng đến được băng sơn cốc.

nhìn tấm biển to bự chảng, đề mỗi bốn chữ nhỏ xíu xiu " băng sơn nữ quốc"

Tôi chạnh lòng khôn xiết ngoồm ngoàm chiếc bánh bao nóng hỏi đầu tiên sao bao nhiêu ngày đói rách te tua

Nói một chúc về đối tượng cầu thân của tôi, đại loại là theo như lời sư phụ thì tộc trưởng tức trưởng nữ của hàn gia bà ta nổi tiếng là mỹ nhân người gặp người mê.

lên ngôi nắm quyền tộc trưởng,võ lăm xưng bá thiên hạ khi mới 18 tuổi, sinh Tổng cộng hai người con trai nhưng đáng tiếc lại không có trưởng nữ

Đại công tử tên là hàn bạch thần phong hoa tiết nguyệt, nghe thiên hạ đồn từ nhỏ đã phong độ khôi ngô không ai bì kịp nên được mệnh danh là "hoa hoa công tử " của băng sơn quốc

Còn nhị công tử thì không được tốt số đến như vậy, hắn vừa sinh ra đã bị người đời bè dĩu cho là tai họa, vì mang trong mình dòng máu ngoại lai

Nước da trắng bong như xứ, ánh mắt xanh thẳm,quyến rũ như biển cả,và mái tóc vàng óng ánh như mặt trời.

Nghe đâu nhị công tử là kết tinh của mối tình không mong muốn giữa nữ vương và một người đàn ông phương tây

Người đàn ông này sau khi biết tộc trưởng là phụ nữ đã có gia đình, ông ta lại không muốn làm thiếp phu nên một mình lặng lẽ ra đi tìm đường cứu nước à không tìm đường sống khác.

Chỉ là tội nghiệp cho nhị công tử vừa sinh ra đã bị chính mẫu thân của mình ghẻ lạnh, mang đến một nơi hẻo lánh,chim không đậu chó không iả, cô đơn sống qua ngày

Lần này sư phụ bảo tôi đi cầu hôn, nàng chỉ giao cho tôi tín vật, cũng đâu có nói tôi nhất định phải lấy ai

Chọn người nào còn phải xem,ý thích của âu dương nghi tôi

Đánh chết hắn, hắn là tai họa đánh chết hắn đi, đánh chết hắn

Tiếng đám đông hô hào, nhứt cả tai

Nhị công tử của tộc trưởng không đáng sống hắn là người ngoài, là người ngoài là tai ương của chúng ta.

Đốt chết hắn đốt chết hắn,đốt chết hắn đi...

Lạy hồn, tôi khổ công lắm mới thoát ra được một đống thịt mỡ, người đâu mà toàn thịt là thịt cái nữ nhi quốc này nuôi đàn bà thật béo tốt không ai bằng a

Vất vả lắm mới chen được vào bên trong, Trước mắt tôi là một cậu nhóc chừng 10 tuổi, ánh mắt xanh thẳm bình thản đến lạ, gương mặt xinh đẹp động lòng người giây phút này tôi nghe tim mình đập liên hồi.

Bình bịch! Bình bịch! Bình Bịch

Mọi người, nghe ta nói,ngày hôm nay ta sẽ tế thiên hành đạo, khai hóa phước ân đốt chết mầm mống tai họa này.

Một người đàn bà mập mạp ú ù u giơ cao tay vun mạnh cây roi da bò trên người xuống,thân thể nhỏ bé kia lại một lần nữa oằn người trước cơn đau,nhưng tuyệt nhiên một tiếng cũng không có kêu ra.

Đốt chết hắn đi!!đốt chết hắn.

Đám đông càng lúc càng phấn khích la to, kích động, cảnh tượng nhất thời một phen hỗn loạn không nói nổi.

Đến lúc này thì tôi còn tâm trạng đâu mà nghe tiếng tim đập nữa, cơ thể bé xíu xiu của tôi bị đám đông đẩy ra xa

Càng lúc càng xa, tầm nhìn đã không còn ai trông thấy.

Hắn là đồ ăn cắp, hắn làm ô uế gia tộc là tại họa.

Châm lửa, châm lửa đi.

Tôi bị đẩy ra xa thật xa, mắt không nhìn gì, nhưng tôi đâu có điếc, bọn họ muốn giết người, muốn hủy hoại một sinh mệnh bất hạnh

Tôi không cần hiểu nhiều thứ, cái gì là đạo lí, cái gì là phạm tội

Tôi chỉ biết gìơ phút này nếu tôi không cứu hắn, thì tôi âu dương nghi sẽ ôm nổi thống hận day dứt cả đời.

Dùng hết sức bình sinh có thể, đánh đông đẹp bắc tôi bất chấp lao về phiá trước

Mặc cho bọn đàn bà phiá sau la inh ỏi, họ tức giận vì bị tôi đẩy ngã họ oán hận, vì không giết được thuần hy

Tôi không quan tân bọn người đó nghĩ gì, tôi không quan tâm cái gì gọi là vi phạm môn quy,tôi chỉ biết tôi nhất định phải cứu cho được người tên nhóc này.

Tôi dập, tôi dập, dập thật nhanh, mặc cho chiếc Áo cuối cùng sư phụ cho bị cháy ruội, mặc cho đôi bàn tay bị lửa đỏ cháy nóng rang

Tôi nhất định phải dập cho bằng được ngọn lửa oan nghiệt này

Kim gây mê trong tay tôi bắn ra liên tục,người đến ngày một nhiều

Tôi vừa đánh vừa tranh thủ dập lửa, vừa né tránh vừa lao vào, tôi tránh con người nhưng lao vào lửa đỏ

Cuối cùng ngọn lửa cũng được dẹp tan, mọi thứ còn lại chỉ là một chút hơi khói bay mù mịt nhưng....

Nha đầu thúi ngươi từ đâu đến,chán sống rồi sao?

Gần hai chục cây súng lên nòng chia thẳng vào đầu tôi, đứa nào nói không sợ là xạo.

To gan!

Các người dám đối xử với chủ nhân của mình như vậy sao?

Các người có mấy cái đầu.

Tôi lấy hết sức hét lớn vô mặt mụ đàn bà béo ú trước mặt

Sao y chang phiên bản ngang ngược biến thái mọi ngày của sư phụ, gìơ phút này muốn bao nhiêu ngang tàn có bấy nhiêu.

Ngươi là có ý gì?

Ý gì ?

Ta hôm nay là đến cầu thân con trai tộc trưởng nhà các ngươi, gia tộc âu-hàn từ bao đời nay đã có hôn ước.

Các ngươi hôm nay, muốn đốt chết hôn phu của ta còn chưa hỏi qua ta một tiếng.

Nói xong tôi lôi bảo bối ra trưng bày trước mặt mụ ta.

Xem qua chiếc nhẫn, cái mặt béo ú u bổng chốc xệ xuống.

Gìơ phút này tôi thề tôi đã liên tưởng ngay đến tiểu chu trắng trẻo béo tròn của tiểu sư mụi, con heo mụi ấy nuôi từng ấy năm,đáng tiếc, trung thu năm ngoái đã bị sư phụ thịt, nhắm với rượu mao đài rồi.

Âu, âu tiểu thư...

Thấy mụ đàn bà béo ú, e ngạy ấp úng

Tôi được thế tấn công tiếp tục cái chiêu "cáo mượn oai hùm "đánh dập đầu đối thủ

Cũng mai là hôm nay để ta đến kịp lúc,nếu các người giết chết nhị công tử, lời hứa của hai nhà lại không thể bỏ,đợi ta rước đại công tử các người về làm phu quân, chức danh tộc trưởng đương nhiên sẽ thuộc về ta đến lúc đó các người xem ta làm sao lóc xương nấu canh lóc thịt trả tổ tiên các người hứ....

Âu tiểu thư xin tha mạng, xin tha mạng.

Tôi liếc một cái sắc lạnh, nhìn đám đàn bà lúc nảy còn hùng hùng hổ hổ, bây gìơ lại co rúm như con mèo trên tay của đàn bà vậy,thật là buồn cười không chịu nổi.

Còn không mau, cởi trói cho nhị công tử, mang vào phủ tận tình trị thương, anh ấy mà mất một cọng lông chân, xem ta sẽ xử trí các người ra sao
Bình Luận (0)
Comment