Đời Này Em Không Thoát Nổi Tôi Đâu

Chương 12

- Bánh bao ú ơiiiiiii........ - nàng nghiêng đầu kéo dài giọng, môi nở ra nụ cười ngọt vô cùng mà cũng.....cực kỳ nguy hiểm - có đói bụng không?

Hắn dạo này học toán rất tốt nha, điểm cao, tư duy tốt, không thể để bản thân bị lừa 1 lần nữa

- Dạ.....không..... - hắn lắc lắc cái đầu. Gò má mũm mĩm theo đó mà đung đưa lúc lắc rất đáng yêu, làm nàng không thể không đưa tay nhéo miếng thịt trắng nõn đó

- Ngoan.....ngoan lắm......

Được nàng vuốt ve bên má như thế, đột nhiên người hắn cảm thấy nóng rực. Hay là hắn đang trong giai đoạn dậy thì nên mới như thế. Hắn đỏ mặt quay sang chỗ khác. Lần đầu tiên hắn biết thẹn

Còn lý do tại sao hắn lại thấy sợ như vậy ư? Sở dĩ là cũng có 1 tình huống y hệt như vậy từng xảy ra. Khi hắn nói muốn ăn, rất muốn ăn, nàng đã tặng cho hắn ly nước chanh chua lét luôn. Từ đó hắn rất sợ những thứ nước nàng pha

Chế độ giảm cân của nàng rất ghê gớm. Sáng là hắn được ăn nhiều nhất, vì vậy hắn rất thích bữa sáng. Mẹ mua đồ về là hắn ngồi ngoan ngoan ăn. Sau đó giữa buổi ăn thêm trái chuối, nghe nàng nói có vẻ là để hệ tiêu hóa tốt (mean dễ ỉa)

Trưa được ăn 2 chén, chiều có thể nàng sẽ mua gì đó cho hắn ăn sau khi tập thể dục. Tối cũng chỉ được ăn 1 chén thôi. Đặc biệt sau 8h tối không được ăn uống gì nữa hết. Mẹ hắn biết được sẽ lại mách nàng nữa cho coi. Khỏi nói chứ mẹ hắn thương nàng còn hơn cả hắn

Trên trường hắn cũng vẫn chưa có người bạn nào. Ngày xưa mập ú thì bạn bè lại trêu là đứa tự kỷ. Sau này học khác, người lại tròn tròn, đã vậy còn thêm cặp kính 4 độ, lại nói là thằng đần. Mà hắn căn bản cũng chẳng quan tâm lời người khác nói, hắn quen rồi

Nàng kèm hắn từ năm lớp 8, đến năm thi vào lớp 10, hắn được điểm rất cao. Cả nhà hùa theo mở tiệc thịt nướng, kêu hắn mời nàng sang luôn. Khỏi nói tim hắn lúc đó đập mạnh tới mức văng ra ngoài. Trước đây chỉ toàn mẹ mời, mà bây giờ giống như, hắn đang mời nàng đi chơi ấy

- Ừm.....chị......chị bánh bèo...... - hắn mân me lại gần nàng

- Gì? - cổ cũng không ngẩng, nàng lật trang tiếp theo của cuốn conan. Nàng thích sang nhà hắn là bởi vì nhà hắn có rất nhiều truyện conan a. Thậm chí càng ngày càng nhiều, mà nàng chẳng bao giờ thấy hắn đọc

- Mẹ.....mẹ....mẹ rủ chị.....đi....đi.......ăn thịt, thịt nướng..... - có 1 câu thôi mà hắn lắp bắp cả buổi chưa nói xong. Mà nàng cũng đã khá quen với chuyện này, nên cũng không quan tâm nữa

Nàng loáng thoáng nghe gì đó thịt nướng tối mai ở nhà hắn, nên cũng lờ mờ gật đầu cái rụp. Vì vậy mà cũng không để ý, trên môi hắn lộ ra nụ cười tươi như hoa

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

- Hâu li shit..... - cả 3 đứa trợn mắt nhìn hắn. Sốc đến tận óc

- Con gái bây giờ thoáng thiệt - Kiến Văn chép chép miệng

- Ước gì mấy nhỏ gái lớp em cũng được nửa như vậy - Khôi Vĩ mơ màng lau lau nước dãi

Nàng cũng cố gắng nuốt nước miếng, để hít thở sâu hỏi tiếp

- Sau đó thế nào? - nàng cũng không phải loại ngu. Đàn ông là loài sinh vật dùng nửa thân dưới để suy nghĩ, anh nàng cũng không ngoại lệ. Không lý nào gái nu de trước mặt mà ổng khóc rống

- Nè, mấy đứa nghĩ anh là loại đàn ông gì á? - Minh Triết uất ức - chỉ là loại con gái sỗ sàng như vậy anh đã không thích chứ đừng nói là lên giường mới người có cùng cấu tạo cơ thể với mình, anh chưa có đạt được loại trình độ đó nha

- Ừm......tưởng anh...... - Khôi Vĩ có chút thất vọng bĩu môi. 1 phần ngàn giây sau đó, hắn liền trợn tròn mắt - CÁI, CÁI GÌ?????!!!!!

- Người......người cùng cấu tạo cơ thể với anh...... - Kiến Văn nheo mắt tưởng tượng

- Không phải anh định nói thể loại giống mẹ Lâm Chi Khanh chớ? - nàng thực hoài nghi phong trào chuyển giới ở mình đã phát triển đến độ nào rồi

- Thì đó..... - Minh Triết cũng bỏ chạy mất dép chứ đừng có tưởng. Hắn chỉ biết cười ra nước mắt mà thôi

Nhờ câu chuyện của Minh Triết nàng mới biết thế giới này thật không đơn giản. Mà cũng có thể, cái tên mà nàng đang phục dịch cũng nằm 1 trong số đó a

Cơ thể rắn chắc, mùi hương nam tính, mái tóc thơm tho mùi x-man lan tỏa khắp nhà. 1 nam độc thân vui tính bước ra từ phòng tắm, vài giọt nước còn động lại trên tóc nhỏ xuống làn da màu mật ong của hắn, cũng làm rất nhiều nữ phụ phải phụt máu mũi

Chết cha! Hắn còn quên sự có mặt của nàng nữa. Trên người chỉ quấn mỗi khăn trắng ngang hông, miễn cưỡng để nàng ăn đậu hủ 1 bữa. Nhưng điều đó cũng chẳng thu hút gì được nàng, nàng lại ngoảnh mặt tiếp tục dọn dẹp

Mà thực ra, mấy gã đàn ông nhà nàng không bụng mỡ cũng là gầy gò tong teo. Hắn là thuộc hàng xịn nha. Người thì đẹp thế mà mặt thì......Hầy.....nàng lại tiếp tục lau chùi

Thái độ hờ hững của nàng hắn sao lại thấy thất vọng. Tại sao? Hắn bây giờ rõ ràng đẹp trai hơn xưa, thân hình thon gọn rắn chắc thế này mà nàng chẳng mảy may khen ngợi hắn lấy 1 câu là thế nào

Mang bực bội trong người, hắn quyết định không thể để công sức tập gym của mình đỗ vỡ được, bằng mọi cách phải gây được sự chú ý cho nàng

- Khụ, khụ.....Kim phát tiết, mang cho tôi 1 bộ quần áo

- Tại sao cậu không tự đi lấy? - vô lí! Hắn đi tắm không cần cầm theo quần áo hay sao?

- Tôi thích thế đấy - hắn bất quá không tìm được lí do chính đáng để cãi lại nàng nên nói bừa

- Hừm.... - nàng nguýt lườm hắn rồi quay người vào phòng hắn lấy đồ

Chẳng may trời thích trêu người, đặt ngay bình nước lau kính dưới chân nàng.....

Chẳng may nàng chỉ bị trượt té về phía trước......

Chẳng may chỉ theo phản xạ con người, nàng đưa tay túm lấy những vậy "có thể túm"....

Chẳng may cái vật thiêng liêng đó lại là cái khăn tắm......ở trên người cẩu động kinh mà thôi.......

Phải, tất cả chỉ là chẳng may mà thôi. Nhưng kéo theo những bi hài đó là những bi kịch mà chỉ những người trong cuộc mới thấm thía....

Nàng chầm chậm nhìn cái khăn trắng trên tay mình, cổ từ từ ngẩng lên như camera quay chậm

1 thiên đường cảnh sắc chân thực đến từng milimét hiện ra trước đôi mắt tròn của nàng. Mà diễn viên cho vở kịch nu de toàn tập lại là hắn - Luân Thiện Ngôn!!!

- AAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!

Trong 1 khu chung cư cao cấp có 1 con chó bị động kinh đang hét tiếng người ở tầng 8. Âm thanh man rợ lan tỏa đến từng ngóc ngách trong căn nhà

Hắn sau khi hoàn hồn mình vừa trong trạng thái khỏa thân thì giật mình hét toáng lên như heo chọc tiết, đồng thời tay che đại bộ phận nguy hiểm của mình lại

Tiếng hét then thét bên tai làm nàng cảm thấy như mình vừa sàm sỡ hắn vậy. Tuy nhiên sắc mặt vẫn cứng đờ không cảm xúc

- Chị......chị......chị còn nhìn, nhìn cái gì???? - ai đời thấy trai nàng lại tơm tớp nhìn chằm chằm người ta như vậy

- Cậu la hét cái gì, làm như tôi cướp trinh cậu không bằng. Tôi đây bị hấp diêm thị giác còn chưa lớn tiếng như cậu - nàng tỉnh bơ nói

- Cái,.....cái gì? - huyết áp của hắn đột nhiên tăng nhanh - vậy ý chị là chị là người bị ăn đậu hủ?

- Đương nhiên cậu làm gì có phúc phần ăn đậu hủ của tôi. Nhưng mà, haha..... - nàng cười khẽ vài tiếng - nhờ vậy mới biết cậu có cấu tạo cơ thể bình thường - nhớ lại chuyện của anh nàng, nàng vẫn còn thấy nổi cả da gà

- Chị nói cái gì? - tức giận cùng xấu hổ làm mặt hắn đỏ gay đỏ gắt

- Không, không, tôi có nói gì đâu..... - nàng ngó lơ quay sang chỗ khác, lúc sau lại không chịu được mà buông lời châm chọc hắn - mà của cậu cũng không có phải đại bác gì, có gì mà phải xấu hổ

- KIM PHÁT TIẾT, CHỊ QUAY MẶT ĐI NGAY CHO TÔIIIIIIIIIIIIII - hắn rống lên nghe thật đáng sợ làm nàng phát sợ lập tức xoay người như quân đội

Cuộc đời hắn chưa bao giờ gặp loại con gái thô tục mà.....loạn như nàng. Làm sao nàng có thể bình chân như vại mà ngắm nhìn không chớp mắt cơ thể lõa lồ của người đàn ông trưởng thành có nhan sắc như hắn được chứ.

Hắn lật đật che trước che sau chạy vào phòng mặc đồ

Kaka. Còn hỏi tại sao nàng không cảm thấy xấu hổ chuyện này sao? Nếu nói là do nhà nàng có nhiều đàn ông sao? No no, đàn ông trong nhà cùng lắm cũng chỉ cởi trần tắm mưa chứ chưa có cởi truồng tắm ao. Đó hẳn là 1 câu chuyện rất dài, dài......

Vào 1 buổi sáng đẹp trời như bao buổi sáng khác, nàng vác cặp đạp xe trên con đường lớn, tung tăng là cô nữ sinh cấp 3 xinh xắn học giỏi. Trời xanh xanh, nắng long lanh, nàng được 1 người đàn ông vẫy gọi

- Này bé ơiiiiiiiii - giọng điệu ngọt xớt làm nàng theo cảm giác mà quay lại hướng gọi

Người đàn ông 1 tay lái xe, còn 1 tay cầm cầm giương giương cái vật nam tính nhạy cảm trước mặt nàng, huơ huơ.....

Lập tức cơ quan cảm giác cảm thấy không an toàn

- AAAAAAAA - nàng đưa tay de cho gã 1 de sau đó lấy hết năng lượng ngày hôm sau chạy đến trường xuất sắc như vận động viên plympic

Cũng không biết sau khi bị tát, gã có ngã lăng quay ra đường hay không. Nhưng nàng sáng đó đã không ăn uống được gì sất

Đó chính là ác mộng kinh khủng nhất đời học sinh của nàng, mà bây giờ dẫn đến tình trạng vô cảm trước cơ thể đàn ông

***Tin mình đi, tác giả cũng gặp trường hợp tương tự rồi T.T

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Đùng.....đùng........ Ngoài trời mưa thật to......thật to......nàng ngồi xếp bằng trong nhà học bài. Ba mẹ đi làm, anh hai đi học, nàng không có tiền để đi học thêm như những bạn khác nên đành phải ở nhà tự lực cánh sinh mà thôi

1 lúc sau ba mẹ bánh bao ú sang hỏi nàng, có thấy hắn về chưa. Nàng liền lắc đầu, nàng với hắn buổi tối rất ít khi gặp mặt nhau. Vậy mà ba mẹ hắn cứ bảo, chắc là hắn lại đi loanh quanh đâu rồi, rồi 2 người họ lại về nhà

Nàng lại nhìn ta mây đen ngoài trời. Đã 7h tối hơn rồi, đã qua giờ học thêm của hắn ở trung tâm rồi, tại sao còn chưa về. Mà ba mẹ hắn cũng thật kì, đã biết hắn lớp 10, vừa mới tập xe đạp được dăm bữa, đi còn chưa vững, vậy mà còn không chạy xe ra trung tâm liếc xem có hắn ở đó hay không?

Nàng biết, lí do tại sao ba mẹ hắn lại thờ ơ như vậy. Là vì họ có đứa con đầu, tức anh trai hắn, đẹp trai, học giỏi, ngoan ngoãn, đã sớm sang Mĩ du học. Họ cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa. Còn hắn, giống như không phải con họ vậy. Thậm chí họ đối xử với nàng còn tốt hơn cả hắn

15 phút sau. Cô Thảo lại sang gặp nàng, cô nói chút nữa vợ chồng cô có việc bận, thằng Bi về thì mở cửa dùm rồi cô đưa chìa khóa cho nàng. Đừng nói là ngay cả giờ học của con trai cô ấy cũng không biết nha

Cứ 1 lúc, lại 1 lúc sau nhìn trời mưa qua ô cửa sổ, nàng vẫn chỉ thấy căn nhà đối diện không 1 bóng người
Bình Luận (0)
Comment