Đơn Phương Thầm Lặng (Ẩn Bí Ám Luyến)

Chương 23

Edit: Qiezi

Hai mươi phút sau, Nhan Vũ ngồi trong phòng, mắt mở trừng trừng nhìn cậu và Bách An dây dưa trên màn ảnh, thầm mắng bản thân đến máu chó đầy đầu: Thể diện có tác dụng gì? Ăn được không? Có thể bán lấy tiền không? Có vẻ vang gì không? Sợ hãi một chút không được sao? A?! Mẹ nó, cậu đang trưng ra cái vẻ mặt gì vậy? Muốn chết? Tại sao lại phát ra âm thanh đó? Đậu móe… Đủ rồi, đừng rên nữa!! Tôi là ai? Tôi ở đâu? Đựu má, tại sao tôi lại nhận bộ phim này?

Cậu cố gắng nhìn bản thân bị Bách An tiến vào, rốt cuộc sự xấu hổ đè nén nãy giờ bùng phát, luồng nhiệt trào lên thiêu đốt đến ù tai, tiếng tim đập kịch liệt chấn động màng nhĩ của cậu. Cậu vùng vằng đứng dậy: “Em muốn đi ——” Ba chữ nhà vệ sinh chưa kịp thốt ra, cậu đã bị Bách An ôm vào lòng.

Lý do viện cớ bị vạch trần, Nhan Vũ cũng không vờ vịt nữa, hung hăng nhéo vai Bách An, gào lên: “Em không xem!”

Bách An cười khẽ, im lặng nhìn gương mặt và cần cổ hồng hồng của Nhan Vũ rồi nghiêng đầu hôn môi.

Nhan Vũ không muốn xem cũng như không muốn Bách An xem, cậu ngừng một chút, chủ động đáp lại nụ hôn của Bách An. Chỉ trong chốc lát, hai người đã quấn chặt lấy nhau.

Nhan Vũ chống tay lên bàn, áo bị ném xuống đất, quần bị kéo xuống hơn phân nửa. Vòng eo hạ thấp, mông lại nâng cao, xương vai như cánh bướm phập phồng theo từng rung động của Bách An, cánh bướm như muốn tung bay khắp bầu trời xanh thẳm.

Cảnh phim trên màn chiếu vẫn tiếp tục, bất luận là Nhan Vũ trên phim hay ngoài đời thực đều rên rỉ dưới thân Bách An, hai âm thanh lúc chồng lúc giao, biến thành thuốc kích thích tiệc tình đầy nhục dục.

Khuỷu tay bị cấn đỏ, Nhan Vũ bị lật qua, hai chân khoác lên khuỷu tay Bách An, cái mông bị nâng lên, tiếp nhận va chạm trực diện. Cậu ôm cổ Bách An, ngửa cổ ra sau đầy ham muốn, Bách An hạ những nụ hôn vụn vặt lên cổ, lên ngực cậu…

Nhan Vũ cảm thấy thật khó chịu, nhất mực muốn lên giường nhưng mới đến phòng khách đã bị đè lên sô pha. Về phần lên giường như cậu mong muốn thì đã là đợt thứ hai.

Điện thoại di động reo vang, Nhan Vũ nửa quỳ nửa nằm trên giường rên rỉ, Bách An cầm di động cho cậu nghe máy, trên màn hình hiện tên người đại diện. Cậu muốn tạm thời ngừng lại để nghe điện thoại nhưng Bách An lại giữ chặt hông, không chịu buông tay. Cậu không thể làm gì khác hơn là ấn nút nghe rồi đặt di động lên gối, cố gắng quên tính khí của Bách An trong thân thể cậu, kiềm chế hô hấp nghe điện thoại: “Anh Lâm, có chuyện gì không?”

Từng nụ hôn nóng cháy rơi xuống lưng Nhan Vũ, một tay vuốt ve từ bắp đùi hướng lên trên, cậu run rẩy, vươn tay về phía sau túm lấy bàn tay hư hỏng kia.

“Là như thế này,《 Tình yêu thầm lặng 》lại phá kỷ lục, Thanh Sắc Khuyển Mã gọi điện thoại hỏi hai đứa có muốn ký hợp đồng quay thêm không.”

Bách An nắm tay Nhan Vũ, chậm rãi chuyển động.

Nhan Vũ đã thích ứng với cường độ xỏ xuyên mạnh mẽ, ma sát chậm rãi mang theo từng đợt khô nóng run rẩy, cậu nắm chặt tay Bách An, cúi đầu thở dốc vài tiếng rồi mới trả lời: “Không, không ký.”

“Em hỏi Bách An chưa?” Người đại diện biết bọn họ đang sống chung.

Bách An im lặng, Nhan Vũ không thể làm gì khác hơn là trả lời thay anh: “Hỏi rồi… Không ký.”

“À, vậy là tốt rồi. Còn chuyện này nữa, em đã quay đủ tám bộ cho Mộng Chi Thanh rồi, tốt nhất là ký hợp đồng mới trong năm nay. Khi nào thì em rảnh?”

Lúc người đại diện nói đến hợp đồng mới thì Bách An chợt đâm mạnh thêm một chút, Nhan Vũ suýt chút nữa kêu thành tiếng, tay siết chặt drap giường. Cậu cắn răng, nhẫn nhịn nửa ngày mới không bật ra những tiếng rên rỉ.

“Thiếu gia? Em còn nghe máy không?”

Cậu cố gắng ổn định hô hấp: “Nghe… Em… Anh Lâm, em không định… Không định ký hợp đồng nữa.”

“Hả?” Cho dù cậu cố gắng điều chỉnh hơi thở nhưng không thể nào giấu được người đại diện.

Bách An lại đỉnh mạnh thêm hai cái, trên người Nhan Vũ đã ửng đỏ, cậu cố gắng quay đầu lại trừng mắt với Bách An, nhưng bởi vì hai mắt lấp lánh ánh nước nên chẳng có khí thế gì, cho đến khi vận động trở nên chậm rãi, cậu mới quay lại giải thích: “Anh Lâm… Em… Em không làm nữa.”

“Em muốn giải nghệ???” Người đại diện sững sờ: “Bách An thì sao?”

“Anh ấy cũng… Cũng giống em.” Đây là chuyện bọn họ đã sớm bàn bạc xong, nếu tình cảm của họ là nghiêm túc thì không thể tiếp xúc thân mật với những người khác.

“…..” Người đại diện ở đầu dây bên kia bị chấn động không nói nên lời, hắn thật sự không nghĩ Bách An và Nhan Vũ có thể đi đến bước này.

Lúc này Bách An cúi người cầm di động lên: “Anh Lâm, bên em đã xử lý xong, chuyện của Nhan Vũ làm phiền anh. Bây giờ chúng em có việc, ngày mai liên lạc.”

Lần đầu tiên người đại diện nghe Bách An nói dài như vậy, ngơ ngẩn nói: “Ờ, ờ, vậy… Hai đứa làm gì làm đi, anh đi… Anh đi báo cáo đã…”

Bách An cúp điện thoại rồi ném lên giường, giữ eo Nhan Vũ bắt đầu chuyển động mãnh liệt. Thân thể va chạm phát ra âm thanh càng ngày càng lớn, Nhan Vũ vừa sung sướng vừa giận: “Bách An! Anh…” Khí thế hung hăng bị cơn sóng cuộn trào đầy sung sướng cắt ngang, thay đổi thành cầu xin tha thứ: “A… Chậm… Chậm một chút…”

“Bách An… Anh ơi… Đừng…”

“A… Xin anh…”

Dù Nhan Vũ cầu xin như thế nào, Bách An cũng quyết làm cậu đến mất khống chế, ép cậu la lớn hơn nữa, cuối cùng tuôn trào trong thân thể cậu.

Sau khi anh Lâm thương lượng với công ty không được bao lâu thì nhận được điện thoại của người đại diện của Bách An. Hai người bàn bạc, hiện tại Bách An và Nhan Vũ đều là người tự do, giải nghệ không cần công ty cho phép. Sau khi bàn bạc một phen, họ quyết định sẽ đẩy《 Tình yêu thầm lặng 》làm sản phẩm cuối cùng để Bách An và Nhan Vũ giải nghệ. Vì vậy hai người tự đăng nhập vào tài khoản VIP của Bách An và Nhan Vũ, biên tập thông báo giải nghệ giống nhau như tờ, lại đăng lên trong cùng một thời gian.

Lúc Bách An và Nhan Vũ còn ở trên giường thủ thỉ thì V Quyển đã bị tin tức bọn họ giải nghệ oanh tạc, trang web bị tê liệt nửa giờ mới khôi phục bình thường. Cả bốn trạm đều bị càn quét, fan vừa khóc vừa cười, khóc vì sau này không thể xem phim của họ nữa, cười vì hai thông báo đăng cùng một giờ với cùng nội dung, hiển nhiên đã được hai nam thần thương lượng qua. Chắc chắn là bọn họ đã ở bên nhau, thuyền họ chèo là thật!

Vào ban đêm,《 Tình yêu thầm lặng 》và V Quyển leo lên hot search weibo, bộ GV hạn chế người xem thu hút được rất nhiều người, chế tác hoàn hảo khiến từng phân cảnh rất ấm áp ngọt ngào, cảm xúc mãnh liệt của hai nam chính đẹp đến ngây người càng tăng thêm cảm xúc duy mỹ, có rất nhiều người hận bản thân biết quá muộn, chen chúc vào V Quyển mua phim, thậm chí ngay cả《 Hành trình ba người 》- tác phẩm đính ước trong truyền thuyết – cũng nhấc lên từng màn thảo luận sôi nổi.

Lúc này Nhan Vũ đang bị Bách An ôm vào toilet tắm rửa, hai đùi vắt lên thành bồn tắm, ngón tay Bách An với vào trong đẩy tinh dịch ra ngoài. Sau một lúc, Bách An bỗng nhiên ghé sát tai Nhan Vũ nói gì đó, trong nháy mắt mặt cậu ửng đỏ. Theo hai cổ thân thể gần kề, cậu cắn môi ngẩng đầu.

Nước trong bồn tắm bập bềnh tràn ra, Nhan Vũ nắm lấy vai Bách An, sau hai tiếng rên rỉ, cậu cắn môi rồi rướn người tới. Bách An chớp mắt, đầy cưng chiều hôn cổ Nhan Vũ, ôm chân cậu, chuyển động thắt lưng…

Lễ Giáng Sinh qua đi, Bách An và Nhan Vũ bắt đầu thu dọn hành lý, năm mới thì họ đến Iceland ngắm cực quang, lúc giấy tờ đăng ký kết hôn lặng lẽ nằm trong khách sạn, Nhan Vũ mới dần hiểu ra ý đồ của Bách An, vờ bóp cổ Bách An, hỏi: “Có phải anh cố ý dẫn em đến đây?”

“Ừ.” Bách An rất thản nhiên.

Nhan Vũ không cảm thấy như cậu bị cầm tù, trái lại có chút đắc ý hừ hai cái: “Em biết anh có ý đồ xấu mà!”

Bách An mỉm cười chỉnh vạt áo cho Nhan Vũ rồi ôm người vào lòng.

Mấy tháng sau, V Quyển xuất hiện một bài viết: [ Cảm thấy cả người không chút sức lực nào, tui không ổn rồi. ]

Sô pha: Từ sau khi Bách An và Nhan Vũ giải nghệ, tui đã xem《 Tình yêu thầm lặng 》, bản cut của《 Hành trình ba người 》vô số lần, tui sắp chết đói vì không còn bánh chó nữa.

Lầu 1: Xem tim còn đập không?

Lầu 2: Làm một bác sĩ hành nghề lâu năm, tui có thể vô trách nhiệm nói cho bạn biết bạn bị bệnh thiếu thốn bánh chó. Tình trạng khởi phát sẽ là đi khắp nơi tìm bánh, sẽ vì tình yêu hoàn mỹ của người khác mà rơi lệ, sau đó sẽ là nổi điên tìm kiếm dấu vết, tìm đường trong sh*t, thậm chí sẽ xem sh*t là bánh. Nếu không chữa trị kịp thời sẽ phát triển giống như chủ thớt, cả người không còn sức lực, phiền muộn muốn khóc, không có hứng thú với thứ gì, đăng một bài viết không được mạch lạc.

Bệnh thiếu thốn bánh chó là một loại bệnh truyền nhiễm rất đáng sợ, có thể theo mạng vô tuyến mà truyền nhiễm, nguồn bệnh là chủ thớt, tỷ suất truyền nhiễm lên đến 95%. Thôi không nói nữa, tui đi xem《 Tình yêu thầm lặng 》lần thứ ba mươi đây.

Lầu 3: Tui nghĩ bệnh thiếu thốn bánh chó là một chứng bệnh nan y, cần chính chủ phát đường mới ổn được.

Lầu 4: Aiz, thiệt luôn, gần đây trà không muốn uống cơm không muốn ăn, thật muốn khóc vậy đó, sao bọn họ lại hoàn mỹ thế chớ!

Lầu 5: Không biết hai nam thần như thế nào rồi, con trai ơi, lúc rảnh rỗi nhớ về thăm nhà nha. 

Lầu 6: Thiếu lương thực đã lâu, xem ra phải tự xẻo thịt tự cung tự cấp, tui định viết một bộ hiện thực hướng, có ai muốn xem không?

Lầu 7: Lầu trên đừng hù tui! Người phá CP sẽ không được phát đường!!!

Lầu 8: Yêm xem yêm xem!!!

Lầu 9: Lầu 6 đừng đi!!! Tui xem! Tui nhất định xem! Tui sẽ xem ngay lập tức!!!

Lầu 10: Lầu 6 ở đâu? Ôm đùi bự!!! Cầu chỉ đường!!!

Lầu 11: Lầu 6 ở đâu? Chạy rồi sao? Thím có còn là người không!!!

Lầu 12: Lầu 6 mau lăn ra đây? Giao bánh sẽ không giết!

Lầu 13: Người đâu? Mau giao bánh ra đây!

Lầu 14: Một tháng không ăn cơm, mau cho tui cơm no ấm bụng đi, quỳ lạy lầu 6 đừng chạy!!



Lầu 88: Tui là lầu 6 đây, mọi người yên tâm, tui sẽ không trốn. Viết xong chương 1 rồi nè, tên là《 Đơn phương thầm lặng 》, bút danh là Tạp Liệt Phu Tư Cơ, truyện được up tại Phế Văn và diễn đàn Trường Bội. Tui là dân đi làm, không rảnh để lên chương mỗi ngày, ai quan tâm tui có thể vào weibo @TạpLiệtPhuTưCơ, thời gian update có ghi bên trên. Tui viết không tốt lắm, mọi người bỏ qua nha ~ Tui còn viết truyện khác, mọi người có thể vào chuyên mục của Trường Bội hoặc Tấn Giang, lúc tui update mọi người có thể vào xem nha ~ moaz moaz moaz ~

———— toàn văn hoàn.
Bình Luận (0)
Comment