[Đồng Nhân Attack On Titan] Cầu Kiến

Chương 33

...

Trong sảnh chính.

Erwin chủ trì ngồi chính diện, kế bên anh ta là Katherine và Levi, tiếp đến là Hange, Isabel, Farlan và những người khác.

Hầu hết Trinh Sát Đoàn đều tập hợp, ngoại trừ thương binh vẫn còn trong trạng thái điều trị chưa ổn định ra thì quân sĩ còn lại đều đến.

Erwin bình tĩnh đứng dậy cúi người đặt một tấm da bò lên trên bàn, anh ta cầm lấy cây bút lông của chính mình, chỉ vào khu vực được đánh dấu:" Nhìn điểm này đi, đây là nơi ta sẽ dụ Titan nữ hình vào tròng, tất cả các nóc nhà và quảng trường gần đó đều sẽ là nơi ẩn nấp, mọi người sẽ canh thời gian tóm gọn cô ta trong trạng thái con người, đây chính là kế hoạch A. "

" Nếu như mọi việc đều diễn ra suông sẻ thì tốt, nhưng ta phải cân đo sự việc trong mọi trường hợp, lỡ như Titan nữ hình có khả năng đặc biệt nào khác ngoài thiết hóa thì sao? Nếu cô ta phá được vòng vây thì Eren sẽ hóa khổng lồ tại chỗ và đánh đổi mọi giá bắt được cô ta, đây là kế hoạch B. "


" Vậy thì kế hoạch C... "

Nói đoạn, cây bút lông trong tay Erwin liền di chuyển đến một vị trí khác, anh ta buông lỏng khiến cây bút rơi xuống mặt giấy, phát ra âm thanh 'lạch cạch'.

" Lưới và dây thép đều được phép sử dụng, chúng ta sẽ chặn đường sống cuối cùng của cô ta ở đây, trong tường thành thì Titan nữ hình sẽ chẳng thể nào gào thét gọi một đám súc vật như thế đến ăn cô ta được nữa, bằng một cách nào đó phải dụ dỗ Titan nữ hình đi theo con đường này, nhiệm vụ này khá khó khăn, cho nên người chỉ huy sẽ là Katherine và Hange. "

Levi nghe đến đây liền nhíu mày, anh ta ngẩng đầu, hỏi:" Giao cho tôi không phải là hợp lí hơn nhiều sao? "

Erwin kiệm lời:" Anh sẽ làm con tin cho Hoàng gia cùng với tôi, chúng ta chỉ sắp xếp chứ không tham gia kế hoạch. "

Levi chân mày nhíu chặt hơn, tỏ vẻ chán chường:" Tch."


Erwin trực tiếp bỏ qua dáng vẻ bất mãn chẳng buồn nói của Levi, anh ta gấp tấm da bò lại, phổ biến thêm:" Mọi người tuyệt đối tuân thủ theo kế hoạch bàn giao, còn phân đội thì tối nay hãy đến chỗ của Isabel và Farlan để kiểm kê số lượng, nhớ, tuyệt không được vắng mặt. "

Trinh Sát quân binh:" Vâng! "

Đến khi căn phòng chỉ còn lác đác vài người, Katherine mới vươn vai ngáp một cái, thuận tiện nhìn vẻ mặt lạnh ngắt của Levi, cười nói:" Anh có bất mãn thì Erwin cũng không thay đổi quyết định đâu, chia buồn nha. "

Quả nhiên vài giây sau đó, cô liền vinh hạnh nghe được thanh âm không mấy vui vẻ của vị chiến binh mạnh nhất nhân loại:" Em tự lo cho bản thân mình thì hơn. "

Katherine bĩu môi: Ganh tị với tôi chứ gì, tôi mới không thèm để ý đến anh.

Tiếp theo chính là một màn kẻ đi người ở, à thì, kẻ đi ở đây chính là Katherine, bởi vì cô không chắc rằng bản thân khích bác anh ta như thế, nếu còn ở gần Levi trong phạm vi tầm mười mét thì anh ta có cho cô xanh cỏ hay không.


Gì chứ tính mạng vẫn quan trọng hàng đầu.

Đoạn đi lên tầng hai, Katherine liền đụng phải Isabel và Farlan đang bàn bạc kế hoạch, Isabel lanh lợi nhảy chân sáo đến chỗ cô cười lấy cười để:" Chị ơi, chị xem trong trình tự này, chúng ta nên để ai thay thế Eren vào thành?"

Nghe câu hỏi có phần nghiêm túc, Katherine liền suy nghĩ một lát mới trả lời:" Trong Trinh Sát Đoàn này ai có ngoại hình tương tự nhất thì đưa người đó đi. "

" Ờm... ví như cái cậu tên gì mà... Jin Jin đó. "

Isabel:"..."

Farlan:"..."

Được rồi, Katherine đang trong tình trạng mất kí ức, đầu óc không tỉnh táo, bọn họ tuyệt không nên ra tay đánh người.

Isabel vuốt ngực thở ra một hơi:" Ý chị là Jean tân binh của khóa 104 đúng không? "

Cô gật đầu:" Hình như là thế."

" Tôi thấy chiều cao và cách hành xử của cậu ta cũng có chút giống Eren, duy chỉ có màu tóc và khuôn mặt là khác thôi. "
Isabel nhíu mày:" Thế thì có vẻ không ổn lắm... "

Katherine bí ẩn cười một cái:" Không sao, dù gì Hoàng gia cũng chưa từng gặp mặt Eren, nếu như muốn kĩ lưỡng hơn thì làm cho cậu ta cái khăn trùm đầu, đưa lên kiệu rồi đưa đi luôn. "

Farlan làm người ngoài cuộc mà nghe thôi cũng không nhịn được phì cười một tiếng:" Ý nghĩ của cô táo bạo thật. "

Isabel giật giật khóe môi, miễn cưỡng nói:" Hai người thôi đi có được không, đây là chuyện hệ trọng đấy."

Katherine đừng một phát liền nghiêm mặt:" Dù như vậy thì tôi vẫn cảm thấy cậu tên Jin gì đó là phù hợp nhất, miễn là chưa bị tra hỏi thì nhìn mặt thôi bọn họ cũng chưa chắc đã nhận ra."

Isabel gật đầu:" Vậy... em sẽ cho người đi sắp xếp."

Farlan cao hơn cô ấy hẳn một cái đầu, nghiêng người một cái liền nhìn thấy nét vẽ loạn xạ của Isabel, có ý tốt nhắc nhở:" Khuyên em nên về phòng luyện tập lại đi, chữ viết khó coi như vậy mà đến tay Erwin thì sẽ lại bị mắng như bữa trước cho coi. "
Isabel tức giận:" Hừ, mặc kệ anh ta, em mới không thèm quan tâm!"

"..."

Thôi được rồi, dù gì đây cũng không phải lần đầu tiên, anh còn quản làm gì.

Katherine nhìn hai người cãi qua cãi lại một hồi liền ho nhẹ một tiếng nhắc nhở:" Vậy... nếu không có chuyện gì nữa thì tôi đi trước nhé? "

Isabel quay đầu, như hoa mùa xuân cười vẫy tay:" Vâng ạ. "

Nhìn thấy dáng vẻ vừa hoạt bát vừa ngây thơ của cô ấy, Katherine liền nhịn không được cong cong khóe môi cười đáp trả:" Hẹn gặp lại. "

Người có năng lượng tích cực như Isabel ở thế giới nay cũng hiếm gặp lắm đấy chứ.

Đang lúc định quay người bỏ đi, Isabel giống như vừa sực nhớ ra chuyện gì đó, chỉ chỉ gian phòng cách cầu thang tầng 3 tầm mấy bước, nói:" Hình như Hange có chuyện muốn nói với chị, em nghe cô ấy ở trong cười khúc khích nãy giờ, còn há miệng gọi tên chị quá trời luôn. "
"..."

Katherine đần mặt:" Thật sự có chuyện này sao? "

Nghe Isabel miêu tả xong, chợt cô có cảm giác, cái cô gái tên Hange gì kia hình như không được bình thường.

Mẹ ơi.

Không phải thế chứ.

Thời buổi này rồi đừng nói là gặp ma nha.

Katherine nhất quyết sẽ không chấp nhận sự thật là chính bản thân cô cũng hơi sờ sợ.

" Thế... chị đi nhé? "

Isabel gật gật đầu đáp:" Vâng. "

Sau đó liền kéo Farlan đi luôn không quay đầu lại...

Katherine hít sâu một hơi, rốt cuộc lấy hết dũng khí gõ hai tiếng vào căn phòng kia.

Không lâu sau liền vang lên tiếng nói không được thục nữ lắm, thanh âm có hơi kìm nén:" Ai vây? "

Katherine thở dài:" Là tôi, Katherine, nghe bảo cô tìm tôi có việc à? "

Khoảng không gian hơi yên ắng sau câu nói của cô, Katherine giật giật khóe mắt, biết vậy cô đi thẳng một mạch về phòng mình luôn cho xong.
Mắc gì phải đứng đây đợi chờ cuộc trò chuyện với một người lập dị chứ.

Đúng là điên rồi.

Đang khi hậm hực định xoay lưng rời đi, bên trong căn phòng lại vang lên tiếng bước chân cấp tốc, nhanh đến nỗi ý định trở về vừa mới hình thành trong đầu cũng bị Katherine bất ngờ đến quên luôn.

"Lạch cạch!"

Tiếng cửa gỗ mở ra.

Hange cao hẳn hơn cô một cái đầu, tóc cô ấy là màu đỏ hơi sáng hơn của Isabel, Katherine sực nhớ ra hình như trong chuyến trinh sát đợt trước bọn cô đã từng chạm mặt rồi, chỉ là trong tình huống không nguy cấp lắm nên cô mới không để ý đến cô ấy quá nhiều thôi.

Đến đây cũng chưa phải là hết, điều quan trọng là...

Má ơi, Hange cao hơn cô gần một cái đầu.

Hình như hiện tại cô đã 24 tuổi rồi, nhưng khi nãy nhìn mình trong gương, Katherine đã đen mặt phát hiện...
Bản thân chẳng cao hơn được bao nhiêu từ hồi 15 tuổi tới giờ.

Thấm thoát mấy năm trôi qua, ấy vậy mà cô chỉ cao lên được 10cm???

Không công bằng!!

Thấy Katherine tức giận trừng mắt nhìn mình, Hange nhướn mày không rõ, chất vấn:" Nhìn chị thế là muốn làm gì? "

Bỗng cô ấy bật cười:" À, lại ganh tị chuyện chiều cao đó hả? "

Katherine:"..." - Gϊếŧ người diệt khẩu.

Ngay khi cô hạ quyết tâm đánh chết người trước mặt, du͙ƈ vọиɠ sống của người nào đó lại lập tức trỗi dậy, cười cợt núp người sau cánh cửa:" Vào phòng đi. "

Tay cầm 'dao' nhẹ nhàng thả xuống.

Katherine thả chân bước vào căn phòng vừa lạ lẫm vừa quen thuộc với cô, bình tĩnh quan sát tình hình.

Mọi thứ... có vẻ ổn mà.

Không có đồ vật tâm linh gì, thế chắc không sao đâu.

Katherine tâm trạng bỗng chốc trở nên nhẹ nhõm, cô nhìn loanh quanh căn phòng một hồi liền ngồi xuống chiếc giường duy nhất có phần hơi cứng ngắc chiếm một vị trí khá lớn trong phòng.
Phòng này cũng thuộc dạng tốt đó chứ, Katherine rút kết luận, chắc là cô gái tên Hange vừa nãy cũng có thân phận không tầm thường.

Ít nhất cũng là...đội trưởng đi?

Trong khi cô đang suy nghĩ viển vông, thì Hange ở bên ngoài đã phấn khởi đóng cửa chính, nhún nhảy bay tới ngồi ngay bên cạnh cô:" Tưởng sau khi mất trí nhớ thì em sẽ làm màu làm mè không quan tâm đến chị nữa chứ, sao giờ lại tới rồi? "

Katherine thần sắc ngưng trệ:" Là Isabel nói hình như chị có việc tìm tôi mà? "

Hange ngửa đầu về sau, nở một nụ cười ma quỷ:" Isabel nói đúng đó, chị có một thứ rất muốn cho em xem, nhưng hiện tại chưa phải lúc, chừng nào em nhớ những chuyện của quá khứ thì mới có đủ tư liệu để cùng chị xem. "

Ngắt quãng một đoạn, cô ấy tiếp tục:" Bây giờ việc em cần làm chính là cố gắng khỏe lại và chuẩn bị tinh thần cho trận chiến tiếp theo đi, bái bai. "
Katherine hoang mang, chưa kịp định thần liền bị Hange đẩy ra khỏi phòng, không niệm tình đóng cạch một tiếng lớn.

Nhìn cánh cửa gần mình trong gang tấc, lời đến cổ họng liền nghẹn lại không thể thốt nên.

Cái gì mà phải để cô nhớ lại rồi mới thảo luận được?

Nghĩ một hồi cũng không thông, Katherine quyết định đi hỏi con cá béo ú kia cho chắc:" Tam U này, ngươi có ở đó không? "

Cá nhỏ lặng lẽ ngóc đầu lên, mắt híp lại:" Không có. "

"..."

Hít một hơi sâu, cô cố tình không để ý câu trả lời có phần qua loa tùy ý của nó, nói:" Ta muốn hỏi một chút, bộ ngày xưa, ta với cái cô gái tên Hange ban nãy khá thân thiết hay sao á?"

Cứ thấy cô ấy có cái gì đó không được bình thường.

Đọc được đoạn suy nghĩ lung tung beng của Katherine, Tam U bĩu môi khẳng định:" Hange có bao giờ bình thường đâu, Thiên Đạo đã thiết lập cho cô ấy tính cách như thế kia mà. "
Katherine:"..."

Cho nên ý của nó chính là, cô muốn hỏi thì đi tìm Thiên Đạo mà hỏi có phải không??

Katherine nở nụ cười rực rỡ như gió xuân đối diện với thâm ý bỡn cợt của nó:" Tiểu Tam bé nhỏ, ngươi đây là bắt đầu nghe không hiểu tiếng người rồi có đúng không? Hử? "

Tam U:"..."

Bớ người ta ở đây sắp có hiện tượng sát sinh!!

Katherine thành công thấy được vẻ mặt hổt hoảng của cá nhỏ, tâm trạng rốt cuộc cũng khá lên không ít:" Nhanh lên, giải thích cho ta một chút, bộ cô gái tên Hange gì đó thân với ta lắm hay sao? "

Cá nhỏ bị ép phải nghiêm túc, hừ hừ vài tiếng liền trả lời:" Trước khi mất trí nhớ, cô một tuần sáu bữa chạy đến chỗ của cô ấy mua vui, vậy có thể gọi là thân không?"

Katherine giật giật khóe mắt:"...Mua vui??"

Sao nghe tra thế này??

Tiểu Tam U nở một nụ cười thương mại:" Đúng vậy, cô đem người ta trở thành thú tiêu khiển, mỗi lần gặp chuyện không vui đều sẽ đến chỗ Hange lấy lại tinh thần, đây không phải mua vui thì gọi là gì? "
Nghe cá nhỏ nói đường đường chính chính chẳng hề giả trân, Katherine liền nhìn lại lương tâm của chính mình...

Cái đậu mắm, sao lại có thể đen đến mức đó chứ??

Xác thật những lời mình nghe hồi nãy không phải là giả, cô tự xoa xoa vị trí trái tim của mình, ánh mắt quyết tâm:" Thôi kệ, dù gì ta cũng quên hết rồi, sự thật đó sẽ chẳng ai biết đâu, ta hiện tại chính là binh trưởng Katherine nghiêm minh nhất, liêm khiết nhất, chính trực nhất!!"

Tam U:"..."

Haha, chân thật đến nó cũng sắp bị tẩy não luôn rồi đây này.

Cá nhỏ lia mắt nhìn đến khuôn mặt tràn trề sinh lực làm chuyện xấu của kí chủ nhà nó, rốt cuộc cũng chả biết khuyên can thế nào mới phải.

Katherine không hề quan tâm đến Tam U trong không gian lo lắng đủ điều, lần thứ tư trong ngày, cô đi về phòng thả người lên trên giường đánh thêm một giấc nữa.
Cơn buồn ngủ này vừa qua đi, cơn buồn ngủ khác lại đến, khó có thể chống lại sự mê hoặc của nó...

...

" Lộc cộc lộc cộc. "

Tiếng móng ngựa nhẹ nhàng đập xuống mặt đất vang lên văng vẳng bên tai, Levi và Erwin ngồi bên trong xe ngựa, dáng vẻ của cả hai đều rất điềm tĩnh, bên ngoài thỉnh thoảng sẽ có vài Cảnh Vệ Quân dùng bộ Thiết bị cơ động Lập thể bay ngang dọc trên các mái nhà.

Chuyện này khiến tâm trạng vốn dĩ đã không tốt của Levi càng tồi tệ hơn.

Anh ta quả thực chẳng thích đám người này một chút nào, tự cho bản thân mình là thanh cao, quý giá như trò hề vậy.

Không phủ nhận Cảnh Vệ quân cực kì có năng lực, nhưng bọn họ đều chọn tường Sina là nơi chôn chân cuối cùng của chính mình, bên dưới thân phận hào nhoáng đó chỉ có thể là sự hèn nhát đáng nguyền rủa.
" Tch." Levi sắc mặt không tốt hừ nhẹ một tiếng, vốn nghĩ cái chân này chỉ bị thương nhẹ, bởi khi lôi Eren ra khỏi người Titan nữ hình thì cũng không khó khăn mấy, nhưng ai ngờ, về đến Trinh Sát Đoàn thì liền gãy xương.

Không hiểu được dạo này gặp cái vận gì mà xui vậy.

Erwin ngồi ở bên cạnh cũng chẳng tốt hơn là mấy, nội phải gánh chịu sự cáu gắt trong thầm lặng của Levi bên cạnh thôi cũng đã chẳng dễ dàng mấy rồi, đằng này lại còn phải rầu rĩ nghe tiếng động đánh giá tình huống bên ngoài.

Quả thực rất đáng thương.

...

Hiện tại thì bên phía của Katherine và Farlan vẫn đang giữ nguyên vị trí, bọn họ chia ra mỗi người một bên góc nhà, một mặt là để đề phòng việc Annie phát hiện ra kế hoạch sau đó thừa cơ biến Titan chạy trốn, khi đó thì Katherine hoặc Farlan sẽ có một người đánh lạc hướng cô ta, người còn lại thì phải bắn pháo lên báo hiệu chuẩn bị kế hoạch C.
Mặt khác là để phòng trừ người dân xung quanh tiến đến quá gần khu vực nguy hiểm, đồng thời để tránh cho Annie nghi ngờ thì Katherine cũng đã sắp xếp một số quân sĩ khoác áo choàng che lại bộ Thiết bị cơ động lập thể, giả làm dân thường qua lại xung quanh.

Khu vực này vốn đã là nơi ít người lui tới, Katherine cũng không sợ dáng vẻ trùm kín mít từ đầu tới chân của binh sĩ nhà mình sẽ làm Annie nghi ngờ.

Quả thực là thế, từ đầu tới cuối, trong ánh mắt cô ta rõ ràng có một tia đề phòng nào, cô cũng khá an tâm về hướng đi hiện tại, lặng lẽ theo sát nhóm Eren.

....

Đứng trước cửa hầm, Annie bỗng dưng dừng chân, ánh mắt trong suốt Đông phương nhìn thẳng vào đám Eren.

Mikasa là người đầu tiên quay đầu lại xem biểu hiện của Annie, bộ dạng của cô ta chẳng có chút chần chừ nào, nhưng thông qua hành động kia, Mikasa có phần hiểu được.
Cô nhíu mày.

Annie bắt đầu nghi ngờ bọn họ rồi.

" Annie, cùng bọn này vào hầm đi chứ. " Eren cởi nón ngoài ra, ánh mắt mang theo vài phần mờ mịt.

Tựa như muốn hỏi: Hành động dậm chân tại chỗ này là thế nào?

Bầu không khí âm u bỗng chốc bao trùm lên bọn họ, Armin sắc mặt càng ngày trở nên tái nhợt khó tả, cậu nhìn Annie, lên tiếng chất vấn:" Annie!! Cậu đây là thế nào!? Chẳng lẽ lại không muốn thả Eren đi cùng bọn tôi nữa sao?? "

Một cơn gió lạnh cắt thịt thổi qua trên sườn mặt, Annie vẫn dùng ánh mắt đó nhìn ba người.

Giống như... đang xem một trò hề vậy.

" Annie! Tôi đã từng rất tin tưởng cậu! " Armin bỗng chốc hét lên, nước mắt cậu bắt đầu chảy, quả thực, thứ cảm xúc này không nên kìm nén trong lòng quá lâu, đến giờ phút này, bộc phát ra mới biết uy lực của nó đáng sợ đến mức nào.
Eren quay đầu nhìn cậu, khó khăn giật giật khóe miệng:" Armin, cậu đang nói cái gì vậy? "

Trái ngược với Eren, Mikasa không nói gì thêm, cô chỉ nhìn đến dáng vẻ của Annie lúc này.

Nghe được thanh âm chất vấn bi thống của Armin, Annie bất chợt lui về sau vào bước, cô cúi đầu nhìn cậu, ánh mắt có phần kinh ngạc không thể tin.

Sau đó cô ta điên cuồng cười lên:" Hahaha... Armin, tôi đã rất vui khi biết được cậu đã tin tưởng tôi đến vậy."

" Nhưng cũng thật không tin được, các cậu dẫn tôi đến đây là thật muốn được sự trợ giúp của tôi thuận lợi đi qua cổng thành Sina sao? "

Nghe được nụ cười châm biếm của Annie, Eren cứng đờ người không biết đối đáp thế nào.

Chuyện này... thực sự nằm ngoài dự liệu của cậu.

Mikasa vẫn rất bình tĩnh đối mặt với Annie, xung quanh vẫn chưa có động tĩnh gì, nếu vậy thì chắc chắn là Katherine chưa bắt được thời cơ, lúc này Annie đang có kích động, tinh thần cảnh giác của cô ta đã có phần nới lỏng.
Nhưng vẫn chưa đủ.

Mikasa chuyển tầm mắt nhìn Armin, chắc cậu ta cũng đã nhận ra vấn đề, sau đó Armin tiến lên, buông lời đanh thép:" Annie, hiện tại quay đầu vẫn còn kịp, đi cùng bọn này thì mọi chuyện sẽ không còn rắc rối như thế nữa. "

" Cùng đi đi. "

Ánh mắt Annie lóe lên một tia sáng nhưng rất nhanh liền vụt tắt, cô ta không nói không rằng quay người chuẩn bị tư thế muốn rời đi.

" Lên!! "

Katherine hướng trời xanh bắn một tiếng pháo, đồng thời vung tay phát động lệnh giam cầm mục tiêu.

" Bịch! "

Annie tròng mắt có chút kinh hãi, vây quanh bốn bề là địch, khi cô ta dự định biến thành khổng lồ quét sạch bọn họ thì hai tay và chân đều đã bị Katherine đè trên mặt đất.

Quân Trinh Sát cải trang thành dân thường xung quanh cũng bắt đầu tản ra, một nửa cởϊ áσ choàng chạy về phía Katherine, nửa còn lại tiếng về phía Hange thông báo tiến trình kế hoạch.
Vào ngay thời khắc cả bọn nghĩ đã khống chế được Annie thì trong đầu Katherine lại vang lên thanh âm của Tam U:" Mau tránh ra!! Cô ta có cách khác để biến thành khổng lồ!! "

Chưa kịp hiểu ra vấn đề thì tiếng sét đánh từ trời xuống đã bật toàn bộ bọn ra ngoài.

Nhóm Eren bị cuốn vào bên trong đường hầm, Katherine vốn đã bị thương, sự kiện này càng khiến cho thương thế của cô trở nên nặng hơn.

Nhớ tới lời nhắc nhở muộn màng của Tam U bay nãy, cô càng hận không thể băm con cá nát này ra thành chục mảnh:" Ngươi nói sớm quá đó! "

Cá nhỏ vẫn không hề nhận ra lỗi lầm của mình, thấy cô cũng chẳng có gì nghiêm trọng liền thở dài một hơi:" Quá khen quá khen. "

Katherine nào còn thời gian để ý đến nó, cô cũng cởϊ áσ choàng quăng xuống đất, rút kiếm chuẩn bị nghênh chiến.
Trận này, Trinh Sát Đoàn nhất định phải thắng!!

...

Bình Luận (0)
Comment