Edit: Yun Haku
Nhìn ra được tính cách của anh họ này, tôi lắc đầu, ý bảo mình không có chỗ nào không khỏe.
Rất nhanh ông Gus được đưa vào, trong tay cầm một cái đũa gỗ – cái mà truyền thuyết gọi là đũa phép, ở trên người có mấy điểm giống người khác, cây đũa có mấy hào quang phát ra.
“Phu nhân Malfoy, phu nhân nở nụ Fathley, cậu Malfoy, di chứng của việc bạo động ma lực của cô Fathley đã biến mất rồi!”
Enma vui vẻ cười.
“Nhưng mà, bởi vì một lý do không rõ trước kia của cô Fathley mà tôi không biết, nên ma lực rất chậm phát triển, bởi vì việc bạo động ma lực kia nên bây giờ ma lực lại nhanh chóng mạnh hơn, việc này đối với thân thể và ma lực của cô Fathley có ảnh hưởng không tốt, cần phải dùng đến một vài ma dược…”
“Cái này không cần lo lắng, em gái yêu, Draco bé nhỏ có một thầy giáo ma dược rất giỏi!” Narcissa nâng cằm, kiêu ngạo nói với Enma.
Enma cười, nói lại vài câu, nhờ Narcissa chăm sóc tôi, còn Enma thì trở về chỉnh đốn nhà của dòng họ Fathley và sản nghiệp còn sót.
Tôi chưa từng gặp qua thầy giáo của Draco, nhưng mà hương vị mấy cái ma dược được đưa tới làm tôi khó có thể quên được!
Nhưng mà, không thể phủ nhận việc cái loại thuốc kinh dị kia rất có hiệu quả!
Mấy ngày sau, ông Gus tuyên bố tôi đã bình phục hoàn toàn.
“Bảo bối Draco, mợ Enma và mẹ không thể đem hai đứa đi được, con phải đi theo bảo vệ em họ đấy”
Narcissa nói một câu rồi vui vẻ cùng với Enma đi mua đồ.
Gia tộc Fathley trở lại, Enma làm một cái thông báo nhỏ ở [Nhật báo tiên tri], tiếp theo đương nhiên là tham gia vào dạ hội quý tộc.
Mười năm trước, dòng họ Fathley chỉ là một dòng họ quý tộc nhỏ không có tư cách tham gia nhiều dạ hội, nhưng nay khác xưa, rất nhiều quý tộc bị tụt dốc, hay thậm chí là không còn.
Enma nhìn đống lễ phục mới ở Hẻm Xéo, bĩu môi một cái, kéo Narcissa đi dạo Luân Đôn một vòng.
Sau khi trở về, Narcissa cầm một đống bao quần áo về, lấy từng cái một đem ra, tôi và Draco bị kéo vào đánh giá, thuận tiện tìm bộ lễ phục thích hợp cho dạ hội.
“Mẹ, con thấy bộ màu đen kia rất đẹp!”
Tôi kinh ngạc nhìn Draco, không nghĩ đến cái tên luôn có nhẫn nại lại không hề nhẫn nại với việc này.
“Ngốc, đi thôi” Draco kéo tóc tôi, lạnh lùng nói.
Narcissa vui vẻ mặc bộ đầm màu đen ra khỏi cửa.
Da đầu của tôi có chút đau, sự yêu thích trong lòng vừa mới dâng lên ngay lập tức bị dập tắt “Không được kéo đầu của tôi! Không được bảo tôi là ngốc”
Từ khi biết đây là thế giới ma thuật, lại không có Enma ở cạnh, tôi rất hay thất thần.
Draco lại cố ý kéo tóc tôi.
Tôi ôm đầu trừng mắt nhìn hắn.
Ý cười trong mắt Draco lóe lên “Giờ học bổ túc tới rồi”
Enma là một cô gái đẹp tiêu chuẩn ở phương Tây, tôi cũng được di truyền một mái tóc vàng xoăn như ánh mặt trời, đáng tiếc đôi mắt lại màu xám, khuôn mặt không khéo léo như Enma mà trầm tĩnh, đối với mái tóc vàng xoăn này tôi rất là yêu thích!
Đúng vậy, Enma nhờ Draco dạy tôi mấy cái cơ bản về ma pháp và lễ nghi của quý tộc.
“Draco, tôi cảnh cáo cậu –” Tôi tức giận kêu lên.
“Gọi anh là anh họ, em họ Sharon đáng yêu” Draco giương cằm nói.
Cái tên này chỉ sinh ra trước tôi có ba ngày mà cứ đòi làm anh tôi là sao?
Cái tên này ở trước mặt mọi người là một người rất giỏi lễ nghĩa, nhưng sau lưng lại biến thành ác quỷ, tôi căm giận nghĩ.
“Còn không đi nhanh, đứng đó làm gì?” Draco đến cạnh cửa thấy không có người tới thì kêu to.
Không thèm cùng đứa trẻ so đo, không cần cùng một đứa trẻ so đo… Tôi niệm chú ở trong lòng, chạy đuổi theo sau hắn.
Đáng tiếc lúc này tôi không hề biết mình chân chó bao nhiêu.
Bởi vậy Draco gật đầu vừa lòng, kéo tay tôi đi đến phòng học.
Một tháng sau sinh nhật mười tuổi, tôi đi tới thế giới ma thuật, lại nằm trên giường nửa tháng, chờ ma lực hoàn toàn ổn định đã ba tháng trôi qua, bây giờ tôi bắt đầu học tập, so với mấy đứa nhỏ ở gia đình giàu có thì đương nhiên là chậm hơn rất nhiều. Biết rõ điều đó nên Enma ném tôi ở biệt thự nhà Malfoy, vì vậy cho đến bây giờ tôi còn không biết nhà mình ở cái nơi nào luôn!
Bây giờ đã là tháng Hai, tôi ở biệt thự nhà Malfoy cũng hơn nửa năm, năm nay gia tộc Parkinson làm lễ hội Noel, tôi thở phào nhẹ nhõm, lấy cớ thân thể không tốt, Enma cũng không ép buộc, cùng với Narcissa đi với nhau.
Bảy tháng ở đây tôi đủ biết bản chất thật của tên Draco nham hiểm này.
Một ngày vừa học lý thuyết, vừa luyện một vài ma chú đơn giản.
Hôm nay học ma chú.
“Đọc sai rồi, đọc lại” Draco chau mày “Phải đọc cho rõ ràng”
“À~” Tôi chột dạ nhìn xuống đất, đây là lần thứ sáu rồi.
“Lại một lần nữa, chúng ta còn học lý thuyết biến hình nữa” Draco không kiên nhẫn nói.
Tôi ngoan ngoãn đọc thần chú nâng cây đũa phép lên.
Dĩ nhiên hai mươi mấy năm trước tiếng Trung đã ảnh hưởng tôi không ít, cho nên đối với chú thuật này, tôi cần phải bỏ không ít thời gian để làm quen.
Tuy rằng Draco có chút đáng ghét, nhưng với việc đã chấp nhận thì làm rất tử tế, chỉ cần tôi ngoan ngoãn học tập thì thời gian sẽ rút bớt lại.
Mới đó đã đến tháng sáu.
Ngày năm tháng sáu luôn là ngày mà Enma xuất hiện.
Enma gầy đi, hai mắt vẫn sáng như vậy, trên mặt cười tươi, tao nhã đưa tay mang bao tay ren ra.
Lucius xoay người hôn lên tay Enma chào hỏi.
Enma cười dịu dàng một cái rồi cùng Narcissa nói chuyện ở phòng khách.
“Enma” Tôi nghe thấy tiếng của Enma thì chạy rầm rập từ lầu hai xuống.
“Lễ nghi quý tộc” Draco hét theo ở đằng sau.
Theo phản xạ, tôi chạy chậm lại, nhấc váy lên.
Draco đuổi theo từ đằng sau, đưa tay trái lên.
Tôi ngoan ngoãn đặt tay lên.
“Mợ Enma, ngày tốt!” Draco cười tươi chào hỏi.
“Xem nào, bảo bối Draco bé nhỏ lại cao hơn nữa rồi” Enma ôm Draco một cái cười nói.
“Enma!” Tôi vui mừng kêu lên.
“Công chúa của mẹ!” Enma vui vẻ đứng dậy, ôm tôi rồi hôn lên má hai cái.
“Mẹ ở đâu vậy? Sao không tới thăm con?” Tôi ở trong lòng Enma nhỏ giọng hỏi.
“Mẹ đem đồ cưới của công chúa nhỏ lấy lại đấy.” Enma cười tủm tỉm nói.
Nghe xong lời này, tôi biết không có chuyện gì tốt rồi.
“Chim cú mèo không tới sao?” Enma buông tôi ra, cùng với Lucius và Narcissa nói chuyện.
“Cái tên chăm sóc cú mèo ở Hogwarts kia chắc ăn bớt cú mèo rồi” Lucius kéo dài giọng nói.
Enma và Narcissa cười dịu dàng.