[Đồng Nhân Harry Potter] Nơi Tự Do Thuộc Về

Chương 27

Tháng mười đã đến, mùa đông năm nay lạnh hơn mọi năm khiến cho tỷ lệ người bệnh đột ngột tăng cao

Món si rô ớt của bà Pomfrey trở thành đặc sản khắp Hogwarts.

Tôi cũng là một trong số người may mắn được thử món thuốc này. Sau lần uống đó, tôi đã tích cực học môn độc dược hơn đặc biệt là các để thay đổi vị của thuốc. Thật kinh khủng!!

Tình hình của Ginny ngày càng nghiêm trọng, trông xanh xao hốc hác vô cùng nên bị huynh trưởng Percy ép uống một liều. Khói lập tức bốc lên từ dưới lớp tóc đỏ hoe, tạo ấn tượng là cả cái đầu cô bé đang bốc cháy.

Tôi bắt đầu tìm kiếm cuốn nhật ký chết tiệt đó nhưng thất bại. Có lẽ vì Ginny luôn mang theo nó bên mình

Chết tiệt, phải tìm cách lừa Ginny đưa cuốn sổ đó ra mới được!

Dù tình hình dịch bệnh vẫn tăng nhanh, nhưng sự nhiệt tình của anh Wood dành cho quidditch vẫn không thay đổi. Thay vì tập 3 buổi một tuần anh đã tăng lên thành 5 buổi với lý do vô cùng hợp lý là mọi người đang bị bệnh nên các đội bóng khác được nghỉ, đây là cơ hội tốt để ta vượt mặt. Lý do thứ 2 càng thuyết phục hơn đó là vận động cho khoẻ người

Chà, thật là một niềm đam mê cháy bỏng. Cháy đến nỗi làm bỏng những con người đáng thương như chúng tôi

Sau buổi tập đầy thê thảm, à, đương nhiên là tôi còn lành lặn chỉ là đôi mắt quan sát đến nỗi muốn rơi ra cùng Harry-người dính đầy bùn đất và vẻ mặt như sắp chết cùng nhau đi về tháp Gryffindor. Bỗng nhiên chúng tôi tình cờ gặp bác Nick-suýt-mất-đầu, con ma tháp Gryffindor. Bác ấy đang đăm đăm nhìn qua cửa sổ, vẻ mặt buồn xo, tự lẩm bẩm một mình:

- Không đáp ứng yêu cầu, còn nửa phân, nếu mà...

- Chào bác Nick!

Tôi và Harry đồng thanh

- Ơ, chào hai đứa

-Trông bác có vẻ buồn, chuyện gì đã xảy ra vậy?

- Ta bị từ chối gia nhập Đoàn Kỵ sĩ Không đầu! Bị chặt tận bốn mươi lăm nhát rìu cùn vô cổ lận mà! Thề mà đầu vẫn không lìa ra được!

Nói rồi bác rút lá thư trong túi áo ra đưa cho chúng tôi đọc rồi nói:

- Đúng vậy! Chỉ có chưa đầy đốt ngón tay da và gân nối liền đầu tôi với cổ thôi à! Hầu hết mọi người đều coi như ta đã bị chém đầu, nhưng mà, mèn ơi, đối với ngài Patrick -Delaney- Podmore- Không- Đầu- Đúng- Nghĩa thì như vậy vẫn chưa đủ!

-Không sao đâu bác Nick, bác có cần chúng cháu giúl gì không?

-Ừm, à đúng rồi, ở ngày lễ Halloween sắp tới này sẽ là Tử nhật thứ năm trăm của ta. Mấy đứa có muốn dự không? Ở đó có rất nhiều hồn ma tham dự, cháu có thể giả vờ sợ haiz ta trước mặt ngài Patrick, như vậy có thể là một điểm cộng cho ta. Tất nhiên là cậu Weasley và cô Granger cũng được đón tiếp nồng hậu. Ta chỉ e là cô cậu muốn dự tiệc của trường hơn thôi...

- Không sao đâu bác! Giáo sư Lockhart sẽ tổ chức Halloween sớm một ngày, nên tối đó tụi cháu hoàn toàn rảnh, tụi cháu sẽ đến, tất nhiên là có cả Ron và Hermione nữa.

- Quý hoá quá! Vậy hẹn gặp các cháu nhé!

- Vâng chào bác

Nói rồi bác Nick bay đi

Lễ tử nhật. Vậy là thông điệp đầu tiên sắp được gửi đến. Quãng thời gian tiếp theo sẽ rất khó khăn đây...

---------

Hình như chap của mình càng ngày càng ngắn, haiz. Thật sự xin lỗi các bạn nhiều. Mình sẽ cố gắng ra dài hơn trong những chap tiếp theo hoặc ra nhiều chap hơn

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ nhen️

Bình Luận (0)
Comment