[Đồng Nhân Harry Potter] Nơi Tự Do Thuộc Về

Chương 34

Tối đó sau khi được bà Promey xác nhận rằng bản thân vẫn ổn thì tôi được "thả" về. Khi về đến Gryffindor, tôi thấy Hermione, Harry và Ron đang ở phòng sinh hoạt chung. Vừa thấy tôi ba người họ đã chạy lại, Hermione xoay tôi một vòng rồi lại "hát" bài ca dặn dò. Harry thì trầm mặc, Ron thì liến loắng kể về những gì đã xảy ra sau khi tôi ngất, từ việc Draco hoảng loạn về những gì mình đã gây ra cho đến việc bậc thầy độc dược đã hoảng hốt đưa tôi vào bệnh xá như thế nào

Nói thật, dù có hơi độc miệng nhưng giáo sư Snape vô cùng tốt bụng. Thầy là kiểu điển hình của những người ngoài lạnh trong nóng. Có lẽ tôi phải đến cảm ơn thầy vào một ngày không xa mới được

-----

Những ngày sau, thời tiết dần trở lạnh, buổi học thảo dược bị hoãn vì giáo sư Sprout cần chăm sóc cho đám nhân sâm. Vì thế mà anh Cedric cũng bận túi bụi để giúp cô

Hôm nay tôi có hẹn với Cedric sau những ngày bận rộn vừa qua. Có lẽ nhân sâm cũng sắp lớn nên công việc cũng đã bớt được phần nào.

-A, anh Cedric, em ở đây

-Annie, lâu quá không gặp. Lần trước anh đưa cho em cuốn sách về các cách hóa giải di chứng lời nguyền em đã đọc xong chưa

-A, em chưa đọc xong nữa. Có một vài chỗ em còn hơi khó hiểu

-Đâu nào, để anh chỉ cho. À, anh có làm một ít hương liệu em có thể để trong phòng nó sẽ giúp em giảm đau và giúp dễ ngủ hơn

-A, cảm ơn anh nhiều

Cedric cười rồi xoa đầu tôi, tôi cũng nhìn anh cười. Cedric là một chàng trai ấm áp, nhiệt thành. Thật tốt khi có anh bên cạnh

Nếu được ví thì Harry chính là ánh mặt trời rực rỡ, luôn giúp tôi tràn đầy năng lượng và sẵn sàng bên cạnh cùng cậu vượt qua những gian khó. Còn Cedric, anh chính là vầng trăng ấm áp nhất, tuy không rực rỡ như mặt trời nhưng lại khiến tôi vô thức dựa dẫm, khiến tôi cảm thấy yên bình khi ở bên cạnh

Trong vô thức tôi quay lại phía sau, chợt nhìn thấy Draco đang nhìn mình.

Tôi với Draco, có lẽ như trái đất và vì sao. Mối quan hệ của chúng tôi có lẽ sẽ rất tốt đẹp nếu không bị bức tường Gryffindor-Slytherin ngăn cản. Cậu ấy là một vì sao lấp lánh, luôn cố gắng tiến về phía tôi, nhưng tôi lại lảng tránh cậu ấy. Draco là người đã tìm thấy tôi đầu tiên khi tôi bị bạo động ma thuật, Draco là người đã vì tôi mà hạ thấp cái gọi là tôn nghiêm thuần huyết, sẵn sàng xin lỗi một "máu bùn" mà cậu ấy khinh miệt. Draco...

Từ trước đến giờ cậu ấy vẫn luôn tốt với tôi như thế, nhưng tôi lại chẳng nhận ra...

Có lẽ tôi cần phải đối tốt với cậu ấy hơn rồi

-----

Tối đó, Cedric đưa tôi về Gryffindor xong anh mới quay về Hufflepuff

Vừa về đến nơi tôi thấy Harry đang ngồi ủ rũ cùng Hermione và Ron đang an ủi cậu bạn

-Harry, Hermione, Ron có chuyện gì đã xảy ra vậy?

-Annie, cậu không biết sao. Lại thêm một vụ tấn công. Bác Nicholas và cậu bạn chúng ta từng nói chuyện khi học tiết thảo dược đã bị hoá đá. Mà lúc đó... Harry lại vô tình đi qua.

-Vậy mọi người cho rằng Harry là người kế vị?

-Biết xà ngữ, luôn có mặt tại hiện trường. Mọi người nghĩ tớ như thế cũng là chuyện bình thường

-Thôi nào Harry, bọn tớ tin cậu mà. Cứ mặc kệ những lời đàm tiếu vô nghĩa đó.

....

-----

Tội nghiệp Harry. Nhưng thôi, khi cậu ấy đã vượt qua những chuyện như thế này sẽ chẳng còn gì có thể tác động được đến cậu ấy nữa. Cứ coi như quá trình tôi luyện để trưởng thành của cậu ấy đi

------

Cốc cốc!

-Vào đi

-Chào giáo sư

-Ồ, một Gryffindor. Cho hỏi lão già này đã làm điều gì để phải hứng chịu cảnh đêm khuya bị làm phiền như vậy

-... Thưa giáo sư, em có chuyện cần thầy giúp đỡ

-Ồ, một Gryffindor cần chủ nhiệm của Slytherin giúp đỡ. Trò Gorvandes, có lẽ cỏ lác đã nhồi đầy vào đầu trò đến nỗi nhờ một Slytherin như ta? Trò nghĩ ta sẽ giúp trò sao?

-Em đến đây nhờ sự giúp đỡ của thầy, đương nhiên cũng phải có điều kiện tương ứng

-Ồ, một kẻ cần giúp đỡ đang ra điều kiện với người giúp đỡ mình?

-Em nghĩ cụ Dumbledore cũng có thể giúp em. Nhưng thầy ấy có lẽ không hứng thú lắm với thuốc hồi phục ma lực

-Thuốc hồi phục ma lực?

-Phải thưa giáo sư. Chúng ta sẽ làm một cuộc trao đổi nhỏ. Thầy giúp em, em sẽ cho thầy những phương thuốc thầy muốn nhưng thầy phải giúp em

-Ồ?

-Thưa giáo sư. Có lẽ năm ngoái thầy cũng đã biết em bị bạo động ma thuật. Việc bạo động đó tuy hoá giải được lời nguyền trên người em nhưng nó vẫn để lại di chứng. Lời nguyền này cần một loại ma dược đặc biệt mới có thể hoá giải được, mà khả năng điều chế của em không đủ để điều chế nên em hy vọng thầy có thể giúp. Đương nhiên, vụ trao đổi này thầy chỉ có lời chứ không có lỗ

-Được thôi, vậy để ta xem trò có thể cho ta được những lợi ích gì

-Hợp tác vui vẻ giáo sư

-Hừ

-Em sẽ đưa cho giáo sư một bảng thuốc về cách hoá giải lời nguyền và một bản ghi chép về thuốc hồi phục ma lực. Không biết giáo sư rảnh lúc mấy giờ

-Bản ghi chép?

-Vâng, vì phương pháp điều chế này đã bị thất truyền nên chỉ còn bản ghi tay. Có lẽ giáo sư cũng phải nghiên cứu lại một chút về công thức

-Tối mai, 6 giờ. Tôi không hy vọng trò mang đến những thứ vô bổ làm tốn thời gian của tôi

-Vâng ạ. Tạm biệt giáo sư

-----

Hú hồn chưa. Mấy hôm nay đi học rồi, mệt quá trời luôn. Bây giờ mình mới ráng viết xong được nè. Ăn mừng truyện được 33 chap( hong tính chap này) 777 lượt đọc và 222 vote nhen . Đúng là những con số đẹp

Khoảng thời gian tới mình đi học rồi nên lịch đăng sẽ khoảng 2-4 ngày / chap nhen

Mong mấy bạn thông cảm nhiều️️

Bình Luận (0)
Comment