[Đồng Nhân Harry Potter] Nơi Tự Do Thuộc Về

Chương 63

Khi Annie tỉnh dậy cũng là chuyện của ngày hôm sau. Hiện cô đang nằm trên giường của Ginny, chiếc giường đã được sử dụng bùa phóng to giúp cô cùng Hermione và Ginny có thể cùng nằm chung với nhau. Khi ngủ đến tiếng động bên cạnh, người đầu tiên tỉnh giấc là Hermione, thấy cô em nhỏ Ginny vẫn còn đang say giấc nồng thì cả hai ngầm hiểu mà rời giường để đến ban công trò chuyện

-Hôm nay trời đẹp nhỉ?

-Ừm, đúng là đẹp thật lâu rồi tớ mới được ngắm bình minh đấy

...

Annie quay đầu nhìn sang người bạn của mình, Hermione có chút trầm mặc. Thái độ kỳ lạ này hình như đã bắt đầu từ ngày hôm qua thì phải?

-Có chuyện gì sao Hermi?

-À không, không có gì. Tớ chỉ đang tự hỏi cậu có ổn không hay thôi. Hôm qua cậu đã ngất rất lâu, làm mọi người hoảng sợ, thật may chỉ là do tâm lý bị tác động mạnh dẫn đến hôn mê nhẹ. Thật ra tớ rất muốn biết chuyện gì đã xảy ra với cậu, để khiến cậu phải chịu đả kích lớn như vậy?

Nghe đến câu hỏi của Hermione, Annie khẽ thở dài, sau đó giải bùa biến hình của bản thân, biến đôi mắt đen của mình trở về màu đỏ vốn có của nó.

-Cậu biết không Hermi, có rất nhiều chuyện xảy ra xung quanh tớ. Tỷ như huyết thống của tớ có can hệ với màu mắt này, mà trên thế giới này số gia tộc có màu mắt đỏ rất ít nhưng đa phần đều là những gia tộc hắc ám. Rồi cậu nhớ năm hai chứ, khi các cậu kể cho tớ nghe về quyển nhật ký của Voldemort thời đi học đúng chứ. Vì gia tộc Gorvandes của tớ đã từng bị đồ sát bởi kẻ đó, cả gia tộc chỉ còn tớ cùng bà nội là may mắn sống sót, mà lời nguyền gây cho tớ rất nhiều đau đớn vào năm nhất và năm hai cũng là do hắn ếm nên. Tớ rất sợ hãi sự trở lại của Voldemort, càng sợ hãi hơn việc hắn có thể khiến các cậu cùng bà nội bị thương.

Càng nói về sau giọng tôi càng run rẩy, Hermione thấy được sự hoảng sợ trong đôi mắt cùng giọng nói của cô bạn thân thì khẽ ôm lấy cô bạn của mình mà an ủi. Hoá ra Annie đã từng chịu nhiều chuyện bi thảm đến như vậy, rốt cuộc kẻ mà ai cũng biết là ai đó đã làm gì để có thể khiến một Annie can đảm mạnh mẽ phải hoảng sợ như thế?

Nhưng quả thực kẻ kia thật sự đã mang lại nỗi ám ảnh đau thương cho quá nhiều người, hắn đã cướp đi gia đình của Harry, lại mang đến nỗi sợ đến tận cùng cho Annie.

-Chỉ cần chúng ta bên nhau, như vậy mọi chuyện sẽ vượt qua thôi

-Ừm, hy vọng mọi chuyện sẽ ổn

--

-Harry, mới sáng sớm cậu đã ra ban công làm gì vậy

-À không có gì đâu Ron, cậu cứ ngủ tiếp đi

Annie của tôi, hoá ra cậu đã chịu nhiều đau đớn như vậy. Những lần trước là cậu an ủi tôi, mang đến cho tôi hy vọng. Vậy lần này, hãy để tôi bảo vệ cho cậu đi...

----

Ngày hôm sau Annie chia tay với ba người bạn của mình cùng gia đình Weasley và trở về trang viên Gorvandes , trước khi đi cô cũng không quên thì thầm vào tai Hermione

"Tớ có bất ngờ giành cho các cậu, nhớ đón chờ đấy nhé"

Chưa kịp để Hermione nói cậu tiếp theo, Annie đã tinh nghịch nháy mắt rồi độn thổ rời đi. Để lại vị "nữ vương" đang ấm ức vì thắc mắc mọi điều

----

Về đến trang viên Gorvandes là những chuỗi ngày dài nhàm chán khi chỉ quanh quẩn với ba hoạt động, luyện tập các câu thần chú cổ của gia tộc, học lễ nghi và cuối cùng là ăn. Vì Gorvandes tuy là một gia tộc cổ xưa lâu đời nhưng bà nội lại rất hạn chế trong việc tham gia các buổi tiệc cùng những vị quý tộc khác vì bà cho rằng đó là hoạt động vô bổ nhằm thị uy quyền thế, vì thế cư nhiên Annie được miễn tham gia những hoạt động gây mệt óc này.

Ngoài ra trong khoảng thời gian này bà nội cùng Annie đã đứng trên bờ vực của hai lựa chọn, là việc tiếp tục học ở Durmstrang hay quay trở về Hogwarts. Đối với Annie, cô vừa muốn quay lại vừa không vì tuy một năm không dài nhưng cô đã có những kỷ niệm khó quên ở đây. Vả lại đội Quidditch Bulgaria vẫn còn cần sự trợ giúp của cô, nếu cô quay về Hogwarts thì sẽ không còn giúp họ được nữa. Nhưng khi nhớ đến những người bạn thân của mình ở Hogwarts Annie thì mong muốn quay trở về của cô ngày càng mãnh liệt. Vì thế hai bà cháu nhà Gorvandes đã trải qua một cuộc đấu tranh tư tưởng mãnh liệt để lựa chọn. Cuối cùng bà nội Gorvandes đã lựa chọn Hogwarts, đúng với dự đoán của Annie.

Bình Luận (0)
Comment