[Đồng Nhân Harry Potter] Sinh Mà Cao Quý

Chương 28

Lời khuyên thứ năm của Gryffindor: đối mặt với dục vọng, chúng ta không trốn trốn tránh tránh

Sirius cực kỳ hối hận, khi hắn nhìn thấy Harry khóc, hắn không thể phủ nhận ngoại trừ đau lòng, trong đáy lòng hắn có chút uể oải, hắn càng hi vọng chứng kiến Harry thét chói tai bổ nhào vào hắn vì ý đồ chọc ghẹo của hắn mà hung hăng ‘trả thù’ lại, như vậy mới không hổ là con trai của James, không phải sao?

Ách, được rồi, hắn thừa nhận Harry rất giống Lily.

Khi Sirius chạm đến quần áo dài rộng hoàn toàn vượt qua thân thể gầy yếu của đứa trẻ, sự uể oải liền chuyển sang áy náy; đến lúc nhận rõ quần áo trên người Harry thậm chí so với Giám ngục Azkaban còn muốn cũ nát hơn thì áy náy của hắn liền chuyển sang phẫn nộ và thêm phần hối hận sâu sắc.

Harry đã trải qua cuộc sống như thế nào?

Sirius biến trở lại hình người, hắn buồn chán bắt đầu sự nghiệp dỗ dành con đỡ đầu, mặc dù hắn thề hắn chỉ muốn cho con đỡ đầu của hắn một kinh hỉ, nhưng cướp đi công lao này hiển nhiên là không được tốt lắm, sau đó thì Draco tiến vào, Harry khóc gần nửa ngày gần như là sắc mặt đều biến đổi, đánh chết cậu cũng không tin Đại Cẩu không có bụng dạ khó lường!

Harry dựa trên vai Sirius còn ô ô kêu, “Chú có biết con vừa nãy đau lòng biết bao nhiêu không? Lễ Giáng Sinh năm trước, toàn bộ Slytherin chỉ có một mình con không có nhà, không thể không ở lại trường, con luôn luôn chờ mong…”

“Thật xin lỗi, Harry, toàn bộ đều là lỗi của chú, nếu con nguyện ý con có thể cùng sống với chú, chúng ta đương nhiên sẽ ở cùng một chỗ…”

“Bọn họ tặng quà cho con đều là quần áo, con biết là bọn họ có lòng tốt, nhưng điều đó giống như là thương hại vậy…”

“Đương nhiên, đương nhiên, cha đỡ đầu bây giờ liền dẫn con đi mua quần áo mới, chúng ta chỉ cần loại quần áo tốt nhất…”

“Quần áo Muggle nữa!” Harry nhấn mạnh.

“Đúng, đúng, còn có quần áo Muggle nữa.” Sirius cắn răng thầm nghĩ, hắn nhất định sẽ thay đổi cách ăn mặc của Harry làm cho hoàng tử Anh quốc của dân Muggle cũng phải mặc cảm. “Harry, con không chỉ có quần áo, mà con sẽ có đồ chơi, thậm chí là một cây chổi bay, [Accio chổi bay—], Harry mau nhìn, phiên bản mới nhất Nimbus 2001…là quà sinh nhật cha đỡ đầu cho bảo bối Harry!”

Sirius cuối cùng không có ngốc quá, còn biết thứ thích hợp để dụ dỗ trẻ con!

Harry ôm Sirius tựa hồ quay đầu nhìn thoáng qua, cậu ngây người trong phút chốc, sau đó thân thể run rẩy càng mãnh liệt, thậm chí lần này giọng nói càng lạc đi, “Viện trưởng đã phạt con chung thân không được thi đấu (Sirius nổi giận: Cái tên mũi thò lò đê tiện, vô sỉ!) còn có học kỳ sau con không được đem chổi riêng đến trường…” giọng nói của Harry đặc biệt bi thương tha thiết!

“Vậy…Vậy ở nhà chơi, nếu con thích con có thể ôm theo bên mình lúc ăn cùng ngủ… Phải biết là cha con trước đây chính là Tầm thủ giỏi nhất của Gryffindor…”

“Năm trăm lần sao chép nữa!” Harry ôm Sirius, oán giận kêu gào dường như càng lớn, “Viện trưởng phạt con sao chép năm trăm lần quy tắc hành vi của Slytherin! Con ngay cả thời gian ngủ cũng không có…”

“Chú giúp con viết!”

“Điều đó cũng vô ích thôi! Viện trưởng Snape còn cấm con và Draco ra ngoài, nếu như không có người giám hộ đồng ý! Vì thế viện trưởng chỉ đặc biệt cảnh cáo Draco…”

“Chú là người lớn! Chú là người lớn! Chú lấy thân phận cha đỡ đầu đương nhiên cho phép con đỡ đầu của mình cùng cháu ngoại trai trong dịp nghỉ hè được ra ngoài chơi rồi.”

“Con muốn đi công viên chơi…”

“Là nơi nào?” Sirius chớp chớp mắt.

“Điều này mà chú cũng không biết?” Harry rốt cục ngồi thẳng lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên một mảng hồng nhạt kích động, dáng vẻ cực kỳ coi thường, “Vậy nhất định chú hoàn toàn không hề biết gì về cuộc sống của dân Muggle rồi! Chú còn không biết nhiều bằng Draco, con dám cá, chú thậm chí cả ô tô ra sao cũng không biết đi, càng khỏi nói đến việc lái xe!”

“Chú từng có một chiếc xe máy được cải tạo, có thể bay được.” Sirius đắc ý rêu rao bản thân mình không phải là không biết gì.

Ánh mắt Harry sáng lên, “Vậy chú còn có thể sửa nó sao?”

“Đương nhiên!”

“Nếu chú có thể cải tạo một chiếc ô tô làm cho nó bay…” Điều đó nhất định là cảm giác rất tuyệt! Harry mơ thấy mộng đẹp.

Draco một mực ngồi phía sau lưng Sirius, tay vung vẩy đũa phép trong không trung, nghe đến đó đũa phép nhất thời run lên, sau đó, anh trừng mắt nhìn con rắn nhỏ kia gác cằm trên vai Sirius, đang nhìn mình nháy cặp mắt xanh lá đắc ý — anh phải nói lịch sử cuối cùng lại tái diễn sao?

Thế là hiện tại hai con rắn nhỏ Slytherin hai bên vừa nhìn nhau vừa tính toán, có nhà, có chổi bay, chép bài phạt, cho phép ra ngoài, quần áo Muggle, công viên…Thậm chí còn vượt ngoài định mức thêm một chiếc ô tô bay, tạm thời có vẻ không có yêu cầu gì nữa.

“Xem chú có lòng giúp đỡ con như vậy, con sẽ tạm thời tha thứ cho chú, Sirius, chú trước hãy nghỉ ngơi thật tốt, con muốn cùng Draco đi chơi Quidditch!” Cuối cùng, Harry cười tươi như hoa từ trong lòng Sirius đứng dậy, ôm món quà của cậu là một cán chổi bay, mỗi một sợi tóc đều vênh lên dương dương tự đắc như nói cho Sirius biết là con đỡ đầu của hắn giỏi hơn hắn rồi!

Harry hưng phấn kéo con rắn nhỏ của cậu chạy, cực kỳ khẩn cấp, Draco không hề nghi ngờ đã tặng cho cậu món quà tốt nhất từ khi lọt lòng đến nay — món quà này thậm chí có thể là ‘mua một tặng mười’, không những cho cậu một gia đình chân chính mà còn làm thay bài tập, lại thêm một đống quà còn kèm theo một cây chổi bay phiên bản mới nhất!

Con rắn nhỏ Draco bơi đến trước cửa, quay đầu nhìn lại Đại Cẩu bị đả kích vẻ mặt hoảng hốt, gặp mặt lần đầu đã bị con đỡ đầu của mình trả đũa, giờ phút này hẳn là cảm thấy tràn đầy khiếp sợ, áp lực, suy sụp cùng dở khóc dở cười chứ gì?

Draco hất cằm khoái trá, “Đây là điểm xảo quyệt và trí tuệ của Slytherin, cậu cam tâm tình nguyện, mà bọn con thì lại không bỏ xót nhược điểm nào. Bọn cậu là Gryffindor ngu xuẩn vĩnh viễn cũng không bằng bọn con!”

~*~

Thế là cậu nhóc cưng chiều từ nhỏ Malfoy cộng thêm con đỡ đầu của người đứng đầu gia tộc Black, hai vì sao sáng chói nhất của thế giới pháp thuật tương lai cuối cùng từ dưới tay Xà vương Slytherin đã may mắn đào thoát, kỳ nghỉ hè của bọn họ nên có loại cảm giác thư giãn cùng phấn khích này.

Ngoại trừ chiếc xe bay vẫn còn đang dần cải tiến, Sirius đã thực hiện hết tất cả những gì hắn đã hứa hẹn, thậm chí đến công viên mà Harry hằng mong ước, hắn cũng đem theo bọn nhỏ trộm đi, đó là một ngày cực kỳ tuyệt vời, duy nhất làm mất mặt chính là việc Harry và Draco mê mẩn dính lấy Yun-night Speed không chịu xuống làm chú Sirius buộc phải cưỡng chế đi xuống.

Lúc bình thường Harry và Sirius nói chuyện phiếm thì không ngừng trao đổi trò đùa giỡn cùng thành quả của nhau, Harry thậm chí tự nguyện nuốt vào sản phẩm kẹo chim hoàng yến của anh em Weasley, trong lúc Narcissa kinh hô biến thành một con chim nhỏ cánh ngắn mập mạp, sau đó Sirius lại huýt sáo thì một số lượng lớn chim có lông màu đỏ đáp xuống người — công chúa Hedwig đối với trò này tỏ vẻ khinh thường.

Ở một số phương diện, Sirius cũng phải thừa nhận, cấp bậc gây chuyện của bọn Harry là cực cao, nói thật, ngẫm lại cho dù là trở về trước 17 năm bọn hắn cũng không thể cùng Voldemort đối mặt, cũng không ngăn chặn Hắn đến hai lần, rồi giết chết Hắn! Sirius ban đầu là hoàn toàn khiếp sợ nhưng sau đó lại cảm thấy kiêu ngạo đối với việc Harry và Draco ở Tháp Thiên văn thành công vận chuyển trái phép một con rồng, sau đó tỏ vẻ tiếc nuối vì sự tình bị phát hiện.

“Chú và cha con lúc năm thứ sáu làm một cái bản đồ Hogwarts…Không cần lộ ra vẻ mặt như vậy, Draco, đó là một kiệt tác, chú cam đoan với con, cho dù đến ngày nay cũng chưa có người vượt qua được, bởi vì vì làm nó đã khiến chú cùng James gần như vét sạch toàn bộ nguyên liệu ma pháp quý hiếm cất trong nhà mới làm thành.” Sirius không có nói về quá trình chế tạo phức tạp mà buồn tẻ kia, mà là đem hết công dụng của Bản đồ Đạo tặc giảng qua một lần. Trong đó dùng những từ ngữ kích thích cùng ám chỉ nhấn mạnh sự hấp dẫn làm cho Harry và Draco không kiềm lòng mà quan tâm tới.

“Con chưa từng nghe nói qua…”

“Bản đồ bây giờ ở nơi nào?”

“Lúc bọn chú tốt nghiệp thì truyền lại cho bạn học lớp dưới đáng tin cậy, bất quá lâu như vậy đều không có người phát hiện bí mật của Lều Hét, cho nên chú nghĩ…Nó chắc là thất lạc rồi.” Sirius thật sự thấy đáng tiếc, “Chế tạo bản đồ thậm chí còn dùng một quả trứng nhân ngư Kohaku cất giấu trong kho báu nhà Black nữa.”

“Cái gì?” Draco tóm lấy cổ áo của Sirius, mặt mày nhăn nhó, lãng phí một vật trân quý như vậy chỉ bởi vì một cái bản đồ để tiện vui đùa à? Hắn đúng là một tên phá gia chi tử của nhà Black mà!

“Đừng nói giỡn, chú Sirius! Nó không thể bị viết lên, đọc, hiện hình, bị đốt, bị ngâm nước. Tấm da dê như thế chắc chắn sẽ không bị người nào sơ ý ném đi, bọn họ biết nó quý báu như vậy thế nào cũng cố gắng tìm cho được bí mật của nó.” Harry nhún vai, “Cho nên con nghĩ, khả năng nó bị mất vẫn còn khá lớn, như là không may bị thầy cô giáo phát hiện, mấy người Gryffindor như chú luôn luôn sơ ý khinh thường.”

“Suy đoán hoàn toàn chính xác, Slytherin thêm mười điểm.” Hiện tại nói gì thì nói Draco cũng phải tìm cho được bản đồ, chỉ riêng việc dùng nhiều thứ trân quý như thế, bây giờ nó tuyệt đối là vô giá! “Nếu nó bị mất…”

“Như vậy, cuối cùng là nằm ở chỗ lão Filch!” Sirius thực hưng phấn tiếp lời, hắn từng bị phạt cấm túc vô số lần ở chỗ đó, đương nhiên biết cái lão Squib kia có cả một mặt tường đều là tủ để đựng những vật phẩm bị cấm. “Chú biến thành con chó lớn để lấy nó về!” Thuận tiện dồn ép lão Squib kia!

“Cậu không thể vào trường học được!” Draco giơ tay túm lấy Đại Cẩu hưng phấn chụp trở về, “Trường học không cho phép Harry mang theo con sủng vật là một con chó lớn như vậy, cho dù cậu ta là Đứa-bé-sống-sót, hơn nữa, trạng thái hóa thú của cậu toàn bộ thế giới ai cũng biết hết rồi.”

“Cái gì?”

Draco giả cười từ trong kệ sách rút ra một quyển Tuần San Phù Thủy, tạp chí có lượng xuất bản lớn nhất, trên mặt bìa là chân dung lớn của Sirius Black với ánh mắt u buồn, bên cạnh là hình hóa thú của hắn là một con chó lớn, tiêu đề viết ‘Cô gái! Giờ cô còn chờ gì nữa?’, đề phụ viết ‘bảo bối hoàn mỹ lại giàu có, bởi vì trung thành mà làm cho lòng người yếu ớt mà rơi nước mắt’.

Black đen mặt.

Kỳ thật, lấy quyền thế cùng của cải của nhà Black, Sirius hoàn toàn có năng lực khiến mấy tờ báo lá cải này ngậm miệng thúi của họ lại, nhưng hắn một mực dung túng là bởi vì hắn rất muốn tìm được Remus. Từ lúc ra tù Sirius luôn mong chờ được gặp lại Remus, đáng tiếc bậy giờ không có tin tức gì. Cho nên, Sirius liền làm cho tin tức của mình bại lộ, tất cả mọi người đều biết hắn đang ở trang viên Malfoy an dưỡng, mỗi ngày hắn có thể nhận được đến hàng ngàn vạn lời tỏ tình từ khắp nơi, chỉ bởi vì mong chờ tin tức từ tên người sói kia. Điều này làm cho Sirius đang sống vui vẻ với Harry có chút lo lắng, vô số lần hắn đã cố gắng buộc bản thân mình không nghĩ đến những điều không may mà Remus có thể gặp phải.

Nhưng hiện tại mấy cái tạp chí này càng ngày càng quá mức.

Sirius bắt đầu thực sự phân vân có nên hay không công khai đăng lên tờ Nhật Báo Tiên Tri lời tỏ tình mà hắn đã chuẩn bị tốt từ mười mấy năm trước.

Ý nghĩ này của Sirius càng trở nên mãnh liệt trong lúc cùng Harry và Draco đi mua đồ dùng cho năm học mới, trong Hẻm Xéo chỗ nào cũng nhìn hắn với ánh mắt lén lút là cho Đại Cẩu tâm tình vốn đang tốt bắt đầu xao động, khi lần thứ bảy hắn đụng phải một cô gái xa lạ không biết từ đâu chạy ra ngây ngô cười với hắn, hơn nữa trong tay bưng đầy chocolate, khăn tay, hoa tươi, thư tình, khăn quàng cổ làm từ lông bạch kỳ mã, thậm chí còn có cái vạc bằng bạc không biết ai đưa cho hắn. Sirius rốt cuộc hoàn toàn bùng nổ đâm đầu vào nơi biên tập của tờ Nhật Báo Tiên Tri ở Hẻm Xéo, mua chỗ trên mục quảng cáo, nói không được bao lâu, tự dưng ý định tỏ tình lại hiện ra.

Sau cùng, hắn thậm chí thêm vào một câu: Moony của tôi, bất luận cậu ra sao, tôi cũng sẽ vĩnh viễn chờ cậu.

Trang viên Malfoy.

“Tôi quả thực không tin được…làm trò trước mặt hai đứa nhỏ…không có đại não! Hoàn toàn ngu xuẩn…nhà Black…hổ thẹn…bên đường phát dục…”

Cho dù mơ hồ không nghe rõ được hết chữ nhưng Harry và Draco cũng có thể dựa vào chấn động trong không khí mà cảm nhận được sự phẫn nộ của Narcissa.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Harry có chút cứng ngắc, “Mẹ Narcissa người dịu dàng như vậy…”

“Cho nên, bản chất của phụ nữ thật đáng sợ.”

Harry gật đầu như gà mổ thóc, điều này cậu biết! Ở Hogwarts có ai dám nghi ngờ quyền uy của Hiệu trưởng? Có ai dám chỉ vào mũi của Viện trưởng Slytherin mà gầm lên giận dữ? Không hề nghi ngờ, chỉ có Bà Pomfrey.

Hai con rắn nhỏ cùng nhau rùng mình một cái.

Narcissa đương nhiên tức giận, Sirius tìm nam giới lấy làm vợ cho nhà Black nàng mặc kệ, coi như Sirius định chính mình sanh con, nàng cũng không thấy lạ, có thể hồi đó hắn không có được chuẩn bị tâm lý, lúc nhỏ cha mẹ trước đó không có giúp định hướng tình cảm chính xác khiến cho hai người con trai cùng giới có tình cảm loại này. Hơn nữa, lại còn dùng một loại thủy chung gần như cuồng dại, có thể nói là cách thức tỏ tình lãng mạn, nhưng mà bọn nhỏ thì lại thích tìm kiếm những thứ mới lạ cùng với sự sùng bái anh hùng thì tâm lý tình cảm của bọn nó thật là dễ dàng bởi vì vậy mà chịu ảnh hưởng!

Sirius sau khi bị rống giận lại bị chị họ Narcissa phạt cấm túc, Harry và Draco vô cớ bị liên lụy, cho nên sách giáo khoa của bọn họ chỉ có thể đặt hàng, chờ lúc Lucius kiểm tra tài sản tiện đường lấy về. Ba ngày sau đó, sách được lấy về đồng thời kèm theo Lucius Malfoy với một hốc mắt bầm xanh.

Vốn dĩ Narcissa thật dịu dàng chườm lạnh cho chồng mình, lại cẩn thận chăm sóc, nhưng hôm sau tin tức trên trang đầu Nhật Báo Tiên Tri thuật lại quá trình ẩu đả của quan chức cao cấp của Bộ Pháp thuật ngài Malfoy cùng ngài Weasley ở tiệm sách Phú Quý & Cơ Hàn dùng cách đánh nhau của Muggle, độ ấm trong trang viên Malfoy hạ xuống mức thấp nhất trong lịch sử. Mà lúc này đây, Narcissa thậm chí chẳng để cho một sợ tóc của mình hỗn độn, nàng chỉ là sớm đã ngồi tại bàn cơm cầm tờ báo, giọng nói mềm nhẹ uyển chuyển, “Lại là một vụ xì-căng-đan, trang viên Malfoy trong một tuần có hai vụ, nhỉ?

Chủ gia tộc Malfoy cùng chủ gia tộc Black yên lặng cúi đầu uống cà phê.

Con rắn nhỏ tóc bạch kim cùng con rắn nhỏ mắt xanh Slytherin nép sát tường lặng lẽ chạy…

Không lâu sau đó, Draco cùng Harry thật vui mừng chào đón cái ngày mong đợi đã lâu. Nhìn thấy cái ô tô bay của Sirius còn chưa cải tạo xong, Harry thấy thật đáng tiếc phải chờ đến kì nghỉ lễ Giáng Sinh để thể nghiệm một phen.

“Tất nhiên không cần phải vậy!” Sirius tay đầy dầu máy khoát tay bảo việc không đáng lo, chỉ là hệ thống đáp xuống phải chờ đối chiếu sửa chữa nữa thôi, hắn nói cho Harry, “Chỉ có chưa trang trí, bay lên hoàn toàn không có vấn đề!”

Cầu được ước thấy, Black sao có thể cho phép con đỡ đầu của mình cảm thấy thất vọng?

Vì thế, trong lúc Narcissa còn trong phòng khách nhàn nhã cầm kéo cắt tỉa chậu hoa yêu quý của bà, Lucius còn trong thư phòng xử lý công việc của gia tộc, cùng đợi đến giờ khởi hành, Sirius để lại lời nhắn, liền mang theo hai ngôi sao tương lai của giới phù thủy lên chiếc xe việt dã Land Rover phiên bản mới nhất, gầm rú chói tai hướng lên trời mà bay.

Nói thật, là người của hai thế giới, nếu cậu không thử qua một phương thức khác đi đến trường, cuộc sống không phải là rất nhàm chán hay sao. Thêm vào đó, sau khi biết được Potter cùng tên Weasley kia dùng chiếc xe bay làm phương tiện phấn khích như vậy đến trường học, Draco trong lòng yếu ớt thừa nhận, tuy rằng sau đó bị cây Liễu Roi làm cho te tua, nhưng đó là đồ của bọn Weasley nhà nghèo, sao có thể so được với đồ vật của bọn họ đang ngồi lên đây?

“Tuy rằng bay bằng chổi cũng rất tuyệt, nhưng không thể không thừa nhận, Draco, nó bay không được cao như thế này, có phải không?”

“Cũng không có nhanh như vậy,” Sirius đem động cơ xe hoàn toàn cải tạo hết, còn có chức năng tự động lái, “chú đặc biệt thích cái này, tăng tốc từ 0 đến 100km chỉ cần 5.5 giây. Cán chổi bay nhanh nhất cũng không đạt được, huống chi chú còn dùng bùa gia tốc nữa…Nghiêm túc mà nói, như vậy chúng ta còn rất nhiều thời gian, đi nơi khác dạo không?”

Bọn con rắn nhỏ trong ánh mắt hiện lên tia mạo hiểm.

“Cậu có đề nghị nào hay không?” Draco nhìn thấy dãy núi bên dưới, phải nói là chỉ bay như vậy, lâu quá cũng rất mệt.

“Chú Sirius,” Harry ngồi ghế sau nhào lên trước, “chúng ta chạy đến bên bìa Rừng Cấm, sau đó chạy việt dã xuyên qua đến căn chòi của bác Hagrid đi, Hagrid nhất định giúp chúng ta giữ bí mật. Thế nào?”

“Ah! Chú nhớ Rừng Cấm quá…” Sirius ôm con mèo đen nhỏ có mắt xanh hung hăng hôn một cái, “Đó là một ý tưởng thiên tài! Con đúng là con trai ngoan của cha con!” Hắn chết cũng không cảm thấy tiếc nuối.

Trải qua suốt kỳ nghỉ giúp Harry sao chép quy tắc hành vi của Slytherin một trăm bảy mươi lăm lần, cuối cùng Đại Cẩu Black đã hiểu được phương pháp xử sự cùng định nghĩa âm hiểm giả dối, kỳ thật không phải Slytherin không đủ dũng cảm không đủ mạo hiểm, mà là — Đại Cẩu trong lòng rơi nước mắt ào ào — James, chúng ta trước kia gây chuyện bị nắm đuôi, thật sự rất là ngu!

~*~

Lời của editor: Ta lại đi học rồi, thời gian lại bị hạn hẹp, nhưng chắc chắn tuần nào cũng sẽ có chương mới (ta cố gắng lắm rồi!) chỉ là không biết mấy chương thôi ^^. Trong thời gian được nghỉ Tết ta sẽ cố gắng edit, bởi vì sau Tết ta sẽ rất bận phải tranh thủ edit thôi.

~*~
Bình Luận (0)
Comment