[Đồng Nhân Harry Potter] Ta Là Con Của Cha Và Ba Ba

Chương 22

Thiên thần màu xám hỡi thiên thần màu xám

Là vì tro bụi nhuộm đi đôi cánh ngươi hay rằng ngươi đã từ bỏ thiên thần.

Hỡi thiên thần hỡi thiên thần

Nếu rằng tro bụi vùi lấp ngươi thì xin cho ta mở rộng vạt áo che chở ngươi

Vạt áo ta rộng lớn

Vạt áo ta ấm áp

Vạt áo chỉ vì ngươi.

Thiên thần hỡi thiên thần

Câu hát của Grader chưa dứt thì từ bên kia bìa rừng truyền đến giọng nam ấm áp nồng đậm thương yêu.

Nếu vì từ bỏ thiên thần thì xin cho ta trở thành bầu bạn cùng ngươi

Ta sẽ giết hết ác quỷ muốn chạm vào ngươi

Ta sẽ giấu ngươi khỏi thần truy đuổi

Ta nguyện vì ngươi sinh mệnh

Thiên thần xám tro

Thiên thần xám tro

Hỡi thiên thần hỡi thiên thần

Ta yêu ngươi yêu cả sinh mệnh

Ta yêu ngươi yêu yêu đến vạn kiếp không thể quay đầu

Ta yêu ngươi

Mon amour.

"Scor..." nhìn thân ảnh xanh lục trường bào bám đầy bụi bẩn ẩn hiện trong tuyết trắng, bạch kim phát rối tung xuyên qua rừng cây đi về phía mình,  Grader uỷ khuất bĩu môi.

"Grady, anh cho rằng em đã quên anh rồi kia." Thiếu niên lạnh lùng nhìn y hừ nhẹ.

"À, nếu bộ trưởng Malfoy có thể tiến vào thời không này nghĩa là vị đại nhân kia đã tan thành tro rồi đúng không, vĩ đại làm sao." Grader chế giễu.

"Em!! Anh chưa từng nghĩ em lại có thể tàn nhẫn đến vậy 'thiên thần xám' Grader." Scorpius hung tợn nắm lấy tay y khiến y phải nhìn hắn.

"Là do anh tự dối gạt bản thân mà thôi, ngay cả khi tôi giết Rosa thì anh cũng chủ chi rằng đó là vô tình thôi không phải sao. Thứ tình cảm ngu xuẩn." Grader hung hăng mắng.

"Ngu xuẩn, anh liền cho em biết nó như thế nào." Không để ý người bị mình nắm cối gắng giãy dụa, Scorpius đem người vác lên vai đi đến tháp thiên văn.

"Không! Thả ra, Reg!! Cứu!!" Grader giãy dụa, tay đánh vào lưng thiếu niên.

Một đường đến tháp thiên văn, Scorpius đem Grader ném đến trên một cái bàn khiến y nhịn không được đau đớn run rẩy.

Thời điểm trăng lần cuối tròn của năm phép thuật của Greader sẽ biến mất bảy ngày, cũng là lúc y yếu đuối nhất. Lựa chọn gặp riêng Scorpius coi như là đem bản thân ném vào hang sói, chỉ không nghĩ cái người thương yêu y nhất lại dám đối với y như vậy.

"Trước mặt anh em còn có thể gọi nam nhân khác, thật giỏi." Scorpius vung tay tát y một cái.

Grader kinh hoảng nhìn hắn, Scorpius dám tát y, nước mắt bắt đầu trượt trên má rơi xuống.

"Dám đánh ta, ta đều không muốn nhìn ngươi, đáng gét huhu."

Scorpius đỡ trán, cho dù là ai khi nhìn thấy người mình thương khóc đến hoa lê đái vũ thế này liệu còn gan để khiến y tức thì kẻ đó điên rồi.

"Xin lỗi Grady, anh mạnh tay lắm sao, để anh xem." Nói rồi Scorpius tiến lại gần liền bị Grader hung hăng giãy dụa trốn.

"Cút ra, có phải ngươi trách ta vì sao xuất hiện, nếu không ngươi liền cùng Rosa đính hôn, sẽ là Malfoy bộ trưởng vĩ đại, sẽ sinh hài tử." Grader ôm mặt khóc rống. "Đều do ngươi, nếu ngươi không lúc nào cũng đem ta làm trung tâm, không đem ta nuông chiều ỷ lại ngươi, không dưới tình huống ta say liền cấp ta làm khiến ta ngay cả trái tim cùng thân thể đều cho ngươi thì làm sao trở thành tình cảnh bây giờ, là do ngươi Malfoy đê tiện đáng khinh."

Scorpius ngây người, Grader đây là trực tiếp tỏ tình với hắn đi, hắn chờ nhiều năm như vậy thì ra chỉ là do không ai chịu nói ra khiến hiểu lầm càng nghiêm trọng.

Cơn khiếp sợ đi qua, Scorpius liền vui vẻ ôm lấy ái nhân mình mong nhớ vuốt ve.

"Anh nghĩ rằng em hận anh, em chán gét anh nên mới như vậy, xin lỗi Grader." Scorpius thủ thỉ.

"Ta không có." Grader nấc lên.

"Ngoan, khóc nữa anh sẽ đau lòng." Scorpius xoa lưng cho y.

"Scor, có phải ... thời gian của ngươi sắp hết!!" Grader bỗng dưng đẩy hắn ra trân trối nhìn cặp mắt xám tro vô hạn yẻu thương nhìn y.

"khi mặt trời lặn anh sẽ biến mất, Grader." Scorpius vuốt ve khuôn mặt ngây ngốc của y cười. "Chúng ta sẽ còn gặp lại, không phải sao."

"Không thể nào!! Vì sao anh bây hiowf mới đến gặp ta, anh... tại sao thời gian lại nhắn như vậy." Grader vẻ mặt không tin nổi nhìn hắn.

Bởi vì anh dùng kos cho em, đồ ngốc.

Scorpius im lặng vuốt ve khuôn mặt người hắn yêu.

Grader im lặng ôm lấy hắn.

Y là sinh mệnh tách ra từ linh hồn của cha còn hắn mới là hoàn thể linh hồn, một khi chết đi một kẻ đầu thai một kẻ tan biến.

Xin lỗi Scorpius.

"Scor... chúng ta làm đi." Grader ấp úng cúi đầu.

-.-.-.-.-

"Không thể tìm được em ấy." Regulus âm trầm. "Ngay cả khế ước cũng không thể sử dụng. Chết tiệt."

"Ta thề rằng trò ấy vẫn còn bên trong Hogwart, các trò có thể bỏ sót nơi nào đi." Dumbledore tủm tỉm vuốt chòm râu bạc xoay người đi về văn phòng hiệu trưởng.

Harry phức tạp nhìn bóng ông, lão nhân già cỗi mang cậu đến thế giới phép thuật khiến cho cậu cảm nhận được tình cảm và sự hoan nghênh mọi người giành cho mình lại là người ngay từ đầu tính kế muốn mình chết.

Vì sao toàn bộ Wizangemot đều bị sát hại mà Dumbledore lại bình an trở về ngay sau đó.

Không cần Voldy nói cậu cũng có thể thấy được Dumbladore nhất định có liên quan.

"Tháp thiên văn thì sao ạ?" Ginny tủm tỉm cười chỉ lên trời.

"Đúng nhỉ, chúng ta chưa tìm ở đó." Harry bừng rỉnh lấy gương hai mặt liên hệ với Voldemort liền đi tới tháp thiên văn.

"..." Regulus lạnh lẽo nhìn Ginny đổi lại chỉ thấy cô bé vô tội cười.

"Grader! Grader! Con có ở bên trong đó không." Harry đập cánh cửa gào lớn.

"Để ta, Harry." Voldemort đuổi tới ngăn lại Harry dùng tay không đập cửa.

Rút đũa phép cho một bùa cắt rời, Voldemort tung chân đá nát cánh cửa.

"Gra...der!" Voldemort nhíu mày nhìn thân ảnh đẹp đẽ đang nhìn bầu trời chiều ánh hoàng hôn.

"Cha, ba." Grader xoay người nhìn cả hai khẽ cười.

"Con như thế nào lại ở đây, chúng ta rất lo lắng, Phép thuật truy tung cũng không sử dụng được." Harry vội xem xét Grader, chắc chắn y không bị thương hay vấn đề gì mới thả lỏng.

"Grader!" Regulus cũng đuổi tới.

"Con chỉ muốn yên tĩnh, con về phòng trước." Vỗ tay an ủi ba ba khả ái của mình, Grader lách qua Voldemort và Regulus rời đi.

Scorpius, xin lỗi anh.
————-
Tui tự hỏi có nên viết phiên ngoại cho cái chương này ko.
Viết thì lại muốn có hhhh nhưng lại sợ...
Mà ko viết thì ngứa tay

Bình Luận (0)
Comment