[Đồng Nhân Harry Potter] Ta Là Con Của Cha Và Ba Ba

Chương 9

Mùa hè rất nhanh đã trôi qua, sự kiện chủ yếu chỉ có cả nhà chúa tể hắc ám ba người hoa hoa lệ lệ chuyển vào trang viên Riddle khiến một nhà Malfoy đều muốn vui đến mở tiệc ăn mừng, tiếp theo là tiệc sinh nhật của Harry với không ít quà tặng thậm chí còn chả biết người tặng là ai, 'ai bảo cha nổi tiếng quá' tiểu Grader biểu thị mình cũng được hưởng lây. Cuối cùng là Petter Pettigrew, vị anh hùng của hơn mười lăm năm về trước bị Trưởng tử Black gia giết chết lại oanh liệt xuất hiện tại hẻm xéo và nhanh chóng bị bắt lại, Sirius được giải oan, con chuột thối thì bị giam lại ở Azkaban.

Cuối cùng lại khiến Grader cười đến đau bụng thở không ra hơi mà thốt ra một câu.

"Ba ba thấy chứ, chúng ta thế mà lại quay cho Mật ong lão gia tử xoay mòng mòng, cái gì mà có người thân cận nhất, ngày hôm nay của cha con ta còn không phải do ông ta sắp đặt hay sao, tội cho mọi người tin tưởng ông ta đến vậy."

Voldemort quay đầu tự nhủ, này không phải con hắn.

"Ba ba, mau lên đi nào." Grader đứng trong phòng khách chạy tới chạy lui phấn khởi kêu lên. "Nếu đi sớm sẽ không cần chen lấn mua sách."

"Con thật ra là muốn đi chơi đi, với tình hình hiện tại con đã có thể hoàn toàn đấu tay đôi với một học sinh năm năm đi." Voldemort một bên tỏ vẻ khinh thường việc con trai mình tỏ ra bán manh dụ dỗ ba ba ngốc của nó.

"Dù sao con hiện tại có mười một tuổi đâu, cha là đang ghen tị với con đúng không, ba ba còn chưa có bị cha nuốt đâu, cẩn thận nghẹn chết cha." Grader hung hăng trừng mắt cha vĩ đại nhà mình bỏ chạy lên tầng tìm ba ba.

"Trông coi thằng bé cẩn thận một chút, ta cảm thấy từ khi cậu tỉnh lại thì cơ thể nó đã có chút bắt đầu không ổn định." Chỉ còn lại hai người, Voldemort dặn dò một câu.

"Em ấy là chủ nhân của bề tôi, tôi sẽ không để xảy ra chuyện gì." Regulus lạnh lùng đáp.

"Mong rằng như vậy." Voldemort thở dài nhìn ra ngoài cửa sổ. "Ta chỉ cảm thấy sắp tới sẽ có chuyện gì đó xảy ra."

"Cha, Reg! Chúng ta mau đi thôi." Grader lao từ trên lầu xuống kéo theo Harry cầm áo choàng.

"Được. Xe ngựa đã sẵn sàng, nên đi thôi." Voldemort vươn tay tiếp nhận Harry từ tay con mình dẫn đầu ra ngoài.

Harry không khỏi nhớ lại lần đầu tiên đến hẻm xéo, quý tộc tư sản gì đó thật là đáng gét.

Hẻm xéo vẫn như vậy, cũ kĩ và chật chội.

"Con và Reg sẽ đi mua trang phục, hai người nên giúp bọn con mia sách đi, đây là danh sách." Grader hưng phấn ném cho cha mình một tờ danh sách những thứ cần mua cho năm học của cả hai liền lôi kéo Regulus rời đi.

"Ta có hân hạnh mời em đi cùng chứ." Voldemort lễ độ vươn tay tỏ ý mời.

"Tôi cũng không phải phụ nữ." Harry lầm bầm cất bước đi về phía tiệm sách phú quý và cơ hàn.

"Thật ngạo mạn." Voldemort nhếch mép cười, Harry của hắn càng ngày càng ra dáng như một kẻ dẫn đầu kiêu ngạo, sự kiêu ngạo của em ấy khiến người khác phải thủ phục tuân lệnh vô điều kiện. "Tôi yêu em chết mất."

"Này! Anh còn đứng đó ngơ ngác gì vậy, tôi còn phải đến tiệm kem Florean gặp Ron và Hermione nữa." Harry đã đi được một đoạn mới chú ý đến Voldemort còn đang đứng một chỗ.

Voldemort chỉ cười đi tới, cả hai song hành mà tiến đến tiệm sách.

Bởi vì sắp đến ngày khai giảng mới, tiệm sách cơ hàn và phú quý thật sự đông đến mức Harry chỉ đành để Voldemort vào trước mở đường. Cánh tay bị nắm khiến cậu có chút ngượng ngùng, thật may vì cậu đội mũ choàng, ngượng chết mất thôi.

"Cẩn thận một chút." Voldemort vội kéo Harry về phía cầu thang né tránh mấy đứa trẻ đang bê sách đùa giỡn.

"Này! Không cần phải dựa sát thế này đâu." Tuy rằng biết hắn đơn thuần muốn cậu tránh bị va phải nhưng đâu nhất thiết ôm cậu thế này.

"Lâu như vậy mà em vẫn cứ ngượng nghùng." Voldemort buông tay để người trong ngực mình đứng lên bậc thang vui vẻ trêu gẹo.

"Ngươi mới ngượng nghùng, cả nhà ngươi đều ngượng nghùng." Harry quát nhỏ xoay người chạy lên lầu.

Cũng không đuổi theo, voldemort đi đến quầy đặt sách, hắn thà rằng thêm chút thời gian chú ý đến bảo bối nhà mình còn hơn là lựa trừng quyển sách một cách vô bổ. Dù sao hắn không thiếu nhất là tiền.
-.-.-.-

"Grader!?" Regulus kéo lấy áo choàng của đứa nhỏ đi phía trước mình. "Đây không phải nơi chúng ta nên tới."

Grader nhìn con hẻm âm u, những kẻ lén lút đi lại nghi hoặc nhìn Reg.

"Hẻm Knockturn? Đâu có đi sai?"

"..." Regulus lựa chọn trầm mặc, nghe đến đây coi như hắn biết muốn quay lại cũng không được.

"Reg, không phải anh nghĩ rằng đũa phép của chúng ta sẽ mua ở hẻm xéo chứ, hiện tại sẽ không có chiếc nào thích hợp với chúng ta đâu." Grader chỉnh lại áo choàng của mình nói, Regulus vốn đã chết, đũa phép cũng sớm biến mất, làm sao có thể dễ tìm một cái khác huống hồ y so với Reg vốn dĩ không cần đến thì muốn một cái càng khó hơn. "Đi thôi."

Đích đến của Grader lại là một xăn nhà nhỏ như nhà dân bình thường ở một góc nhỏ, nếu là bình thường đặt ngôi nhà này ở hẻm xéo thì thấy rất bình thường, bất quá không bình thường duy nhất lại là ngôi nhà ấm cúng nằm ở nơi âm u như hẻm Knockturn thì lại khác.

"Xin chào, chúng tôi muốn lấy vật phẩm đã đặt làm." Grader đẩy cửa đi vào, bên trong là phòng khách trang trí theo phong cách truyền thống ả rập, những lớp vải lụa đẹp đẽ giăng khắp nơi.

"Đến đây, tôi chờ ngài lâu tồi đấy, tiểu khách nhân." Một trung niên nam nhân mang âu phục vén những tấm lụa đi đến. "Tôi là Vivial Neo, hân hạnh phục vụ."

"Grader, reg." Grader gật đầu chào hỏi liền đi theo Vivial đến chỗ bàn trà chờ đợi.

Chỉ mất một lúc, Vivial quay trở lại mang theo hai cái hộp gỗ giao đến tay Grader.

"Gỗ thuỷ tùng giống cha,lông cánh của quang tinh linh xua tan hắc ám mười một tấc, nhánh của cây ô rô mang ý nghĩa tái sinh với lõi là lông đuôi bạch kì mã thánh khiết, quả thật rất tốt." Nhìn ngắm đồ vật trong hộp, Grader đem chiếc đũa Ô rô đưa cho Regulus. "Reg, quà cho anh."

"Cảm ơn." Regulus cười tiếp nhận chiếc hộp.

Thanh toán cho hai chiếc đũa, cả hai nhanh chóng đi tới hẻm xéo, bọn họ còn phải ăn bữa trưa a.

Bình Luận (0)
Comment