[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Sóng Gió Ai Cập

Chương 1.2

Những giây phút cuối đời của nàng, nàng nhớ đến ai nhất? Tiếng khóc than của Ari vang lên bên tai khiến trái tim nàng nhói đau. Isis cố gắng bỏ qua cơn đau đớn đang lan toả khắp cơ thể, vươn tay lên nắm lấy bàn tay của bà.

"Người đừng khóc... Đừng đau lòng vì ta..." Nàng nở nụ cười xinh đẹp với bà, an ủi bà khi nàng còn có cơ hội.

Nhìn người phụ nữ già nua đã theo mình cả cuộc đời trước mắt, Isis cảm thấy chạnh lòng. Mẫu hậu nàng đã mất, bây giờ đến nàng cũng sắp nối gót theo bà ấy. Vậy còn Ari, ai sẽ bầu bạn với bà những năm tháng sau này đây?

Nàng thở dài một tiếng, thế gian này chẳng còn điều gì khiến nàng vướng bận được nữa chỉ còn lại mỗi Ari. Nhưng ngay cả bà ấy cũng chẳng thể khiến nàng có lý do tiếp tục sống tiếp, trái tim Isis đã mệt mỏi đến tận cùng rồi.

Con rắn hổ mang quấn quanh tay nàng một cách vui vẻ, nọc độc của nó đã lan đến tim Isis. Lớp da lành lạnh của con vật khiến nàng rùng mình, cơn đau báo tử cuối cùng đã đến xâm chiếm toàn bộ suy nghĩ của Isis.

Cuối cùng thì... Nàng đã được giải thoát.

Isis trút hơi thở cuối cùng trong tiếng nức nở đau đớn của Ari, khi Lagash biết tin thì đã muộn. Lúc hắn chạy đến nơi thân xác của Hoàng phi Babylon đã nguội lạnh. Bên cạnh nàng là xác của người thị nữ thân cận Ari, sau khi nàng ra đi bà ấy cũng đã chọn cách đi theo nàng.

Con rắn độc trườn lên cơ thể của nàng, kiêu ngạo ngóc cao đầu nhìn Lagash vừa chạy đến. Ánh mắt sắc lạnh của loài bò sát như đang thông báo cho hắn biết: "Ngươi xem, nàng ta chết rồi. Ngươi hài lòng chưa?"

Lagash không dám tin vào mắt mình, hắn run rẩy tiến dần từng chút một đến bên cạnh chiếc giường. Thị vệ đã giải quyết con rắn, mọi kẻ hầu hạ đều rời khỏi tẩm điện của Hoàng phi.

Trong mắt Lagash, Isis luôn mang vẻ ngoài cao ngạo lạnh lùng. Cho dù đã kết hôn với hắn, nhưng hắn biết trong lòng nàng luôn khinh ghét hắn. Dường như hắn chưa bao giờ thật sự có được nàng, người con gái kiêu ngạo tựa như sư tử Ai Cập ấy giờ phút này lại nằm im trong vòng tay hắn.

"Tại sao... Tại sao nàng lại muốn rời khỏi ta...?" Lagash ôm nàng vào lòng, dịu dàng vuốt ve khuôn mặt tái nhợt của nàng, từng giọt nước mắt của Lagash lăn dài trên gò má rồi rơi xuống khoé mắt Isis. Mỹ nhân xinh đẹp như đang ngủ, giọt lệ kia là nàng đang khóc sao?

Hôm đó Babylon mưa như trút nước, xoá tan bóng dáng từng rất thân thuộc ở đây. Những ký ức về người con gái xinh đẹp tựa vầng trăng rằm đã vĩnh viễn biến mất không còn dấu vết trên thế gian.

Bình Luận (0)
Comment