[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Sóng Gió Ai Cập

Chương 42

Chương 42: Tin vui đột ngột

Author: Lakshmi

Trong khi Luca bận rộn mang theo bính lính lùng sục khắp khu vườn tìm kiếm những kẻ còn lại, thì Ismir bế nàng vội vã chạy vào một căn phòng trống được mở sẵn dành cho khách lưu lại, "Isis ráng chịu một chút."

Hắn cẩn thận đặt nàng nằm lên chiếc giường giữa phòng rồi gắt lên với đầy tớ: "Các ngươi điếc hết rồi à, Thái y đâu?"

Tên hầu chạy đi thúc giục đại phu, sao đã cho người đi gọi mà ông ta lại chậm chạp thế. Đi được nửa đường thì lại bắt gặp Osahar dẫn theo đại phu chạy đến, "Đại nhân mau lên, bệ hạ đang tức giận!" Tên hầu không nén được sự sợ hãi vội vàng hối thúc ông chủ.

"Ta biết rồi." Osahar không dám chần chừ, bước chân mỗi lúc mỗi nhanh hơn.

Khi đại phu đến nơi thì hạ thân của nàng đang chảy máu, còn Ismir thì loay hoay không biết phải cầm máu cho nàng thế nào. Đại phu xông đến lập tức bắt tay vào công việc, hết sai phái đầy tớ mang nước nóng đến lại lấy đồ nghề ra pha thuốc.

Osahar đến sau nhìn thấy khung cảnh hỗn loạn như thế thì vội khuyên Ismir: "Bệ hạ, chúng ta nên ra ngoài."

Nhìn khuôn mặt nàng trắng bệch đau đớn khiến Ismir đau lòng, hắn kiên quyết bỏ ngoài tai lời nói của Osahar mà luôn đứng bên cạnh giường quan sát cả quá trình chữa trị. Sau một hồi cố gắng thì Isis đã ngừng chảy máu, lúc đó khắp người đại phu cũng lạnh ngắt vì mồ hôi ướt đẫm.

Dưới ánh mắt khốc liệt của Quốc vương Hattusili II mà ông ta vẫn có thể bình tĩnh làm xong công việc của mình, chỉ riêng điều đó thôi đại phu đã tự cảm thấy khâm phục bản thân rồi.

"Bệ hạ, lệnh bà có dấu hiệu sanh non. Y thuật của thần nông cạn tuy cầm được máu nhưng hiện tượng đào thải vẫn tiếp tục diễn ra, e rằng sẽ không cứu được đứa bé." Lời đại phu nói như tia sét đánh giữa trời quang, khiến tất cả những người có mặt trong phòng đều chết lặng.

"Nàng... Có thai sao?" Ismir không thể tin vào những gì mình nghe thấy, cảm xúc vui buồn lẫn lộn ập đến cùng một lúc.

Lúc này Luca cũng vừa tới nghe được tin tức động trời từ miệng đại phu, vậy là lệnh bà thật sự đã mang cốt nhục của bệ hạ. Nhưng nửa vế sau của câu chuyện lại khiến sự vui mừng trong hắn sụp đổ, đứa trẻ ấy không thể giữ được ư?

"Không thể mất đứa bé!" Giọng nói yếu ớt nhưng vô cùng tỉnh táo của nàng đã phá vỡ bầu không khí bàng hoàng, Ismir vội quỳ bên giường nắm lấy tay nàng, "Bệ hạ, thiếp không thể mất con."

"Được, ta biết rồi. Cả nàng và con đều sẽ không sao." Ismir tựa trán mình vào trán nàng, dịu dàng trấn an Isis. Trong thoáng chốc hắn đã định từ bỏ đứa trẻ để bảo toàn Isis nhưng ánh mắt tha thiết của nàng đã khiến hắn thay đổi quyết định.

"Luca, mau đưa Aymen đến đây!" Aymen chính là vị Thái y năm xưa từng chữa trị cho nàng, y thuật của ông ta rất giỏi nên bao năm qua vẫn được Ismir tin dùng.

Luca vội vã thúc ngựa về hoàng cung, Aymen còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị Luca trực tiếp kéo lên ngựa đưa đến phủ của Osahar. Trên đường đi Aymen đã được Luca tóm tắt về tình trạng của nàng, vừa đến nơi ông ta lập tức bắt tay vào việc.

Trước hết là đuổi tất cả mọi người ra ngoài kể cả Ismir, chỉ giữ lại đại phu và vài thị nữ nhanh nhẹn để sai việc. Tuy đã cầm được máu nhưng những cơn co thắt vẫn tiếp tục giày xéo cơ thể Isis khiến nàng đau đớn tột độ.

Cố gắng giữ chút ý thức cuối cùng để nói với Aymen: "Mặc kệ ta, phải giữ được đứa bé."

"Thần sẽ cố hết sức!" Aymen cúi đầu trước nàng.

...

Thời gian trôi qua chậm chạp như sên bò khiến trái tim Ismir nóng như lửa đốt, nếu không vì sợ làm ảnh hưởng đến quá trình chữa trị của Aymen thì hắn đã xông vào phòng để được ở bên nàng. Hắn tựa lưng vào bức tường bên ngoài căn phòng ấy, âm thầm cầu xin với các chư thần của Hittite hãy bảo vệ cho nàng bình an.

"Bệ hạ xin ngài trách tội!" Luca quỳ xuống, không dám ngẩng đầu lên: "Chính thần là người đã đổi rượu Silphium của lệnh bà."

Tình yêu bệ hạ dành cho nàng suốt bốn năm qua đều được hắn nhìn thấy, nếu người thừa kế không được sinh ra từ lệnh bà thì bệ hạ của hắn sẽ không chấp nhận bất kỳ người phụ nữ nào khác. Vì tương lai của Hittite và đảm bảo hậu đài vững chắc cho Ismir, Luca đã âm thầm kết hợp với Aymen để tráo rượu tránh thai bằng một thứ rượu khác có mùi vị tương tự rồi mới mang đến chỗ Isis.

Ngay cả bản thân Luca cũng không ngờ khi kế hoạch của hắn thành công cũng là lúc biến cố ập đến. Nếu hắn chịu suy tính kỹ càng hơn thì lệnh bà và bệ hạ sẽ chẳng phải chịu đựng nỗi đau mất con này.

Ismir nhìn chằm chằm vào Luca đang quỳ trước mặt: "Đợi sau khi ngươi điều tra ra kẻ đứng sau chuyện này là ai thì trừng phạt cũng không muộn." Bây giờ cũng không phải lúc thích hợp để phạt Luca.

Lita được một đại phu khác thăm khám ngay ngoài cửa phòng, nghe hắn nói thế thì ném một ánh mắt sắc lẹm về phía chủ tớ Luca. Lệnh bà đáng thương của nàng suýt nữa bị thích khách giết chết, bây giờ còn phải chịu đựng sự đau đớn dày vò vì sanh non.

Lệnh bà mà nàng yêu mến như em gái ruột, hết lần này đến khác gặp nạn trong tay Quốc vương Hattusili II. Bây giờ Lita rất hối hận vì bốn năm trước khuyên nàng đến Hattusa, chỉ cần nàng không đến thì nghiệt duyên giữa bọn họ sẽ không kết mầm.

Hondo hiểu được cảm xúc dâng trào mãnh liệt của Lita, anh đặt tay lên vai nàng trấn an: "Dù không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì nhưng điều quan trọng bây giờ chính là cầu nguyện cho sự bình an của lệnh bà."

"Vâng." Lita tựa đầu vừa được băng bó vào người Hondo, để anh ôm lấy nàng vỗ về.

Nhìn thì có vẻ Hondo rất bình tĩnh nhưng thật ra anh cũng giống Lita, đáy lòng đang bị xô đẩy bởi những cơn sóng dữ. Khi biết được tác giả bào thai trong bụng Isis là Quốc vương Hattusili II thì những cơn sóng nhỏ ấy đã chuyển thành trận sóng thần càn quét mọi cảm xúc trong lòng.

Là do anh đã không thể bảo vệ em gái chu toàn khiến nàng rơi vào thảm cảnh như hôm nay! Hondo im lặng tự dằn vặt bản thân mình.

Khi Luca tuân lệnh rời đi thì Ismir lại chìm đắm vào những suy tư của riêng mình. Trong thời gian Isis ở Hittite, hắn chỉ mới gần gũi nàng hai lần vào đêm đăng quang và trưa ngày hôm sau.

Hắn biết Isis không muốn sinh con nên đã sai Aymen điều chế rượu Silphium rồi mang đến cho nàng. Việc nàng liên tục dùng thứ rượu đó đã khiến Ismir chắc mẩm nàng không thể mang thai đứa con của hắn.

Lúc biết nàng có thai thật, phản ứng đầu tiên của hắn chính là vui mừng khi mình sắp được làm cha. Ismir chưa từng nghi ngờ về phẩm hạnh của Isis, ngoài hắn ra nàng sẽ không để bất kỳ gã đàn ông nào chạm vào mình kể cả Hondo hay Hassan nên đứa trẻ đó chắc chắn là của hắn.

Nhưng sự sợ hãi đã nhanh chóng bao trùm lấy Ismir khi hắn nghĩ rằng sẽ đánh mất nàng lần nữa. Nếu nàng không cầu xin hắn bảo vệ con, Ismir đã thật sự muốn vứt bỏ nó để chọn nàng.

Mọi người ai ai cũng lo lắng cho số phận của Isis bên trong căn phòng, khi sự căng thẳng đã đạt đến đỉnh điểm thì cánh cửa đã được mở ra. Ismir cùng với Lita vội vã lao ngay vào phòng, chạy đến bên Isis đang suy yếu nằm trên giường.

"Nàng ấy thế nào rồi?" Ismir ngồi nghiêng bên giường, nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng.

Aymen đan hai tay trước ngực, cúi đầu trước Ismir: "Lệnh bà và tiểu điện hạ đều bình an, nhưng về sau phải tịnh dưỡng cẩn thận không thể để thai khí bị kinh động lần nữa."

Lita ở phía đối diện thở phào nhẹ nhõm, dùng khăn tay lau đi mồ hôi trên trán nàng. Isis vừa uống thuốc nên đã chìm vào giấc ngủ, ngay lúc này điều nàng cần nhất chính là nghỉ ngơi.

"Ta sẽ phạt ngươi sau, hãy lập tức quay về cung chuẩn bị mọi thứ cần thiết. Chỉ cần vợ con ta xảy ra chuyện gì, thì đem đầu ngươi tới gặp ta." Ismir áp bàn tay của nàng lên môi hắn rồi khẽ hôn lên đầu ngón tay của nàng.

Chỉ cần nàng bình an là đủ, những điều còn lại chẳng khiến hắn bận tâm.

...

Thái hậu tiến vào nhà lao dơ bẩn nhìn người phụ nữ đã từng một thời kiêu sa lộng lẫy nay lại trở nên héo tàn xấu xí bị giam trong ngục tối. Vừa nhìn thấy bà thì ả ta đã lập tức lao đến chấn song, vươn đôi tay bị cùm kẹp ra ngoài muốn bắt lấy Thái hậu.

"Rihanna, trả lại con cho ta! Mau trả Thái tử lại cho ta!" Ả ta điên cuồng hét lên, đập mạnh xiềng xích trên tay vào song sắt muốn phá vỡ nhà lao để thoát ra.

Nét mặt Thái hậu chưa bao giờ giận dữ như thế nhưng bà vẫn nhớ mục đích mình đến đây: "Edana, đứa con trai mà ngươi mong muốn trở thành Thái tử đã chết rồi."

"Không, ngươi nói dối! Trả con cho ta! Rihanna!" Edana gào khóc thảm thiết, bà ta bám lấy thanh sắt mà trượt dài ngã xuống đất.

Đứa trẻ sinh ra thiếu tháng nên rất yếu ớt, luôn cần có người chăm bẵm bế bồng. Chỉ cần đặt thằng bé xuống, nó sẽ lập tức khóc ré lên nhưng Edana vô cùng kiên nhẫn mà dốc hết tâm trí vào việc nuôi dưỡng đứa bé.

Đây chính là đứa con mà trượng phu hằng mong đợi, khi thằng bé ra đời đã chiếm trọn lòng yêu thích của Tiên vương. Ngài ấy đã hứa sẽ lập bà làm Vương phi và để con trai bà làm Thái tử, nhưng... Người đàn bà độc ác đó đã dập tắt mọi giấc mơ của bà.

Tiên vương qua đời trước khi kịp sắc phong con trai bà làm Thái tử, để lại mẹ con bà bơ vơ giữa cục diện sớm đã định đoạt. Kẻ ngồi lên ngai vàng là con trai của Rihanna, không phải là con trai bà như lời Tiên vương đã hứa.

Dù đau lòng tột độ nhưng Edana vẫn nhẫn nhịn chờ đợi, Hattusili II không có con cái lại chẳng chịu cưới vợ, nghe đâu Ismir còn thích đàn ông. Một kẻ bại hoại như thế dù có lập hậu cung thì đã sao, bà cũng có cách khiến đám nữ nhân ấy không sinh được con.

Chỉ cần Edana thuyết phục được viện nguyên lão tin rằng Ismir không thể có người nối dõi, vậy thì con trai bà sẽ được phong làm Thái tử. Thế nhưng cái chết của đứa trẻ lại một lần nữa đẩy Edana vào hố sâu tuyệt vọng, bà ta muốn hủy hoại tất cả bắt cả Hittite chôn theo con trai bà.

Ám sát Nữ hoàng Ai Cập rồi đổ mọi tội lỗi lên đầu Hattusili II khiến hai nước xảy ra giao tranh, nếu kẻ đó chết trên chiến trường thì bà càng vui sướng. Ngôi vương chỉ có thể thuộc về con trai bà, bất kỳ ai cũng đừng hòng đoạt lấy.

"Edana đừng quên, kẻ đã cho ngươi uống thuốc trợ sản để ép đứa trẻ ra đời sớm chính là trượng phu mà ngươi thương yêu nhất. Tỉnh táo lại đi, người đã treo án tử cho con ngươi ngay từ khi ra đời là ai? Ta nghĩ ngươi hiểu rõ hơn ta đấy!" Thái hậu lạnh giọng đáp, nếu Edana biết an phận thủ thường có lẽ bà đã tha cho mẹ con ả.

Cái chết của con trai Edana hoàn toàn là hậu quả của việc thúc sinh khi chưa đủ tháng khiến sức khoẻ thằng bé rất yếu ớt. Chỉ một cơn cảm nhẹ đã cướp mất sinh mạng non nớt này, để rồi đẩy Edana đến bờ vực của sự sụp đổ.

Cuối cùng lại gây ra những chuyện hại người hại mình, không thể tha thứ!

May mắn là cả Nữ hoàng và Quốc vương đều bình an, nếu không nền hoà bình hiếm hoi giữa Ai Cập và Hittite sẽ sớm tan biến, kéo theo những cuộc chiến trả thù không hồi kết khiến muôn dân lầm than.

"Không, không, ngươi đừng lừa ta! Ngài ấy yêu ta và con như vậy, sẽ không hại thằng bé đâu!" Edana lắc đầu liên hồi, dùng hai tay ôm lấy cơ thể thu mình vào một góc.

Thái hậu nói rất đúng, không ai hiểu cội nguồn vấn đề hơn Edana nhưng bà ta vẫn cố gắng phủ nhận. Tình yêu dành cho Tiên vương đã khắc quá sâu vào trái tim Edana khiến bà ta mờ mắt, chung quy vẫn là một người phụ nữ đáng thương.

Nhìn dáng vẻ tự giằng xé bản thân của Edana, Thái hậu thở dài một tiếng. Bà cũng từng giống như thế, yêu thương Tiên vương bằng cả sinh mạng của mình.

Bà đặt một lọ thuốc độc qua song sắt rồi quay gót rời đi, thay vì bị xử tử công khai một cách đau đớn ít nhất bà vẫn muốn Edana ra đi thanh thản. Hôm ấy trận tuyết đầu mùa đúng lúc rơi xuống Hattusa, báo hiệu một mùa đông nữa đang đến.

Thái phi Edana sợ tội tự sát nhưng Quốc vương đã khoan dung cho phép bà được chôn cùng con trai, xoá tên bà khỏi ngọc phả và hủy đi mọi tước hiệu được ban. Tên họ của bà và đứa trẻ không được khắc trên bia mộ, để mặc cho thời gian vùi lấp danh tính.

Một kiếp người hoá ra chỉ ngắn ngủi đến thế, yêu một người cuồng si đến chết vẫn chưa từng thay đổi.

*

Đến khi Isis hoàn toàn tỉnh táo thì nàng đã được đưa trở về hoàng cung, chuyện đầu tiên nàng làm sau khi tỉnh dậy là giải thích mọi chuyện cho Lita và Hondo. Ngay từ ban đầu Isis không hề có ý định sinh con cho Ismir, nhưng đến khi thật sự mang thai nàng lại không nỡ bỏ đứa bé.

Nỗi đau mất con lần trước đã vượt quá sự chịu đựng của nàng, Isis không thể nếm trải sự tuyệt vọng khôn cùng ấy thêm lần nào nữa. Cho dù phải hy sinh tính mạng, nàng cũng sẽ che chở cho con an toàn!

Đối với Lita và Hondo mà nói chuyện nàng sinh con hay không chẳng quan trọng bằng việc Isis luôn được hạnh phúc và bình an, nàng đã yêu mến đứa trẻ này đến vậy thì bọn họ cũng sẽ thương yêu cả đứa bé và chăm sóc bảo vệ các nàng.

Kẻ chủ mưu và đồng bọn đã bị trị tội thích đáng, Hittite không hề che giấu việc Isis bị ám sát mà công khai gửi thư tạ lỗi đến Thebes. Không cần tận mắt thấy nàng cũng đã hình dung ra sự tức giận của em trai, Imhotep và Hassan đã hết lời khuyên can mới khiến Memphis bình tĩnh trở lại.

Nhưng sự bình tĩnh đó nhanh chóng bị bức thư của nàng đánh bay đến phương trời xa tắp, Isis muốn tiếp tục ở lại Hattusa để chiêm ngưỡng mùa đông phủ đầy tuyết mà Ai Cập không có. Lần này đến lượt Carol cũng bạo động, hai đứa trẻ đồng lòng nhất trí đòi đến Hittite đón nàng về cho bằng được bỏ ngoài tai lời khuyên ngăn của quần thần.

May là Memphis vẫn còn nghe lời phụ mẫu, một bức thư gửi từ Rosetta đến Thebes đã hoá giải cục diện đầy căng thẳng này. Hai người đó lập tức ôm nỗi căm hờn tiếp tục quay về cuộc sống vốn có, ngày ngày gửi gắm nỗi nhớ nhung qua từng con chữ mong muốn nàng thay đổi ý định.

Thật lòng nàng cũng không muốn bị mang danh là một Nữ hoàng ham chơi bỏ bê đất nước đâu, dù ở xa nhưng nàng vẫn nắm bắt được mọi thứ xảy ra ở Ai Cập. Nhưng sức khỏe bé con quan trọng hơn, Isis không dám mạo hiểm trở về khi lần động thai này suýt nữa khiến nàng mất đứa bé.

Hassan cũng đã được nàng báo tin nhưng trái ngược với dự đoán của nàng, hắn ta rất bình tĩnh giống như đã lường trước mọi việc. Tựa như chuyện nàng mang thai chỉ là vấn đề nhỏ, hắn dặn dò nàng nhất định phải chăm sóc bản thân và đứa trẻ.

Mọi thứ nàng muốn, Hassan đều sẽ trao cho nàng!

...

Dường như cả thế giới xung quanh bất chợt đều yên tĩnh, bảo bọc nàng trong một cái kén vô hình tránh xa với mọi hiểm nguy bên ngoài.

Nàng bọc người trong chiếc áo choàng lông thú ấm áp ngồi bên cạnh lò sưởi đỏ rực ngắm những bông tuyết tung bay, bé con vừa tròn hai tháng ngủ yên trong bụng khiến nàng cảm thấy an tâm. Khi nghe Aymen báo tuổi thai nhi cả nàng và Ismir đều âm thầm nhẩm tính, vậy là sau đêm đăng quang của hắn thì bé con đã có mặt trên đời.

Sau khi biết được điều đó, Ismir đã rất tự hào vào khả năng mạnh mẽ của mình. Dáng vẻ đắc ý ấy khiến Isis thật sự muốn đập hắn một trận ra trò.

Lita ngồi cạnh nàng bận rộn may vá trang phục dành cho trẻ con, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên hỏi xem nàng có muốn thêu thêm thứ gì không. Cơn buồn nôn chợt ập đến khiến Isis nghiêng đầu nôn khan, Lita vội vã bỏ đồ nghề trên tay xuống vỗ lưng cho nàng: "Lệnh bà, nô tỳ gọi Aymen nhé!"

Isis nhận lấy khăn tay rồi lau miệng, triệu chứng ốm nghén ngày càng nghiêm trọng thêm khiến nàng chẳng ăn uống được gì: "Đừng làm phiền ông ấy nữa, bệ hạ sắp ép chết Aymen luôn rồi."

Nhớ đến dáng vẻ tiều tụy của vị ngự y đáng thương ấy khiến nàng buồn cười, nhưng nụ cười còn chưa kịp xuất hiện thì cơn buồn nôn lại lần nữa ập đến. Bé con này thật biết hành hạ mẹ nó, cả ngày khiến nàng khó chịu đến nỗi không ngủ được.

"Isis!" Quốc vương vừa bãi triều đã vội vã đến chỗ nàng ngay, vừa khéo trông thấy cảnh tượng này.

Hắn không ngại bẩn mà đỡ lấy nàng từ tay Lita, dịu dàng vuốt lưng cho Isis. Sau khi tình trạng của nàng đã ổn định, Ismir cẩn thận giúp nàng súc miệng rồi lau mặt cho nàng.

"Triệu Aymen!" Ismir vừa hạ lệnh vừa cầm lấy ly nước mơ đưa đến bên miệng nàng, động tác vô cùng dịu nhẹ tựa như chỉ cần chạm mạnh thì Isis sẽ vỡ tan ngay.

Từ lúc biết nàng mang thai, Ismir đối xử với nàng như quả trứng mỏng, lúc nào cũng cưng nựng trên tay không dám buông

Bình Luận (0)
Comment