Đông Phương Giáo Chủ Đến Dị Giới

Chương 40

Thời gian dần trôi qua. Cả Thần Quyết cung lần nữa náo nhiệt lên, không phải vì gì khác, chỉ vì Quý So đã đến. So quý lần trước nàng trở về Hàn gia nên đã bỏ lỡ, lần này phải biểu hiện tốt một chút. Đợi tất cả đệ tử đến đông đủ, bốn vị Điện chỉ cùng nhau đứng lên. 

“Quý So, bắt đầu!”

Lời này vừa nói ra, không khí hiện trường cũng khẩn trương lên. Một vị trọng tài đứng trên đài luận võ, tỷ thí trước là đệ tử Chủ điện. Sau đó là đệ tử Phân điện, còn đệ tử mới đến là cuối cùng. 

“Vòng thứ nhất, Vân Cẩm của điện Thanh Long đấu với Trầm Thanh Nhân của điện Bạch Hổ”

“Tỷ thí bắt đầu!” Đợi hai bóng dáng lên trên đài,trọng tài ra lệnh một tiếng, hai người trong tư thế chuẩn bị. 

Vân Cẩm cũng giống như tên của nàng, nhìn qua có chút nhu nhược, làm cho người khác muốn bảo hộ. Vũ khí của nàng nhìn qua là dải tơ lụa bình thường, thực chất là do một loại tằm ti cực kỳ bền bỉ chế ra, đao kiếm căn bản không thể nào tạo thương tổn được. Vân Cẩm này nghe nói cũng là hảo thủ của điện Thanh Long, tằm ti lăng kia ở trong tay nàng biến ảo vô cùng, tốc độ lại quỷ dị khó lường, am hiểu công kích từ xa, người bình thường căn bản là không đến gần người của nàng được. 

Còn Trầm Thanh Nhân mặc áo vàng nhạt càng làm tăng thêm mấy phần xinh đẹp, nắm trong tay trường kiếm, trên người phát ra sự tự tin mãnh liệt, khiến người khác không dám khinh thường. Trầm Thanh Nhân danh tiếng ở Thần Quyết cung khá vang dội, nàng là người đứng đầu điện Bạch Hổ, cũng là bằng hữu của Lăng Lạc Trần.  

...     ...

Chỉ thấy Vân Cẩm bắt đầu khởi động Thiên Lực cả người, hơi thở cường hãn trong nháy mắt bộc phát ra, một cỗ uy áp cường đại trong nháy mắt cũng tràn ra…. Thiên Huyền thất cảnh. 

Trầm Thanh Nhân động tác cũng không chậm, Thiên Lực trong cơ thể như thủy triều cuồn cuộn nhanh chóng từ trong thể ra, cùng lúc đó một cỗ uy áp cũng không kém Vân Cẩm tràn ra…. Thiên Huyền thất cảnh! 

Lúc này, Trầm Thanh Nhân dẫn đầu công kích, thân hình vừa động là hóa thành luồng khói xanh xuất hiện trước mặt Vân Cẩm, song Vân Cẩm giống như là biết rõ ý nghĩ của Trầm Thanh Nhân, thân mình lùi về phía sau mấy bước, tằm ti lăng trong tay bay thẳng quất đến Trầm Thanh Nhân. Tằm ti lăng dài chừng mấy mét ở trong tay Vân Cẩm giống như loại một loại vũ khí tiện tay, không kém chút nào tấn công đến trước mặt Trầm Thanh Nhân! Trường kiếm giao tiếp cùng tằm ti lăng, trong thời gian ngắn giao nhau mấy chiêu! “Leng keng!”

Tằm ti lăng này không có bị bảo kiếm của Trầm Thanh Nhân cắt rách, thậm chí cố gắng quấy quanh bảo kiếm quăng ra. Lúc này hai tay áo Vân Cẩm không ngừng huy động, tằm ti lăng trong tay áo liên tục không ngừng, lúc dài lúc ngắn công kích Trầm Thanh Nhân, khiến cho Trầm Thanh Nhân không cách nào tiến gần người nàng. Dưới sự khống chế xảo diệu của Vân Cẩm, kiếm của Trầm Thanh Nhân hoàn toàn bị tằm ti lăng quấn lấy, ngay lúc này, chỗ kỳ quái của tằm ti lăng thể hiện ra, ở thời điểm quấn quanh lộ ra vẻ cực kỳ mềm mại, thật sự là vũ khí thần kỳ. Dưới sức mạnh của tằm ti lăng, kiếm của Trầm Thanh Nhân thế nhưng bị quăng ra ngoài. 

Tằm ti lăng kia mặc dù không nhìn ra nó dài bao nhiêu song nếu đã là thứ trân quý chắc sẽ không dài hơn võ đài được, vậy nên trước hết cần tránh khỏi công kích của tằm ti lăng, thả ra vũ kỹ. Trầm Thanh Nhân vừa nghĩ xong, híp mắt lại, sau một khắc kéo ra khoảng cách giữa mình với Vân Cẩm, hai tay bắt đầu động tác.

Nhìn thấy động tác của Trầm Thanh Nhân, chân mày Vân Cẩm khẽ nhíu lại. Trầm Thanh Nhân này cũng thực thông minh, ta xem ngươi có thể trốn được bao lâu! Nghĩ tới đây, Vân Cẩm mạnh mẽ tiến tới, Trầm Thanh Nhân biết ý nghĩ của mình đúng rồi, thân hình chợt lóe tiếp tục trốn! Đồng thời hai tay không ngừng lật qua lại, ấn kết phức tạp từ hai tay Trầm Thanh Nhân ngưng kết ra, khí thế trên người cũng chậm rãi tăng lên. Hiển nhiên, đây là một vũ kỹ cực kỳ cường đại!

Lúc này, Vân Cẩm cũng không tiếp tục truy kích, thu vào tằm ti lăng, đồng thời hai tay cũng nhanh chóng kết ấn. Lúc này mà chậm thì kết quả cuối cùng sợ là bị thua. 

Dần dần chỉ thấy đỉnh đầu Trầm Thanh Nhân xuất hiện một đoàn màu đỏ, mà đoàn màu đỏ đang theo tay Trầm Thanh Nhân dần dần tạo thành đóa mây khổng lồ, làm nổi bật đám mây này, khắp bầu trời đã thành màu đỏ! Một cỗ uy thế cường hãn đang từ đám mây lan ra! Phạm vi mây đỏ không mở rộng, sau đó che lại mặt trời.

Ấn kết trong tay Vân Cẩm càng lúc càng nhanh, Thiên Lực hùng hồn bị lấy ra, nhất thời một một cỗ Thiên Lực thuộc tính Thủy tràn ra xung quanh . Ấn kết theo tay Vân Cẩm xuất ra, thuộc tính thủy cường hãn đem không khí ảnh hưởng thành rung động, dần dần, ở trong hai tay tạo thành một thủy cầu thật lớn. 

Vân Cẩm lộ ra vẻ chăm chú, hai tay không ngừng hành động, kỳ lạ là thủy cầu trôi nổi ở trước ngực Vân Cẩm, theo động tác của Vân Cẩm thể tích càng ngày càng nhỏ, đồng thời bên trong thủy cầu năng lượng thủy cũng bắt đầu bạo động. Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người đều hiểu được chuyện đang xảy ra, Áp súc*(tăng thêm áp lực)! Vân Cẩm đang áp súc thủy cầu. Thông qua hình thức áp súc, vốn là thuộc tính thủy vô cùng ổn định trở nên cuồng bạo.

Đinh Thục Nghi ánh mắt ngưng tụ, khó trách Vân Cẩm có thể đem thuộc tính thủy tu luyện tới cảnh giới như vậy. Như thế liền khắc phục được khuyết điểm lực công kích yếu của thuộc tính thủy, thật sự là làm cho người ta bội phục. Thủy cầu áp súc này nhìn như đơn giản, nhưng chỉ chân chính thử mới biết được có bao nhiêu khó khăn, muốn khiến cho Thiên Lực thuộc tính thủy bên trong quả cầu có thể bạo, mà bên ngoài lại muốn duy trì ổn định, sao có thể dễ dàng làm được?

Trầm Thanh Nhân hai tay ngưng kết ấn,  “Xích Vân Che Nhật” Trầm Thanh Nhân quát một tiếng, đám mây đỏ đang trôi nổi trên đầu đúng là che lại mặt trời thật, loại cảnh tượng che khuất bầu trời này thật đúng là đánh sâu vào thị giác. 

Theo một tiếng ra lệnh của Trầm Thanh Nhân, mây đỏ che khuất bầu trời trong nháy mắt áp bách hướng đến Vân Cẩm, trong đó tản mát ra uy áp quỷ dị như là muốn đè sụp Vân Cẩm. Lúc này, thủy cầu trong tay Vân Cẩm cũng áp súc thành công. Vốn là thủy cầu khổng lồ lúc này lại biến thành kích cỡ chỉ như thủy tinh cầu, một tay là có thể cầm được. 

“Bạo Thiên Cầu!” Vân Cẩm hét một tiếng, Bạo Thiên Cầu hướng mây đỏ xông tới. Tốc độ kia cực nhanh, trong nháy mắt tiếp xúc với xích vân! Lúc hai đạo công kích tiếp xúc nhau, cũng không có phát ra tiếng nổ mạnh. 

Song, lúc mọi người đang nghi ngờ, một tiếng vang kinh thiên truyền tới. “Oanh!”Tiếng vang khổng lồ đập vào tai mọi người, vang trong tai, làm đau cả màng nhĩ. Mọi người đều dùng Thiên Lực bảo vệ cho lỗ tai của mình, nếu không ở dưới tiếng nổ này sợ là làm điếc tai. Trước mắt bọn họ là một cảnh tượng sáng chói, xích vân bên trên trong nháy mắt phát ra ánh sáng màu đỏ, đem cả bầu trời thành màu đỏ, hồng quang bốn phía lại càng dị thường. Song, ở dưới lại là một thế giới màu lam, ánh sáng màu thủy lam đem mặt đất làm thành màu lam, hai lại sắc thái hoa mỹ như là chia ra làm hai thế giới. 

Từng cái khe màu đen xuất hiện ở xung quanh đài luận võ, Thần Quyết cung cực kỳ vững khắc trong nháy mắt xuất hiện rất nhiều khe không gian, đủ thấy được uy lực của hai đạo công kích này cường hãn như thế nào. Đài luận võ vô cùng cứng rắng nhất thời xuất hiện từng vết nứt, mà tình huống của hai người bị vây giữa đài tỷ lại càng thê thảm. 

“Oanh!” Một tiếng vang truyền ra, đài luận võ trực tiếp sụp đổ.

Kết quả cuối cùng lag hai người đấu ngang tay, cả hai đều thương nặng.

...     ....

“Trận tiếp theo, Mộ Chỉ Ly của điện Chu Tước cùng Thư Dao của điện Bạch Hổ!”

Mộ Chỉ Ly mới đến nửa năm mà đã tăng tiến lên cao thủ Thiên Huyền Ngũ cảnh. Thư Dao thời gian trong môn phái tu luyện lâu năm, tu vi hiện tại Thiên Huyền Bát cảnh. Chênh lệch cấp bậc như thế, mọi người đều cho là Thư Dao thắng. Nhưng Đinh Thục Nghi lại nhận định Mộ Chỉ Ly mới là người thắng cuối cùng, bởi trên người nàng ta có quá nhiều lá bài chưa lật, có nhiều nhân tố không xác định. 

Mộ Chỉ Ly đã triển khai ra đồng thời hai đạo vũ kỹ đồng dạng, đều là Tinh Diệu Bắc Đẩu ngũ tinh. Một chiêu này quả thực làm cho đối phương khó lòng phòng bị, dù sao trừ nàng ta ra sợ là không có ai có thể đủ thời gian thi triển hai loại vũ kỹ! Kết quả là Thư Dao xui xẻo!

....      ....

Thiên Nhi vẫn biểu hiện như thường, cho nên cuộc tỷ thí của nàng có thể nói là cuộc tỉ thí có tốc độ nhanh nhất trong tất cả cuộc tỷ thí. Cơ hồ không có vận dụng Thiên lực, chỉ là lực đạo cường hãn biến hoá ép đối phương thối lui khắp nơi. Vẫn chọn lựa phương thức cận chiến khiến cho đối phương căn bản cũng không có thời gian ngưng tụ chiêu thức, cũng vì vậy trực tiếp bị Thiên Nhi đánh rớt xuống đài.

Đây là cuộc tỷ thí sáng lạn nhất, cũng là cuộc tỷ thí đầy nhiệt huyết nhất. 

...     .....

Các đệ tử chủ điện tỷ thí thật là rung động, Đinh Thục Nghi đứng ở bên dưới xem đến là thỏa thích.
Bình Luận (0)
Comment