Đông Xưởng Truyền Kì

Chương 97


“Sau khi giải quyết nạn dân xong thì hàng hóa của hắn cũng được mang đi nơi khác.

Trần Sinh âm thầm mở 1 bữa tiệc trong phủ riêng của mình với những người thân cận.

Nguỵ Phong sau nhiều ngày ở Nguỵ Gia cũng biết được một số chuyện mà mọi người truyền tai nhau.

Có rất nhiều người đã từng nói rằng phủ quan ở Trường Thục có ma,có rất nhiều thị vệ trong phủ đã bị dọa sợ cho hồn bay bạt vía.

Điều này đã được Trần Sinh phủ nhận và nói những người gặp ma là bị hoang tưởng.

Nguỵ Phong đối với chuyện này không mấy để tâm nhưng 1 câu nói của gia nô trong nhà đã khiến hắn suy nghĩ rất nhiều.

Có gia nô từng nói rằng Trần Sinh đã giấu những thứ không sạch sẽ trong phủ quan khiến cho những oan hồn nơi ngục tối không yên nghỉ mà hiện hồn về phủ quan.

Nguỵ Phong trong phủ ngày ngày nghĩ cách để có thể điều tra tường tận về Trần Sinh.

Thị vệ từ Kinh Thành chỉ còn 1 ngày nữa là tới Trường Thục nhưng hắn ta rất sốt ruột,thời gian càng dài thì hắn càng giấu kĩ rất khó tìm ra tội của Trần Sinh.


Nguỵ Phong vì cảm thấy quá ngột ngạt mà ra ngoài phủ.

Hắn đi dạo xung quanh Trường Thục,đi tới những nơi mà hồi bé hắn từng đến cùng thúc thúc mà hoài niệm.

Đến giờ Nguỵ Hào vẫn chưa có thể tỉnh dậy,vì ngửi Hồn Mộng quá lâu khiến cho cơ thể ông ta suy nhược,rất khó thoát khỏi cơn mê.

Ngụy Phong dạo xung quanh Trường Thục thì thấy người dân Trường Thục bàn tán rất nhiều về chuyện đêm qua.

Nguỵ Phong hỏi thăm 1 vị đại bá bán thịt ở đó.

-Vị đại bá này,ngài cho ta hỏi hôm qua xảy ra chuyện gì mà sao mọi người bàn tán nhiều vậy ?
-Ngươi tới chỗ đấy mà hỏi,ta bận lắm không có thời gian trả lời câu hỏi của ngươi.

Nguỵ Phong hiểu ý liền lấy trong túi ra 1 thỏi bạc đưa cho hắn.

Nhìn thấy bạc thì hắn liền thay đổi thái độ hẳn.

-Hehe,vị công tử này muốn hỏi chuyện đêm hôm qua sao ?
Nguỵ Phong khi nghe về đêm hôm qua thì liền thay đổi sắc mặt.

Đúng thực,thị vệ theo dõi Trần Sinh đã báo với hắn rằng đêm qua có 1 chuyện lớn xảy ra,có rất nhiều người dân Trường Thục đi ra ngoài thành.

Thị vệ muốn đi theo nhưng vì lúc đó Trần Sinh có đi tới Hoa Viên Tiêu Lầu nên,bọn họ không thể không đi theo.

-Tối qua xảy ra chuyện gì vậy ?
Theo lời kể của vị đại bá này thì đêm hôm qua có người nhìn thấy rất nhiều binh lính trong phủ quan đã mặc quần áo dân thường ra ngoài thành.

Bọn họ không biết quan phủ có ý gì những sáng này đã không còn nạn dân nào xin đồ ở trước thành nữa nên có rất nhiều người bán tín bán nghi nói Trần Sinh đã cho binh lính đi dẹp loạn.

Đây khác hẳn đối với hình tượng của hắn ta ở Trường Thục nên mọi người chỉ biết đoán mò chứ không ai chắc chắn.


Nguỵ Phong nghe xong thì rất tức giận,hắn biết quân binh của Trường Thục hắn đang nắm 1 số lượng lớn nên không ai trong Trường Thục ngoài Trần Sinh còn số lượng lớn quân binh như vậy.

Trần Sinh dám giết nạn dân vậy là giết con dân của thiên tử đây là tội chém đầu.

Hắn lại dám ngông cuồng như vậy,Nguỵ Phong nghe thêm 1 số chuyện nữa từ vị đại bá này.

Theo như ông ta kể thì Trần Sinh là 1 thư sinh nho nhã tới từ nơi khác có học vấn rất cao đồng thời rất yêu thương dân chúng vì vậy mà rất được lòng người dân Trường Thục.

Bọn họ không những không oán giận Trần Sinh ngược lại còn rất yêu thích hắn.

Nạn đói lần này,Trần Sinh nói rằng do triều đình không có đủ lương thực phát tới đây nên chỉ có cách cho những nạn dân này ở bên ngoài tự sinh tự diệt.

Những người dân trong thành không đủ tiền mua lương thực thì liền bị đưa ra bên ngoài.

Tuy có rất nhiều người không tán thành với việc này nhưng vì lợi ích mà chỉ dành chấp thuận.

Nguỵ Hào có mở kho lương phân phát cho nạn dân nhưng cũng sức cùng lực kiệt mà đổ bệnh.

Tất cả người dân Trường Thục điều oán trách triều đình.

Nguỵ Phong nghe tới đây thì rất bất ngờ nếu như Trần Sinh dám nói như vậy khiến cho người dân mất niềm tin vào triều đình thì đây là tội tru di.


Ngụy Phong biết đây chính là bằng chứng có thể khiến cho Trần Sinh ngã ngựa nên hắn liền quay về phủ viết 1 bức thư cho Chu Đế đồng thời gửi thư cho Đông Xưởng phái thêm binh lính tới.

Hắn muốn bao vây Trần Sinh để hắn không còn đường chạy thoát.

Hôm sau,nhóm thị vệ Đông Xưởng đầu tiên đã tới được Trường Thục,Nguỵ Phong đích thân ra cổng thành đưa họ vào,điều này đến tai Trần Sinh khiến cho hắn hoảng sợ.

Thị vệ của Đông Xưởng đã tới thì việc điều tra ra bằng chứng phạm tội của hắn cũng là việc sớm muộn.

Trần Sinh liền lấy lý do bị bệnh mà không tới phủ quan.

Hắn ở phủ riêng của mình,âm thầm chuẩn bị để đối phó với Nguỵ Phong.

Việc đầu tiên mà Nguỵ Phong làm chính là cho thị vệ theo dõi những người thân cận của Trần Sinh,hắn còn phái thị vệ tới quan phủ gây náo loạn khiến cho Trần Sinh phải đau đầu giải quyết mà không để ý tới những người thân cận với hắn.



Bình Luận (0)
Comment