Dragon World

Chương 133

“Ưm~” 

“Đây là đâu vậy?” Một cảm giác mệt mỏi ập tới cơ thể Kirito, cậu vẫn nhớ mình bị đưa tới thế giới khác bất ngờ bởi hệ thống 

“Kirito-kun! Em không sao chứ!” Âm thanh của một thiếu nữ vang lên, ánh mắt mờ mịt của cậu dần sáng lại 

“Hử! Chị là- ai?” Không khí đứng lại, cả thời gian cũng như dừng lại ngay lúc này. Khuôn mặt cô gái nhanh chóng trắng bệch không còn một giọt máu

“Đừng- đừng nói là em quên chị rồi nhé Kirito! Chị là chị của em mà, chị là Orimura Chifuyu Onee-san đây! Em không nhớ sao Kirito?” Một thoáng chốc cơn nhói đau mang theo chút kí ức xa lạ tràn vào trí nhớ của Kirito

“Thế giới song song, sao?”

“Sao vậy, Kirito? Em có nhớ gì chưa?” Chifuyu lo lắng hỏi, thằng bé này có ý nghĩa vô cùng đặc biệt với cô

“A! Em không sao! Mà đây là đâu vậy Chifuyu-san!” 

“Không sao là tốt rồi! Bộ em quên là mình bị bắt cóc sao?” Chifuyu vừa nói vừa ôm Kirito ra ngoài, giờ cậu mới rõ ràng mình ở đâu

Một chiếc xe tải bị chém rách một vết to trên thân xe, cậu cũng không nghĩ rằng mình lại rơi vào cảnh như vầy

“Chifuyu-san....”

“Phải gọi là Chifuyu Onee-san!”

“Chifuyu-” (Kirito bị ánh mắt nguy hiểm theo dõi)

“Chifuyu-nee?” Tuy vẫn chưa đến mức hài lòng như có vẻ Chifuyu cũng chấp nhận cách gọi như này

“Sao vậy? Thấy không khoẻ sao?”

“Không! Không phải! Em muốn hỏi là Ichika đâu ạ?”

Kí ức trong Kirito đã hoàn chỉnh, cậu đang có một thân phận khá là kì quặc nếu không muốn nói là hoàn hảo. Bố mẹ (cơ thể cũ) đã mất trong một vụ tai nạn 3 năm trước, để lại cậu cho gia đình hàng xóm nhận nuôi (really???)

Cũng không phải gia đình này có tâm hay gì mà là cả bố mẹ hai gia đình đều quen nhau. Cái tên Ichika theo như trí nhớ cũng biến mất bởi Chifuyu đã có em chơi cùng nên hai người kia không phải sinh thêm nữa 

(Đoạn này chém:)) ta nghĩ vậy cũng ổn, phải không?)

“Ichika? Là ai? Em đang nói cái gì vậy?” Chifuyu nghi ngờ hỏi, nghe vậy Kirito cũng thở phào nhẹ nhõm 

“À....Không có gì! Chỉ là- À mà em hơi mệt rồi, đưa em về nhà đi!”

Kirito nói xong rồi cũng áp mặt vào ngực Chifuyu ngất đi. Không phải do cậu cố ý dù cậu rất muốn mà là do hệ thống cưỡng chế để cập nhật sức mạnh

“Kirito! Này....dậy đi! Tỉnh.....!!!”

..............................

“Haizz! Giờ mới có 9 tuổi thì còn tận 7 năm nữa cơ! Chán quá đê!” Kirito chán nản nói

“Sao vậy Kirito, cậu có gì khó chịu à?” Một cô bé tóc đen tuyền xuất hiện, vẻ đẹp tuy mới chớm nở nhưng lại mang vẻ đẹp truyền thống của Nhật Bản rất rõ ràng

“Ừm! Tớ thật sự chán đây!” Đã một năm từ khi lần đầu tiên cậu gặp Chifuyu

Nhiều lúc muốn tua nhanh thời gian nhưng Kirito lại phải dừng lại khi thấy hình ảnh Houki Shinonono lúc bé

“Vậy thì đấu với mình đi! Người thắng sẽ được nói ra một yêu cầu với người thua, thế nào?” 

“Haizz, Houki à! Cậu có đánh thắng được tớ đâu mà!” Với trình độ kiếm thuật cùng sức mạnh của Kirito thì cậu có thể xưng là Độc Cô Cầu Bại - Xin Một Lần Thua tại thế giới này

“Vậy nếu tớ thắng giải đấu Kendo toàn quốc thì sao? Cậu sẽ đáp ứng nguyện vọng của tớ chứ?”

“Được ah! Nếu cậu thắng thì tớ làm gì cũng được!”

Khuôn mặt Houki tràn trề quyết tâm, cô bé nhanh chóng chạy về tập luyện, vừa đi vừa nghĩ xem nên bắt Kirito làm gì cho mình

.........................

“Kirito-kun! Chị về rồi đây!” Chifuyu vào nhà, ngay lập tức mùi hương thức ăn bay vào mũi cô khiên cô nàng theo đó phi ngay vào phòng bếp

Kirito năm nay 9 tuổi, Chifuyu cũng đã 17 và đang học tại một trường Cao trung gần đây. Như một thói quen, Chifuyu nhanh chóng rửa tay rồi nhập bàn 

Vẻ mặt cô nàng toát lên sự hạnh phúc khó tả, tận hưởng dư vị mỗi món ăn trên bàn

Tài nấu ăn của Kirito không chê vào đâu được, bởi vậy nên Chifuyu quyết định giao toàn bộ việc nội trợ cho đứa ‘em trai’ mà không chút đắn đo gì

Khoảng thời gian một năm trôi qua nhanh chóng, Shinonono Houki cũng vì chị mình mà phải dọn nhà đi theo sự bảo vệ của Chính phủ

Kirito tuy khá buồn nhưng cậu cũng nhanh chóng ổn định lại bởi biết sẽ có thể gặp lại cô nhóc này dù là sẽ mất khoảng 6 năm nữa

“Xin chào! Tớ là Fan Rinrin, đến từ Trung Quốc, rất vui được gặp cậu!” Không biết từ bao giờ mà một cô bé đã đến trước mặt cậu và tự giới thiệu

Một cô nhóc dễ thương với mái tóc buộc hai bên màu hạt dẻ, nụ cười toả nắng cùng chiếc răng khểnh càng khiến cô nhóc dễ thương hơn

“À ừ! Fan Rinrin hả? Mình là Kirito! Rất vui được gặp cậu!”

“Mong cậu giúp đỡ nhiều hơn! Nhà mình có mở quán ăn gàn đây nên nếu có dịp mong cậu sẽ tới ủng hộ!”

“Ừ! Chắc chắn rồi!” 

5 năm không nhanh không chậm cũng qua đi. Chifuyu bởi phải đi học cao hơn cùng đi thi đấu nên cũng ít khi về nhà hẳn, thành thử ra Kirito phải thường xuyên đến quán ăn nhà Rin để giải toả cảm giác cô đơn chán trường

Bố mẹ ly hôn khiến cô nàng phải theo bố về nước, trước khi đi Kirito vẫn nhớ một điều

“Nếu sau này tớ nấu ăn ngon thì cậu sẽ ăn món tớ nấu mỗi ngày chứ?”

“Nấu....mỗi ngày.....à? Đúng là không có đầu óc thì cũng phải bó chân trước câu nói này thôi! Trẻ con giờ thật là....haizz!”

Kirito nhìn vào tấm ảnh và nói, cậu cũng sắp sửa bắt đầu cuộc sống thật sự của mình ở thế giới này rồi. Chỉ một năm nữa thôi, một năm nữa....thôi
Bình Luận (0)
Comment