Kirito bị bắt kí vào tờ luật hiệp ước sống chung do Houki tự viết ra, nội dung khá là nhiều nhưng cậu vẫn phải kí
“Dậy đi đồ lười! Cậu muốn bị muộn học hả?” Houki bực mình gọi tên bạn vẫn còn trong chăn và nói, cái tính này của cậu ấy vẫn không thay đổi khiến cảm giác quen thuộc 6 năm trước lại ùa về với Houki
“Oáp~ có cần dậy sớm vậy không? Giờ mới 5 giờ mà, cậu càng ngày càng giống một người vợ đấy nhỉ!” Bị đánh thức khiến Kirito trêu chọc để trả thù và ngay lập tức cô nàng trúng chiêu
“Ai....Ai bảo chứ! Đồ ngốc này, kệ cậu đấy! Thích thì cứ đi muộn đi!” Vừa thẹn vừa giận, Houki vác cây kiếm gỗ cùng balo lên rồi đi luôn
*uỳnh* tiếng cửa đập khiến Kirito dù rất muốn ngủ tiếp nhưng cũng không được. Cậu chán nản, uể oải bật dậy, đi vệ sinh, ăn sáng rồi thay quần áo
Cái cảnh sáng sớm tinh mơ đúng là khá đẹp, đầu xuân nên hàng cây đào trên đường vẫn còn giữ được sắc hồng, đi dưới tán cây thì đúng lãng mạn luôn
Tuy mới gần 7 giờ nhưng có vẻ cũng có không ít học sinh chăm chủ đi sớm, Kirito thì vẫn cứ nhẹ nhàng từ từ bước lững thững tới trường, cậu vừa đi vừa gặm nốt chiếc bánh quy
Kirito học rất dễ với cái trí nhớ cùng IQ Vô Cực của mình, ngoài ra còn một bí mật không một ai biết đến nữa đó là cậu chính là người từng giúp đỡ Tabane trong việc chế tạo IS
Việc cậu hỗ trợ sáng tạo Tabane chẳng ai ngoài hai người biết, dù sao thì việc học về mấy cái IS này với cậu chả khác gì đống kiến thức của lớp 1 vậy
“Xin lỗi nhưng cho tôi chút thời gian được chứ!” Người vừa bắt chuyện với Kirito là một cô gái tóc vàng. Cô ấy đang nhìn chằm chằm và khi nhìn vào đôi mắt xanh ấy, có vẻ cô ấy không vui cho lắm
Tóc của cô ấy hơi gợn sóng ở phần đuôi, làm cho người đối diện có cảm giác như cô ấy thuộc giới quý tộc. Và cái cách mà cô ấy nói chuyện là cách mà phần lớn phụ nữ thể hiện trong xã hội ngày nay
Như đã nói, ngày nay, nhờ vào IS mà phụ nữ đang được coi trọng hơn. Nó không chỉ là đặc quyền, ngay cả ý nghĩ “phụ nữ=tuyệt vời” cũng được hầu hết mọi người đồng tình. Và lúc này, đàn ông chỉ được coi là nô lệ, hay người làm việc chân tay. Ở trong thành phố, không hiếm khi bắt gặp đàn ông bị những người phụ nữ không quen biết hạ gục trên đường phố. (Đây là where? Tau là who? @@)
“Cậu có nghe thấy không vậy?”
“À! Xin lỗi, có chuyện gì sao?”
“Đợi một chút. Thái độ đó là sao hả? Chỉ riêng việc tôi lại nói chuyện với cậu là một niềm vinh dự lớn rồi. Đáng ra cậu phải có thái độ tốt hơn chứ?”
“Xin lỗi nhưng bạn là zậy? Chúng ta quen nhau trước đây sao?”
“Hả? Không....Nhưng mà- Urgggg!!!!! Ý tôi không phải vậy! Mà cậu nghe cho rõ đây!” Cô ấy nheo mắt lại, và trả lời bằng một cách hoàn toàn Coi Thường đàn ông
“Bộ cậu chưa bao giờ nghe nói đến Cecilia Alcott – học sinh đại diện của nước Anh và là người đứng đầu ở kỳ thi nhập trường à? Không lẽ con trai đất nước này lại kém đến vậy ư?”
“Ồ! Thế à!” Kirito rất biết phản đòn, câu nói này của cậu ngay lập tức khiến Cecilia phát cáu
“Thế à? Ý cậu là sao hả đồ nhà quê? Không bất ngờ hay hãnh diện khi được học chung với một quý tộc như tôi sao? Bộ nhà cậu lạc hậu đến mức không có tivi hả?” Vừa nói Cecilia vừa khiến Kirito nhưng cảm thấy trên trán cô nàng có cả chục cái dấu thập vậy
“Ừm! Có mà, nhưng mình không dùng! Bộ cậu nổi tiếng lắm hả?” Một số người té rầm trước câu nói của Kirito, riêng Cecilia thì trong trạng thái hắc hoá
*Ding*Dong*Dinh*Dong*
Tiếng chuông báo khiến Kirito thoát nạn, Cecilia về chỗ với vẻ mặt rất ư là không thoải mái cùng không hài lòng
“Trong tiết này, chúng ta sẽ học về các trang bị được sử dụng trong các trận đấu thực sự, bao gồm tất cả nét đặc trưng của nó. “ Bây giờ Chifuyu thế chỗ của Yamada-sensei. Hình như vấn đề này rất quan trọng, ngay cả Yamada-sensei cũng lấy một cuốn tập ra
“Trước tiên thì hãy chọn ra người đại diện cho lớp đã nhé! Có ai muốn đệ cử hay tự ứng cử không?”
Một loạt ánh mắt đổ dồn về phía thằng con trai duy nhất trong lớp, Kirito thì chờ đợi một âm thanh khác và nó cũng vang lên không lâu
“Đại diện lớp – giống như tên gọi của nó. Người này không chỉ tham dự vào giải đấu, mà còn tham dự các cuộc họp khác. Giống như là lớp trưởng vậy. Nhân tiện, giải đấu này nhằm so sánh trình độ của các lớp với nhau, Dù bây giờ nó không qua trọng lắm, nhưng nó sẽ giúp mọi người cố gắng hơn!”
“Sensei! Em đề cử Kirigaya-kun!”
“Em cũng thế!”
“Em cũng vậy!”
“+1”
“+2”
“.......”
“Vậy ứng cử viên đầu tiên là Kirito-kun! Con ai nữa không?”
“EM! Cecilia Alcott xin tự đề cử mình! Em không đồng ý đề cử một tên đàn ông như thế này làm đại diện lớp, quả thật là một nỗi ô nhục. Cô muốn em phải chịu đựng điều đó suốt cả năm sao?” Cecilia đập bàn khi đứng dậy, và hình tượng của cô ấy đã lớn hơn, kèm theo đó là ánh mắt ghét bỏ chiếu về ai đó
“Được! Cứ nói tiếp đi!”
“Nói về khả năng, chỉ có em xứng đáng làm đại diện lớp. Thật rắc rối nếu một con khỉ phương Đông được chọn chỉ vì nó là thú quý hiếm! Em đến hòn đảo này để nâng cao khả năng về IS, và em không có hứng thú gia nhập một đoàn xiếc!”
(Đậu! Giờ còn coi mình là thú vật nữa cơ à? Căng nha, để xem đến lúc cô nàng đổ thì sao nhỉ?)
“Hahaha! Khỉ à? Lần đầu có người dám nói tôi vậy đó! Cecilia Alcotttt!!! Cậu nên cảm thấy may mắn khi là một đứa con gái đi, bởi nếu cậu là một thằng con trai thì tôi đảm bảo cậu đã vào viện ngay lập tức rồi đấy! Còn nữa, nếu cậu có ý định sỉ nhục tôi hay gì thì cứ việc! Chứ cậu nói đểu về gia đình tôi là ý gì? Hả???” Giọng Kirito vang lên dữ dội, khó có thể tin một cậu bạn hiền lành, tốt tính lại có thể giận dữ đến mức này
Không chỉ các bạn nữ khác mà ngay cả Houki cũng bất ngờ không kém. Đây là lần đầu cô nàng trông thấy vẻ mặt này của Kirito
“Tôi....Tôi....” Cecilia cũng đứng hình lại, cảm giác lạnh sống lưng này cô cảm giác chẳng khác gì đứng trước mặt một con quái vật
“Nếu muốn sỉ nhục người khác thì hãy lôi thực lực ra mà so đi! Nếu không được thì đừng gáy to quá kẻo lại rước lấy nhục thôi!”
Khí thế cũng bị Kirito thu liễm lại, dáng vẻ bất cần lại hiện ra nhưng không một ai có thể quên cảm giác như rơi vào hầm băng vừa rồi, quá đáng sợ đi
“Được....tôi muốn khiêu chiến với cậu!” Cecilia làmđộng tác như ném một cái găng tay hay gì đó mặc dù cô ấy không đeo chúng
“Cô muốn tôi chấp như nào hả? Thật sự tôi cũng không muốn đánh con gái đâu!”
Lần này thì cả căn phòng chìm vào im lặng đến cực độ
“Kirigaya à? Thời đại nào rồi mà cậu còn có thể nói vậy hả?”
“Đúng đấy! Dù cậu có thể là phi công nam nhưng cũng chỉ đến vậy mà thôi!”
“Không! Đây là nguyên tắc của tôi!”
“Không cần đâu! Cứ dùng hết sức đi bởi cậu không thắng nổi tôi đâu!” Cecilia nói vô cùng tự tin cùng với sự kiêu ngạo của mình
“Được thôi! Như cậu muốn, tôi sẽ dùng hết sức với cậu!”
......................
Tin đồn lan truyền nhanh chóng sang cả những lớp xung quanh, giờ thì ai cũng biết trận quyết chiến IS của lớp 1A đầu tuần sau
Trong vài ngày tiếp theo, cuộc sống học đường của Kirito vẫn diễn ra bình thường. Ăn ngủ đi học, cứ thế rồi thứ hai cũng đến
“IS của mình đây sao?” Nhìn đống sắt to lớn trước mặt Kirito tự hỏi, cậu thật sự khá là thất vọng bởi chỉ cần một đấm thôi là nhẹ nhàng bay bộ giáp này rồi
“Được rồi! Dù sao thì cũng xin một lần thua! Cứ đánh thử rồi biết ngay ý mà!” Kirito nhanh chóng leo lên trên khung IS, cảm giác thoải mái, rất vừa người bởi nó được thiết kế dành riêng cho cậu
Các thông số cùng kỹ thuật sẽ tự động cập nhật, màn hình sáng lên, cảm giác tầm nhìn cũng được tăng lên đáng kể
“Đây là tư liệu về Cecilia, đọc qua đi!” Chifuyu ấn ấn một chút rồi trước mắt Kirito hiện ra thông số cùng hình ảnh IS của Cecilia
Tên của nó là ‘Blue Tears’, thuộc loại đánh tầm xa được trang bị một khẩu súng tỉa, 6 chiếc máy hỗ trợ gọi là BIT kèm theo hai khẩu trọng pháo gần người
Quả là trang bị tới tận răng, Chifuyu cũng không muốn em trai thua. Dù sao cũng là người nhà mà, để lộ chút thông tin đối thủ cũng có sao đâu (/cdeu)
“Vậy em đi đây!” Kirito chào mọi người rồi điều khiển IS bay về phía cổng chờ, cảm giác vẫn hơi gượng nhưng cậu đoán sẽ khắc phục trong quá trình chiến đấu sau vậy