Dụ Dạ

Chương 13

Trên mặt Lãnh Dạ hôn hai cái, in lại dấu ấn tiên nhiễm xong, nữ trợ lý lại tiếp tục gỡ cổ áo Lãnh Dạ xuống, trên xương quai xanh của hắn hôn xuống.

Lãnh Dạ không thích cùng người xa lạ có động tay động chân, nữ trợ lý này hành động có chút quá mức, Lãnh Dạ nhíu nhíu mày. Tuy rằng hành động lớn mật, nhưng biểu tình trên mặt nữ trợ thủ rất thản nhiên, tựa hồ chỉ chuyên chú công tác, Lãnh Dạ khởi điểm cảm thấy không thích ứng, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh.

Tại xương quai xanh Lãnh Dạ in xuống một ấn cuối cùng, nữ trợ lý đứng thẳng dậy, đứng sang một bên, dùng khăn tay lau môi vừa bôi son.

Nhiếp ảnh gia liếc mắt nhìn Lãnh Dạ một cái, vừa lòng gật gật đầu.

Quay chụp tiếp tục tiến hành.

Cùng vừa rồi phong cách tươi mát hoàn toàn khác nhau, lần chụp thứ hai này Lãnh Dạ theo phong cách gợi cảm, nhưng Lãnh Dạ khống chế rất tốt, nhiếp ảnh gia không cần tốn nước miếng, chỉ cần có chút nêu lên, Lãnh Dạ liền có thể lập tức hiểu được ý hắn, bằng biểu hiện trạng thái hoàn mỹ của hắn, nhiếp ảnh gia rất tán thưởng.

Theo chỉ đạo của nhiếp ảnh gia, Lãnh Dạ khi thì đầy mặt tùy ý xả caravat Khi thì ánh mắt mê ly nhìn màn ảnh, đầy mặt tươi cười mị hoặc Khi thì cuồng dã, khi thì dụ hoặc, biểu tình cùng tư thế đều thập phần đúng chỗ. Buổi chụp ảnh gần tới lúc kết thúc, cúc áo hắn cởi càng ngày càng thấp, quần áo cũng thấp càng ngày càng lợi hại, đơn bạc vải dệt dán trên da thịt, biến thành nửa che nửa đậy nửa trong suốt, vài cái ấn son môi vừa nãy đều thấy được.

Người mới khác nhìn có chút dại ra, Lăng Quang Thần tựa hồ cũng có chút kinh ngạc, vẫn không có nói nữa.

Buổi chụp hoàn tất, tuy rằng kết quả qua vài ngày sẽ được công bố, nhưng Lãnh Dạ không hề nghi ngờ là sẽ trúng tuyển.

Lãnh Dạ thay quần áo của chính mình, cùng Lăng Quang Thần đến quán cà phê bên trong công ty uống cà phê.

Quán cà phê nhạc nhẹ, bởi vì là bên trong công ty, nên tương đối ít người, thực im lặng, không khí rất được, hai người ngồi ở góc cạnh cửa sổ, bên ngoài là cảnh đường phố phồn hoa.

Uống cà phê, Lăng Quang Thần có điểm hoài nghi hỏi Lãnh Dạ:“Cậu trước kia thật sự chưa từng có kinh nghiệm làm người mẫu?”

“Không có.”

Lăng Quang Thần nhún vai:“Cậu trước màn ảnh thật sự rất tuyệt, trừ Lê Hân ra tôi chưa thấy ai được như vậy.”

“Lê Hân là ai?”

“Là đầu bài của công ty chúng tôi, gần đây đỏ tới phát tím.”

Lãnh Dạ đối với điều này không có hứng thú.

Lăng Quang Thần một tay chống má, nhìn hắn:“Cậu điều kiện không tồi, cũng có thiên phú, trời sinh chính là làm người mẫu, chỉ cần bồi dưỡng tốt, làm tốt có thể thay thế hắn làm đầu bài đi.”

“Có lẽ đi.” Lãnh Dạ thản nhiên nói.

Lăng Quang Thần tự tin cười nói:“Cậu cứ đi theo tôi đi, tôi nhất định sẽ đưa cậu tới một vị trí tốt.” Tuy rằng tươi cười trên mặt thực tùy ý, nhưng ngữ khí hắn thực chân thành. Lăng Quang Thần hiện tại đã là người đại diện của Lãnh Dạ, Lãnh Dạ về sau công tác hết thảy đều do hắn giải quyết.

Lãnh Dạ mỉm cười.

Nói chuyện một lúc, Lăng Quang Thần nhìn thoáng qua cửa chính, hạ giọng nói:“Lê Hân đến đây.”

Lãnh Dạ cũng nhìn qua cửa chính, chỉ thấy một mỹ nam tóc dài đi đến, đúng là người Lãnh Dạ gặp trong thang máy sáng nay.

Hóa ra là hắn.

Hai người nhìn Lê Hân, Lê Hân cũng thấy được bọn họ, vì thế hướng bọn họ mỉm cười.

Lê Hân lập tức đi đến trước mặt bọn họ, hỏi Lãnh Dạ:“Phỏng vấn thế nào?”

“Cũng không tệ lắm.” Lãnh Dạ cười trả lời. Tuy rằng chỉ có gặp mặt một lần, nhưng hắn đối Lê Hân ấn tượng phi thường tốt.

“Các cậu biết nhau?” Lăng Quang Thần có điểm kinh ngạc.

“Trước kia gặp qua một lần.” Lê Hân đáp, sau đó nửa nói đùa đối Lãnh Dạ nói:“Xem Tiểu Thần dạng này, cậu hẳn là thông qua đi? Chúng ta đây chính là sư huynh đệ, về sau có cái gì không hiểu, có thể tới hỏi tôi.”

“Ừm.”

Lê Hân cười nói:“Cứ như vậy, tôi còn có việc, liền không quấy rầy hai người.”

Lê Hân đi một lúc, Lăng Quang Thần nhìn bóng dáng hắn đầy khinh miệt nói một câu:“Hừm! Dối trá.”

Thái độ của hắn khiến Lãnh Dạ có chút ngoài ý muốn:“Anh cũng hắn có xích mích?”

“Đương nhiên.” Lăng Quang Thần không chút nào che dấu đối Lê Hân chán ghét:“Này hắn chính là một kẻ ngụy quân tử, luôn giả bộ là một kẻ lương thiện, hiền lành, bên trong thì không biết có bao nhiêu âm hiểm, giả dối.”

Lăng Quang Thần đột nhiên biến đổi sắc mặt, Lãnh Dạ cũng không có hỏi cái gì, chỉ là uống một ngụm cà phê, sau đó nếu có chút đăm chiêu nhìn bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của hắn.

Bình Luận (0)
Comment